“Nương nương thật có nhã hứng.”
Bàng Lạc Tuyết hành lễ.
“Tân nương chính là tân nương, nhìn trang phục của Dự Vương phi hôm nay rất thích hợp, chỉ sợ là Vương phi lại không nghĩ như vậy.”
Vũ Dương thuận tay hái một đóa hoa, cài lên tóc mình.
Ánh mắt Bàng Lạc Tuyết hơi trầm xuống, Vũ Dương nhìn Vương công công.
“Vương công công muốn đưa Vương phi đi đâu?”
Vương công công lập tức hành lễ: “Nương nương, hoàng thượng muốn gặp Vương phi.”
“Ah, vậy cũng tốt, Bổn cung có chuyện muốn nói với công chúa, công chúa sẽ không quên ước định của chúng ta chứ?”
Vũ Dương vừa nói vừa nhìn phản ứng của Vương công công, quả nhiên khi nghe được hai chữ “ước định” này, lỗ tai hắn khẽ động.
Bàng Lạc Tuyết cũng nhìn thấy, xem ra Vương công công này không thể giữ lại được rồi.
“Nương nương yên tâm, Tuyết nhi nhớ kỹ, ta thấy nương nương đã mang đàn cổ tới rồi, xem ra hôm nay Tuyết
Bàng Lạc Tuyết hành lễ.
“Tân nương chính là tân nương, nhìn trang phục của Dự Vương phi hôm nay rất thích hợp, chỉ sợ là Vương phi lại không nghĩ như vậy.”
Vũ Dương thuận tay hái một đóa hoa, cài lên tóc mình.
Ánh mắt Bàng Lạc Tuyết hơi trầm xuống, Vũ Dương nhìn Vương công công.
“Vương công công muốn đưa Vương phi đi đâu?”
Vương công công lập tức hành lễ: “Nương nương, hoàng thượng muốn gặp Vương phi.”
“Ah, vậy cũng tốt, Bổn cung có chuyện muốn nói với công chúa, công chúa sẽ không quên ước định của chúng ta chứ?”
Vũ Dương vừa nói vừa nhìn phản ứng của Vương công công, quả nhiên khi nghe được hai chữ “ước định” này, lỗ tai hắn khẽ động.
Bàng Lạc Tuyết cũng nhìn thấy, xem ra Vương công công này không thể giữ lại được rồi.
“Nương nương yên tâm, Tuyết nhi nhớ kỹ, ta thấy nương nương đã mang đàn cổ tới rồi, xem ra hôm nay Tuyết
/396
|