Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi lúc này cũng đã ở trong chỗ thành chủ, ở bên người nàng, có mấy hộ vệ của nàng, còn có đội trưởng đội cung tiễn hôm qua trở lại cứu viện.
Lúc này, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi giống như đang báo cáo với thành chủ thương vong của người bộ tộc Quý La Càn đó trong đêm hôm qua.
Nhìn thấy Tô Bằng, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi gật đầu xem như chào hỏi với Tô Bằng, sau đó tiếp tục bẩm báo với thành chủ.
“Phụ thân, ngày hôm qua bộ tộc Quý La Càn, tổng cộng chết hơn ba nghìn phản phỉ hoặc là người có quan hệ với phản phỉ, bên ta thương vong không quá trăm, phần lớn là công lao của đội cung tiễn, nữ nhi đã chia rẽ nội bộ của bọn chúng, thủ lĩnh bộ tộc Quý La Càn tân nhiệm không thể phục chúng, lúc này đang tích cực chèn ép lực lượng phản đối trong nội bộ bộ tộc của bọn chsng, ít nhất trong ba năm năm, bộ tộc Quý La Càn sẽ không còn tiếp tục gây uy hiếp được nữa.”
Đặc Mục Nhĩ thành chủ nằm ở trên giường, lúc này hắn gật đầu, nói:
“Ngươi làm rất tốt... Bộ tộc Quý La Càn lớn mạnh nhiều năm như vậy quá kỳ cục, đúng lúc mượn cơ hội lần này chèn ép bọn chúng một chút, mặt khác người của đội cung tiễn, đều ban thưởng đôi chút.”
“Vâng, nữ nhi đang muốn dùng lần tạo phản lần này làm cơ hội, điều chỉnh tất cả thế lực lớn nhỏ trong thành Quy Tư Càn, dựa theo uy thế đêm qua, hợp nhất tất cả thế lực lớn nhỏ ờ dưới sự quản chế của Đặc Mục Nhĩ chúng ta, không thể để cho bọn họ tùy ý như vậy, bởi như vậy, ít nhất tương lai trong hai mươi năm, thành Quy Tư Càn sẽ không còn có chuyện ngày hôm nay nữa.”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi tiếp tục bẩm báo nói.
“Ngươi làm việc, ta yên tâm... Cứ làm theo cách của ngươi, còn có Uyển Nhi Uyển Nhi, ta gần đây thân thể không khỏe, bằng không cũng sẽ không bị bọn chúng có thể thừa dịp cơ hội, mượn cơ hội lần này, ngươi bắt đầu thay ta nắm giữ quyền lực thành chủ, ta sẽ yên tâm ở đằng sau, bổ sung thiếu sót cho ngươi là được rồi.”
Đặc Mục Nhĩ thành chủ nói với con gái của hắn.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe thế, gật đầu, nói:
“Uyển Nhi tất nhiên sẽ vì phụ thân tìm kiếm thầy thuốc tốt nhất, vì phụ thân chữa trị thân thể, mặt khác có một chuyện, những nho sinh trong lao kia, có vài người bởi vì lo sợ phụ thân dùng cực hình giết chết bọn họ, có vài người muốn tự sát, tuy nhiên cũng bị cai ngục cản lại, phụ thân định xử trí bọn họ như thế nào?”
Thành chủ nghe thế, thở dài một tiếng, nói:
“Những nho sinh kia, những năm này sợ là có mấy chục lần đề nghị với ta, bảo ta khởi công xây dựng nho học ở bản địa, ta đều dằn xuống, như thế không phải là chèn ép bọn họ, chỉ là Tây Vực khác biệt Trung Nguyên. Nho học kia, có đôi chỗ có thể dùng, cũng có đôi chỗ không tiện để người bên dưới biết, nhưng không ngờ rằng, bọn họ lại bởi vì nguyên nhân này, mà oán hận ta như thế.”
“Ta suy nghĩ một lát... Nhiều năm như vậy, bọn họ ít nhiều có chút công lao, không nên giết hết, Lý Nho cầm đầu cùng hai sư huynh đệ hắn là đầu đảng tội ác, nhất định phải giết, trước mặt mọi người tiến hành lăn trì ba người này. Những người còn lại tham gia làm phản, xem tình hình rồi xử tội. Đệ tử nho sinh, trên mặt xăm tội danh làm phản, sau đó không giết, đuổi hết ra khỏi thành Quy Tư Càn đi.”
Thành chủ nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi gật đầu ghi nhớ, thành chủ nhẹ gật đầu, hắn cùng con gái của mình nói chuyện một hồi, sau đó quay đầu, nói với Tô Bằng:
“Tô anh hùng, lần này quả thật toàn bộ nhờ vào ngươi, ước định giữa ngươi và Uyển Nh, ta đã biết rồi, những thứ này ngươi đáng có được, buổi chiều sẽ bảo Uyển Nhi đưa cho ngươi, đi đến tiền trang trong thành thực hiện lời hứa, ngươi là bằng hữu vĩnh viễn của thành Quy Tư Càn.”
Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu, trong lòng cũng cảm khái, bản thân chiến thắng Vân Cổ Lặc, chính là đãi ngộ thượng khách, tiền tài mỹ nhân, ta cần ta cứ lấy, những nho sinh kia, người cầm đầu bị lăn trì, những người khác cũng không thoát được tội, được làm vua thua làm giặc, sự thật chính là tàn khốc như thế.
Tô Bằng đồng thời cũng có cảm giác Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi sát phạt quyết đoán, mấy ngàn mạng người, lại dễ dàng xuống tay như thế, Tô Bằng tự hỏi, mình ở trên vị trí Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, sợ là làm không được quyết đoán như vậy.
Khẽ cảm thán một hồi, Tô Bằng đưa mắt nhìn người phủ thành chủ, đưa thành chủ trở về phòng, còn Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đi đến trước mặt mình, nói:
“Tô ca ca, chuyện ta đồng ý với ngươi vẫn chưa hoàn thành, Tô ca ca cùng ta đi đến Thông Vân tiền trang trong thành trước đi, ta đem thu hoạch một năm của thành Quy Tư Càn giao cho Tô ca ca.”
Nhìn thấy Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nhẹ lời mềm giọng đối với chính mình như thế, Tô Bằng thật sự không thể tưởng được đêm qua sát phạt quyết đoán như thế nào, giống như chỉ là một nữ hài tử tựa như muội muội của mình mà thôi.
Tô Bằng lúc này cảm giác hơi quái dị, cho dù Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đối với bộ tộc Quý La Càn mà nói, là nữ ma đầu giết người không chớp mắt, nhưng mà ở trước mặt mình, lại vẫn giống như một muội muội nhỏ bé, lễ phép chu đáo, tôn kính với mình, nhẹ lời mềm giọng, thật sự là làm cho mình không sinh ra cảm giác căm hận được.
“Quả nhiên người chỉ là tin tưởng chuyện bản thân mình nhìn thấy.”
Trong lòng Tô Bằng không khỏi thầm than một tiếng, cũng không tiếp tục nghĩ thêm, hắn nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi:
“Uyển Nhi ngươi cũng gần như hai ngày không ngủ rồi, những thứ kia không cần nóng vội, đợi ngươi nghỉ ngơi cho khỏe rồi lấy cũng không muộn.”
“Không, Uyển Nhi đã đáp ứng Tô ca ca ngươi, làm sao có thể trễ hẹn được? Nếu đã hứa, ta sẽ mau chóng thực hiện mới được, bằng không số tiền quá lớn, ta sợ Uyển Nhi sẽ sinh lòng riêng, giữa đường nuốt riêng thì chết.”
Nghe Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi giống như đang nói đùa với mình như thế, Tô Bằng không khỏi bật cười, cũng bật cười nói:
“Nói như vậy, ta thật sự thấy sợ nha, vậy thì hôm nay đi với ngươi đến tiền trang vậy.”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi gật đầu, nói:
“Tô ca ca đi với ta thôi.”
Nói xong, nàng nói hai câu với Cam La thống lĩnh, sau đó cùng với Tô Bằng đi ra phủ thành chủ, cùng nhau đi đến Thông Vân tiền trang trong thành, chuẩn bị lấy một ít ngân phiếu.
Thông Vân tiền trang trong thành Quy Tư Càn, cách nội thành cũng không xa mấy, nhưng mà lúc bọn người Tô Bằng ra ngoài, vẫn có gần ba trăm thành viên đội cung tiễn, lại thêm ba trăm hộ vệ bình thường, làm nhân viên bảo vệ, bảo vệ an toàn cho Tô Bằng và Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi.
“Có cần phải long trọng như vậy không?”
Trong lòng Tô Bằng không khỏi nghĩ đến.
Có điều, rất nhanh Tô Bằng liền phát hiện, những hộ vệ này quả thật nên tồn tại...
“Đặc Mục Nhĩ ma nữ! Bộ tộc Quý La Càn ta và ngươi không đội trời chung!”
Ở trên đườn lớn, ba năm người Tây Vực cầm đao, rống lớn quát, vọt tới Tô Bằng cùng đội hộ vệ của Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi.
Lập tức, ít nhất năm mươi mũi tên bắn ra từ cung nỏ của cung tiễn thủ, bắn thẳng về phía ba năm người kia.
“Phập phập phập phập!”
Âm thanh nỏ tiễn sắc bén đâm vào thân thể, không đến ba giây đồng hồ, ba năm người này đều biến thành con nhím.
“Kéo đi.”
Đội trưởng đội cung tiễn, nam tử tuấn lãng lạnh lùng hạ lệnh, lập tức có hộ vệ bình thường đi lên, kéo thích khách đã bị bắn thành con nhím này đi xa, để lại một vệt máu.
“Đây đã là đợt thứ tư rồi sao?”
Tô Bằng và Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đi ở bên trong đám hộ vệ, có chút bất đắc dĩ nhìn những thích khách bị bắt đi này, lắc đầu nói.
Từ nội thành ra ngoài, bọn người Tô Bằng, đã gặp phải ba bốn đợt ám sát, những người ám sát kia, không có tổ chức nào, cũng chưa nói tới kế hoạch tinh diệu, hoàn toàn chính là dựa vào nhiệt huyết lao đến ngọc đá cùng nát, có điều đối mặt đội cung tiễn thủ của Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, phần lớn còn chưa bắt đầu, đã bị bắn thành con nhím.
Duy nhất một đám người có chút hiệu quả, không biết từ nơi này kiếm được hai hỏa đạn lưu ly, dự định tấn công tự sát, nhưng còn chưa kịp ra tay, đã bị người bắn chết, hỏa đạn lưu ly đốt cháy trướng bồng ven đường, liên lụy hai ba dân thường ở bên trong.
Những người này, có lẽ đều là phản đảng còn sót lại trong bộ tộc Quý La Càn.
Trên mặt Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi không chút biểu tình, chỉ một đường đi thẳng, sau nửa ngày, nàng mới mở miệng nói:
“Tô ca ca, ngươi có lẽ cảm thấy ta tàn nhẫn, một lần giết chết nhiều người bộ tộc Quý La Càn như vậy, nhưng mà nếu ta không làm như vậy, bị tàn sát, chính là nhà Đặc Mục Nhĩ ta, người có quan hệ với nhà Đặc Mục Nhĩ... Đây không phải trò chơi từ bi, mà là trận chiến sinh tồn và tử vong.”
Tô Bằng nghe thế, khẽ lắc đầu, nói:
“Ta không có trách ngươi, chỉ là không muốn ngươi lún vào trong giết chóc quá sâu, khiến cho mình rơi vào Tu La Đạo.”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nhẹ gật đầu, có điều giống như lại nghĩ đến cái gì đó, không có lên tiếng.
Bầu không khí giữa hai người, hơi có vẻ nặng nề.
Tô Bằng khẽ lắc đầu, hắn phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc này, nói:
“Bệnh của Đặc Mục Nhĩ thành chủ, có phải là thường xuyên khô khát, khẩu vị dường như có đôi lúc thay đổi lớn, có đôi lúc ăn không được thứ gì, thị lực trở nên mơ hồ, thân thể mập giả, lúc nghiêm trọng có chút mập giả tạo không?”
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe thế, con mắt đột nhiên mở lớn, hỏi Tô Bằng:
“Đúng là như thế, Tô ca ca biết là loại bệnh gì sao?”
/787
|