Diệp Sở gọi một cuộc điện thoại cho Đinh Nguyệt Toàn, nói sẽ đến Đại Đô Hội tìm nàng.
Khoảng thời gian trước, Diệp Sở còn có việc muốn xử lý.
Lúc Diệp Sở mới trở lại Thượng Hải, bộ phim của Đinh Nguyệt Toàn đã mở máy, các nàng căn bản không có thời gian gặp mặt.
Hiện tại, Đinh Nguyệt Toàn đang ở quay bộ điện ảnh 《 Đêm Thượng Hải 》.
《 Đêm Thượng Hải 》 kể về câu chuyện xưa về sự trưởng thành của một ngôi sao ca nhạc.
Bộ điện ảnh đã quay được một thời gian, phần cốt truyện đã đến đoạn ngôi sao ca nhạc nữ kia lần đầu lên sân khấu hát. Vì thế nên đoàn phim tiến hành đến ca vũ thính để quay chụp.
Người của đoàn phim đã chọn sẽ quay cảnh ở Đại Đô Hội.
Đinh Nguyệt Toàn là ngôi sao ca nhạc ở Đại Đô Hội, đã biểu diễn rất nhiều lần ở đấy.
Nếu bọn họ có thể hoàn thành phân cảnh này ở Đại Đô Hội, tin rằng hiệu quả quay phim cũng sẽ vô cùng tốt.
Đoàn phim đã có sự đồng ý của Thẩm Cửu cho bọn họ đến vào ban ngày để Đại Đô Hội quay phim.
Dựa theo thời gian hẹn với Đinh Nguyệt Toàn, Diệp Sở tới Đại Đô Hội.
Mấy lần trước đều tới vào ban đêm, Đại Đô Hội đèn đuốc sáng trưng, rất giống ban ngày.
Người tới Đại Đô Hội để thả lỏng cả nam cả nữ đều sẽ cùng bạn đến đây, âm thanh cười nói không dứt.
Nhưng hiện tại là ban ngày, bên ngoài Đại Đô Hội chỉ có vài chiếc ô tô, hoàn toàn khác với ban đêm phồn hoa, cực kỳ an tĩnh.
Vừa rồi trên đường bị trì hoãn chút ít, Diệp Sở nhanh chân bước vào Đại Đô Hội.
Diệp Sở đi qua hành lang dài, mấy bóng đèn trên hành lang cũng không còn bật, ánh nắng ban ngày nhàn nhạt chiếu xuống.
Hai bên hành lang đâu đâu cũng treo poster của Đinh Nguyệt Toàn, nhưng khác với lần trước Diệp Sở đã nhìn thấy.
Poster đã thay đổi, tấm poster trước kia, Đinh Nguyệt Toàn vẫn hiện lên vẻ ngây ngô. Nhưng lúc này, nàng như đã hoàn toàn lột xác thành một đại minh tinh lóa mắt.
Diệp Sở tận mắt nhìn Đinh Nguyệt Toàn đi từng bước một đi đến vị trí hiện tại.
Diệp Sở chứng kiến Đinh Nguyệt Toàn từ ngây thơ đơn thuần, đến độc lập tự chủ. Hiện tại cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Nhưng Diệp Sở biết, những thành công này không hề đơn giảm mà có được.
Nguyên nhân chính là vì Diệp Sở rõ ràng, nàng mới càng vì Đinh Nguyệt Toàn cảm thấy vui vẻ.
Diệp Sở còn chưa đi tới cuối hành lang, đã nghe thấy loáng thoáng điệu nhạc ở phía trước, nhẹ nhàng rơi vào tai Diệp Sở.
Diệp Sở tiếp tục đi về phía trước. Nàng nhận thấy những bức rèm của Đại Đô Hội đều kéo lên, cửa sổ đều đóng chặt.
Ánh đèn neon trong phòng lập lòe, có chút mờ.
Ngoài cửa Đại Đô Hội nắng đang chiếu sáng, vừa tiến vào vũ trường, lại như bước vào đêm tối.
Rõ ràng bây giờ là ban ngày, nhưng lại phảng phất giống như đêm tối.
Thì ra, đoàn phim dựng lên khung cảnh như ban đêm, đã bố trí lại Đại Đô Hội một chút.
Rất khác với khung cảnh yên tĩnh ở bên ngoài, bên trong cực kỳ náo động phồn hoa.
Nhân viên công tác của đoàn phim đi tới đi lui, qua lại giữa Đại Đô Hội, làm công tác chuẩn bị ghi hình.
Nơi này nhiều người, ánh sáng tối mờ, trong lúc nhất thời Diệp Sở không tìm thấy Đinh Nguyệt Toàn đang ở đâu.
Diệp Sở đứng yên tại chỗ, nhìn quanh bốn phía, tìm bóng dáng của Đinh Nguyệt Toàn.
"A Sở."
Diệp Sở nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy Đinh Nguyệt Toàn đứng ở phía bên phải cách đó không xa, vẻ mặt kinh hỷ nhìn lại đây.
Đinh Nguyệt Toàn nói với người bên cạnh vài câu, sau đó nhanh chóng bước về phía Diệp Sở.
"Nguyệt Toàn." Diệp Sở triều nàng cười cười.
Diệp Sở vẫn luôn nhìn Đinh Nguyệt Toàn, trên mặt trước sau đều mang theo ý cười.
Đinh Nguyệt Toàn vẫn mặc phục trang, lớp trang điểm hoa lệ, sặc sỡ lóa mắt.
Tuy rằng Đinh Nguyệt Toàn đã có những thay đổi lớn, nhưng nàng vẫn giống trước kia, mạc nhiên điềm tĩnh.
Diệp Sở cười: "Dáng vẻ này của ngươi thật đẹp mắt."
Đinh Nguyệt Toàn nghe thấy lời Diệp Sở nói, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mỉm miệng cười.
Nụ cười của Đinh Nguyệt Toàn thuần khiết, giống một ngọn gió đêm tươi mát, thổi vào nơi xa hoa sầm uất như Đại Đô Hội.
Nhân viên đoàn phim đubgws người vài giây. Trước matej họ, Dạ Lai Hương luôn là dáng vẻ bình tĩnh thong dong, họ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ có chút thẹn thùng của nàng như bây giờ.
Lúc Đinh Nguyệt Toàn đi đến bên cạnh Diệp Sở, mọi người đều chú ý đến động tỉnh phía bên này.
Bọn họ đoán ràng người nọ là bằng hữu của Dạ Lai Hương.
Chỉ là họ không biết rằng, đối với Đinh Nguyệt Toàn mà nói, Diệp Sở cũng không đơn giản chỉ là một bằng hữu.
Vị trí của nàng trong lòng Đinh Nguyệt Toàn cực kỳ quan trọng.
Đinh Nguyệt Toàn không để ý tâm tư của người khác, nàng chỉ lo nói chuyện phiếm cùng Diệp Sở.
Đinh Nguyệt Toàn nhìn về phía Diệp Sở: "Lúc ngươi không có mặt ở Thượng Hải, nhiều chuyện đã xảy ra."
Diệp Sở biết Kiều Vân Sanh có đánh cược với Thẩm Cửu, nhưng mà Kiều Vân Sanh thua. Kiều Vân Sanh mượn cơ hội này, phái người đến Đại Đô Hội bắt Đinh Nguyệt Toàn.
Đinh Nguyệt Toàn đã nói qua điện thoại với Diệp Sở, Thẩm Cửu tìm người tới bảo hộ nàng.
Diệp Sở kéo tay Đinh Nguyệt Toàn: "Chỉ cần người thấy ổn, thì không có việc gì."
Tâm tư của tên Kiều Vân Sanh này rất ác độc, không đạt mục đích sẽ không bỏ qua. Diệp Sở không muốn để cho Đinh Nguyệt Toàn chịu phải thương tổn vì chuyện này.
Lúc này, Diệp Sở chú ý tới một người, hắn đứng phía sau Đinh Nguyệt Toàn.
Người nọ lần trước đã cũng hợp tác với Diệp Sở, người đạp đổ luận võ chợ đen.
Tần Kiêu.
Diệp Sở cảm thấy có chút kỳ quái, Tần Kiêu sao có thể xuất hiện ở chỗ này?
Đinh Nguyệt Toàn nói: "Hắn là quán quân luận võ chợ đen, Tần Kiêu."
Diệp Sở ngẩn ra.
Tần Kiêu hướng Diệp Sở gật đầu: "Diệp nhị tiểu thư, đã lâu không gặp."
Diệp Sở cũng gật đầu, cùng Tần Kiêu chào hỏi.
Đinh Nguyệt Toàn thấy hành động của hai người, hỏi: "Các ngươi có quen biết sao?"
Tần Kiêu trả lời: "Đã từng gặp qua ở chỗ Tam thiếu."
Diệp Sở không nói gì, nàng cùng Lục Hoài gặp Tần Kiêu ở quán trà, cùng nhau bàn chuyện phá vỡ luận võ chợ đen.
Nhưng tình huống bây giờ rất khác biệt, Mạc Thanh Hàn đi tới Thượng Hải, vì không muốn để cho Tần Kiêu bị cuốn vào chuyện này, bọn họ mới không có quan hệ gì.
May mà ở đây không có người nào đáng nghi, sẽ không có bao nhiêu người biết quan hệ của bọn họ.
Tam thiếu? Đinh Nguyệt Toàn không có lên tiếng, mà là trầm ngâm một lát.
Nàng chưa từng thấy A Sở tiếp xúc gần gũi với nam nhân nào khác. Xem ra, đối với A Sở mà nói, Lục Tam thiếu lại có chút không giống.
Nhưng mà nghĩ kỹ lại, Đinh Nguyệt Toàn như đã hiểu rõ.
Nàng cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy, chỉ mong A Sở có thể vui vẻ.
Đinh Nguyệt Toàn nhẹ nhàng nắm vào lòng bàn tay Diệp Sở cái, Diệp Sở nhìn qua.
Đinh Nguyệt Toàn cười nói: "A Sở, xem ra ngươi có việc gạt ta."
Diệp Sở cũng cười: "Chuyện đều có nguyên nhân của nó."
Tần Kiêu nhận ra có thể lúc nãy mình nói sai rồi, chuyện của Diệp nhị tiểu thư và Lục tam thiếu, có lẽ không đơn giản như hắn nghĩ.
Hắn lập tức bảo đảm: "Ta sẽ không nói cho người khác."
Khoảng thời gian trước, Diệp Sở còn có việc muốn xử lý.
Lúc Diệp Sở mới trở lại Thượng Hải, bộ phim của Đinh Nguyệt Toàn đã mở máy, các nàng căn bản không có thời gian gặp mặt.
Hiện tại, Đinh Nguyệt Toàn đang ở quay bộ điện ảnh 《 Đêm Thượng Hải 》.
《 Đêm Thượng Hải 》 kể về câu chuyện xưa về sự trưởng thành của một ngôi sao ca nhạc.
Bộ điện ảnh đã quay được một thời gian, phần cốt truyện đã đến đoạn ngôi sao ca nhạc nữ kia lần đầu lên sân khấu hát. Vì thế nên đoàn phim tiến hành đến ca vũ thính để quay chụp.
Người của đoàn phim đã chọn sẽ quay cảnh ở Đại Đô Hội.
Đinh Nguyệt Toàn là ngôi sao ca nhạc ở Đại Đô Hội, đã biểu diễn rất nhiều lần ở đấy.
Nếu bọn họ có thể hoàn thành phân cảnh này ở Đại Đô Hội, tin rằng hiệu quả quay phim cũng sẽ vô cùng tốt.
Đoàn phim đã có sự đồng ý của Thẩm Cửu cho bọn họ đến vào ban ngày để Đại Đô Hội quay phim.
Dựa theo thời gian hẹn với Đinh Nguyệt Toàn, Diệp Sở tới Đại Đô Hội.
Mấy lần trước đều tới vào ban đêm, Đại Đô Hội đèn đuốc sáng trưng, rất giống ban ngày.
Người tới Đại Đô Hội để thả lỏng cả nam cả nữ đều sẽ cùng bạn đến đây, âm thanh cười nói không dứt.
Nhưng hiện tại là ban ngày, bên ngoài Đại Đô Hội chỉ có vài chiếc ô tô, hoàn toàn khác với ban đêm phồn hoa, cực kỳ an tĩnh.
Vừa rồi trên đường bị trì hoãn chút ít, Diệp Sở nhanh chân bước vào Đại Đô Hội.
Diệp Sở đi qua hành lang dài, mấy bóng đèn trên hành lang cũng không còn bật, ánh nắng ban ngày nhàn nhạt chiếu xuống.
Hai bên hành lang đâu đâu cũng treo poster của Đinh Nguyệt Toàn, nhưng khác với lần trước Diệp Sở đã nhìn thấy.
Poster đã thay đổi, tấm poster trước kia, Đinh Nguyệt Toàn vẫn hiện lên vẻ ngây ngô. Nhưng lúc này, nàng như đã hoàn toàn lột xác thành một đại minh tinh lóa mắt.
Diệp Sở tận mắt nhìn Đinh Nguyệt Toàn đi từng bước một đi đến vị trí hiện tại.
Diệp Sở chứng kiến Đinh Nguyệt Toàn từ ngây thơ đơn thuần, đến độc lập tự chủ. Hiện tại cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Nhưng Diệp Sở biết, những thành công này không hề đơn giảm mà có được.
Nguyên nhân chính là vì Diệp Sở rõ ràng, nàng mới càng vì Đinh Nguyệt Toàn cảm thấy vui vẻ.
Diệp Sở còn chưa đi tới cuối hành lang, đã nghe thấy loáng thoáng điệu nhạc ở phía trước, nhẹ nhàng rơi vào tai Diệp Sở.
Diệp Sở tiếp tục đi về phía trước. Nàng nhận thấy những bức rèm của Đại Đô Hội đều kéo lên, cửa sổ đều đóng chặt.
Ánh đèn neon trong phòng lập lòe, có chút mờ.
Ngoài cửa Đại Đô Hội nắng đang chiếu sáng, vừa tiến vào vũ trường, lại như bước vào đêm tối.
Rõ ràng bây giờ là ban ngày, nhưng lại phảng phất giống như đêm tối.
Thì ra, đoàn phim dựng lên khung cảnh như ban đêm, đã bố trí lại Đại Đô Hội một chút.
Rất khác với khung cảnh yên tĩnh ở bên ngoài, bên trong cực kỳ náo động phồn hoa.
Nhân viên công tác của đoàn phim đi tới đi lui, qua lại giữa Đại Đô Hội, làm công tác chuẩn bị ghi hình.
Nơi này nhiều người, ánh sáng tối mờ, trong lúc nhất thời Diệp Sở không tìm thấy Đinh Nguyệt Toàn đang ở đâu.
Diệp Sở đứng yên tại chỗ, nhìn quanh bốn phía, tìm bóng dáng của Đinh Nguyệt Toàn.
"A Sở."
Diệp Sở nhìn về phía phát ra âm thanh, nhìn thấy Đinh Nguyệt Toàn đứng ở phía bên phải cách đó không xa, vẻ mặt kinh hỷ nhìn lại đây.
Đinh Nguyệt Toàn nói với người bên cạnh vài câu, sau đó nhanh chóng bước về phía Diệp Sở.
"Nguyệt Toàn." Diệp Sở triều nàng cười cười.
Diệp Sở vẫn luôn nhìn Đinh Nguyệt Toàn, trên mặt trước sau đều mang theo ý cười.
Đinh Nguyệt Toàn vẫn mặc phục trang, lớp trang điểm hoa lệ, sặc sỡ lóa mắt.
Tuy rằng Đinh Nguyệt Toàn đã có những thay đổi lớn, nhưng nàng vẫn giống trước kia, mạc nhiên điềm tĩnh.
Diệp Sở cười: "Dáng vẻ này của ngươi thật đẹp mắt."
Đinh Nguyệt Toàn nghe thấy lời Diệp Sở nói, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mỉm miệng cười.
Nụ cười của Đinh Nguyệt Toàn thuần khiết, giống một ngọn gió đêm tươi mát, thổi vào nơi xa hoa sầm uất như Đại Đô Hội.
Nhân viên đoàn phim đubgws người vài giây. Trước matej họ, Dạ Lai Hương luôn là dáng vẻ bình tĩnh thong dong, họ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ có chút thẹn thùng của nàng như bây giờ.
Lúc Đinh Nguyệt Toàn đi đến bên cạnh Diệp Sở, mọi người đều chú ý đến động tỉnh phía bên này.
Bọn họ đoán ràng người nọ là bằng hữu của Dạ Lai Hương.
Chỉ là họ không biết rằng, đối với Đinh Nguyệt Toàn mà nói, Diệp Sở cũng không đơn giản chỉ là một bằng hữu.
Vị trí của nàng trong lòng Đinh Nguyệt Toàn cực kỳ quan trọng.
Đinh Nguyệt Toàn không để ý tâm tư của người khác, nàng chỉ lo nói chuyện phiếm cùng Diệp Sở.
Đinh Nguyệt Toàn nhìn về phía Diệp Sở: "Lúc ngươi không có mặt ở Thượng Hải, nhiều chuyện đã xảy ra."
Diệp Sở biết Kiều Vân Sanh có đánh cược với Thẩm Cửu, nhưng mà Kiều Vân Sanh thua. Kiều Vân Sanh mượn cơ hội này, phái người đến Đại Đô Hội bắt Đinh Nguyệt Toàn.
Đinh Nguyệt Toàn đã nói qua điện thoại với Diệp Sở, Thẩm Cửu tìm người tới bảo hộ nàng.
Diệp Sở kéo tay Đinh Nguyệt Toàn: "Chỉ cần người thấy ổn, thì không có việc gì."
Tâm tư của tên Kiều Vân Sanh này rất ác độc, không đạt mục đích sẽ không bỏ qua. Diệp Sở không muốn để cho Đinh Nguyệt Toàn chịu phải thương tổn vì chuyện này.
Lúc này, Diệp Sở chú ý tới một người, hắn đứng phía sau Đinh Nguyệt Toàn.
Người nọ lần trước đã cũng hợp tác với Diệp Sở, người đạp đổ luận võ chợ đen.
Tần Kiêu.
Diệp Sở cảm thấy có chút kỳ quái, Tần Kiêu sao có thể xuất hiện ở chỗ này?
Đinh Nguyệt Toàn nói: "Hắn là quán quân luận võ chợ đen, Tần Kiêu."
Diệp Sở ngẩn ra.
Tần Kiêu hướng Diệp Sở gật đầu: "Diệp nhị tiểu thư, đã lâu không gặp."
Diệp Sở cũng gật đầu, cùng Tần Kiêu chào hỏi.
Đinh Nguyệt Toàn thấy hành động của hai người, hỏi: "Các ngươi có quen biết sao?"
Tần Kiêu trả lời: "Đã từng gặp qua ở chỗ Tam thiếu."
Diệp Sở không nói gì, nàng cùng Lục Hoài gặp Tần Kiêu ở quán trà, cùng nhau bàn chuyện phá vỡ luận võ chợ đen.
Nhưng tình huống bây giờ rất khác biệt, Mạc Thanh Hàn đi tới Thượng Hải, vì không muốn để cho Tần Kiêu bị cuốn vào chuyện này, bọn họ mới không có quan hệ gì.
May mà ở đây không có người nào đáng nghi, sẽ không có bao nhiêu người biết quan hệ của bọn họ.
Tam thiếu? Đinh Nguyệt Toàn không có lên tiếng, mà là trầm ngâm một lát.
Nàng chưa từng thấy A Sở tiếp xúc gần gũi với nam nhân nào khác. Xem ra, đối với A Sở mà nói, Lục Tam thiếu lại có chút không giống.
Nhưng mà nghĩ kỹ lại, Đinh Nguyệt Toàn như đã hiểu rõ.
Nàng cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy, chỉ mong A Sở có thể vui vẻ.
Đinh Nguyệt Toàn nhẹ nhàng nắm vào lòng bàn tay Diệp Sở cái, Diệp Sở nhìn qua.
Đinh Nguyệt Toàn cười nói: "A Sở, xem ra ngươi có việc gạt ta."
Diệp Sở cũng cười: "Chuyện đều có nguyên nhân của nó."
Tần Kiêu nhận ra có thể lúc nãy mình nói sai rồi, chuyện của Diệp nhị tiểu thư và Lục tam thiếu, có lẽ không đơn giản như hắn nghĩ.
Hắn lập tức bảo đảm: "Ta sẽ không nói cho người khác."