Chương 18.2: Ly hôn thành công
Hiệu suất làm việc của Doãn Khởi rất cao, anh ta rất thông minh, chỉ cần liên hệ với Úc Vãn Vãn. Sau đó, biết được bọn họ làm việc ở trung tâm mua sắm Hoa Quan, lập tức gọi điện thoại đến cho tổng giám đốc trung tâm xin nghỉ cho Lệ Thiển Lạc.
"Trung tâm mua sắm Hoa Quan, cửa hàng trên danh nghĩa của Thích Trạch Minh, vì sao lại chạy tới đó?" Tư Cận Hằng ưu nhã cho một miếng bánh mì cuối cùng vào miệng.
"Là bởi vì Vãn Vãn!" Nếu không thì sao? Vì Thích Trạch Minh? Thôi đi, chỉ là một tên cặn bã, cô không thèm.
"Ở nhà nghỉ ngơi cho tốt." Tư Cận Hằng nhìn vẻ mặt không sao cả của Lệ Thiển Lạc, ưu nhã lau miệng, đứng lên cầm lấy công văn đến công ty.
Lệ Thiển Lạc vẫy tay với bóng lưng của anh "Ngài đi thong thả! Ngày ngày phải làm việc vất vả, nhớ giữ gìn sức khỏe!"
Đi tới cửa, Tư Cận Hằng lấy di động ra, nhấn vài cái, bước ra ngoài.
Lệ Thiển Lạc trở lại phòng, chuẩn bị gọi điện thông báo một tiếng với Vãn Vãn, nhưng cô lại thấy tin nhắn của Tư Cận Hằng: Chờ em khỏe lại, cho em lĩnh hội một chút để biết rốt cuộc anh có già hay không.
...
"Tổng giám đốc Tư, em sai rồi, ngài không già, rất trẻ, rất tuấn tú!" Tư Cận Hằng đang ngồi ở ghế sau, thấy tin nhắn này, hơi hơi cong môi.
"Ừ, nói rất hay, đợi đến khi em khỏe lại, anh thưởng cho em."
...
"Tổng giám đốc Tư, ngài không sợ lúc còn trẻ thận đã bị hư sao?" Cũng chỉ khi không ở trước mặt anh, Lệ Thiển Lạc mới dám không kiêng nể gì mà trêu chọc anh.
Trong xe, Tư Cận Hằng cong môi, mày rậm chau lại, "Cảm thấy hứng thú như thế?"
Cô vội vàng chân chó trả lời, "Tổng giám đốc Tư ngài hàng ngày công việc bề bộn, sau này buổi tối đừng quá vất vả."
Bên kia cũng rất nhanh gửi tin nhắn tới, "Một cô gái nhỏ như em, anh vẫn hoàn toàn có thể."
Cô nhóc kia có phải là ở nhà rất nhàm chán hay không, có lẽ nên dẫn cô tới bên cạnh mình mới tốt.
Cô im lặng, "Tổng giám đốc Tư, ngài làm việc tốt nhé, gặp lại sau!" Cuối cùng, cô im lặng gửi cho anh biểu tượng gặp lại.
"Ở nhà thành thật một chút, nếu anh biết được em dám ra khỏi nhà, em đợi đấy." Anh làm sao cũng không tin cô bé kia có thể thành thành thật thật mà ở nhà.
"Vâng! Cam đoan không làm nhục sứ mệnh!" Bụng đã bắt đầu đau, cầm lấy điện thoại leo lên giường, gọi điện cho Úc Vãn Vãn.
"Vãn Vãn, có đang bận gì không?"
"Không bận, quản lý Lam nói với giám đốc là cậu xin nghỉ, có việc gì sao?" Úc Vãn Vãn đi vào phòng nghỉ của nhân viên, hạ thấp thanh âm.
"Dì cả đến, không thoải mái."
"Ồ, là như vậy, cậu nhờ ai xin nghỉ cho thế, cậu không nhìn thấy Lam Dĩnh khi nghe nói cậu xin nghỉ, bộ mặt kia thối thế nào đâu." Úc Vãn Vãn vụng trộm cười cười.
"Tớ cũng không biết, chồng tớ tìm người. . ." Đột nhiên cảm thấy ông xã thật tốt.
"Được rồi được rồi, lại bắt đầu khoe ân ái rồi!" Úc Vãn Vãn trong lòng rất vui, có vẻ như chồng của Thiển Lạc đối xử rất tốt với cô ấy.
"Không có đâu, cậu làm việc tốt nhé! Tớ muốn ngủ một lát."
"Được, nhớ uống nhiều nước đường đỏ đó." Cô biết rõ, Lệ Thiển Lạc mỗi lần tới kì, ngày đầu tiên đều rất không thoải mái.
Cúp điện thoại, Lệ Thiển Lạc bỏ di động xuống, chuẩn bị ngủ, nhưng chợt nghĩ tới cái gì, lại mở điện thoại ra, ấn mở một trò chơi.
《 Tuyết Vực Thần Ma 》là trò chơi cô đã chơi nhiều năm, Thích Trạch Minh về sau cũng vì cô mà đăng kí một tài khoản, được nửa năm, hai người kết hôn trong trò chơi.
Đăng nhập vào trò chơi, Lệ Thiển Lạc đi đến chỗ sứ giả hôn nhân, đơn phương hủy bỏ hôn ước.
Thế giới sôi trào, tài khoản của Lệ Thiển Lạc và Thích Trạch Minh đều dùng tiền để mua, là cao thủ số một, số hai trong game. Hai người bỗng nhiên ly hôn, những người muốn cầu hôn Lê Thiển Lạc, lại đứng xếp hàng bắt đầu chuẩn bị pháo hoa cầu hôn.
Đang xem tài liệu, Thích Trạch Minh thấy điện thoại có thông báo: Tài khoản 《 Tuyết Vực Thần Ma 》của bạn, đã ly hôn thành công!
/3673
|