Mỹ Ngọc Thiên Thành

Q.1 - Chương 185 - Chương 186

/199


Vân mẫu bình phong chúc ảnh thâm,

Trường hà tiệm lạc hiểu tinh thẩm.

Thường nga ứng hối thâu linh dược,

Bích hải thanh thiên dạ dạ tâm.

Bài thơ 《 Thường Nga 》này rất nổi tiếng, chỉ cần là người có đọc sách thì không ai là không biết tới, nhưng chỉ có điều, mấy câu thơ trong bài Thường Nga này cũng chính là chủ đề khiến mọi người phải tranh luận gay gắt bởi vì mỗi người lại có một cái nhìn khác nhau. Có người nói Lý Thương Ẩn này đã mượn hình ảnh cô tịch của Thường Nga để gửi gắm nỗi ưu tư của bản thân, cũng có người nói đây là bài ca viết về một người con gái muốn học đạo để thành tiên, lại có người nói rằng bài thơ này nói về một thiếu nữ đang tư xuân.

Nhưng dù thế nào đi nữa thì khung cảnh được miêu tả trong bài thơ này tuy đẹp nhưng lại tĩnh mịch, vắng lặng và cô độc. Trong khung cảnh ấy có một nữ tử không ngủ được, cứ lẳng lẳng ngắm nhìn màn đêm dần trôi qua. Nàng là một thiếu nữ còn xuân, không chịu nổi sự cô đơn nhưng cuộc đời này đã định là phải sống trên Quảng Hàn cung lạnh lẽo này - đây không phải là hình dung về cuộc sống của tăng ni hay sao?

Nếu như Vân Châu thành tâm hướng Phật, sao có thể đọc bài thơ miêu tả cuộc sống bi thảm sau khi xuất gia này được chứ!

Gia Nhi ngẫm nghĩ lời nói của Tiểu Ngọc, gật đầu tán thành với suy nghĩ của Tiểu Ngọc. Chính xác, nàng ấy đọc bài thơ này một cách say sưa như vậy, nếu như không phải muốn hướng đến cuộc sống khi xuất gia... thì rốt cuộc là vì cái quái gì mà muốn đi làm ni cô chứ?

Tiểu Ngọc vừa định nói chuyện thì bỗng nhiên có cung nữ bên ngoài bẩm báo rằng Thái hậu đến đây.

Tiểu Ngọc vội vàng đứng dậy nghênh đón Thái hậu. So với mấy năm trước, Ngô Thái hậu càng thêm nở nang hơn, chưa có vẻ gì là già nua cả, hẳn là do Thanh xuân lộ mà nàng cống hiến cũng có chút hiệu quả? Tiểu Ngọc tự đắc nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại không dám có nửa phần bất kính. Nhưng mà lúc này, Ngô Thái hậu lại có vẻ không được vui, hai hàng lông mày của bà nhíu chặt lại, nghĩ thôi cũng biết là bởi vì chuyện Vân Châu công chúa muốn xuất gia nên khiến bà phải phiền lòng.

Mai thị, ngươi cũng ở chỗ này sao? Lâu lắm không gặp ngươi rồi!

Ngô Thái hậu thấy Tiểu Ngọc cũng đang ở Đông cung, vẻ mặt vui mừng không giống như đang khách sáo mà là xuất phát từ nội tâm. Khi bà còn làm Hoàng hậu, đã thường hay triệu Tiểu Ngọc vào cung, ấn tượng của bà với Tiểu Ngọc cũng không tệ.

Nô tỳ cũng vô cùng nhớ mong Thái hậu, thật không ngờ mới có mấy ngày không gặp, vậy mà Thái hậu... Tiểu Ngọc ra vẻ tiếc hận lắc đầu thở dài.

Bản cung làm sao hả? Ngô Thái hậu nghi hoặc, theo tầm mắt của Tiểu Ngọc, đưa tay sờ lên mặt mình.

Tiểu Ngọc cười nói: Vậy mà Thái hậu lại như trẻ ra mấy tuổi, nhìn qua thực không khác gì đại tỷ của nô tỳ.

Ba hoa! Ngô Thái hậu buông tay đang vuốt gò má xuống, phì cười, nỗi u sầu trên khuôn mặt lại tiêu tán không ít. Cũng chỉ có ngươi mới có thể nói mấy câu như vậy chọc cho bản cung vui vẻ! Nghe nói ngươi cũng đã làm mẹ rồi, sao vẫn còn nghịch ngợm như vậy hả?

Gia Nhi quay sang mỉm cười với Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc có thể làm cho Thái hậu trở nên vui vẻ như vậy, nàng cũng cảm thấy an tâm hơn nhiều. Ngô Thái hậu ban cho Tiểu Ngọc được ngồi, hỏi han tình hình trong nhà nàng, còn đặc biệt dặn dò nàng lần sau tiến cung nhớ đưa Minh Nhi tới cho bà gặp.

Tiểu Ngọc cố ý an ủi Thái hậu để bà được vui, còn kể với bà chút hiểu biết của mình về phong tục tập quán và khí hậu ở Minh Châu, quả nhiên nói chuyện một lúc, Thái hậu đã cười tươi hơn hẳn, hơn nữa đã hoàn toàn bị những câu chuyện của Tiểu Ngọc thu hút.

Ôi chao, cái người tên Trần Văn Vũ kia thực sự mang theo bọc đồ đi lưu bạt hả? Ngô Thái hậu nghe Tiểu Ngọc kể chuyện, đến đoạn Văn Vũ và Thanh Tranh lén lút hẹn ước thề nguyền với nhau, bà còn cảm thấy lo lắng cho bọn họ.

Tiểu Ngọc nói, sau này khi nghe ngóng được hướng đi của Trần Văn Vũ, biết hắn đã vận chuyển chiến mã của người nước Kim về để bổ sung sức chiến đấu cho quân đội Nam Tống, hơn nữa còn thu thập được tin tức tình báo từ biên giới, thì Ngô Thái hậu và Gia Nhi đều trầm trồ khen ngợi Trần Văn Vũ.

Đợi đến khi Thanh Tranh mãn tang, Trần Văn Vũ sẽ tới Lâm An xin phép các trưởng bối của Tư Đồ gia để cầu hôn. Thật hi vọng người có tình như bọn họ sẽ thành người một nhà! Câu chuyện này cuối cùng cũng chấm dứt, Tiểu Ngọc miệng đắng lưỡi khô, không để ý đến hình tượng cầm lấy ly trà trước mặt uống ừng ực, ném hết lễ nghi mà Tố Vân và Đạm Nguyệt đã truyền thụ lên tận chín tầng mây.

Người có tình sẽ thành người một nhà, những lời này thật rung động lòng người biết bao, Ngô Thái hậu và Gia Nhi đều gật đầu khen ngợi. Kỳ thực, nữ nhân có ai mà không thích nghe chuyện tình yêu cơ chứ? Tiểu Ngọc thấy hai người nghe hết sức nhập tâm, chớp chớp mắt chuyển đề tài câu chuyện, nói: Thái hậu, ngài đang sầu lo vì chuyện của Công chúa phải không ạ?

Gia Nhi nhất thời khựng lại, có chút sợ hãi nhìn sang Thái hậu, sợ Thái hậu sẽ trách cứ nàng vì tội ăn nói lung tung.

Ngô Thái hậu biết chắc hẳn là Gia Nhi đã kể cho Tiểu Ngọc. Bà cũng không có ý định trách cứ Gia Nhi, chỉ thở dài một tiếng, nói: Ài, không hiểu Công chúa đang nghĩ gì nữa... Đang yên đang lành lại muốn đi xuất gia? Còn nói là đi cầu phúc cho bản cung... Bản cung đang khỏe mạnh như thế này, Thái Thượng Hoàng lại càng thêm tráng kiện, đâu cần công chúa phải xuất gia chứ?

Gia Nhi và Tiểu Ngọc nhìn nhau, rồi kể lại chuyện khi nãy ở chỗ của Vân Châu cho bà.

Ngô Thái hậu trầm ngâm, nói: Nói như vậy, cái gọi là xuất gia của Công chúa, chẳng qua chỉ là lấy cớ... Rốt cuộc là nàng muốn như thế nào?

Tiểu Ngọc bỗng nhiên cảm thấy thật kỳ diệu, trước mắt nàng một người là Thái hậu, một người là Hoàng hậu, nhưng ba người các nàng lại đang ngồi chung một chỗ, nói chuyện nhà như những phụ nhân bình thường.

Nô tỳ có một ý tưởng lớn mật... Tiểu Ngọc do dự, không biết có nên nói ra hay không. Vốn dĩ những bí mật của Hoàng gia như thế này, nếu có thể không tham gia thì nên cố gắng đừng tham gia vào, nhưng mà thấy khuê mật của mình vì chuyện ấy mà phải phiền não, nàng cũng không




/199

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status