“Muội không biết là ai sao?”
“Nếu muội biết thì còn cần hỏi huynh à?”
Trương Bá cười cười để lảng đi cái sự ngốc nghếch của mình “Kẻ đứng sau chính là Diệp phu nhân đó! Chính bà ta đã làm kêu gọi yêu ma từ tứ phương tới đây để giúp bà ta luyện đan.”
“Huynh nói thiệt sao?” Vy Vy khá ngạc nhiên bởi cô không nghĩ kẻ đầu đàn lại là Diệp phu nhân trông yếu ớt đó, từ trước tới này cô cứ nghĩ là do ông quản gia đã làm nên những chuyện này.
Quả thật kẻ trông yếu ớt luôn luôn là kẻ nham hiểm nhất, thâm độc nhất, có thể đứng sau đâm lọc độc vào chúng ta bất cứ khi nào.
Vy Vy khẽ thở dài “Huynh đã từng giao đấu với bà ta, vậy thực lực bà ta như thế nào?”
Trương Bá suy nghĩ một lúc “Mạnh hơn ta gấp 10 lần.”
Cô khá ngạc nhiên “Đến cả thần tiên huynh còn không thắng nổi vậy làm sao muội có thể thắng được chứ?”
“Ai bảo muội không thể thắng? Ta đã đưa khiên rồng cho muội thì tức là trong linh lực của muội đã hòa vào máu rồng, nếu là muội thì phần thắng chắc được phân nửa.”
“Phân nửa? 50-50? Huynh đùa muội à?”
“Yên tâm ta đã bảo nhóm Tuấn Lãng yểm trợ cho muội ở Trạch An Viên rồi. Chỉ cần muội và ả giao đấu chắc chắc mọi người ở Trạch An Viên sẽ truyền linh khí xuống cho muội.” Trương Bá cầm lấy đôi tay lạnh lẽo của Vy Vy “Con người nơi đây tất cả trông chờ vào muội…”
“Tại sao lại là muội?”
“Vì muội là người được chọn!”
Người được chọn?
Không để cô từ chối Trương Bá đẩy cô tiến lên phía trước.
Vừa chạm vào cánh cổng, kết giới được mở.
“Chuyện này…???” Vy Vy quay lại ngơ ngác nhìn Trương Bá.
“Khiên rồng của ta có thể mở bất cứ kết giới nào vì thế cố lên!!!”
“Chẳng lẽ huynh … định để muội vào một mình à?”
Trương Bá gật đầu “Ừm”
Anh đánh mắt sang quầy bán cạnh bên kia đường của bà cụ “Ta sẽ ngồi kia đợi muội.”
Chưa để Vy Vy đồng ý Trương Bá đã vội chạy đi.
Nhìn bóng lưng chạy nhanh như chớp đó của Trương Bá Vy Vy cũng chỉ biết thở dài.
Quay lại đối diện cánh cổng Diệp Phủ, cô dùng chút sức cánh cửa không cài then đã mở toang ra.
Tiếng kẽo kẹt của cửa gỗ khá lớn, chắc chắn chuyện cô bước vào sẽ có người biết.
Người bước ra tiếp Vy Vy chính là ông quản gia “Sao cô vẫn còn ở đây?”
“Ta là Thiếu phu nhân nhà này tại sao không thể ở đây?”
Ông ta kéo Vy Vy muốn đuổi cô ra ngoài “Dù cô đã thành thân với thiếu gia nhưng khi cô đã có thể chạy trốn tại sao còn quay về?”
Vy Vy vẫn cố chấp ở lại “Ta phải ở lại để đối phó với yêu nữ.”
Ông quản gia nhăn mặt lại vẻ mặt khá nghiêm trọng.
Những căn phòng ngủ sau hậu viện có rất nhiều oán khí bay qua bay lại, có lẽ do bị kết giới ngăn cản lại nên chúng không thể bay ra ngoài tác quai tác quái.
“Cô cũng thấy rồi đó nơi này rất nguy hiểm nếu cô có thể vào được thì hãy đi ra, nếu để chúng biết cô có thể tự do ra vào chúng sẽ bắt cô mở kết giới cho chúng đó.”
Vy Vy nhận ra “Ông chính là người tạo kết giới?”
Ông cũng không phủ nhận gật đầu đồng ý.
Ông đưa đôi tay rạch lấy máu của mình đưa ra cho Vy Vy xem “Để nhốt chúng trong phủ ta chỉ còn hạ sách này.”
“Ông giúp ta được chứ?”
Ông ta vội vã lắc đầu người quay sang một bên có vẻ chính ông ta cũng có điều khó nói, ánh mắt đưa ra phía cổng.
Dù nhận thấy điểm lạ từ ông nhưng Vy Vy cũng không thể đoán được suy nghĩ của người khác.
Cô bèn rút thanh kiếm trừ tà đã thủ sẵn bên người của mình rồi một mình bước vào hậu viện.
Mặc kệ lời khuyên can của ông quản gia nhưng cô vẫn phải làm, cô tin rằng các sư huynh sư tỷ ở Trạch An Viên cũng đang nhìn xuống và sẽ giúp đỡ cô.
Phần thắng chỉ có 50% nhưng đó cũng là con số khá lớn, chỉ cần có hy vọng thì chắc chắn có thể thành công.
Trong hậu viện như một mớ hỗn độn, những oán khí đó thấy có người bèn bay quanh Vy Vy, may thay cô nhanh tay tạo một vòng tròn nhỏ xung quanh nên chúng không thể làm gì.
Tiếng cười, tiếng khóc vang lên inh ỏi bên tai Vy Vy.
Chúng có vẻ rất hứng thú khi có kẻ tự nộp mạng tới để chúng có thể thưởng thức.
“Cô ta thơm quá…kkkk…”
“Máu cô ta ngọt quá… Ta muốn ăn cánh tay thon dài đó…”
“…”
Khá bị phân tâm nên Vy Vy dùng người giấy chỉ đường để đưa cô tới nơi ở chỗ Diệp phu nhân kia.
Người giấy cũng rất nhanh nhẹ hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Chẳng mấy chốc đã tìm thấy căn phòng của bà ta.
Hình như bà ta đang luyện đan nên dù trong người Vy Vy có khiên rồng nhưng cũng không thể mở được cánh cửa của bà ta.
Trước đây còn thấy người làm trong phủ nhưng bây giờ đến cả một con chim cũng chẳng có, chắc chắn những người làm đó đã bị đưa vào làm vật hiến tế rồi.
Vy Vy đang định thử cách khác để vào trong ngăn cản bà ta thì đột nhiên có tiếng nói gọi cô ở phía sau “Vy Vy!!!”
“Nếu muội biết thì còn cần hỏi huynh à?”
Trương Bá cười cười để lảng đi cái sự ngốc nghếch của mình “Kẻ đứng sau chính là Diệp phu nhân đó! Chính bà ta đã làm kêu gọi yêu ma từ tứ phương tới đây để giúp bà ta luyện đan.”
“Huynh nói thiệt sao?” Vy Vy khá ngạc nhiên bởi cô không nghĩ kẻ đầu đàn lại là Diệp phu nhân trông yếu ớt đó, từ trước tới này cô cứ nghĩ là do ông quản gia đã làm nên những chuyện này.
Quả thật kẻ trông yếu ớt luôn luôn là kẻ nham hiểm nhất, thâm độc nhất, có thể đứng sau đâm lọc độc vào chúng ta bất cứ khi nào.
Vy Vy khẽ thở dài “Huynh đã từng giao đấu với bà ta, vậy thực lực bà ta như thế nào?”
Trương Bá suy nghĩ một lúc “Mạnh hơn ta gấp 10 lần.”
Cô khá ngạc nhiên “Đến cả thần tiên huynh còn không thắng nổi vậy làm sao muội có thể thắng được chứ?”
“Ai bảo muội không thể thắng? Ta đã đưa khiên rồng cho muội thì tức là trong linh lực của muội đã hòa vào máu rồng, nếu là muội thì phần thắng chắc được phân nửa.”
“Phân nửa? 50-50? Huynh đùa muội à?”
“Yên tâm ta đã bảo nhóm Tuấn Lãng yểm trợ cho muội ở Trạch An Viên rồi. Chỉ cần muội và ả giao đấu chắc chắc mọi người ở Trạch An Viên sẽ truyền linh khí xuống cho muội.” Trương Bá cầm lấy đôi tay lạnh lẽo của Vy Vy “Con người nơi đây tất cả trông chờ vào muội…”
“Tại sao lại là muội?”
“Vì muội là người được chọn!”
Người được chọn?
Không để cô từ chối Trương Bá đẩy cô tiến lên phía trước.
Vừa chạm vào cánh cổng, kết giới được mở.
“Chuyện này…???” Vy Vy quay lại ngơ ngác nhìn Trương Bá.
“Khiên rồng của ta có thể mở bất cứ kết giới nào vì thế cố lên!!!”
“Chẳng lẽ huynh … định để muội vào một mình à?”
Trương Bá gật đầu “Ừm”
Anh đánh mắt sang quầy bán cạnh bên kia đường của bà cụ “Ta sẽ ngồi kia đợi muội.”
Chưa để Vy Vy đồng ý Trương Bá đã vội chạy đi.
Nhìn bóng lưng chạy nhanh như chớp đó của Trương Bá Vy Vy cũng chỉ biết thở dài.
Quay lại đối diện cánh cổng Diệp Phủ, cô dùng chút sức cánh cửa không cài then đã mở toang ra.
Tiếng kẽo kẹt của cửa gỗ khá lớn, chắc chắn chuyện cô bước vào sẽ có người biết.
Người bước ra tiếp Vy Vy chính là ông quản gia “Sao cô vẫn còn ở đây?”
“Ta là Thiếu phu nhân nhà này tại sao không thể ở đây?”
Ông ta kéo Vy Vy muốn đuổi cô ra ngoài “Dù cô đã thành thân với thiếu gia nhưng khi cô đã có thể chạy trốn tại sao còn quay về?”
Vy Vy vẫn cố chấp ở lại “Ta phải ở lại để đối phó với yêu nữ.”
Ông quản gia nhăn mặt lại vẻ mặt khá nghiêm trọng.
Những căn phòng ngủ sau hậu viện có rất nhiều oán khí bay qua bay lại, có lẽ do bị kết giới ngăn cản lại nên chúng không thể bay ra ngoài tác quai tác quái.
“Cô cũng thấy rồi đó nơi này rất nguy hiểm nếu cô có thể vào được thì hãy đi ra, nếu để chúng biết cô có thể tự do ra vào chúng sẽ bắt cô mở kết giới cho chúng đó.”
Vy Vy nhận ra “Ông chính là người tạo kết giới?”
Ông cũng không phủ nhận gật đầu đồng ý.
Ông đưa đôi tay rạch lấy máu của mình đưa ra cho Vy Vy xem “Để nhốt chúng trong phủ ta chỉ còn hạ sách này.”
“Ông giúp ta được chứ?”
Ông ta vội vã lắc đầu người quay sang một bên có vẻ chính ông ta cũng có điều khó nói, ánh mắt đưa ra phía cổng.
Dù nhận thấy điểm lạ từ ông nhưng Vy Vy cũng không thể đoán được suy nghĩ của người khác.
Cô bèn rút thanh kiếm trừ tà đã thủ sẵn bên người của mình rồi một mình bước vào hậu viện.
Mặc kệ lời khuyên can của ông quản gia nhưng cô vẫn phải làm, cô tin rằng các sư huynh sư tỷ ở Trạch An Viên cũng đang nhìn xuống và sẽ giúp đỡ cô.
Phần thắng chỉ có 50% nhưng đó cũng là con số khá lớn, chỉ cần có hy vọng thì chắc chắn có thể thành công.
Trong hậu viện như một mớ hỗn độn, những oán khí đó thấy có người bèn bay quanh Vy Vy, may thay cô nhanh tay tạo một vòng tròn nhỏ xung quanh nên chúng không thể làm gì.
Tiếng cười, tiếng khóc vang lên inh ỏi bên tai Vy Vy.
Chúng có vẻ rất hứng thú khi có kẻ tự nộp mạng tới để chúng có thể thưởng thức.
“Cô ta thơm quá…kkkk…”
“Máu cô ta ngọt quá… Ta muốn ăn cánh tay thon dài đó…”
“…”
Khá bị phân tâm nên Vy Vy dùng người giấy chỉ đường để đưa cô tới nơi ở chỗ Diệp phu nhân kia.
Người giấy cũng rất nhanh nhẹ hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Chẳng mấy chốc đã tìm thấy căn phòng của bà ta.
Hình như bà ta đang luyện đan nên dù trong người Vy Vy có khiên rồng nhưng cũng không thể mở được cánh cửa của bà ta.
Trước đây còn thấy người làm trong phủ nhưng bây giờ đến cả một con chim cũng chẳng có, chắc chắn những người làm đó đã bị đưa vào làm vật hiến tế rồi.
Vy Vy đang định thử cách khác để vào trong ngăn cản bà ta thì đột nhiên có tiếng nói gọi cô ở phía sau “Vy Vy!!!”
/126
|