“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, bệnh của thành chủ hẳn là chứng bệnh tiêu khát (chứng uống nước nhiều, tiểu tiện nhiều, bao gồm các bệnh tiểu đường, bệnh tháo nhạt.)"
Tô Bằng nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi.
“Bệnh tiêu khát?"
Nghe xong lời của Tô Bằng, Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi sửng sốt một chút, trong miệng nói.
Tô Bằng gật đầu, kỳ thật hắn đã đoán được chứng bệnh của thành chủ.
Bệnh tiêu khát thật ra chính là cách nói của bệnh tiểu đường ở thời cổ đại.
Bệnh chứng của bệnh tiểu đường lúc đầu chính là những bệnh trạng mà Tô Bằng mới vừa nói kia, chỉ có một chút khác biệt, chính là người bệnh tiểu đường, phần lớn sẽ dần dần trở nên gầy yếu, đây là do một lượng lớn dinh dưỡng từ trong nước tiểu bài tiết ra ngoài.
Chỉ có điều, bệnh tiêu khát đồng thời sẽ làm người ta ăn nhiều thêm, bởi vì đường bên trong thân thể có vấn đề, thường xuyên xảy ra tình trạng đường không đủ, cho nên người bị bệnh tiêu khát sẽ thường xuyên cảm thấy đói, cứ như thế ăn rất nhiều chẳng những sẽ không gầy đi mà trái ngược lại còn có thể béo một chút.
Tô Bằng đã sớm thấy thành chủ có khuynh hướng về phương diện này, hôm nay nghe Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi kể lại, quả nhiên là thế.
Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi thì lại giống như không có nghe nói qua loại bệnh tiêu khát này.
Dù sao trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi là xã hội cổ đại, đồng thời cũng là xã hội võ hiệp... Ở xã hội cổ đại, dinh dưỡng cùng với sự quan trọng của đường tất nhiên không như người hiện đại, cũng không có đồ ăn vặt cùng với đồ uống có thể uống, hoa quả nước trái cây cũng không phải là thứ người bình thường có thể thường xuyên ăn được, người có thể bị loại bệnh phú quý tiêu khát này, cũng đều là người giàu có.
Mà còn người giàu có, bởi vì là thế giới võ hiệp, cho nên đại đa số tuy rằng không phải là cao thủ nhưng cũng thông thạo một chút quyền cước cường thân kiện thể, vận động so với người hiện đại lớn hơn nhiều lắm, ngược lại rất ít người có thể mắc loại bệnh này.
Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi không biết sự tồn tại của bệnh tiêu khát cũng là chuyện bình thường.
Tô Bằng nhìn Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi, Hỏi:
“Ta từ chứng bệnh dự đoán, phụ thân ngươi nhất định hết sức thích ăn hoa quả. Có phải như thế hay không?"
Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi nghe xong, ánh mắt mở thật to, nói với Tô Bằng:
“Quả thật như thế, phụ thân trước kia bận chính vụ, thường xuyên trắng đêm không ngủ, hắn không thích uống trà, mỗi lần thức đêm xử lý chính vụ, đều là bảo người để một bàn đầy hoa quả. Hắn một bên xử lý một bên ăn, một mâm hoa quả sợ là có bảy tám cân, hắn một đêm có thể ăn sạch hai ba mâm.
“Vậy thì đúng rồi."
Tô Bằng gật đầu, nói:
“Bệnh này chính là lượng đường quá nhiều mà tạo thành, mà chứng bệnh vô cùng chậm, người bị bệnh cơ bản cũng sẽ không khỏi hẳn. Chỉ có trong sinh hoạt chú ý lại thêm thường xuyên vận động... Về phần bệnh tiêu khát, có thể mua một số lê trắng, để vào trong nồi chưng chín, sau đó lúc bệnh tiêu khát thì ăn một hai quả, có thể hóa giải. Còn một số biện pháp chữa bệnh khác, từ từ ta sẽ nói cho ngươi biết."
Nói xong, Tô Bằng liền nói cho Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi một số phương pháp trị liệu bệnh tiểu đường ở hiện đại.
Mặc dù đang ở thế giới cổ đại không có insulin (một loại kích thích tố do tuyến tuỵ tiết ra, khi lượng insulin tiết ra bị giảm sẽ gây ra bệnh tiểu đường), nhưng bệnh tiểu đường ở thế giới của Tô Bằng là bệnh của thế giới, cho dù người bình thường cũng biết rất nhiều cách có thể điều dưỡng và chú ý. Tô Bằng lần lượt nói cho Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi, Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi giống như gà con mổ thóc liên tục gật đầu.
Tô Bằng đem một số chỗ mà người bệnh tiểu đường cần phải chú ý trong trí nhớ lần lượt nói cho Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi, cuối cùng nàng lộ ra vẻ mặt kính nể, nói với Tô Bằng:
“Tô ca ca, chẳng những võ công cao cường, học thức cũng kinh người, phụ thân ta đã tìm rất nhiều thầy thuốc, đều không biết những thứ này. Tô ca ca lại biết nhiều như vậy, ta coi như là biết rõ, thế gian có người như Tô ca ca vậy, thật là làm cho người bình thường muốn so cũng so không được."
Tô Bằng nghe xong, khẽ mỉm cười, những kiến thức này thế giới thực tế gần như mọi người đều biết, tùy tiện xem hai kỳ dưỡng sinh khỏe mạnh cũng biết đại khái, ở cái thế giới này những kiến thức này lại được người sùng bái như thế.
“Uyển nhi quá khen rồi, những thứ này chỉ là một số kiến thức tầm thường, không coi là gì cả."
Tô Bằng nói với Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi, ra vẻ khiêm tốn nhưng mà ánh mắt nhìn Tô Bằng tràn đầy vẻ mặt sùng bái của người ta vẫn khiến cho Tô Bằng thỏa mãn một chút lòng hư vinh nho nhỏ.
Tiễn trang Thông Vân của thành Quy Tư Càn cách đây không xa, không bao lâu, Tô Bằng cùng với Đặc Mục Nhĩ Uyển nhi đã đến tiễn trang.
/787
|