Vi Liên bàn tay vừa nhấc, một mũi tên huyền băng lại phóng ra. Gã nam tử đội nón sắt rõ ràng không tránh né, hơn nữa ngay cả cương khí hộ thể cũng không tụ lại, cứ thế mà dùng khôi giáp trên người đánh úp lại mũi tên huyền băng. Kết quả mũi tên huyền băng đâm vào khôi giáp của y, bể thành vô số băng tinh, nhưng khôi giáp của y lại không bị tổn hao gì.
- Thật là khôi giáp lợi hại!
Đường Tiêu tán thưởng một tiếng, trong nội tâm lại nhớ đến chiến giáp Thần Minh của hắn.
Gã nam tử đội nón sau khi kiểm tra xong thực lực của đối phương thì gầm thét một tiếng, một lần nữa giơ chiến chùy trong tay, nhảy cao lên, đột nhiên hướng Đường Tiêu nện xuống.
Đường Tiêu lúc này đây thay đổi chiến thuật. Hắn thu hồi Hồng Viêm và Thiên Trảm, ôm lấy Vi Liên, lấy ra thủ trượng nhanh chóng xuất thuật phong hành. Trong nháy mắt, đã cách xa gã nam tử đội nón sắt hơn mười trượng.
Gã nam tử đội nón sắt rất nhanh đuổi theo Đường Tiêu. Tuy gã đã dốc hết sức đuổi theo, nhưng so với thuận phong hành của Đường Tiêu thì còn kém xa. Dù sao, trong giới Ma Vũ đại lục, loại võ giả có nón trụ và trọng giáp chuyên môn chạy trốn không phải rất nhanh.
Đường Tiêu nheo mắt, lấy ra Bạo phá cung tiễn nhắm về phía gã nam tử đội nón sắt. Mũi tên bắn ra vèo một tiếng, hướng gã nam tử lao đến. Lực cơ thể của Đường Tiêu có hạn, khi kéo dây cung thì thân thể có phần run rẩy, nên độ chính xác của mũi tên không đạt tiêu chuẩn. Mũi tên không bắn trúng gã nam tử đội nón mà rơi xuống mặt đất trước mặt gã. Gã nam tử dừng bước, lập tức cười điên cuồng:
- Bắn như thế này mà tính hù đại gia mày sao?
Đường Tiêu đứng yên tại chỗ, chỉ cười lạnh không nói gì. Hiển nhiên là gã nam tử đội nón sắt không phát hiện được bí mật bên trong mũi tên này.
Sau khi cười một cách điên cuồng xong, gã đội nón sắt một lần nữa bước về phía trước, chuẩn bị dùng búa tạ trong tay nện xuống Đường Tiêu, không ngờ Đường Tiêu lại quát to một tiếng:
- Bắn!
Gã nam tử đội nón sắt cảm thấy quanh người phát ra một tiếng nổ. Sau đó cả người tê rần, bay lên cao hơn 10m, rồi rơi xuống đất một cách nặng nề. Tuy mặc một bộ khôi giáp phòng ngự vừa dày vừa nặng, nhưng lần này gã rơi không nhẹ. Đương nhiên, không chỉ bị ném mà còn bị lần nổ này làm cho bị thương.
Gã nam tử đội nón sắt ngã xuống mặt đất, cả buổi mới đứng lên được, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Gã đứng lên, lập tức giơ cao chiến chùy trong tay, cực kỳ phẫn nộ mà hướng Đường Tiêu đánh tới lần nữa.
Đường Tiêu không chút do dự, lại một mũi tên bay ra. Khoảng cách lúc này đây tương đối gần. Đường Tiêu cũng không nể mặt, ở giữa thân thể của gã nam tử đội nón phát nổ. Gã nam tử đội nón bị nổ bay ra ngoài. Lúc này đây, gã ngã xuống đất, hơn nửa ngày mới đứng lên được, trong miệng không ngừng mắng cái gì.
Vi Liên lấy ra một linh khí, trong miệng niệm chú. Không bao lâu sau, từ linh khí trong tay nàng bên trong tựa hồ như xảy ra điều gì, hướng gã nam tử xông đến.
Đương nhiên, mắt thường thì không thể nhìn thấy thứ này. Đường Tiêu là dựa vào cảm ứng mà cảm nhận được. Hơn nữa, khi hắn cảm ứng ra được thì cái này đã bay đến chỗ gã nam tử đội nón. Đây là thần hồn thủy yêu mà Vi Liên từ núi Tinh Võ bắt được trong hồ.
Không hề nghi ngờ, Vi Liên đang thi triển ảo thuật nào đó.
Gã nam tử đội nón sắt kia từ trên mặt đất đứng lên, có chút bất định mà nhìn quanh bốn hướng, tựa hồ như có chút kỳ quái, tự hỏi rốt cuộc mình đang ở chỗ nào.
Gã nhìn về phía Đường Tiêu và Vi Liên, ánh mắt hoàn toàn không bình thường. Hiển nhiên là bị ảo thuật của Vi Liên làm cho mê hoặc.
Đường Tiêu không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức phi thân lên. Thiên Trảm đột nhiên chém xuống ót gã nam tử đội nón sắt, khiến cho đầu của gã đội nón sắt bị chém rớt xuống.
Đúng là Bạo phá tiến của ả nữ thợ săn uy lực quả nhiên rất mạnh. Rõ ràng hai mũi tên đã làm bị thương nặng một gã võ giả Địa Nguyên cấp bốn, lại phối hợp thêm ảo thuật của Vi Liên. Đáng đời cái gã nam tử đội nón sắt, không may lại chết trên tay hai người này.
Đương nhiên, cũng tại vì gã nam tử đội nón này đã đánh giá thấp thực lực hai người Đường Tiêu.
Chưa thoát thai hoán cốt tiến vào võ giả Địa Nguyên cấp bốn, có được sức mạnh của sáu đến chín đạo vân triện. Nếu chỉ đạt được sức mạnh của bốn đạo vân triện thì gần như vô hạn bước vào thực lực của Địa Nguyên cấp bốn. Cho nên Đường Tiêu mới kết hợp ảo thuật với kiếm thuật chém đứt thủ cấp của gã nam tử đội nón sắt.
- Ảo thuật lợi hại như vậy, vì cái gì mà không sớm dùng?
Đường Tiêu có chút kỳ quái hỏi Vi Liên.
- Thần hồn Thủy yêu này còn chưa tế luyện xong. Ảo thuật thì ta lúc trước đã dùng qua nhiều lần, nhưng lúc này mới thành công.
Vi Liên hơi có chút chán nản, thất vọng nói với Đường Tiêu một câu.
Đường Tiêu nhớ lại, Vi Liên lúc trước trong chiến đấu, xác thực nhiều lần lấy cái linh khí này ra. Nhưng sau đó liền thu trở về, hiển nhiên lúc trước nàng đã thử qua nhiều lần, nhưng đều thất bại.
Gã nam tử đội nón sắt trong túi trữ vật trên người, Đường Tiêu tìm được không ít thứ tốt. Ngoại trừ linh thạch, hồn tinh thông thường, thậm chí còn có một quả lam hạch đào rất quý hiếm. Đương nhiên, hai người cũng tìm được một bản địa đồ, vừa vặn là khu vực mà Đường Tiêu và Vi Liên chưa từng đi qua.
Khôi giáp và chiến chùy đều bị Đường Tiêu tịch thu hết, rồi luyện hóa trở thành pháp khí của hắn. Theo như Đường Tiêu phán đoán, cái nón sắt và bộ giáp có lực phòng hộ như bộ chiến giáp Thần Minh.
Chỉ có một việc khiến Đường Tiêu hoàn toàn bất ngờ. Thể lực của hắn và cái khôi giáp này chênh lệch quá lớn. Nếu đội cái nón sắt, mặc bộ khôi giáp, cho dù cố hết sức thì ngay cả đi trên đường cũng là một vấn đề.
Đường Tiêu không thể không từ bỏ ý định mặc bộ khôi giáp này trường kỳ trên người, mà là quyết định khi chiến đấu, căn cứ vào tình huống mà mặc nó trên người để phòng hộ.
Đường Tiêu và Vi Liên lại tiếp tục lên đường, trước sau gặp phải ba cuộc chiến đấu. Đường Tiêu bạo phá tiến và phong hành thuật phối hợp với nhau, phát ra uy lực thật lớn. Ba lần chiến đấu đều chọn phương thức chơi diều, toàn bộ toàn thắng, cũng làm cho Đường Tiêu và Vi Liên gặt hái không ít bảo bối.
Trải qua Đường Tiêu và Vi Liên không ngừng kiên trì đọc chú ngữ, rốt cuộc cũng khiến cho thuật Thiểm Điện trên thủ trượng của Bạch bào lão giả sắp thành hình. Đường Tiêu và Vi Liên đều rất chờ mong uy lực sau khi thuật Thiểm Điện thành hình.
- Thật là khôi giáp lợi hại!
Đường Tiêu tán thưởng một tiếng, trong nội tâm lại nhớ đến chiến giáp Thần Minh của hắn.
Gã nam tử đội nón sau khi kiểm tra xong thực lực của đối phương thì gầm thét một tiếng, một lần nữa giơ chiến chùy trong tay, nhảy cao lên, đột nhiên hướng Đường Tiêu nện xuống.
Đường Tiêu lúc này đây thay đổi chiến thuật. Hắn thu hồi Hồng Viêm và Thiên Trảm, ôm lấy Vi Liên, lấy ra thủ trượng nhanh chóng xuất thuật phong hành. Trong nháy mắt, đã cách xa gã nam tử đội nón sắt hơn mười trượng.
Gã nam tử đội nón sắt rất nhanh đuổi theo Đường Tiêu. Tuy gã đã dốc hết sức đuổi theo, nhưng so với thuận phong hành của Đường Tiêu thì còn kém xa. Dù sao, trong giới Ma Vũ đại lục, loại võ giả có nón trụ và trọng giáp chuyên môn chạy trốn không phải rất nhanh.
Đường Tiêu nheo mắt, lấy ra Bạo phá cung tiễn nhắm về phía gã nam tử đội nón sắt. Mũi tên bắn ra vèo một tiếng, hướng gã nam tử lao đến. Lực cơ thể của Đường Tiêu có hạn, khi kéo dây cung thì thân thể có phần run rẩy, nên độ chính xác của mũi tên không đạt tiêu chuẩn. Mũi tên không bắn trúng gã nam tử đội nón mà rơi xuống mặt đất trước mặt gã. Gã nam tử dừng bước, lập tức cười điên cuồng:
- Bắn như thế này mà tính hù đại gia mày sao?
Đường Tiêu đứng yên tại chỗ, chỉ cười lạnh không nói gì. Hiển nhiên là gã nam tử đội nón sắt không phát hiện được bí mật bên trong mũi tên này.
Sau khi cười một cách điên cuồng xong, gã đội nón sắt một lần nữa bước về phía trước, chuẩn bị dùng búa tạ trong tay nện xuống Đường Tiêu, không ngờ Đường Tiêu lại quát to một tiếng:
- Bắn!
Gã nam tử đội nón sắt cảm thấy quanh người phát ra một tiếng nổ. Sau đó cả người tê rần, bay lên cao hơn 10m, rồi rơi xuống đất một cách nặng nề. Tuy mặc một bộ khôi giáp phòng ngự vừa dày vừa nặng, nhưng lần này gã rơi không nhẹ. Đương nhiên, không chỉ bị ném mà còn bị lần nổ này làm cho bị thương.
Gã nam tử đội nón sắt ngã xuống mặt đất, cả buổi mới đứng lên được, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Gã đứng lên, lập tức giơ cao chiến chùy trong tay, cực kỳ phẫn nộ mà hướng Đường Tiêu đánh tới lần nữa.
Đường Tiêu không chút do dự, lại một mũi tên bay ra. Khoảng cách lúc này đây tương đối gần. Đường Tiêu cũng không nể mặt, ở giữa thân thể của gã nam tử đội nón phát nổ. Gã nam tử đội nón bị nổ bay ra ngoài. Lúc này đây, gã ngã xuống đất, hơn nửa ngày mới đứng lên được, trong miệng không ngừng mắng cái gì.
Vi Liên lấy ra một linh khí, trong miệng niệm chú. Không bao lâu sau, từ linh khí trong tay nàng bên trong tựa hồ như xảy ra điều gì, hướng gã nam tử xông đến.
Đương nhiên, mắt thường thì không thể nhìn thấy thứ này. Đường Tiêu là dựa vào cảm ứng mà cảm nhận được. Hơn nữa, khi hắn cảm ứng ra được thì cái này đã bay đến chỗ gã nam tử đội nón. Đây là thần hồn thủy yêu mà Vi Liên từ núi Tinh Võ bắt được trong hồ.
Không hề nghi ngờ, Vi Liên đang thi triển ảo thuật nào đó.
Gã nam tử đội nón sắt kia từ trên mặt đất đứng lên, có chút bất định mà nhìn quanh bốn hướng, tựa hồ như có chút kỳ quái, tự hỏi rốt cuộc mình đang ở chỗ nào.
Gã nhìn về phía Đường Tiêu và Vi Liên, ánh mắt hoàn toàn không bình thường. Hiển nhiên là bị ảo thuật của Vi Liên làm cho mê hoặc.
Đường Tiêu không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức phi thân lên. Thiên Trảm đột nhiên chém xuống ót gã nam tử đội nón sắt, khiến cho đầu của gã đội nón sắt bị chém rớt xuống.
Đúng là Bạo phá tiến của ả nữ thợ săn uy lực quả nhiên rất mạnh. Rõ ràng hai mũi tên đã làm bị thương nặng một gã võ giả Địa Nguyên cấp bốn, lại phối hợp thêm ảo thuật của Vi Liên. Đáng đời cái gã nam tử đội nón sắt, không may lại chết trên tay hai người này.
Đương nhiên, cũng tại vì gã nam tử đội nón này đã đánh giá thấp thực lực hai người Đường Tiêu.
Chưa thoát thai hoán cốt tiến vào võ giả Địa Nguyên cấp bốn, có được sức mạnh của sáu đến chín đạo vân triện. Nếu chỉ đạt được sức mạnh của bốn đạo vân triện thì gần như vô hạn bước vào thực lực của Địa Nguyên cấp bốn. Cho nên Đường Tiêu mới kết hợp ảo thuật với kiếm thuật chém đứt thủ cấp của gã nam tử đội nón sắt.
- Ảo thuật lợi hại như vậy, vì cái gì mà không sớm dùng?
Đường Tiêu có chút kỳ quái hỏi Vi Liên.
- Thần hồn Thủy yêu này còn chưa tế luyện xong. Ảo thuật thì ta lúc trước đã dùng qua nhiều lần, nhưng lúc này mới thành công.
Vi Liên hơi có chút chán nản, thất vọng nói với Đường Tiêu một câu.
Đường Tiêu nhớ lại, Vi Liên lúc trước trong chiến đấu, xác thực nhiều lần lấy cái linh khí này ra. Nhưng sau đó liền thu trở về, hiển nhiên lúc trước nàng đã thử qua nhiều lần, nhưng đều thất bại.
Gã nam tử đội nón sắt trong túi trữ vật trên người, Đường Tiêu tìm được không ít thứ tốt. Ngoại trừ linh thạch, hồn tinh thông thường, thậm chí còn có một quả lam hạch đào rất quý hiếm. Đương nhiên, hai người cũng tìm được một bản địa đồ, vừa vặn là khu vực mà Đường Tiêu và Vi Liên chưa từng đi qua.
Khôi giáp và chiến chùy đều bị Đường Tiêu tịch thu hết, rồi luyện hóa trở thành pháp khí của hắn. Theo như Đường Tiêu phán đoán, cái nón sắt và bộ giáp có lực phòng hộ như bộ chiến giáp Thần Minh.
Chỉ có một việc khiến Đường Tiêu hoàn toàn bất ngờ. Thể lực của hắn và cái khôi giáp này chênh lệch quá lớn. Nếu đội cái nón sắt, mặc bộ khôi giáp, cho dù cố hết sức thì ngay cả đi trên đường cũng là một vấn đề.
Đường Tiêu không thể không từ bỏ ý định mặc bộ khôi giáp này trường kỳ trên người, mà là quyết định khi chiến đấu, căn cứ vào tình huống mà mặc nó trên người để phòng hộ.
Đường Tiêu và Vi Liên lại tiếp tục lên đường, trước sau gặp phải ba cuộc chiến đấu. Đường Tiêu bạo phá tiến và phong hành thuật phối hợp với nhau, phát ra uy lực thật lớn. Ba lần chiến đấu đều chọn phương thức chơi diều, toàn bộ toàn thắng, cũng làm cho Đường Tiêu và Vi Liên gặt hái không ít bảo bối.
Trải qua Đường Tiêu và Vi Liên không ngừng kiên trì đọc chú ngữ, rốt cuộc cũng khiến cho thuật Thiểm Điện trên thủ trượng của Bạch bào lão giả sắp thành hình. Đường Tiêu và Vi Liên đều rất chờ mong uy lực sau khi thuật Thiểm Điện thành hình.
/593
|