Edit: BichDiepDuong
“Không biết nương nương có ý gì?”
Bàng Lạc Tuyết nhíu mày, đột nhiên cảm giác đây không phải là chuyện tốt.
“Ai? Công chúa cũng không biết? Vũ Dương đúng là nhiều chuyện.”
“Nương nương có gì muốn nói thì nói thẳng luôn đi.”
Vũ Dương phất tay lên.
“Các ngươi lui xuống đi, nơi này có ta là được rồi.”
Tiểu Nguyệt nói.
“Dự Vương phi, ta nghe nói Phủ Bàng Quốc Công đã xảy ra chuyện, vậy mà Vương phi vẫn còn tâm trạng tiến cung.”
Công chúa Vũ Dương nhìn Bàng Lạc Tuyết đứng không vững.
Bàng Lạc Tuyết giống như nhìn thấy sấm chớp giữa trời quang, không thể tưởng tượng nổi nhìn công chúa Vũ Dương.
“Ý của nương nương là cha ta đã xảy ra chuyện ư?”
“Công chúa quả nhiên là cực kì thông minh, chuyện này, ta tin bệ hạ cũng đã biết rồi, nếu công chúa không biết, vậy thì công chúa cứ giả vờ không biết đi, thuốc mà lần trước công chúa cho ta, ta dùng rất tốt, tuy nhiên ta dùng hơi nhanh, cũng do gần đây lão hoàng đế gần nhất đòi hỏi hơi nhiều.”
Công chúa Vũ Dương nói.
“Đa tạ nương nương, Tuyết nhi đã biết nên làm thế nào.”
Bàng Lạc Tuyết hành lễ, nhìn công chúa Vũ Dương.
“Công chúa mau đi đi, dẫn theo nha đầu này nữa.
“Vâng, nương nương.”
Bàng Lạc Tuyết dẫn theo nha hoàn xinh đẹp rời đi.
Tiểu Nguyệt bên người Vũ Dương nói “Nương nương, chuyện ở Phủ Bàng Quốc Công, công chúa có lẽ đã sớm biết, người cần gì phải nói với công chúa chứ.”
Tiểu Nguyệt nói.
Vũ Dương bưng lên chén trà nguội, nhẹ khẽ nhấp một ngụm: “Dự Vương phi là một vị trí thích hợp với nàng, thế nhưng ta lại không thấy vận khí của nàng công chúa này tốt như vậy, hiện tại cũng không tệ, rốt cục cũng khiến Bổn cung hài lòng.”
Vũ Dương lạnh giọng nói.
“Nương nương đã kết minh cùng công chúa. Nhị tiểu thư Bàng gia này cũng không phải là cô nương hiền lành, nương nương vẫn nên cẩn thận một chút, dù sao thì hiện tại người có thể giúp nương nương cũng chỉ có vị công chúa, gần đây độc sư Dụ Độ cũng gặp không ít phiền phức, Nam Chiếu quốc lại cách rất xa Đông Tần, hoàng thượng dù có muốn thì nước xa cũng không cứu được lửa gần.”
“Bổn cung biết, chỉ là Bổn cung rất muốn có được vị trí Dự Vương phi…”
Công chúa Vũ Dương lẩm bẩm nói.
Điện Sùng Dương.
Hoàng đế mặc một thân cẩm bào vàng. Ngồi trên ghế rồng.
“Hoàng thượng. Công Chúa điện hạ tới.”
Vương công công nói.
“Để cho nàng đi vào đi, chuyện
“Không biết nương nương có ý gì?”
Bàng Lạc Tuyết nhíu mày, đột nhiên cảm giác đây không phải là chuyện tốt.
“Ai? Công chúa cũng không biết? Vũ Dương đúng là nhiều chuyện.”
“Nương nương có gì muốn nói thì nói thẳng luôn đi.”
Vũ Dương phất tay lên.
“Các ngươi lui xuống đi, nơi này có ta là được rồi.”
Tiểu Nguyệt nói.
“Dự Vương phi, ta nghe nói Phủ Bàng Quốc Công đã xảy ra chuyện, vậy mà Vương phi vẫn còn tâm trạng tiến cung.”
Công chúa Vũ Dương nhìn Bàng Lạc Tuyết đứng không vững.
Bàng Lạc Tuyết giống như nhìn thấy sấm chớp giữa trời quang, không thể tưởng tượng nổi nhìn công chúa Vũ Dương.
“Ý của nương nương là cha ta đã xảy ra chuyện ư?”
“Công chúa quả nhiên là cực kì thông minh, chuyện này, ta tin bệ hạ cũng đã biết rồi, nếu công chúa không biết, vậy thì công chúa cứ giả vờ không biết đi, thuốc mà lần trước công chúa cho ta, ta dùng rất tốt, tuy nhiên ta dùng hơi nhanh, cũng do gần đây lão hoàng đế gần nhất đòi hỏi hơi nhiều.”
Công chúa Vũ Dương nói.
“Đa tạ nương nương, Tuyết nhi đã biết nên làm thế nào.”
Bàng Lạc Tuyết hành lễ, nhìn công chúa Vũ Dương.
“Công chúa mau đi đi, dẫn theo nha đầu này nữa.
“Vâng, nương nương.”
Bàng Lạc Tuyết dẫn theo nha hoàn xinh đẹp rời đi.
Tiểu Nguyệt bên người Vũ Dương nói “Nương nương, chuyện ở Phủ Bàng Quốc Công, công chúa có lẽ đã sớm biết, người cần gì phải nói với công chúa chứ.”
Tiểu Nguyệt nói.
Vũ Dương bưng lên chén trà nguội, nhẹ khẽ nhấp một ngụm: “Dự Vương phi là một vị trí thích hợp với nàng, thế nhưng ta lại không thấy vận khí của nàng công chúa này tốt như vậy, hiện tại cũng không tệ, rốt cục cũng khiến Bổn cung hài lòng.”
Vũ Dương lạnh giọng nói.
“Nương nương đã kết minh cùng công chúa. Nhị tiểu thư Bàng gia này cũng không phải là cô nương hiền lành, nương nương vẫn nên cẩn thận một chút, dù sao thì hiện tại người có thể giúp nương nương cũng chỉ có vị công chúa, gần đây độc sư Dụ Độ cũng gặp không ít phiền phức, Nam Chiếu quốc lại cách rất xa Đông Tần, hoàng thượng dù có muốn thì nước xa cũng không cứu được lửa gần.”
“Bổn cung biết, chỉ là Bổn cung rất muốn có được vị trí Dự Vương phi…”
Công chúa Vũ Dương lẩm bẩm nói.
Điện Sùng Dương.
Hoàng đế mặc một thân cẩm bào vàng. Ngồi trên ghế rồng.
“Hoàng thượng. Công Chúa điện hạ tới.”
Vương công công nói.
“Để cho nàng đi vào đi, chuyện
/396
|