Đường Tiêu ngược lại không có nhàn rỗi, đem Hồng Viêm và Thiên Trảm tất cả đều bắn ra ngoài, đem đại lượng hồn phách yêu ma trong khói độc chém giết không còn một mảnh. Khói độc không còn hồn phách yêu ma, thì khói độc cũng không còn linh khí, chậm rãi tiêu tan trong không trung.
Vi Liên xuất ra một lá bùa thuấn di, thả người bay ra ngoài trăm trượng, mang theo Đường Tiêu nhanh chóng tạo khoảng cách an toàn với Đan Ni Tử.
- Hai thanh kiếm này rõ ràng không tệ. Có thể giết hết mũi tên hồn của ta. Chà, ta nhất định phải đoạt được hai thanh kiếm này.
Một đạo Huyết Quang hiện lên. Sau một lát, Đan Ni Tư một lần nữa thoải mái mà đuổi theo Đường Tiêu và Vi Liên. Lúc này đây, Đan Ni Tư lại gắn hai mũi tên vào cung tên, hướng Đường Tiêu và Vi Liên mãnh liệt bắn tới.
Lúc này đây, sau khi mũi tên được bắn ra, lao theo hình vòng xoáy trong không trung hướng về phía trước. Đường Tiêu nhìn thấy đằng sau liền nhíu mày. Cái vòng xoáy màu đen này cực kỳ giống cái quả dừa của Áo Bỉ lão ma, chỉ là lớn hơn rất nhiều thôi, nhưng lại nhạt hơn không ít.
Ngay trong lúc Đường Tiêu đang hoài nghi, bên trong hai cái vòng xoáy màu đen đột nhiên bay ra hai con quái vật nhiều chân giống như con rết, giương nanh múa vuốt hoàn toàn khác với mũi tên nhả ra khói độc vừa rồi. Hai con rết này có hình thù rõ ràng, lớp vỏ bên ngoài giống như một lớp kim loại màu hồng sáng, quanh thân phát ra uy lực cao hơn cái mũi tên truy hồn kia.
Bay ra từ trong vòng xoáy màu đen, hai con rết cực lớn này liền mở cái miệng khổng lồ, tựa hồ như muốn phun ra chất độc.
Vi Liên cùng Đường Tiêu đồng thời ra tay. Một mũi tên huyền băng cùng một quả cầu lửa hướng hai con rết khổng lồ lao đến. Không ngờ hai con rết này cực kỳ đáng sợ. Nhưng mũi tên huyền băng cùng với quả cầu lửa công kích phía dưới đánh tan thành mây khói. Thậm chí cái miệng cũng không phun ra khí độc được.
Thấy con rết này không đáng sợ như mình đã tưởng tượng, tâm tình khẩn trương của hai người cũng tạm thời buông lỏng một chút.
Nhưng màn phát sinh kế tiếp lại làm cho hai người không cách nào thở phào nhẹ nhõm được. Đan Ni Tư thừa dịp Đường Tiêu cùng Vi Liên đang công kích rết không lồ thì miệng liền niệm một chú ngữ. Hai vòng xoáy hắc ám ở trên không trung sôi trào. Rết khổng lồ một đầu tiếp một đầu từ trong vòng xoáy lao ra. Có con vừa ra tới đã phun ra khói độc, có con vừa ra thì lao nhanh đến hai người Đường Tiêu.
Vi Liên lập tức một lần nữa phát động màn sáng phòng ngự, ngăn cách khói độc bên cạnh hai người ra. Đường Tiêu thì chỉ huy Hồng Viêm và Thiên Trảm từ bốn phía trên bầu trời công kích hai vòng xoáy hắc ám đang liên tục lao đến không ngừng những con rết khổng lồ.
Những con rết khổng lổ này không chịu nổi một kích. Đối mặt với Thiên Trảm và Hồng Viêm đều phải thúc thủ chịu chém. Nhưng chúng có số lượng đông, hơn nữa Đan Ni Tư đang niệm chú chỉ huy ở dưới, liên tục từ trong vòng xoáy hắc ám chui ra, không dừng lại chút nào. Khiến cho Đường Tiêu phải đổ mồ hôi lạnh sau lưng.
Đan Ni Tư cũng không đến gần hai người Đường Tiêu, mà đứng cách đó không xa, lợi dụng đọc chú ngữ, thỉnh thoảng gắn cung tên lên mũi tên hướng màn sáng phòng ngự của Vi Liên bắn tới. Mỗi một mũi tên bắn ra đều khiến cho màn sáng phòng ngự bị lay động một hồi. Vi Liên càng không ngừng trung chuyển nội lực cho màn sáng phòng ngự, lúc này mới khiến màn sáng phòng ngự không bị gì trước sự tấn công của Đan Ni Tư.
Xem ra, chiến thuật của Đan Ni Tư rõ ràng là muốn làm tổn hao màn sáng phòng ngự của hai người, cho đến khi nguyên khí thể lực của hai người tiêu hao hết. Sau đó sẽ lợi dụng bọn rết khổng lồ kia phun khói độc giết chết hai người.
Phát động Hồng Viêm và Thiên Trảm cùng một lúc sẽ tiêu hao nội lực rất nhiều. Tuy trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có biểu hiện gì, nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, Đường Tiêu và Vi Liên sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hết nội lực của mình. Sau đó sẽ bị giết chết bằng khói độc. Huống chi, càng đánh lâu, rất có thể sẽ khiến cho những võ giả khác của Ma Vũ đại lục càng chú ý. Hơn nữa, Đan Ni Tử rất có thể sẽ còn có đồng bọn ở gần đây chạy đến. Nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, nhất định phải cân nhắc đến phương pháp đào tẩu rồi.
- Lá bùa thuấn di có thể sử dụng lần nữa không? Thu hồi màn sáng phòng ngự, dùng thuấn di phù để ly khai. Cứ đánh tiếp như vầy cũng không phải là biện pháp.
Đường Tiêu nói với Vi Liên.
- Đọc khẩu quyết của thuấn di phù cũng mất hai giây. Màn sáng phòng ngự thu lại, khói độc sẽ ăn mòn chúng ta. Khói độc này quá lợi hại. Với tu vi hiện tại của chúng ta, cho dù chúng ta có ngừng thở, khói độc cũng sẽ thông qua da chúng ta tiến vào bên trong cơ thể, khiến chúng ta mê muội bất tỉnh.
Vi Liên đề cập đến mối nguy hiểm khi thu hồi màn sáng.
- Thế còn pháp thuật phong hệ lợi hại gì đó, có thể tạm thời xua tan khí độc này hay không?
Đường Tiêu vừa dùng Hồng Viêm và Thiên Trảm giết chết đám rết khổng lồ, vừa hỏi Vi Liên một câu.
- Pháp thuật phong hệ, ta không am hiểu, nhưng vẫn biết mấy cái pháp thuật sơ cấp.
Vi Liên nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi bắt đầu đọc một khẩu quyết.
Một đạo hình vòi rồng thành hình bên ngoài màn sáng phòng ngự, lập tức hút hết khói độc bên ngoài. Hơn nữa, Vi Liên còn điều khiển hình vòi rồng di động ra đằng xa. Sau khi đạt được khoảng cách mấy trượng thì hình vòi rồng liền tiêu tán.
Vi Liên nhanh chóng thu hồi màn sáng phòng ngự, lấy lá bùa thuấn di ra, sau hơn một giây, hai người đột nhiên thoát ra ngoài trăm trượng. Bởi vì Vi Liên có mục đích nên khi thuấn di, dĩ nhiên là cách hang ác long không bao xa.
Đan Ni Tư thấy hai người một lần nữa trốn thoát khỏi sự khống chế của y, con mắt lập tức lóe huyết quang, đuổi theo hai người. Trong nháy mắt, một lần nữa kéo gần khoảng cách với hai người khoảng mười trượng.
- Thủ trượng Thiểm Điện ta vừa rồi đã đổ đầy pháp lực vào. Nàng đổ thêm một ít nữa đi, rồi thắp sáng nó lên.
Vi Liên cầm lấy cây thủ trượng trong tay Đường Tiêu.
Đường Tiêu vội vàng niệm chú ngữ Thiểm Điện thuật. Quả nhiên, dấu hiệu Thiểm Điện trên thủ trượng bắt đầu sáng. Lúc trước, mặc kệ hai người niệm chú ngữ bao nhiêu lần, thuật Thiểm Điện chỉ sáng lên chứ không có tia chớp. Lúc này đây tia chớp lại xuất hiện, rất rõ ràng là có thể phát động thuật Thiểm Điện công kích.
Đan Ni Tư một lần nữa tra mũi tên vào cung. Lúc này đây, là bốn mũi tên. Đan Ni Tư nhanh chóng đem pháp lực rót vào bên trong cung tiễn. Nhưng khi bốn mũi tên sắp sửa rời dây cung, một đạo Thiểm Điện sắc bén hướng y bắn qua.
Vi Liên xuất ra một lá bùa thuấn di, thả người bay ra ngoài trăm trượng, mang theo Đường Tiêu nhanh chóng tạo khoảng cách an toàn với Đan Ni Tử.
- Hai thanh kiếm này rõ ràng không tệ. Có thể giết hết mũi tên hồn của ta. Chà, ta nhất định phải đoạt được hai thanh kiếm này.
Một đạo Huyết Quang hiện lên. Sau một lát, Đan Ni Tư một lần nữa thoải mái mà đuổi theo Đường Tiêu và Vi Liên. Lúc này đây, Đan Ni Tư lại gắn hai mũi tên vào cung tên, hướng Đường Tiêu và Vi Liên mãnh liệt bắn tới.
Lúc này đây, sau khi mũi tên được bắn ra, lao theo hình vòng xoáy trong không trung hướng về phía trước. Đường Tiêu nhìn thấy đằng sau liền nhíu mày. Cái vòng xoáy màu đen này cực kỳ giống cái quả dừa của Áo Bỉ lão ma, chỉ là lớn hơn rất nhiều thôi, nhưng lại nhạt hơn không ít.
Ngay trong lúc Đường Tiêu đang hoài nghi, bên trong hai cái vòng xoáy màu đen đột nhiên bay ra hai con quái vật nhiều chân giống như con rết, giương nanh múa vuốt hoàn toàn khác với mũi tên nhả ra khói độc vừa rồi. Hai con rết này có hình thù rõ ràng, lớp vỏ bên ngoài giống như một lớp kim loại màu hồng sáng, quanh thân phát ra uy lực cao hơn cái mũi tên truy hồn kia.
Bay ra từ trong vòng xoáy màu đen, hai con rết cực lớn này liền mở cái miệng khổng lồ, tựa hồ như muốn phun ra chất độc.
Vi Liên cùng Đường Tiêu đồng thời ra tay. Một mũi tên huyền băng cùng một quả cầu lửa hướng hai con rết khổng lồ lao đến. Không ngờ hai con rết này cực kỳ đáng sợ. Nhưng mũi tên huyền băng cùng với quả cầu lửa công kích phía dưới đánh tan thành mây khói. Thậm chí cái miệng cũng không phun ra khí độc được.
Thấy con rết này không đáng sợ như mình đã tưởng tượng, tâm tình khẩn trương của hai người cũng tạm thời buông lỏng một chút.
Nhưng màn phát sinh kế tiếp lại làm cho hai người không cách nào thở phào nhẹ nhõm được. Đan Ni Tư thừa dịp Đường Tiêu cùng Vi Liên đang công kích rết không lồ thì miệng liền niệm một chú ngữ. Hai vòng xoáy hắc ám ở trên không trung sôi trào. Rết khổng lồ một đầu tiếp một đầu từ trong vòng xoáy lao ra. Có con vừa ra tới đã phun ra khói độc, có con vừa ra thì lao nhanh đến hai người Đường Tiêu.
Vi Liên lập tức một lần nữa phát động màn sáng phòng ngự, ngăn cách khói độc bên cạnh hai người ra. Đường Tiêu thì chỉ huy Hồng Viêm và Thiên Trảm từ bốn phía trên bầu trời công kích hai vòng xoáy hắc ám đang liên tục lao đến không ngừng những con rết khổng lồ.
Những con rết khổng lổ này không chịu nổi một kích. Đối mặt với Thiên Trảm và Hồng Viêm đều phải thúc thủ chịu chém. Nhưng chúng có số lượng đông, hơn nữa Đan Ni Tư đang niệm chú chỉ huy ở dưới, liên tục từ trong vòng xoáy hắc ám chui ra, không dừng lại chút nào. Khiến cho Đường Tiêu phải đổ mồ hôi lạnh sau lưng.
Đan Ni Tư cũng không đến gần hai người Đường Tiêu, mà đứng cách đó không xa, lợi dụng đọc chú ngữ, thỉnh thoảng gắn cung tên lên mũi tên hướng màn sáng phòng ngự của Vi Liên bắn tới. Mỗi một mũi tên bắn ra đều khiến cho màn sáng phòng ngự bị lay động một hồi. Vi Liên càng không ngừng trung chuyển nội lực cho màn sáng phòng ngự, lúc này mới khiến màn sáng phòng ngự không bị gì trước sự tấn công của Đan Ni Tư.
Xem ra, chiến thuật của Đan Ni Tư rõ ràng là muốn làm tổn hao màn sáng phòng ngự của hai người, cho đến khi nguyên khí thể lực của hai người tiêu hao hết. Sau đó sẽ lợi dụng bọn rết khổng lồ kia phun khói độc giết chết hai người.
Phát động Hồng Viêm và Thiên Trảm cùng một lúc sẽ tiêu hao nội lực rất nhiều. Tuy trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có biểu hiện gì, nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, Đường Tiêu và Vi Liên sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hết nội lực của mình. Sau đó sẽ bị giết chết bằng khói độc. Huống chi, càng đánh lâu, rất có thể sẽ khiến cho những võ giả khác của Ma Vũ đại lục càng chú ý. Hơn nữa, Đan Ni Tử rất có thể sẽ còn có đồng bọn ở gần đây chạy đến. Nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, nhất định phải cân nhắc đến phương pháp đào tẩu rồi.
- Lá bùa thuấn di có thể sử dụng lần nữa không? Thu hồi màn sáng phòng ngự, dùng thuấn di phù để ly khai. Cứ đánh tiếp như vầy cũng không phải là biện pháp.
Đường Tiêu nói với Vi Liên.
- Đọc khẩu quyết của thuấn di phù cũng mất hai giây. Màn sáng phòng ngự thu lại, khói độc sẽ ăn mòn chúng ta. Khói độc này quá lợi hại. Với tu vi hiện tại của chúng ta, cho dù chúng ta có ngừng thở, khói độc cũng sẽ thông qua da chúng ta tiến vào bên trong cơ thể, khiến chúng ta mê muội bất tỉnh.
Vi Liên đề cập đến mối nguy hiểm khi thu hồi màn sáng.
- Thế còn pháp thuật phong hệ lợi hại gì đó, có thể tạm thời xua tan khí độc này hay không?
Đường Tiêu vừa dùng Hồng Viêm và Thiên Trảm giết chết đám rết khổng lồ, vừa hỏi Vi Liên một câu.
- Pháp thuật phong hệ, ta không am hiểu, nhưng vẫn biết mấy cái pháp thuật sơ cấp.
Vi Liên nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi bắt đầu đọc một khẩu quyết.
Một đạo hình vòi rồng thành hình bên ngoài màn sáng phòng ngự, lập tức hút hết khói độc bên ngoài. Hơn nữa, Vi Liên còn điều khiển hình vòi rồng di động ra đằng xa. Sau khi đạt được khoảng cách mấy trượng thì hình vòi rồng liền tiêu tán.
Vi Liên nhanh chóng thu hồi màn sáng phòng ngự, lấy lá bùa thuấn di ra, sau hơn một giây, hai người đột nhiên thoát ra ngoài trăm trượng. Bởi vì Vi Liên có mục đích nên khi thuấn di, dĩ nhiên là cách hang ác long không bao xa.
Đan Ni Tư thấy hai người một lần nữa trốn thoát khỏi sự khống chế của y, con mắt lập tức lóe huyết quang, đuổi theo hai người. Trong nháy mắt, một lần nữa kéo gần khoảng cách với hai người khoảng mười trượng.
- Thủ trượng Thiểm Điện ta vừa rồi đã đổ đầy pháp lực vào. Nàng đổ thêm một ít nữa đi, rồi thắp sáng nó lên.
Vi Liên cầm lấy cây thủ trượng trong tay Đường Tiêu.
Đường Tiêu vội vàng niệm chú ngữ Thiểm Điện thuật. Quả nhiên, dấu hiệu Thiểm Điện trên thủ trượng bắt đầu sáng. Lúc trước, mặc kệ hai người niệm chú ngữ bao nhiêu lần, thuật Thiểm Điện chỉ sáng lên chứ không có tia chớp. Lúc này đây tia chớp lại xuất hiện, rất rõ ràng là có thể phát động thuật Thiểm Điện công kích.
Đan Ni Tư một lần nữa tra mũi tên vào cung. Lúc này đây, là bốn mũi tên. Đan Ni Tư nhanh chóng đem pháp lực rót vào bên trong cung tiễn. Nhưng khi bốn mũi tên sắp sửa rời dây cung, một đạo Thiểm Điện sắc bén hướng y bắn qua.
/593
|