Bạc vụ nùng vân sầu vĩnh trú,
Thụy não tiêu kim thú.
Giai tiết hựu trọng dương,
Ngọc chẩm sa thụ,
Bán dạ lương sơ thấu. (1)
Ngày Tết Trùng Dương* dưới ngòi bút của Dịch An Cư Sĩ đã lộ ra sự lạnh lẽo, thê lương và cô tịch. Nhưng những gì mà Tiểu Ngọc đang nhìn thấy trước mắt là một đám người đang vô cùng bận rộn mà vui vẻ chuẩn bị cho ngày hội quan trọng này.
(* - Tết Trùng Dương hay còn gọi là Tết Cửu Trùng; lễ mùng 9 tháng 9, khi xưa vào ngày này, người ta lên cao để được sống thọ, nay là lễ người già của Trung quốc)
Tết Trùng Dương chính là một ngày lễ trọng đại của người Lâm An nha!
Tết Trùng Dương năm ngoái, nàng vẫn còn ở Minh Châu, ở đó mọi người cũng không có nhiều hoạt động như ở Lâm An. Ở Lâm An, trước khi tết Trùng Dương diễn ra nửa tháng, rất nhiều hoạt động như thưởng cúc, phẩm rượu, du sơn, cúng tế đã diễn ra. Trên đường toàn là tiếng rao hàng và bày bán các vật phẩm. Bình thường ban ngày đường phố đã cực kỳ náo nhiệt rồi, nhưng lúc này quả thực là đông đúc đến mức nước cũng không chảy qua được.
Từ sáng sớm, Văn Quyên đã phái người chuyển đến trăm bệ hoa cúc đủ màu, trang trí cho Tống phủ rực rỡ muôn màu.
Phu nhân, những thứ cần chuẩn bị cho lễ hội năm nay ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi ạ.
Huệ Nương báo cáo công việc với Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc mỉm cười gật đầu. Huệ Nương đi theo nàng đã vài năm, càng lúc càng thêm chín chắn, cũng không còn sợ sệt như khi mới tới nữa.
Công việc có thể khiến cho người ta tự tin và trưởng thành hơn. Huệ Nương hiện giờ là quản gia nội trạch của Tri phủ Lâm An, nắm trong tay không biết bao nhiêu gia đinh và tỳ nữ. Ra ngoài đường cũng có không ít người đối xử khách khí với nàng, đương nhiên không thể nào so sánh nổi với ngày nàng còn ở quê nhà.
Tiểu Ngọc đã thay đổi nha đầu Tiểu Trân lúc ban đầu, rồi mua một nha đầu lớn hơn một chút tên gọi là Lê Hoa, trước kia nàng ta cũng là một nữ nhi trong sạch, sau này gia cảnh sa sút mới bị bán cho bọn buôn người để làm nha đầu cho nhà người ta. Khoảng thời gian này, Tiểu Ngọc thường xuyên tham gia rất nhiều hoạt động của mấy vị phu nhân khác, nếu bên người không có một nha đầu nhanh nhẹn để sai bảo thì thật là bất tiện.
Kỳ thực, hai năm qua các vị phu nhân cũng không giống như trong tưởng tượng của Tiểu Ngọc là không bước chân ra khỏi nhà, trái lại hoạt động xã giao của bọn họ nhiều vô kể. Từ lần trước, sau khi nàng thể hiện tài năng trong vãn yến tại quý phủ của Tư Dương Bá, mọi người biết nàng tinh thông mỹ dung dưỡng sinh*, nên số người muốn kết giao với nàng cũng tăng thêm.
(* - chăm sóc sắc đẹp)
Đó chính là lý do mà Tiểu Ngọc đã được mời tới tham dự thọ yến của một vị phu nhân Thị Lang nào nó, hoặc buổi liên hoan của vị phu nhân Viên ngoại nào đó, thậm chí cả những buổi tụ hội phạm vi nhỏ cũng có người mời nàng tham gia. Đương nhiên, nhiều người vẫn còn có thành kiến đối với xuất thân của nàng nên không muốn qua lại với nàng. Nhưng mà kể từ sau khi bọn họ nghe được một chuyện, đã lập tức thay đổi cái nhìn với Tiểu Ngọc.
Nghe nói, vị phu nhân Tri phủ có xuất thân hèn mọn này được đương kim Thái hậu và Hoàng hậu vô cùng yêu thích, thường xuyên được triệu vào cung. Tin đồn này không biết là thật hay là giả, nhưng kể từ khi nghe được thì thái độ của mọi người với Tiểu Ngọc đều có thêm ba phần kính sợ. Lại còn có nhân sĩ bát quái nào đó đào ra được tin tức trước kia, nói Ngô Thái hậu đã từng tự mình cầu xin cho hôn sự của Tống Tiềm và Tiểu Ngọc, còn Chu Hoàng hậu khi chưa xuất giá đã từng là bạn khuê mật của Tiểu Ngọc.
Bợ đỡ nịnh hót, mưu cầu danh lợi chính là những thói thường của con người. Điều làm cho các quý phu nhân có thể kiêu ngạo chính là gia thế của nhà mẹ đẻ và những mối quan hệ luẩn quẩn bên nhà chồng. Có thể trèo cao tới Thái hậu và Hoàng hậu như vị phu nhân Tri phủ này thì chắc hẳn là không thể khinh thường rồi!
Chẳng qua tất cả vẫn chỉ là truyền thuyết mà thôi. Nhưng đến khi Tết Trùng Dương qua đi, mọi người mới hiểu được rằng, Không có lửa làm sao có khói không phải là một lời nói suông!
Ngày đó, khi Tống Tiềm trở về Tống phủ, đã mang đến cho Tiểu Ngọc một tin tức chấn động.
Chúng ta cũng phải tham gia lễ tế tự của Hoàng gia ư?
Tiểu Ngọc khó tin hỏi lại Tống Tiềm, nhưng nàng biết Tống Tiềm không thể nói đùa.
Sau khi nghe Tống Tiềm giải thích cặn kẽ, Tiểu Ngọc mới hiểu được hoàng tộc của triều Tống quả thật là một vương triều Dữ dân đồng nhạc .*
(* - Dữ dân đồng nhạc: ý nói quân vương thi hành nền chính trị nhân từ, cùng dân chúng vui buồn, cùng hưởng thụ vui vẻ.)
Không chỉ vào dịp Tết Nguyên Tiêu và Tết Đoan Ngọ, Hoàng đế mới xuất cung gặp gỡ quần chúng, mà ngay cả Tết Trùng Dương lần này, các thành viên trong Hoàng thất cũng muốn chung vui cùng dân chúng trong ngày lễ trọng đại này. Vào sáng sớm ngày mùng tám, trong cung đã chuẩn bị đâu ra đó. Từ trên xuống dưới Thiên Hoàng cung, mọi người còn muốn ăn bánh ngọt và uống rượu Cúc hoa để cùng nhau chúc mừng. Hơn nữa, Hoàng đế còn muốn đích thân lên núi Vạn Tuế. Hoàng hậu, Hoàng tử, hậu cung giai lệ cùng với quần thần và gia quyến của họ đều phải đi theo.
Tống Tiềm làm Tri phủ Lâm An, cũng có đủ tư cách để theo hầu Thánh giá lên núi ăn mừng rồi.
Ngày đó nhất định sẽ có rất nhiều quý phu nhân tham dự. Ôi, Thiên Thành, có đôi khi thiếp cảm thấy xã giao thật mệt mỏi, chỉ khi ở cùng chàng và Minh Nhi, ba người chúng ta ở nhà chơi đùa là vui vẻ mà thôi. Tiểu Ngọc hơi bĩu môi làm nũng.
Tống Tiềm yêu thương ôm nàng vào lòng, lại hôn lên gương mặt nàng. Sao ta lại không muốn như vậy chứ? Nhưng mà sống trong quan trường thì thân bất do kỷ!
Tiểu Ngọc cũng hiểu rõ, người làm quan sao có thể thiếu được việc xã giao. Tống Tiềm so với đồng liêu * của hắn mà nói thì cũng đã đi xã giao ít hơn nhiều rồi. Hắn đã thoái thác hầu hết các yến hội không quan trọng để về nhà ăn cơm cùng nàng và nhi tử. Nếu muốn bình chọn lão công tốt nhất Nam Tống thì Tiểu Ngọc tin rằng Thiên Thành của nàng sẽ xếp ở vị trí cao nhất, hơn nữa còn bỏ xa người đứng thứ hai.
* - đồng nghiệp
Tất cả những ngày hội đều vô cùng mệt mỏi. Đây chính là cảm nhận của Tiểu Ngọc sau khi lên làm chủ mẫu.
Đầu tiên là phải chuẩn bị cho nghi thức tế bái Tết Trùng Dương của Tống phủ. Tống Tiềm cũng đã từng tu sửa ngôi mộ chôn quần
Thụy não tiêu kim thú.
Giai tiết hựu trọng dương,
Ngọc chẩm sa thụ,
Bán dạ lương sơ thấu. (1)
Ngày Tết Trùng Dương* dưới ngòi bút của Dịch An Cư Sĩ đã lộ ra sự lạnh lẽo, thê lương và cô tịch. Nhưng những gì mà Tiểu Ngọc đang nhìn thấy trước mắt là một đám người đang vô cùng bận rộn mà vui vẻ chuẩn bị cho ngày hội quan trọng này.
(* - Tết Trùng Dương hay còn gọi là Tết Cửu Trùng; lễ mùng 9 tháng 9, khi xưa vào ngày này, người ta lên cao để được sống thọ, nay là lễ người già của Trung quốc)
Tết Trùng Dương chính là một ngày lễ trọng đại của người Lâm An nha!
Tết Trùng Dương năm ngoái, nàng vẫn còn ở Minh Châu, ở đó mọi người cũng không có nhiều hoạt động như ở Lâm An. Ở Lâm An, trước khi tết Trùng Dương diễn ra nửa tháng, rất nhiều hoạt động như thưởng cúc, phẩm rượu, du sơn, cúng tế đã diễn ra. Trên đường toàn là tiếng rao hàng và bày bán các vật phẩm. Bình thường ban ngày đường phố đã cực kỳ náo nhiệt rồi, nhưng lúc này quả thực là đông đúc đến mức nước cũng không chảy qua được.
Từ sáng sớm, Văn Quyên đã phái người chuyển đến trăm bệ hoa cúc đủ màu, trang trí cho Tống phủ rực rỡ muôn màu.
Phu nhân, những thứ cần chuẩn bị cho lễ hội năm nay ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi ạ.
Huệ Nương báo cáo công việc với Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc mỉm cười gật đầu. Huệ Nương đi theo nàng đã vài năm, càng lúc càng thêm chín chắn, cũng không còn sợ sệt như khi mới tới nữa.
Công việc có thể khiến cho người ta tự tin và trưởng thành hơn. Huệ Nương hiện giờ là quản gia nội trạch của Tri phủ Lâm An, nắm trong tay không biết bao nhiêu gia đinh và tỳ nữ. Ra ngoài đường cũng có không ít người đối xử khách khí với nàng, đương nhiên không thể nào so sánh nổi với ngày nàng còn ở quê nhà.
Tiểu Ngọc đã thay đổi nha đầu Tiểu Trân lúc ban đầu, rồi mua một nha đầu lớn hơn một chút tên gọi là Lê Hoa, trước kia nàng ta cũng là một nữ nhi trong sạch, sau này gia cảnh sa sút mới bị bán cho bọn buôn người để làm nha đầu cho nhà người ta. Khoảng thời gian này, Tiểu Ngọc thường xuyên tham gia rất nhiều hoạt động của mấy vị phu nhân khác, nếu bên người không có một nha đầu nhanh nhẹn để sai bảo thì thật là bất tiện.
Kỳ thực, hai năm qua các vị phu nhân cũng không giống như trong tưởng tượng của Tiểu Ngọc là không bước chân ra khỏi nhà, trái lại hoạt động xã giao của bọn họ nhiều vô kể. Từ lần trước, sau khi nàng thể hiện tài năng trong vãn yến tại quý phủ của Tư Dương Bá, mọi người biết nàng tinh thông mỹ dung dưỡng sinh*, nên số người muốn kết giao với nàng cũng tăng thêm.
(* - chăm sóc sắc đẹp)
Đó chính là lý do mà Tiểu Ngọc đã được mời tới tham dự thọ yến của một vị phu nhân Thị Lang nào nó, hoặc buổi liên hoan của vị phu nhân Viên ngoại nào đó, thậm chí cả những buổi tụ hội phạm vi nhỏ cũng có người mời nàng tham gia. Đương nhiên, nhiều người vẫn còn có thành kiến đối với xuất thân của nàng nên không muốn qua lại với nàng. Nhưng mà kể từ sau khi bọn họ nghe được một chuyện, đã lập tức thay đổi cái nhìn với Tiểu Ngọc.
Nghe nói, vị phu nhân Tri phủ có xuất thân hèn mọn này được đương kim Thái hậu và Hoàng hậu vô cùng yêu thích, thường xuyên được triệu vào cung. Tin đồn này không biết là thật hay là giả, nhưng kể từ khi nghe được thì thái độ của mọi người với Tiểu Ngọc đều có thêm ba phần kính sợ. Lại còn có nhân sĩ bát quái nào đó đào ra được tin tức trước kia, nói Ngô Thái hậu đã từng tự mình cầu xin cho hôn sự của Tống Tiềm và Tiểu Ngọc, còn Chu Hoàng hậu khi chưa xuất giá đã từng là bạn khuê mật của Tiểu Ngọc.
Bợ đỡ nịnh hót, mưu cầu danh lợi chính là những thói thường của con người. Điều làm cho các quý phu nhân có thể kiêu ngạo chính là gia thế của nhà mẹ đẻ và những mối quan hệ luẩn quẩn bên nhà chồng. Có thể trèo cao tới Thái hậu và Hoàng hậu như vị phu nhân Tri phủ này thì chắc hẳn là không thể khinh thường rồi!
Chẳng qua tất cả vẫn chỉ là truyền thuyết mà thôi. Nhưng đến khi Tết Trùng Dương qua đi, mọi người mới hiểu được rằng, Không có lửa làm sao có khói không phải là một lời nói suông!
Ngày đó, khi Tống Tiềm trở về Tống phủ, đã mang đến cho Tiểu Ngọc một tin tức chấn động.
Chúng ta cũng phải tham gia lễ tế tự của Hoàng gia ư?
Tiểu Ngọc khó tin hỏi lại Tống Tiềm, nhưng nàng biết Tống Tiềm không thể nói đùa.
Sau khi nghe Tống Tiềm giải thích cặn kẽ, Tiểu Ngọc mới hiểu được hoàng tộc của triều Tống quả thật là một vương triều Dữ dân đồng nhạc .*
(* - Dữ dân đồng nhạc: ý nói quân vương thi hành nền chính trị nhân từ, cùng dân chúng vui buồn, cùng hưởng thụ vui vẻ.)
Không chỉ vào dịp Tết Nguyên Tiêu và Tết Đoan Ngọ, Hoàng đế mới xuất cung gặp gỡ quần chúng, mà ngay cả Tết Trùng Dương lần này, các thành viên trong Hoàng thất cũng muốn chung vui cùng dân chúng trong ngày lễ trọng đại này. Vào sáng sớm ngày mùng tám, trong cung đã chuẩn bị đâu ra đó. Từ trên xuống dưới Thiên Hoàng cung, mọi người còn muốn ăn bánh ngọt và uống rượu Cúc hoa để cùng nhau chúc mừng. Hơn nữa, Hoàng đế còn muốn đích thân lên núi Vạn Tuế. Hoàng hậu, Hoàng tử, hậu cung giai lệ cùng với quần thần và gia quyến của họ đều phải đi theo.
Tống Tiềm làm Tri phủ Lâm An, cũng có đủ tư cách để theo hầu Thánh giá lên núi ăn mừng rồi.
Ngày đó nhất định sẽ có rất nhiều quý phu nhân tham dự. Ôi, Thiên Thành, có đôi khi thiếp cảm thấy xã giao thật mệt mỏi, chỉ khi ở cùng chàng và Minh Nhi, ba người chúng ta ở nhà chơi đùa là vui vẻ mà thôi. Tiểu Ngọc hơi bĩu môi làm nũng.
Tống Tiềm yêu thương ôm nàng vào lòng, lại hôn lên gương mặt nàng. Sao ta lại không muốn như vậy chứ? Nhưng mà sống trong quan trường thì thân bất do kỷ!
Tiểu Ngọc cũng hiểu rõ, người làm quan sao có thể thiếu được việc xã giao. Tống Tiềm so với đồng liêu * của hắn mà nói thì cũng đã đi xã giao ít hơn nhiều rồi. Hắn đã thoái thác hầu hết các yến hội không quan trọng để về nhà ăn cơm cùng nàng và nhi tử. Nếu muốn bình chọn lão công tốt nhất Nam Tống thì Tiểu Ngọc tin rằng Thiên Thành của nàng sẽ xếp ở vị trí cao nhất, hơn nữa còn bỏ xa người đứng thứ hai.
* - đồng nghiệp
Tất cả những ngày hội đều vô cùng mệt mỏi. Đây chính là cảm nhận của Tiểu Ngọc sau khi lên làm chủ mẫu.
Đầu tiên là phải chuẩn bị cho nghi thức tế bái Tết Trùng Dương của Tống phủ. Tống Tiềm cũng đã từng tu sửa ngôi mộ chôn quần
/199
|