Phong Phi Vân không muốn giải thích nhiều, trong bụng thầm tính toán. Có nhiều cường giả phật môn thế này, mượn tay chúng nó cộng thêm tiểu thừa Bất Tử Phượng Hoàng Thân có thể bắt tay vào tiêu trừ Diêm Vương ra khỏi cơ thể, xóa bỏ tai họa ngầm kia.
Phong Phi Vân không muốn kinh động Diêm Vương, giao lưu với linh thú phật đồ bằng thần thức. Thế nhưng Diêm Vương cẩn thận, linh giác nhạy bén vẫn phát hiện ra, nhanh tay tấn công trước.
Ầm!
Phong Phi Vân đang ngồi trên đài sen người rung mạnh. Lưng và cánh tay trái chấn động dữ dội, tà khí bay ra khỏi lớp da, bộc phát thanh âm dữ tợn trầm đục:
- Muốn trấn sát bản tôn thì bản tôn cướp thân xác của ngươi trước!
Tà khí ngút trời bay ra khỏi lưng Phong Phi Vân, xông thẳng lên cướp đoạt não.
Diêm Vương vốn định ngủ động, chờ thu thập nhiều xương cốt Diêm Vương mới mạnh mẽ cướp thân xác Phong Phi Vân, cướp cả khí vận của hắn. Nhưng bây giờ Phong Phi Vân chủ động định giết Diêm Vương, đương nhiên gã phải liều lĩnh phản kích, không ngồi chờ chết.
- Hừ! Ngươi nghĩ có thể khống chế linh đài đầu óc của ta sao?
Tuệ cốt trên đầu Phong Phi Vân phát hiện ngọn lửa chói mắt, tiếng phượng hoàng hót vang lên. Ảo ảnh phượng hoàng bay ra công kích tà hồn Diêm Vương. Nhãn cốt mắt trái Phong Phi Vân đã tỏa ánh sáng thần thánh chói mắt bay ra thêm ảo ảnh phượng hoàng tấn công Diêm Vương.
Tà hồn Diêm Vương cực kỳ mạnh mẽ, dọc theo sống lưng Phong Phi Vân thẳng lên não, làm cơ thể hắn run bần bật.
Lực lượng hai phượng hoàng ảo không yếu, như có hai con phượng hoàng thật sự bay tới bay lui trong cơ thể Phong Phi Vân. Vuốt sắc bén, mắt ngạo nghễ, phong độ chim thần rõ rệt.
Cùng lúc đó, Phong Phi Vân ngưng tụ bốn mươi thần thức biến thành Tru Thiên Hám Tiên chùy công kích. Đây là chùy thần thức phối hợp hai phượng hoàng ảo đánh Diêm Vương liên tục thụt lùi.
Tu vi của Phong Phi Vân tăng mảng lớn, thần thức qua bốn mươi lần chồng chất. Diêm Vương chỉ có một lũ tàn hồn, trước kia đã bị bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân dần ức chế, bây giờ càng bị hắn vượt qua.
Tàn hồn Diêm Vương bị đánh sắp nát vụn, liên tục thụt lùi, sắp bị tiêu trừ.
- Sao có thể như vậy? Thần thức gấp bốn mươi lần!
Đài sen thập nhị phẩm dưới thân Phong Phi Vân tỏa ánh sáng vô cùng thánh khiết. Lực lượng thánh khiết nhập vào người hắn, trấn áp tàn hồn Diêm Vương, bài trừ tà lực. Lớp da lưng và cánh tay phải nhô lên sắp ép tàn hồn Diêm Vương ra khỏi người Phong Phi Vân.
Tàn hồn Diêm Vương rống to:
- Máu thịt chúng ta đã dung hợp từ lâu, ngươi không thể ép ta ra khỏi thân thể được!
Thân phận của tàn hồn Diêm Vương chí cao vô thượng, nếu không phải gặp tử kiếp thì còn lâu mới để tiểu nhân vật như Phong Phi Vân vào mắt, càng sẽ không ký sinh trong thân thể người khác. Hiện tại kẻ như con kiến định bài trừ, giết chết gã, tàn hồn Diêm Vương không giận sao được?
Ầm!
Bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân lại thay đổi, ngưng tụ thành lưỡi dao đỏ rực rực lửa cháy chém đứt một lũ tàn hồn Diêm Vương. Cùng lúc đó, Diêm Vương chống cự kịch liệt làm Phong Phi Vân bị thương nặng, ngũ tạng lục phủ đau nhức, phun búng máu.
Diêm Vương bị chém đứt một lũ tà hồn rất khó chịu, cố ý khiêu khích Phong Phi Vân ném chuột sợ vỡ đồ:
- Dám dùng thân thể làm chiến trường, ngươi chưa trấn giết ta thì thân thể đã nổ trước.
Phong Phi Vân không nói gì, quyết tâm trấn áp Diêm Vương vô cùng mãnh liệt.Phong Phi Vân lại ngưng tụ bốn mươi thần thức, bảy khối xương phượng trong người bắn ra tia sáng đoạt mệnh cấu thành một tòa tiểu chu thiên tuần hoàn. Lực lượng phượng hoàng liên miên không dứt, ảo ảnh bảy phượng hoàng nhập vào lưng Phong Phi Vân. Hai bên đánh nhau dữ dội, như công thành cướp đất trong chiến trường thật sự.
Người ngoài không giúp được gì, nếu không thể trấn áp tàn hồn Diêm Vương thì dù đám linh thú phật đồ cũng ra tay cũng vô dụng.
Răng rắc!
Cơ thể Phong Phi Vân rung lắc, máu thịt sau lưng nứt toác, xương tay vỡ vụn, máu thịt bay tứ tung, người hắn sắp nát nhừ.
Nhờ cơ thể Phong Phi Vân mạnh mẽ, đến cảnh giới tiểu thừa Bất Tử Phượng Hoàng Thân mới chống đến bây giờ. Đổi lại người khác e rằng đã sớm thàn đống thịt vụn.
Cuối cùng Phong Phi Vân chiếm ưu thế tuyệt đối, bảy con phượng hoàng ảo bao vây tàn hồn Diêm Vương. Bảy phượng hoàng ảo như bảy hỏa lô luyện hóa tàn hồn Diêm Vương, bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân biến thành núi to trấn áp bên trên không cho Diêm Vương nhúc nhích.
Tàn hồn Diêm Vương bị bảy phượng hoàng ảo luyện hóa rốt cuộc chịu thua, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn:
- Phong Phi Vân, ngươi quên, ngươi đã hứa làm một chuyện giúp ta. Ta không kêu ngươi đi bội tình bạc nghĩa với Thiên Vu thần nữ, ta muốn ngươi giúp ta tìm ký chủ khác.
Phong Phi Vân nhe răng:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi cũng thiếu ta một chuyện, hiện tại xem như thanh toán xong, không ai thiếu nợ ai.
Tàn hồn Diêm Vương âm trầm nói:
- Thiếu niên, ngươi quá ngây thơ. Ngươi cho rằng đây là toàn bộ tà hôn của ta sao? Đào trong mộ viên vũ hóa của một vị tiên hiền ở Tử Minh thi động chỉ là nửa cái xác của ta, vẫn còn một nửa xác mang theo tà hồn càng thêm cường đại.
- Hắn tu dưỡng vạn năm, đã đại lục nguyên khí rất nhiều, ngươi không thể tưởng tượng cảnh giới tu vi của hắn đến mức nào. Rất nhanh hắn sẽ trở về. Khi đó mọi thứ trên mảnh đất này sẽ bị hủy diệt, ai mang theo thi cốt của ta càng được chăm sóc đặc biệt.
Phong Phi Vân có nghe Phong Mặc nói đào được một nửa tà thi xác Diêm Vương trong mộ viên vũ hóa. Là chủ thể tà thi có đầu, hai mắt, trái tim, tay trái, đùi phải, ba khúc xương sườn. Nửa cái xác khác không rõ tung tích.
Khi đó Phong Phi Vân cho rằng Diêm Vương bị trọng thương, cơ thể bị đánh nát nên còn sót lại một nửa tà thi. Giờ nghe tàn hồn Diêm Vương nhắc đến, Phong Phi Vân tim đập chân run, trực giác không may. Phong Phi Vân có linh cảm tàn hồn Diêm Vương nói thật.
Chẳng lẽ không lâu sau mảnh đất này sẽ nghênh đón sát kiếp hủy diệt sao?
Phong Phi Vân đè nén các suy nghĩ, lạnh lùng nói:
- Hừ! Chỉ là một nửa tà thi, không có đầu, trái tim, lưng, dù phục hồi một phần nguyên khí thì mạnh tới đâu được? Hôm nay quyết trấn áp ngươi, có nói gì cũng vô dụng.
Tàn hồn Diêm Vương cười dài:
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, ha ha ha ha ha ha!
Những linh thú phật đồ ngồi xếp bằng trên đài sen bắn ra luồng phật quang nhập vào người Phong Phi Vân. Ánh sáng tinh thuần, khí thế cực mạnh. Các bóng phật ngưng tụ trong phật quang, rất thánh khiết.
Tiếng niệm kinh vang lên, vạn phật niệm đại bi chú trừ tà, phật đàn bao phủ tầng sáng mông lung huyễn lệ, vô số chữ vật bay lượn xếp thành kinh phật sách thánh lấp lánh ánh sáng.
Làn da trên lưng, tay trái Phong Phi Vân chậm rãi nứt ra, bài trừ lưng và cánh tay tàn hồn Diêm Vương ra khỏi cơ thể hắn. Hai vị trí này nằm tách rời bây giờ dã dung hợp thành một.
Rào rào!
Phong Phi Vân lấy Thiên Nhất Thánh bình ra thu lưng, cánh tay trái của Diêm Vương vào. Toàn thân Phong Phi Vân chảy máu nhưng nhẹ lòng, rất thoải mái.
Phong Phi Vân không muốn kinh động Diêm Vương, giao lưu với linh thú phật đồ bằng thần thức. Thế nhưng Diêm Vương cẩn thận, linh giác nhạy bén vẫn phát hiện ra, nhanh tay tấn công trước.
Ầm!
Phong Phi Vân đang ngồi trên đài sen người rung mạnh. Lưng và cánh tay trái chấn động dữ dội, tà khí bay ra khỏi lớp da, bộc phát thanh âm dữ tợn trầm đục:
- Muốn trấn sát bản tôn thì bản tôn cướp thân xác của ngươi trước!
Tà khí ngút trời bay ra khỏi lưng Phong Phi Vân, xông thẳng lên cướp đoạt não.
Diêm Vương vốn định ngủ động, chờ thu thập nhiều xương cốt Diêm Vương mới mạnh mẽ cướp thân xác Phong Phi Vân, cướp cả khí vận của hắn. Nhưng bây giờ Phong Phi Vân chủ động định giết Diêm Vương, đương nhiên gã phải liều lĩnh phản kích, không ngồi chờ chết.
- Hừ! Ngươi nghĩ có thể khống chế linh đài đầu óc của ta sao?
Tuệ cốt trên đầu Phong Phi Vân phát hiện ngọn lửa chói mắt, tiếng phượng hoàng hót vang lên. Ảo ảnh phượng hoàng bay ra công kích tà hồn Diêm Vương. Nhãn cốt mắt trái Phong Phi Vân đã tỏa ánh sáng thần thánh chói mắt bay ra thêm ảo ảnh phượng hoàng tấn công Diêm Vương.
Tà hồn Diêm Vương cực kỳ mạnh mẽ, dọc theo sống lưng Phong Phi Vân thẳng lên não, làm cơ thể hắn run bần bật.
Lực lượng hai phượng hoàng ảo không yếu, như có hai con phượng hoàng thật sự bay tới bay lui trong cơ thể Phong Phi Vân. Vuốt sắc bén, mắt ngạo nghễ, phong độ chim thần rõ rệt.
Cùng lúc đó, Phong Phi Vân ngưng tụ bốn mươi thần thức biến thành Tru Thiên Hám Tiên chùy công kích. Đây là chùy thần thức phối hợp hai phượng hoàng ảo đánh Diêm Vương liên tục thụt lùi.
Tu vi của Phong Phi Vân tăng mảng lớn, thần thức qua bốn mươi lần chồng chất. Diêm Vương chỉ có một lũ tàn hồn, trước kia đã bị bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân dần ức chế, bây giờ càng bị hắn vượt qua.
Tàn hồn Diêm Vương bị đánh sắp nát vụn, liên tục thụt lùi, sắp bị tiêu trừ.
- Sao có thể như vậy? Thần thức gấp bốn mươi lần!
Đài sen thập nhị phẩm dưới thân Phong Phi Vân tỏa ánh sáng vô cùng thánh khiết. Lực lượng thánh khiết nhập vào người hắn, trấn áp tàn hồn Diêm Vương, bài trừ tà lực. Lớp da lưng và cánh tay phải nhô lên sắp ép tàn hồn Diêm Vương ra khỏi người Phong Phi Vân.
Tàn hồn Diêm Vương rống to:
- Máu thịt chúng ta đã dung hợp từ lâu, ngươi không thể ép ta ra khỏi thân thể được!
Thân phận của tàn hồn Diêm Vương chí cao vô thượng, nếu không phải gặp tử kiếp thì còn lâu mới để tiểu nhân vật như Phong Phi Vân vào mắt, càng sẽ không ký sinh trong thân thể người khác. Hiện tại kẻ như con kiến định bài trừ, giết chết gã, tàn hồn Diêm Vương không giận sao được?
Ầm!
Bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân lại thay đổi, ngưng tụ thành lưỡi dao đỏ rực rực lửa cháy chém đứt một lũ tàn hồn Diêm Vương. Cùng lúc đó, Diêm Vương chống cự kịch liệt làm Phong Phi Vân bị thương nặng, ngũ tạng lục phủ đau nhức, phun búng máu.
Diêm Vương bị chém đứt một lũ tà hồn rất khó chịu, cố ý khiêu khích Phong Phi Vân ném chuột sợ vỡ đồ:
- Dám dùng thân thể làm chiến trường, ngươi chưa trấn giết ta thì thân thể đã nổ trước.
Phong Phi Vân không nói gì, quyết tâm trấn áp Diêm Vương vô cùng mãnh liệt.Phong Phi Vân lại ngưng tụ bốn mươi thần thức, bảy khối xương phượng trong người bắn ra tia sáng đoạt mệnh cấu thành một tòa tiểu chu thiên tuần hoàn. Lực lượng phượng hoàng liên miên không dứt, ảo ảnh bảy phượng hoàng nhập vào lưng Phong Phi Vân. Hai bên đánh nhau dữ dội, như công thành cướp đất trong chiến trường thật sự.
Người ngoài không giúp được gì, nếu không thể trấn áp tàn hồn Diêm Vương thì dù đám linh thú phật đồ cũng ra tay cũng vô dụng.
Răng rắc!
Cơ thể Phong Phi Vân rung lắc, máu thịt sau lưng nứt toác, xương tay vỡ vụn, máu thịt bay tứ tung, người hắn sắp nát nhừ.
Nhờ cơ thể Phong Phi Vân mạnh mẽ, đến cảnh giới tiểu thừa Bất Tử Phượng Hoàng Thân mới chống đến bây giờ. Đổi lại người khác e rằng đã sớm thàn đống thịt vụn.
Cuối cùng Phong Phi Vân chiếm ưu thế tuyệt đối, bảy con phượng hoàng ảo bao vây tàn hồn Diêm Vương. Bảy phượng hoàng ảo như bảy hỏa lô luyện hóa tàn hồn Diêm Vương, bốn mươi thần thức của Phong Phi Vân biến thành núi to trấn áp bên trên không cho Diêm Vương nhúc nhích.
Tàn hồn Diêm Vương bị bảy phượng hoàng ảo luyện hóa rốt cuộc chịu thua, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn:
- Phong Phi Vân, ngươi quên, ngươi đã hứa làm một chuyện giúp ta. Ta không kêu ngươi đi bội tình bạc nghĩa với Thiên Vu thần nữ, ta muốn ngươi giúp ta tìm ký chủ khác.
Phong Phi Vân nhe răng:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi cũng thiếu ta một chuyện, hiện tại xem như thanh toán xong, không ai thiếu nợ ai.
Tàn hồn Diêm Vương âm trầm nói:
- Thiếu niên, ngươi quá ngây thơ. Ngươi cho rằng đây là toàn bộ tà hôn của ta sao? Đào trong mộ viên vũ hóa của một vị tiên hiền ở Tử Minh thi động chỉ là nửa cái xác của ta, vẫn còn một nửa xác mang theo tà hồn càng thêm cường đại.
- Hắn tu dưỡng vạn năm, đã đại lục nguyên khí rất nhiều, ngươi không thể tưởng tượng cảnh giới tu vi của hắn đến mức nào. Rất nhanh hắn sẽ trở về. Khi đó mọi thứ trên mảnh đất này sẽ bị hủy diệt, ai mang theo thi cốt của ta càng được chăm sóc đặc biệt.
Phong Phi Vân có nghe Phong Mặc nói đào được một nửa tà thi xác Diêm Vương trong mộ viên vũ hóa. Là chủ thể tà thi có đầu, hai mắt, trái tim, tay trái, đùi phải, ba khúc xương sườn. Nửa cái xác khác không rõ tung tích.
Khi đó Phong Phi Vân cho rằng Diêm Vương bị trọng thương, cơ thể bị đánh nát nên còn sót lại một nửa tà thi. Giờ nghe tàn hồn Diêm Vương nhắc đến, Phong Phi Vân tim đập chân run, trực giác không may. Phong Phi Vân có linh cảm tàn hồn Diêm Vương nói thật.
Chẳng lẽ không lâu sau mảnh đất này sẽ nghênh đón sát kiếp hủy diệt sao?
Phong Phi Vân đè nén các suy nghĩ, lạnh lùng nói:
- Hừ! Chỉ là một nửa tà thi, không có đầu, trái tim, lưng, dù phục hồi một phần nguyên khí thì mạnh tới đâu được? Hôm nay quyết trấn áp ngươi, có nói gì cũng vô dụng.
Tàn hồn Diêm Vương cười dài:
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, ha ha ha ha ha ha!
Những linh thú phật đồ ngồi xếp bằng trên đài sen bắn ra luồng phật quang nhập vào người Phong Phi Vân. Ánh sáng tinh thuần, khí thế cực mạnh. Các bóng phật ngưng tụ trong phật quang, rất thánh khiết.
Tiếng niệm kinh vang lên, vạn phật niệm đại bi chú trừ tà, phật đàn bao phủ tầng sáng mông lung huyễn lệ, vô số chữ vật bay lượn xếp thành kinh phật sách thánh lấp lánh ánh sáng.
Làn da trên lưng, tay trái Phong Phi Vân chậm rãi nứt ra, bài trừ lưng và cánh tay tàn hồn Diêm Vương ra khỏi cơ thể hắn. Hai vị trí này nằm tách rời bây giờ dã dung hợp thành một.
Rào rào!
Phong Phi Vân lấy Thiên Nhất Thánh bình ra thu lưng, cánh tay trái của Diêm Vương vào. Toàn thân Phong Phi Vân chảy máu nhưng nhẹ lòng, rất thoải mái.
/2057
|