Vợ Yêu Giá Trên Trời: Phu Nhân Tổng Tài Đừng Hòng Chạy

Chương 18.1: Ly hôn thành công

/3673


Chương 18.1: Ly hôn thành công 

20 phút sau, ngay lúc Lệ Thiển Lạc chuẩn bị từ bỏ, muốn tự mình chạy xuống, liền có tiếng mở cửa phòng ngủ.

Tiếp đó, cửa phòng tắm bị mở ra, Tư Cận Hằng mặt đen lại, đưa cho cô một cái túi nhựa, bên trong chứa mấy gói băng vệ sinh đắt tiền nhất trong siêu thị.

"Cảm ơn!" Lệ Thiển Lạc cười híp mắt, làm cho Tư Cận Hằng mặt vốn đen tốt hơn một chút.

Để cảm ơn Tư Cận Hằng vì cô mà phải chạy một chuyến xuống siêu thị, Lê Thiển Lạc mở nước tắm giúp anh, sau đó cô mới lên giường nghỉ ngơi.

Mệt mỏi dần dần kéo tới, khi ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác được có một lồng ngực rộng lớn dán thật chặt lên lưng của cô. Lệ Thiển Lạc trở mình, nặng nề thiếp đi trong ngực của người đàn ông, đáng thương cho anh, mỗi ngày đều giống như phải uống thuốc.

Một đêm không ngủ.

Ngày hôm sau Lệ Thiển Lạc tỉnh lại trong tiếng ồn ào, nhìn đồng hồ, 7giơ 30, thật không muốn rời giường mà.

Không đúng, có gì đó không thích hợp, cô nửa quay đầu lại thấy Tư Cận Hằng mặt đen lại, ngồi ở trên giường nhìn bàn tay của chính mình, biểu tình giống như cùng tay của mình có thâm cừu đại hận vậy.

Lệ Thiển Lạc ngồi dậy, nhìn tay Tư Cận Hằng, một mảnh máu tươi.

"Sao anh lại bị thương!" Lệ Thiển Lạc kêu lên, vội vàng xuống giường, muốn tìm hộp y tế.

Anh mặt lạnh nhìn cô đang cuống quýt, "Anh không bị thương." Thanh âm âm u truyền tới.

Lệ Thiển Lạc lại cẩn thận nhìn lại, bỗng nhiên hiểu rõ tình huống, che miệng cười trộm.

Anh vén chăn lên, bước tới phòng tắm, đặt tay vào nước ấm, rửa sạch ít nhất năm lần.

Khi anh đi ra, Lê Thiển Lạc vẫn còn cười, khi thấy anh, lập tức thu hồi vẻ mặt tươi cười.

"Đừng trách em! Em cũng không phải cố ý." Nín cười, cô vội vàng chối bỏ trách nhiệm, ai bảo anh không thành thật chút nào.

Tư Cận Hằng liếc cô một cái, không nói gì, lấy quần áo để thay.

"Lại đây, thắt cà vạt giúp anh." Anh ngoắc ngón tay với cô, giống như đang gọi con chó nhỏ vậy.

Lệ Thiển Lạc trừng mắt liếc anh, ngoan ngoãn thắt cà vạt cho anh. Cái này không làm khó được cô, lúc trước cô cũng từng giúp cha thắt cà vạt đó.

"Thuần thục như thế?" Anh hỏi với giọng điệu kỳ lạ, cô liếc anh một cái, "Đã từng thắt cho cha rồi!" Lúc này, ánh mắt anh mới nhu hòa xuống.

Thời điểm ăn sáng.

Lệ Thiển Lạc rửa mặt ở phòng tắm xong rồi mới xuống lầu, Tư Cận Hằng thấy cô, lại nghĩ tới chuyện vừa rồi, ý muốn ăn cơm cũng không có.

Cô thấy Tư Cận Hằng đang khó khăn nuốt xuống miếng bánh mì nướng, thật vất vả mới có thể làm cho mình nhịn xuống không bật cười.

Lúc này, thím Đỗ bưng tới một chén nước đường đỏ, đem đến trước mặt Lệ Thiển Lạc.

"Thiển Lạc, hay là hôm nay đừng đến chỗ làm nữa." Thím Đỗ ở trên lầu thu dọn phòng thấy Lệ Thiển Lạc lột ga giường xuống, liền hiểu rõ.

Lệ Thiển Lạc do dự một chút, cô cũng không muốn đi, bởi vì ngày đầu dì cả đến là lúc cô thấy khó chịu nhất, trước đây, vào ngày đầu cô đều thành thật ở nhà nghỉ ngơi. Chỉ là, lại nghĩ tới gương mặt của Lam Dĩnh, vẫn là thôi, nhịn một chút vậy!

"Không được, thím Đỗ, cháu không sao."

Tư Cận Hằng nhìn vẻ mặt khó xử của Lệ Thiển Lạc, mở miệng nói "Hôm nay không đi."

Lệ Thiển Lạc vừa muốn cự tuyệt, Tư Cận Hằng trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi "Tra xem chỗ làm của Lệ Thiển Lạc ở đâu, rồi xin nghỉ cho cô ấy."

Tổng giám đốc Tư, cũng không thèm hỏi ý kiến của cô? Cô còn không có đáp ứng mà. . .

…………..


/3673

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status