Thiên Hạ Đệ Nhất Yêu Nghiệt

Chương 168: chương 131.3

/222


Ban đêm, Cơ Bạch đang chuẩn bị chút cá nướng để ăn đỡ đói, Tô Mặc đã nhanh nhẹn thướt tha đi đến. Nàng bước vào phòng bếp, bưng đồ ăn đã được làm xong lên, y phục đen nàng mặc tràn đầy sức quyến rũ thanh xuân, khiến căn phòng nhỏ bằng trúc này trở nên sáng rõ. Tô Mặc và Cơ Bạch ở cùng nhau cũng không có cảm giác mất tự nhiên, lúc rỗi rãi nàng cũng làm một số món ăn Nhân giới: thịt băm, gà hầm nấm rừng, gà ăn mày, cá kho tàu, vân vân…

Cơ Bạch yên tĩnh ngồi nhìn món ăn đầy bàn, hắn biết kiếp trước nàng không am hiểu những việc này, nhưng hiện giờ lại rất thành thạo, chắc chắn có liên quan đến nam nhân khác.

Chín trăm năm sau, hắn rốt cuộc gặp được kiếp khác của nàng, tuy rằng rất nhiều điểm nàng vẫn giống với kiếp trước, không thay đổi gì lớn, nhưng giữa hai người đã có nam nhân khác chen ngang. Cơ Bạch không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, quả là vật đổi sao dời.

Nhưng hắn cố gắng thử buông những việc này xuống, mùi lá trúc hòa nhã làm cho tim của hắn hơi kiên định lại.

Sau khi dùng bữa, hắn đặt tâm tư ở nơi khác.

Cơ Bạch bố trí trận pháp xung quanh đề phòng có người xâm nhập, sau đó hắn cởi áo choàng màu đen ra, bên trong mặc trường bào màu thủy lam tôn lên dáng người thon dài hoàn mỹ, khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng, lúc đi vạt áo nhẹ lay động theo gió, tóc bạc như tơ tung bay.

Hắn nhìn Tô Mặc, thấy nút thắt vạt áo “thiếu niên” căng chặt, vòng eo tinh tế không đủ nắm tay, cực kì mê người. Thưởng thức dung nhan tươi đẹp mĩ lệ không tì vết của nàng, tâm tình Cơ Bạch trở nên cực kì vui sướng.

Ở đây, chỉ có hắn biết Tô Mặc là nữ tử, đương nhiên phải chú ý chi tiết trận pháp này, không để nàng bị lộ sơ hở.

Nữ nhân thích nhất nam nhân cẩn thận, ở cùng Cơ Bạch, Tô Mặc rất tùy ý, thậm chí đôi khi cũng mặc nữ trang.

Mấy ngày nay, hắn và nàng dường như có cảm xúc kì lạ gì đó, mỗi lần thưởng thức trà nàng pha, hắn đều cảm nhận được sự hết lòng của đối phương, hắn cũng chuẩn bị dầu mỡ trăn để bôi trơn da cho nàng, đề phòng tay nàng bị thương lúc chế tạo cơ quan. Giữa hai người luôn có cảm giác thân thiết khó tả, Cơ Bạch bỗng nhiên thấy như mình đã có nhà.

Ban đêm, Tô Mặc ở trong Trúc viên cùng Cơ Bạch, ngủ chung phòng, nhưng nằm trên hai giường riêng biệt. Mặc dù có khoảng cách, nhưng Cơ Bạch lại thấy rất gần gũi, thì ra “nhà” là hạnh phúc, là ngọt ngào như vậy.

Khiến một Thần Sử cao cao tại thượng như hắn cũng đã biến thành người phàm trần.

Chẳng lẽ anh hùng thật sự khó qua ải mỹ nhân? Cơ Bạch nhìn dung nhan lúc ngủ của nàng, khao khát muốn đến gần, nhưng sau đó lại tự giễu, hắn không phải vô tình vô dục sao?

Nhớ đến điều này, Cơ Bạch lại niệm tâm pháp kiếm tu, giữ tâm tư trong sạch, không để mình lâm vào trong cảm xúc đó nữa.

Bất tri bất giác, hai người đã chữa trị được rất nhiều người mất tay chân, nơi đây cũng thu lưu ngày càng nhiều dân chạy nạn.

Mọi người ở đây cố gắng an cư lạc nghiệp, Tô Mặc tính thời gian, đã qua ba tháng, tuy rằng thanh danh càng lúc càng lớn, ngày càng lừng lẫy nhưng trong lòng nàng lại hơi lo lắng.

Cơ Bạch đứng trước cửa sổ quay đầu nhìn, không nhịn được hỏi: “Ngươi đang băn khoăn điều gì sao?”

Tô Mặc thở dài: “Đã qua ba tháng, thời gian ở Ma giới hình như hơi dài.”

Cơ Bạch nhàn nhạt nói: “Một tháng ở Ma giới bằng một ngày ở Nhân giới, Tô tiểu thư không biết chuyện này?”

Tô Mặc nâng mắt, đỡ trán, “Ra là thế, nếu vậy bọn Sư Anh mới đợi ba ngày, vậy thì không sao cả.”

Sắc mặt Cơ Bạch không cảm xúc, tuy rằng nghe thấy tên Sư Anh trong lòng hắn hơi không vui, nhưng hắn nhìn Trúc viên này, dường như hắn ngày càng lưu luyến, mỗi ngày ở cùng nàng cũng là một loại hạnh phúc xa xỉ, hắn chỉ muốn được yên lặng ngắm nhìn nàng, những ngày như vậy không biết còn có thể kéo dài bao lâu?

Lúc này, nàng không nhàn rỗi một chút nào.

Nàng thu nhận một số đồ đệ làm nghề mộc, mỗi ngày dạy một ít cơ quan thuật trong vườn, chỉ dẫn họ cách chế tạo cơ quan tay chân. Dù chỉ học như vậy nhưng họ cũng phải lao lực suy nghĩ nghiên cứu, cuối cùng mới có một hai người xuất sư.

Tô Mặc thở dài, nhẹ nhõm nói: “Tốt lắm, nếu sau này ta rời khỏi đây, bọn họ cũng thành thạo thêm một nghề, có thể làm ra tay chân cơ quan cung cấp cho người cần mua, ta không cần phải phân tâm nữa.”

Trưởng thôn bên cạnh lại nói: “Đáng tiếc thuật trị liệu của Cơ công tử chưa từng truyền thụ, nếu không chúng ta có thể không nhọc nhị vị bận tâm.”

Cơ Bạch đứng khoanh tay: “Thuật trị liệu chỉ có Thần Sử mới học được, thứ cho ta không thể làm.”

Ông lão lập tức thở dài: “Đáng tiếc đáng tiếc, mọi sự đã sẵn sàng chỉ thiếu gió đông, thật quá đáng tiếc.”

Tô Mặc cũng tiếc nuối nhìn hắn, ánh mắt kia như nước, nhu tình gợn sóng, lòng Cơ Bạch bỗng nhiên hỗn loạn.

“Nhưng nếu chỉ cần để tay chân cơ quan hợp nhất với thân thể, vậy không nhất định cần thuật trị liệu đặc biệt, ta có phương pháp khác.”

Ông lão vui vẻ, vội vàng nói: “Vậy phiền Cơ công tử truyền thụ cho chúng ta thứ đó.”

Cơ Bạch nhàn nhạt nói: “Ta sẽ để lại một ít sách, các ngươi tự mình xem là được.”

Trưởng thôn thở dài, “Đáng tiếc trẻ em ở chỗ chúng ta không biết đọc sách, không ai dạy học ở Ma giới, nếu Cơ công tử không chê, có thể dạy cho bọn trẻ mấy ngày được không?”

Cơ Bạch than nhẹ một tiếng, ngẩng đầu lên cao, chậm rãi khép mắt lại, cảm thấy vô lực.

Tô Mặc buột miệng cười, không ngờ Cơ Bạch phải trở thành một tiên sinh dạy học, nàng nói:

/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status