Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng (Quả Phi Đợi Gả: Nịnh Hậu Đùa Lãnh Hoàn)

Chương 423

/503


"Không có nghĩ gì cả, Tam Vương gia ngài tìm ta có việc sao?" Lăng Tuyết Mạn ra vẻ cười tự nhiên, hỏi.

Mạc Kỳ Minh nhìn nàng, chỉ cười không nói.

Lăng Tuyết Mạn bị nhìn chăm chúnhư vậy, làm cho mặt nàng có chút ửng đỏ, "Khụ khụ" hai tiếng, cau mày nói: "Tam Vương gia, trên mặt ta có vết bẩn sao? Ngài nhìn ta làm gì? Có việc gì thì nói a!"

Sau bữa trưa, thái giám cung nữ còn đang nghỉ ngơi, vì vậy, trong viện cũng không có người, Mạc Kỳ Minh hơi cúi người xuống, cong khóe miệng, nửa là trêu tức nửa là nghiêm túc nói: "Đương nhiên là có, chỉ là một đóa hoa nhỏ, nhưng lại thật mỹ lệ."

"Hả?" Lăng Tuyết Mạn ngây ngốc, lập tức phản ứng kịp, gò má có cảm giác đỏ hơn, oán hận trừng liếc mắt, không vui nói: "Nói cái gì đó? Ngài không nói, ta trở về nhà."

"Được, chúng ta đến phòng nàng nói." Mạc Kỳ Minh thật thuận theo, nói.

"A? Vậy không được, sẽ để cho người bàn tán, ở trong này nói đi, ta nghe đây." Lăng Tuyết Mạn ngẩn người, lập tức lắc đầu, mang vào nhà, là muốn nàng chết sao?

"Mạn Mạn… Nơi này, tai vách mạch rừng." Mạc Kỳ Minh thu lại nụ cười, thần sắc trở nên nghiêm túc.

Lăng Tuyết Mạn nghe vậy, lắc đầu nhanh hơn, "Vậy thì càng không thể vào trong phòng nói!"

"Mạn Mạn!" Mạc Kỳ Minh hơi xụ mặt.

"Ngài nói mau a, không nói ta sẽ đi thật đó!" Lăng Tuyết Mạn càng đen mặt hơn, nghe vậy, đó là hắn lại muốn nói thích nàng, làm cho nam nhân chết tiệt kia biết, nàng sẽ cách cái chết không xa!

Mạc Kỳ Minh hơi nhếch môi, có chút tức giận trừng mắt Lăng Tuyết Mạn, Lăng Tuyết Mạn chỉ cho là không nhìn thấy, ánh mắt liếc loạn, tìm kiếm bóng dáng Hoa Mai bà bà.

"Mạn Mạn, nếu Hoàng thượng muốn lấy nàng làm phi thật, nàng nguyện ý sao?" Mạc Kỳ Minh mở miệng, nhẹ nhàng hỏi.

"Hả? Tại sao nói như thế?" Lăng Tuyết Mạn giật giật khóe miệng, hỏi ngược lại.

Mạc Kỳ Minh đứng lên, nhìn xung quanh mấy lần, lại nhìn vào ánh mắt nàng, nói nhỏ: "Hoàng thượng ngày hôm qua không phải đã dẫn nàng đi Hương Đàn Cư sao? Như vậy rõ ràng biểu hiện… Mạn Mạn, ta chỉ hỏi nàng, nàng muốn gả cho hắn sao? Nàng muốn cả đời ở trong thâm cung này sao?"

Lăng Tuyết Mạn ngẩn ra, cúi đầu xuống, ngừng một hồi lâu, lắc đầu, thanh âm nhỏ không thể nghe thấy, "Ta không biết."

"Mạn Mạn, nàng nói như vậy, chính là không muốn làm phi tử của Hoàng thượng đúng không?" Mạc Kỳ Minh đột nhiên có chút vội vàng, lại ngồi xổm xuống, một tay cầm lấy bả vai Lăng Tuyết Mạn, tiếng nói hạ thấp, chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được, "Mạn Mạn, cuộc sống tù túng chốn thâm cung không thích hợp với nàng, chỉ cần nàng nguyện ý, ta liền dẫn nàng đi, được không?"

"Đi? Đi đến nơi nào?" Lăng Tuyết Mạn cả kinh, mờ mịt hỏi. Truyện được copy tại

/503

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status