Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Chương 218 - Chương 206

/362




Thứ hai, Diệp Thanh Hòa mang theo đôi mắt gấu mèo đi làm , Tiêu Y Đình tự mình đưa cô đi Thiên Hải, mặt mày hớn hở, trạng thái tinh thần so với cô hoàn toàn khác biệt. . . . . .

Nhìn dáng vẻ cô uể oải, anh nở nụ cười đắc ý hoàn toàn không che giấu, cúi người qua hỏi cô, “Có cần xin nghỉ để nghỉ ngơi không?”

“Không cần. . . . . .” Cô đặt năm ngón tay lên mặt anh, đẩy anh ra. Tất cả đều là anh gây họa, bây giờ nói xin nghỉ có ích lợi gì? Tối hôm qua người nào quấn cô không phải nói là “Tính phúc là chuyện giúp đỡ người, tính phúc một mình không bằng chúng ta cùng tính”

“Được rồi, vậy khi nào em mệt mỏi thì đừng chịu đựng,lén chợp mắt một chút, tối về nói dì Vân tăng cường dinh dưỡng cho em. Anh cười híp mắt, lại gần môi cô in xuống một nụ hôn, mới thả cô đi, “Buổi tối anh tới đón em.”

“Ừ. . . . . .” Cô ngáp một cái, xuống xe.

Cô là thực tập sinh mới đi làm mà lười biếng? Phòng luật của anh cũng cho phép sao?

Anh nhìn bóng dáng cô biến mất ở cầu thang, anh mới lái xe đi, vẻ mặt tươi cười, huýt sáo.

Nụ cười như vậy vẫn giữ vững cho đến chỗ làm của anh, khiến một đám đồng nghiệp giật mình không nhỏ, hai mặt nhìn nhau, hôm nay luật sư Tiêu làm sao vậy?

Đối với các đồng nghiệp mắt to mắt nhỏ, anh hoàn toàn không để ý, còn cười híp mắt cùng mỗi người nói “Buổi sáng tốt lành” , mọi người càng cảm thấy quỷ dị, thật là hiện tượng thiên văn khác thường . . . . . .

Hơn nữa trợ lý, chưa từng gặp qua ánh mắt đầy ôn nhu như vậy của luật sư Tiêu, mặc dù anh cũng cùng các đồng nghiệp cười giỡn, nhưng cười giỡn cùng dịu dàng là hai chuyện khác nhau, huống chi, bình thường trong phòng làm việc anh vẫn luôn nghiêm túc. . . . . .

Lúc nữ trợ lý mang cà phê vào cũng đưa luôn bữa sáng, đây là công việc hàng ngày của cô.

Nhưng anh liếc mắt nhìn, cười nói, “Không cần, tôi đã ăn sáng xong rồi, sau này không cần chuẩn bị, còn nữa, cà phê cũng lấy đi. Về sau không cần đưa vào.”

Không uống cà phê rồi hả ? Chẳng lẽ là tuần trước cô khuyên anh nên uống sữa đã có tác dụng?

Mặc dù bị anh mắng một trận, nhưng nếu như anh có thể đặt lời khuyên của cô vào lòng, cũng rất đáng. . . . . .

“Vậy. . . . . . Đổi sữa tươi sao?” Cô dịu dàng hỏi.

“Không cần!” Ngay cả khi hai người đều đi muộn nhưng em gái vẫn tự mình chuẩn bị sữa tươi cho anh, “Nước lọc đi!”

“Dạ.” Trợ lý mang toàn bộ ra ngoài, rót ly nước lọc đưa cho anh, “Cuối tuần vụ án ly hôn của Quách Hoành Vũ sẽ mở phiên tòa, luật sư Tiêu muốn tự mình ra biện hộ sao?”

Vụ án nhỏ như vậy, cô cảm thấy luật sư Tiêu mà ra mặt là đại tài tiểu dụng rồi. . . . . .

“Đúng vậy.” Anh vùi đầu làm chuyện của mình, không hề nói nhiều.

Trợ lý suy nghĩ một chút, có thể là bởi vì nhà họ Quách và luật sự Tiêu có quan hệ không tầm thường thôi. . . . . .

Diendanlequydon.com

Diệp Thanh Hòa ở Thiên Hải cũng bắt đầu một ngày làm việc, hơn mười giờ, Phan Du Nhiên đến tìm cô.

Phan Du Nhiên chỉ sắp ba mươi tuổi, mới đầu gả vào nhà họ Quách, cũng đã từng được chiều chuộng, nhưng một buổi sáng hôn nhân va phải đá ngầm, cả người già đi ít nhất năm tuổi, không xoa phấn, sắc mặt cực kỳ tiều tụy.

“Luật sư Diệp, luật sư Bạch không có ở đây sao?” Phan Du Nhiên muốn tìm luật sư Bạch Tân, dĩ nhiên không phải là thực tập sinh như cô.

Làm trợ lý cho Bạch Tân, cô không thể làm gì khác hơn là nói, “Luật sư Bạch ra ngoài gặp đương sự rồi, chị có lời gì có thể nói với tôi.”

Tất nhiên Phan Du Nhiên không có chút nào tin tưởng cô , nhưng vì vụ án này đã khiến lòng cô ấy nóng nảy, mỗi thời mỗi khắc đều cảm giác như bị ép điên, cho nên, lúc nào cũng muốn tìm người nói chuyện, giải quyết đè nén trong lòng, “Luật sư Diệp, Quách Hoành Vũ là một tên khốn kiếp, chúng tôi kết hôn nửa năm, hắn ta liền ra ngoài chơi bời với những loại phụ nữ kia, tôi cứ nghĩ khi có đứa nhỏ hắn sẽ thu liễm một chút, nhưng mà, không ngờ còn tệ hại hơn, tôi thật sự nhịn không nổi nữa.”

Diệp Thanh Hòa nghe, cũng không biết an ủi thế nào, rất nhiều người nói, chuyện đàn ông ra ngoài ăn vụng, chỉ cần có lần đầu tiên, tất nhiên có lần thứ hai, để duy trì hôn nhân, cũng không phải dựa vào nhịn mà có thể kéo dài tiếp . . . . . .

Nỗi khổ của Phan Du Nhiên, cô cũng đã nghe qua, cô không ngại làm thính giả thêm lần nữa nếu như Phan Du Nhiên nói ra có thể làm mình thoải mái hơn .

“Luật sư Diệp, tôi chịu đủ rồi, nếu kéo dài thêm một ngày nữa tôi cảm thấy mình sẽ điên mất, thật không tìm được chứng cớ sao? Tôi tự đi tìm thám tử tư tra có được không?” Nói xong, Phan Du Nhiên lại bắt đầu rơi lệ.

“Chị đừng vội, luật sư Bạch cũng đã nói với chị, cách thu

/362

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status