……….
Chương 9.1: Kim cương đỏ
"Xin chào cô, đây là chiếc nhẫn kim cương mới nhất vừa được đưa đến hôm qua, là tác phẩm mới nhất của nhà thiết kế nổi tiếng thế giới GL, chất liệu tạo ra chiếc nhẫn này là từ kim cương đỏ quý hiếm, đã đạt được vài giải thưởng quốc tế, cả thế giới chỉ có 3 chiếc, một chiếc là giáo sư L của đại học G mua tặng cho bà xã nhà mình, hai chiếc khác, một chiếc tại nước A, một chiếc ở đây, chiếc nhẫn kim cương đỏ trước mắt chính là báu vật của cửa hàng chúng tôi, bên kia là tạp chí kỳ này, cô có thể tìm hiểu ạ." Cô gái phục vụ giới thiệu cho cô chiếc nhẫn mới nhất cũng đắt nhất của cửa hàng.
Chiếc nhẫn kim cương trước mắt khác hẳn với những chiếc khác vì nó có màu đỏ rất nổi bật. Bên ngoài nhẫn còn được khảm một tầng kim cương đỏ 10 crat, trông vô cùng thanh quý tao nhã, xa hoa nhưng lại mang đến cảm giác khiêm tốn.
"Muốn mua nhẫn kim cương? Thật ra, không cần thiết..."
"Đeo thử xem." Tư Cận Hằng không để ý đến cô, kéo tay cô lên đeo thử, vừa khít! Không lớn không nhỏ, Lệ Thiển Lạc cũng hơi kinh ngạc.
Nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út tay trái của cô, chiếc nhẫn trên tay trái làm nổi bật khí chất tao nhã cao quý của tiểu thư quý tộc, nằm gọn gàng trên bàn tay trắng nõn xinh đẹp.
"Đeo lên đừng tháo xuống, quét thẻ." Tư Cận Hằng lấy một tấm thẻ từ trong ví ra, trực tiếp đưa cho nhân viên phục vụ, ngay cả mắt cũng không nháy lấy một cái. Nhân viên phục vụ cũng sợ đến ngây người, người đàn ông này quá bá đạo, chúng tôi còn chưa nói giá mà, ngài cũng quá nhanh gọn rồi.
"Thưa anh, chiếc nhẫn kim cương này có giá là 188888888 tệ, nếu anh xác định mua, hiện tại tôi liền quẹt thẻ thanh toán cho anh ạ." Nhân viên phục vụ đang cố áp chế kích động trong lòng xuống, tựa như không tin được bản thân cứ thế liền bán được chiếc nhẫn đắt nhất cửa hàng.
"Quẹt thẻ đi!" Đơn giản mấy chữ, khiến cho cô nàng chạy gấp đến mức chân nọ đá chân xiêu thiếu chút ngã sấp mặt.
"Chờ một chút!" Lệ Thiển Lạc vội vàng ngăn lại, anh điên rồi, mua cái nhẫn kim cương mấy tỷ này, thật sự không cần thiết, cuộc hôn nhân có tiếng không có miếng này liệu có thể kiên trì được bao lâu chứ? Không cần thiết phải đập nhiều tiền lên người cô như vậy...
"Đi quẹt thẻ đi." Tư Cận Hằng trực tiếp đứng dậy, đi đến quầy thanh toán đọc mật mã.
"Tư Cận Hằng. . ." Lệ Thiển Lạc còn muốn nói gì đó, ánh mắt sắc bén của người đàn ông liền bắn tới, Lệ Thiển Lạc ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Hừ, ngang ngược! Bá đạo! Ương ngạnh! Bắt nạt kẻ yếu!
Trên đường đến bãi đỗ xe, Lệ Thiển Lạc có phần tức giận giẫm mạnh đôi giày cao gót dưới chân đi ở phía trước Tư Cận Hằng, tiếng lộc cộc vang vọng cả tầng 8 khiến không ít người ngoái lại nhìn.
Tư Cận Hằng có phần buồn cười nhìn cô gái nhỏ tức giận phía trước, chậm rì rì đi theo phía sau cô.
Đến thang máy, cũng chỉ có hai người bọn họ, lúc thang máy dừng ở tầng hầm, Tư Cận Hằng chủ động giữ chặt tay cô.
Mới bắt đầu Lệ Thiển Lạc còn muốn thử tránh thoát khỏi tay anh, nhưng Tư Cận Hằng càng nắm càng chặt, cô chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi mở cửa xe ra, cô tức giận ngồi vào trong xe.
"Lên trước ngồi!" Giọng nói của anh không hề có nhiệt độ, khiến cho người ta không nghe ra cảm xúc.
"Không đi!" Cô mặc kệ dựa vào ghế sau, nhắm mắt lại không hề nhìn anh.
"Không đến phải không? Tôi không ngại ở đây ôn lại chuyện cũ với em." Nhàn nhã mở nhạc trong xe, âm nhạc du dương vang lên, cửa ghế lái phụ bị mở ra, Lệ Thiển Lạc không tình nguyện ngồi vào.
Khóe môi Tư Cận Hằng cong lên, khởi động xe.
Trước khi gặp được Tư Cận Hằng, Lệ Thiển Lạc chính là công chúa nhỏ được cưng chiều hết mực, gần như tất cả mọi người đều nhất mực nghe theo lời cô. Cho tới bây giờ cũng chỉ có cô bắt nạt người khác, chứ nào có để người khác chọc giận bao giờ, chẳng ngờ ông chồng trên danh nghĩa này mới mấy tiếng mà đã chọc cô tức chết rồi.
……….
/3673
|