Hai người tìm một chỗ hẻo lánh, kiểm tra lại những quả thất hạch đào thu hoạch được. Hồng hạch đào và nhan hạch đào không thiếu, nhưng lam hạch đào chỉ có một quả. Tử hạch đào thì chưa có quả nào. Theo tình huống trước mắt trông thấy, thì không cách nào đổi được cái lệnh bài thông hành. Cho nên hai người nhất định phải tiến vào bên trong hang ác long, nghĩ biện pháp tìm được càng nhiều lam hạch đào và tử hạch đào mới được.
Đường Tiêu không chỉ muốn mình và Vi Liên đổi được một cái lệnh bài thông hành mà còn muốn vì Triệu Thanh, Dương Dĩnh cũng tìm được một thông hành lệnh bài. Hắn lựa chọn mạo hiểm đến đầm ác long cũng không sai.
- Phía trước cách đó không xa, tiến vào trong cánh rừng rậm này.
Vi Liên đem bản địa đồ đặt lên trán, cảm ứng một chút rồi chỉ vào hướng đông nam.
Bản địa đồ này so với các bản địa đồ khác khác biệt rất lớn. Nó có thể tùy thời cho thấy phương vị nơi mình đang đứng. Cho nên anh sẽ biết được chính mình đang ở đâu mà không đến mức mù đường. Rất rõ ràng, bản đồ này đã bị nhập vào một loại pháp thuật nào đó thì mới có công năng như vậy.
Hai người tiến nhập vào trong rừng rậm. Cây trong rừng rậm này mỗi một cây đều có đường kính hơn một trượng, cao tầm hơn mười trượng. Thụ linh đoán chừng hơn vạn năm trở lên.
Tiến vào trong rừng rậm, cảm giác giống như có người đang rì rầm. Nhưng Đường Tiêu sau khi đem thần thức mở rộng ra, nhưng cũng không cảm giác được cái gì. Tình cảnh này có một loại quỷ dị không nói nên lời.
- Gặp nguy hiểm!
Đường Tiêu hướng Vi Liên hô lên. Sau đó hắn ôm lấy Vi Liên, thủ trượng đột nhiên vung lên, lập tức nhảy lên cành cây, hướng phía sau hang ác long bay nhanh đến.
Bên trong thủ trượng có thuật phong hành. Cho dù Đường Tiêu mang thêm một người đằng trước thì tốc độ cũng cực kỳ nhanh.
Một gã vác trên lưng bao tải đựng tên, trong tay cầm theo cây cung, bỗng nhiên từ trong cây đại thụ bay ra, thấy Đường Tiêu và Vi Liên đang chạy thục mạng thì nhe răng cười một tiếng.
- Muốn chạy? Các người có thể trốn thoát khỏi Thần hành Thợ săn Đan Ni Tư này ư?
Vừa dứt lời, người gọi là thợ săn Đan Ni Tư trong thân thể hiện lên một hồi huyết quang, đột nhiên chạy về phía trước, kéo gần khoảng cách với Đường Tiêu.
Đối mặt với người của Ma Vũ đại lục quá nhiều lần, Đường Tiêu ngán nhất là những ma pháp sư cùng những thợ săn dùng cung tiễn. Hiện tại tình huống bây giờ, khó khăn đang quấn lấy hai người.
Tên thợ săn trẻ tuổi Đan Ni Tư tu vi đã đạt đến Địa Nguyên cấp năm, có một đạo linh phù chi lực, căn bản không phải chi lực bốn đạo vân triện như Đường Tiêu có khả năng địch lại.
Rất nhanh, Đường Tiêu cùng với Vi Liên khoảng cách ban đầu là hơn mười trượng nay là dưới mười trượng. Bị Đường Tiêu ôm lấy, Vi Liên không chút do dự từ trong người lấy ra hơn mười mũi tên huyền băng. Ánh sáng màu lam trong tay hiện lên, đột nhiên hướng sau lưng gã thợ săn Đan Ni Tư bắn tới.
Đạt tới thực lực Địa Nguyên cấp năm, Đan Ni Tư lập tức mở ra cương khí hộ thể, thoải mái ngênh chiến những mũi tên huyền băng. Nhưng thân hình hơi chậm lại, bị hai người Đường Tiêu kéo dài khoảng cách ra hơn mười trượng. Nhưng Đan Ni Tư lập tức xuất thủ. Y vừa truy đuổi hai người Đường Tiêu đồng thời bắn mũi tên ra. Một đạo hồng quang phát ra, tiếng xé gió hướng sau lưng Đường Tiêu bay đến. Rất hiển nhiên là uy lực không thua gì cây tên Bạo phá tiến.
Lá bùa trong tay Vi Liên lại một hồi tung bay. Hơn mười mũi tên huyền băng đồng loạt bắn ra, tạo thành một huyền băng thuẫn. Cây tên Huyết quang đột nhiên đâm vào bên trong huyền băng thuẫn đến hai phần ba, Lúc này khó khăn lắm mới ngừng lại lực đạo, hiển nhiên là bị huyền băng thuẫn ngăn cản rồi.
Ngay lúc Đường Tiêu và Vi Liên bay nhanh về phía trước, mũi tên Huyết Quang đột nhiên xảy ra tiếng nổ mãnh liệt. Từ trong đó toát ra khí độc cuồn cuộn màu hồng. Khói độc màu hồng thoáng một cái đã bao vây Đường Tiêu và Vi Liên.
Vi Liên phát hiện tình hình không ổn, lập tức biến một lá bùa thuấn di thành tro, cùng Đường Tiêu cùng một chỗ lập tức bay ra hơn trăm trượng. Mặc dù như thế, nhưng Đường Tiêu và Vi Liên vẫn nghe được một độc khí mùi máu tươi. Một lát sau, hai người đều mê muội, thiếu một chút là đã ngã từ trên không trung xuống.
Có thể tưởng tượng, nếu như lúc trước không phải Vi Liên kịp thời ngăn cản độc tiễn, khiến nó nổ tung bên cạnh hai người thì chỉ sợ hiện tại hai người đã bị bao vây trong khói độc, ngã xuống mặt đất mặc cho người khác chém giết rồi.
Khả năng dụng độc của thợ săn quả thật là khủng bố.
Đường Tiêu nếu có Luyện Yêu Thối Ma Hồ tại thân, thì không sợ những chất độc sương mù đấy. Nếu không thì bây giờ đáng thương rồi. Điều này càng khiến cho Đường Tiêu sâu sắc cảm nhận được ưu điểm của Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Giống như người ta chơi game online, lúc nào cũng chơi bình thường. Đột nhiên có một ngày bị chặn, cảm giác rất là khó chịu.
Một mũi tên Đan Ni Tư phát ra chưa trúng, phát hiện mục tiêu phía trước lại kéo dài khoảng cách với y ra thì thần sắc trở nên cuồng giận, gào thét mấy tiếng, tốc độ truy kích liền tăng vọt thêm vài phần, trong nháy mắt đã kéo gần khoảng cách với hai người Đường Tiêu. Sau đó y lại một lần nữa kéo cung tên. Lúc này đây, trên cung tên đã gắn bốn cây độc tiễn như vừa rồi.
Bốn cây độc tiễn không hướng trên người Đường Tiêu và Vi Liên, mà vây quanh bốn phương tám hướng bên cạnh hai người. Khi đến bên cạnh hai người thì đột nhiên nổ tung cùng một lúc. Khói độc màu hồng nhanh chóng lan tràn ra, lập tức bao vây hai người Đường Tiêu vào bên trong.
Không chỉ như thế, khói độc này rõ ràng giống như có linh hồn trong đó. Dưới chú ngữ của tên thợ săn, chăm chú truy kích hai người Đường Tiêu, tựa hồ như không giết được bọn họ thì tuyệt không bỏ qua.
Trong làn khí độc này lại truyền đến một âm thanh cực kỳ thê lương và dữ tợn. Đường Tiêu rốt cuộc nhận ra được trong làn khói độc này bao vây một số lượng lớn linh hồn. Cho nên chúng mới có thể giống như ngự không phi hành, tiến hành bao vây hai người Đường Tiêu.
Gã thợ săn phát ra khói độc, so với hai người thợ săn lúc trước thì khó đối phó hơn nhiều.
Lá bùa Thuấn Di của Vi Liên không cách nào sử dụng liên tục trong một thời gian ngắn, đành vội vàng lấy ra một vài lá bùa, niệm thần chú. Rốt cuộc, trước khi khói độc bay đầy trời sắp tiến hành bao vây hai người, thì đã bên ngoài hai người kết thành một màn sáng phòng ngự, ngăn cách khói độc bên ngoài màn phòng ngự.
Sau khi màn sáng phòng ngự mở ra, người bên trong không cách nào rời khỏi, chỉ có thể tạm thời trốn bên trong cái màn sáng phòng ngự này thôi.
Đường Tiêu không chỉ muốn mình và Vi Liên đổi được một cái lệnh bài thông hành mà còn muốn vì Triệu Thanh, Dương Dĩnh cũng tìm được một thông hành lệnh bài. Hắn lựa chọn mạo hiểm đến đầm ác long cũng không sai.
- Phía trước cách đó không xa, tiến vào trong cánh rừng rậm này.
Vi Liên đem bản địa đồ đặt lên trán, cảm ứng một chút rồi chỉ vào hướng đông nam.
Bản địa đồ này so với các bản địa đồ khác khác biệt rất lớn. Nó có thể tùy thời cho thấy phương vị nơi mình đang đứng. Cho nên anh sẽ biết được chính mình đang ở đâu mà không đến mức mù đường. Rất rõ ràng, bản đồ này đã bị nhập vào một loại pháp thuật nào đó thì mới có công năng như vậy.
Hai người tiến nhập vào trong rừng rậm. Cây trong rừng rậm này mỗi một cây đều có đường kính hơn một trượng, cao tầm hơn mười trượng. Thụ linh đoán chừng hơn vạn năm trở lên.
Tiến vào trong rừng rậm, cảm giác giống như có người đang rì rầm. Nhưng Đường Tiêu sau khi đem thần thức mở rộng ra, nhưng cũng không cảm giác được cái gì. Tình cảnh này có một loại quỷ dị không nói nên lời.
- Gặp nguy hiểm!
Đường Tiêu hướng Vi Liên hô lên. Sau đó hắn ôm lấy Vi Liên, thủ trượng đột nhiên vung lên, lập tức nhảy lên cành cây, hướng phía sau hang ác long bay nhanh đến.
Bên trong thủ trượng có thuật phong hành. Cho dù Đường Tiêu mang thêm một người đằng trước thì tốc độ cũng cực kỳ nhanh.
Một gã vác trên lưng bao tải đựng tên, trong tay cầm theo cây cung, bỗng nhiên từ trong cây đại thụ bay ra, thấy Đường Tiêu và Vi Liên đang chạy thục mạng thì nhe răng cười một tiếng.
- Muốn chạy? Các người có thể trốn thoát khỏi Thần hành Thợ săn Đan Ni Tư này ư?
Vừa dứt lời, người gọi là thợ săn Đan Ni Tư trong thân thể hiện lên một hồi huyết quang, đột nhiên chạy về phía trước, kéo gần khoảng cách với Đường Tiêu.
Đối mặt với người của Ma Vũ đại lục quá nhiều lần, Đường Tiêu ngán nhất là những ma pháp sư cùng những thợ săn dùng cung tiễn. Hiện tại tình huống bây giờ, khó khăn đang quấn lấy hai người.
Tên thợ săn trẻ tuổi Đan Ni Tư tu vi đã đạt đến Địa Nguyên cấp năm, có một đạo linh phù chi lực, căn bản không phải chi lực bốn đạo vân triện như Đường Tiêu có khả năng địch lại.
Rất nhanh, Đường Tiêu cùng với Vi Liên khoảng cách ban đầu là hơn mười trượng nay là dưới mười trượng. Bị Đường Tiêu ôm lấy, Vi Liên không chút do dự từ trong người lấy ra hơn mười mũi tên huyền băng. Ánh sáng màu lam trong tay hiện lên, đột nhiên hướng sau lưng gã thợ săn Đan Ni Tư bắn tới.
Đạt tới thực lực Địa Nguyên cấp năm, Đan Ni Tư lập tức mở ra cương khí hộ thể, thoải mái ngênh chiến những mũi tên huyền băng. Nhưng thân hình hơi chậm lại, bị hai người Đường Tiêu kéo dài khoảng cách ra hơn mười trượng. Nhưng Đan Ni Tư lập tức xuất thủ. Y vừa truy đuổi hai người Đường Tiêu đồng thời bắn mũi tên ra. Một đạo hồng quang phát ra, tiếng xé gió hướng sau lưng Đường Tiêu bay đến. Rất hiển nhiên là uy lực không thua gì cây tên Bạo phá tiến.
Lá bùa trong tay Vi Liên lại một hồi tung bay. Hơn mười mũi tên huyền băng đồng loạt bắn ra, tạo thành một huyền băng thuẫn. Cây tên Huyết quang đột nhiên đâm vào bên trong huyền băng thuẫn đến hai phần ba, Lúc này khó khăn lắm mới ngừng lại lực đạo, hiển nhiên là bị huyền băng thuẫn ngăn cản rồi.
Ngay lúc Đường Tiêu và Vi Liên bay nhanh về phía trước, mũi tên Huyết Quang đột nhiên xảy ra tiếng nổ mãnh liệt. Từ trong đó toát ra khí độc cuồn cuộn màu hồng. Khói độc màu hồng thoáng một cái đã bao vây Đường Tiêu và Vi Liên.
Vi Liên phát hiện tình hình không ổn, lập tức biến một lá bùa thuấn di thành tro, cùng Đường Tiêu cùng một chỗ lập tức bay ra hơn trăm trượng. Mặc dù như thế, nhưng Đường Tiêu và Vi Liên vẫn nghe được một độc khí mùi máu tươi. Một lát sau, hai người đều mê muội, thiếu một chút là đã ngã từ trên không trung xuống.
Có thể tưởng tượng, nếu như lúc trước không phải Vi Liên kịp thời ngăn cản độc tiễn, khiến nó nổ tung bên cạnh hai người thì chỉ sợ hiện tại hai người đã bị bao vây trong khói độc, ngã xuống mặt đất mặc cho người khác chém giết rồi.
Khả năng dụng độc của thợ săn quả thật là khủng bố.
Đường Tiêu nếu có Luyện Yêu Thối Ma Hồ tại thân, thì không sợ những chất độc sương mù đấy. Nếu không thì bây giờ đáng thương rồi. Điều này càng khiến cho Đường Tiêu sâu sắc cảm nhận được ưu điểm của Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Giống như người ta chơi game online, lúc nào cũng chơi bình thường. Đột nhiên có một ngày bị chặn, cảm giác rất là khó chịu.
Một mũi tên Đan Ni Tư phát ra chưa trúng, phát hiện mục tiêu phía trước lại kéo dài khoảng cách với y ra thì thần sắc trở nên cuồng giận, gào thét mấy tiếng, tốc độ truy kích liền tăng vọt thêm vài phần, trong nháy mắt đã kéo gần khoảng cách với hai người Đường Tiêu. Sau đó y lại một lần nữa kéo cung tên. Lúc này đây, trên cung tên đã gắn bốn cây độc tiễn như vừa rồi.
Bốn cây độc tiễn không hướng trên người Đường Tiêu và Vi Liên, mà vây quanh bốn phương tám hướng bên cạnh hai người. Khi đến bên cạnh hai người thì đột nhiên nổ tung cùng một lúc. Khói độc màu hồng nhanh chóng lan tràn ra, lập tức bao vây hai người Đường Tiêu vào bên trong.
Không chỉ như thế, khói độc này rõ ràng giống như có linh hồn trong đó. Dưới chú ngữ của tên thợ săn, chăm chú truy kích hai người Đường Tiêu, tựa hồ như không giết được bọn họ thì tuyệt không bỏ qua.
Trong làn khí độc này lại truyền đến một âm thanh cực kỳ thê lương và dữ tợn. Đường Tiêu rốt cuộc nhận ra được trong làn khói độc này bao vây một số lượng lớn linh hồn. Cho nên chúng mới có thể giống như ngự không phi hành, tiến hành bao vây hai người Đường Tiêu.
Gã thợ săn phát ra khói độc, so với hai người thợ săn lúc trước thì khó đối phó hơn nhiều.
Lá bùa Thuấn Di của Vi Liên không cách nào sử dụng liên tục trong một thời gian ngắn, đành vội vàng lấy ra một vài lá bùa, niệm thần chú. Rốt cuộc, trước khi khói độc bay đầy trời sắp tiến hành bao vây hai người, thì đã bên ngoài hai người kết thành một màn sáng phòng ngự, ngăn cách khói độc bên ngoài màn phòng ngự.
Sau khi màn sáng phòng ngự mở ra, người bên trong không cách nào rời khỏi, chỉ có thể tạm thời trốn bên trong cái màn sáng phòng ngự này thôi.
/593
|