Công chúa Trường Nhạc không hổ danh là công chúa hoàng thất, mọi thứ do nàng trang điểm đều toát ra khí thế cao quý bức người.
Công chúa Trường Nhạc vẽ xong nét cuối cùng, nhìn đôi lông mày của Tử Quyên thật quyến rũ và xinh đẹp.
Bàng Lạc Tuyết đang ngồi ôm Tiểu Tứ tử bên cạnh cửa, lặng lẽ chăm chú nhìn vào trong. Đột nhiên Liên Diệp mở cửa ra.
Tỷ tỷ, được rồi, công chúa Trường Nhạc đã trang điểm xong. Không ngờ tỷ tỷ Tử Quyên lại xinh đẹp như vậy. Liên Diệp hâm mộ nói.
Chờ các ngươi có người yêu, ta cam đoan cũng sẽ làm cho các ngươi vui vẻ giống như vậy. Bàng Lạc Tuyết nhéo mũi Liên Ngẫu nói.
Liên Diệp và Liên Ngẫu cũng đi theo Bàng Lạc Tuyết ra ngoài, nhưng chỉ có Tiểu Tứ tử chạy đến bên cạnh giường nhìn Tử Quyên, nắm tay Trường Nhạc nói Tỷ tỷ Trường Nhạc, vậy sau này tỷ tỷ Tử Quyên chính là Cữu mụ của ta rồi.
Trường Nhạc nhéo chóp mũi của cậu nói Ngươi thật thông minh, đúng đó, về sau tỷ tỷ Tử Quyên sẽ là Cữu mụ của ngươi rồi.
Tiểu Tứ tử nắm tay Tử Quyên nói Cữu mụ, Cữu mụ.
Bàng Lạc Tuyết cầm chiếc bình đặt dưới khuôn mặt Tử Quyên.
Chỉ chốc lát sau Tử Quyên tỉnh lại, nhìn mình đang nằm trên giường, lại nhìn Bàng Lạc Tuyết nói: Tiểu thư, sao muội lại ở đây?
Liên Diệp và Liên Ngẫu cùng che miệng cười trộm.
Tử Quyên mê man hỏi Sao vậy?
Bàng Lạc Tuyết dẫn Tử Quyên và mấy người đang cười trộm ra ngoài, Thương Dực trong bộ đồ cưới màu đỏ thẫm sững sờ nhìn Tử Quyên. Còn Tử Quyên cũng chưa phát hiện rằng y phục của mình và Thương Dực cùng là y phục cưới.
Bàng Lạc Tuyết ôm Tiểu Tứ tử trên tay. Bên ngoài hội trường, Tiểu Tứ tử ôm hoa chạy từ nơi này sang nơi kia. Hôm nay, tất cả món ăn đều do bọn họ làm, Tử Quyên thật sự rất ngạc nhiên.
Thương Dực kéo tay Tử Quyên nói Tử Quyên, muội nguyện ý gả cho huynh sao? Suốt cuộc đời này, huynh sẽ luôn đối xử tốt với muội.
Tử Quyên đỏ mặt nhìn Thương Dực Muội chỉ là một nha hoàn, sợ là không xứng với huynh. Tử Quyên cúi đầu.
Thương Dực nâng khuôn mặt Tử Quyên lên, dịu dàng hôn lên môi nàng, ngăn lời của Tử Quyên muốn nói.
Tử Quyên đỏ mặt, lúc này mới phát hiện rằng mình cũng đang mặc y phục cưới đỏ thẫm.
Ánh mắt Thương Dực loé sáng nhìn nàng nói Thế nào, Tử Quyên, muội có nguyện ý ở bên cạnh huynh không?
Tử Quyên cúi đầu nhỏ giọng nói Muội nguyện ý.
Dứt lời, Thương Dực vui sướng nắm tay Tử Quyên.
Khụ khụ! Liên Diệp và Liên Ngẫu tiến lên cắt đứt giây phút hai người đang ngọt ngào.
Mọi thứ đều được chuẩn bị xong. Đến giờ làm lễ rồi. Sau này tỷ tỷ Tử Quyên sẽ là cô dâu của huynh. Huynh không cần gấp gáp. Liên Diệp trêu ghẹo nói.
Thương Dực đỏ mặt, nhìn Tử Quyên nói Muội chờ huynh.
Ừ.
Liên Diệp kéo tay Liên Ngẫu thì thầm: Thương Dực muốn làm người khác đau lòng đây mà.
Mà Thương Dực cũng đi thật nhanh, vừa lảo đảo một cái đã biến mất hút. Mọi người đứng phía sau cùng che miệng cười trêu chọc.
Bàng Lạc Tuyết cũng đến, cầm khăn cưới đi vào.
Tử Quyên vội vàng đứng dậy, hành lễ nói Bái kiến tiểu thư.
Hôm nay là ngày trọng đại của muội. Liên Diệp cũng sẽ nhanh chóng trang điểm cho muội, muội xem khăn cưới này là do chính tay chúng ta thêu giúp muội đó.
Mắt Tử Quyên đầy nước mắt. Kiếp này, nàng có thể được một chủ tử tốt như vậy, có nhiều tỷ muội tốt như vậy, lại có thể lấy được một phu quân tốt như vậy, thì dù nàng có chết cũng xứng đáng rồi.
Đa tạ tiểu thư, đa tạ các tỷ muội. Tử Quyên khóc không thành tiếng.
Được rồi, đừng khóc, công chúa Trường Nhạc đã tốn rất nhiều công sức trang điểm cho muội đấy. Ta thấy muội thật xinh đẹp. Ngoài
Công chúa Trường Nhạc vẽ xong nét cuối cùng, nhìn đôi lông mày của Tử Quyên thật quyến rũ và xinh đẹp.
Bàng Lạc Tuyết đang ngồi ôm Tiểu Tứ tử bên cạnh cửa, lặng lẽ chăm chú nhìn vào trong. Đột nhiên Liên Diệp mở cửa ra.
Tỷ tỷ, được rồi, công chúa Trường Nhạc đã trang điểm xong. Không ngờ tỷ tỷ Tử Quyên lại xinh đẹp như vậy. Liên Diệp hâm mộ nói.
Chờ các ngươi có người yêu, ta cam đoan cũng sẽ làm cho các ngươi vui vẻ giống như vậy. Bàng Lạc Tuyết nhéo mũi Liên Ngẫu nói.
Liên Diệp và Liên Ngẫu cũng đi theo Bàng Lạc Tuyết ra ngoài, nhưng chỉ có Tiểu Tứ tử chạy đến bên cạnh giường nhìn Tử Quyên, nắm tay Trường Nhạc nói Tỷ tỷ Trường Nhạc, vậy sau này tỷ tỷ Tử Quyên chính là Cữu mụ của ta rồi.
Trường Nhạc nhéo chóp mũi của cậu nói Ngươi thật thông minh, đúng đó, về sau tỷ tỷ Tử Quyên sẽ là Cữu mụ của ngươi rồi.
Tiểu Tứ tử nắm tay Tử Quyên nói Cữu mụ, Cữu mụ.
Bàng Lạc Tuyết cầm chiếc bình đặt dưới khuôn mặt Tử Quyên.
Chỉ chốc lát sau Tử Quyên tỉnh lại, nhìn mình đang nằm trên giường, lại nhìn Bàng Lạc Tuyết nói: Tiểu thư, sao muội lại ở đây?
Liên Diệp và Liên Ngẫu cùng che miệng cười trộm.
Tử Quyên mê man hỏi Sao vậy?
Bàng Lạc Tuyết dẫn Tử Quyên và mấy người đang cười trộm ra ngoài, Thương Dực trong bộ đồ cưới màu đỏ thẫm sững sờ nhìn Tử Quyên. Còn Tử Quyên cũng chưa phát hiện rằng y phục của mình và Thương Dực cùng là y phục cưới.
Bàng Lạc Tuyết ôm Tiểu Tứ tử trên tay. Bên ngoài hội trường, Tiểu Tứ tử ôm hoa chạy từ nơi này sang nơi kia. Hôm nay, tất cả món ăn đều do bọn họ làm, Tử Quyên thật sự rất ngạc nhiên.
Thương Dực kéo tay Tử Quyên nói Tử Quyên, muội nguyện ý gả cho huynh sao? Suốt cuộc đời này, huynh sẽ luôn đối xử tốt với muội.
Tử Quyên đỏ mặt nhìn Thương Dực Muội chỉ là một nha hoàn, sợ là không xứng với huynh. Tử Quyên cúi đầu.
Thương Dực nâng khuôn mặt Tử Quyên lên, dịu dàng hôn lên môi nàng, ngăn lời của Tử Quyên muốn nói.
Tử Quyên đỏ mặt, lúc này mới phát hiện rằng mình cũng đang mặc y phục cưới đỏ thẫm.
Ánh mắt Thương Dực loé sáng nhìn nàng nói Thế nào, Tử Quyên, muội có nguyện ý ở bên cạnh huynh không?
Tử Quyên cúi đầu nhỏ giọng nói Muội nguyện ý.
Dứt lời, Thương Dực vui sướng nắm tay Tử Quyên.
Khụ khụ! Liên Diệp và Liên Ngẫu tiến lên cắt đứt giây phút hai người đang ngọt ngào.
Mọi thứ đều được chuẩn bị xong. Đến giờ làm lễ rồi. Sau này tỷ tỷ Tử Quyên sẽ là cô dâu của huynh. Huynh không cần gấp gáp. Liên Diệp trêu ghẹo nói.
Thương Dực đỏ mặt, nhìn Tử Quyên nói Muội chờ huynh.
Ừ.
Liên Diệp kéo tay Liên Ngẫu thì thầm: Thương Dực muốn làm người khác đau lòng đây mà.
Mà Thương Dực cũng đi thật nhanh, vừa lảo đảo một cái đã biến mất hút. Mọi người đứng phía sau cùng che miệng cười trêu chọc.
Bàng Lạc Tuyết cũng đến, cầm khăn cưới đi vào.
Tử Quyên vội vàng đứng dậy, hành lễ nói Bái kiến tiểu thư.
Hôm nay là ngày trọng đại của muội. Liên Diệp cũng sẽ nhanh chóng trang điểm cho muội, muội xem khăn cưới này là do chính tay chúng ta thêu giúp muội đó.
Mắt Tử Quyên đầy nước mắt. Kiếp này, nàng có thể được một chủ tử tốt như vậy, có nhiều tỷ muội tốt như vậy, lại có thể lấy được một phu quân tốt như vậy, thì dù nàng có chết cũng xứng đáng rồi.
Đa tạ tiểu thư, đa tạ các tỷ muội. Tử Quyên khóc không thành tiếng.
Được rồi, đừng khóc, công chúa Trường Nhạc đã tốn rất nhiều công sức trang điểm cho muội đấy. Ta thấy muội thật xinh đẹp. Ngoài
/396
|