Chỉ trong chốc lát, Trường Nhạc lấy khăn ăn trải lên bàn, chuẩn bị dọn thức ăn lên. Sau đó nàng xoay lại nhìn Tiểu Tứ Tử, cậu đang nhìn thức ăn đang nướng trên bếp mà thèm chảy nước bọt.
Sao huynh biết làm những món này? Bàng Lạc Tuyết tò mò hỏi.
Dĩ nhiên Triệu Chính Dương sẽ không nói cho nàng biết. Bởi vì hắn biết hôm nay sẽ có tổ chức ăn uống nên hắn cũng tìm hiểu một vài món ăn từ những đầu bếp. Sau đó, hắn cũng làm thử vài lần mới dám làm cho nàng. Đối tượng để hắn luyện tập chính là Đồng Tước.
Lúc Đồng Tước đang nằm trên giường nghỉ ngơi thì bị Dự vương sai người dâng thức ăn lên cho Đồng Tước nếm thử.
Lần đầu tiên hắn ăn phải những món ăn tệ như thế này nhưng ở trước mặt bọn thị vệ, hắn vẫn cố gắng kiềm chế, thản nhiên thưởng thức những món ăn này.
Dự vương cũng không tin vào tay nghề nấu nướng của mình. Hắn nghi ngờ nhìn Đồng Tước nhưng thấy hắn ăn hết sạch những món do mình làm, thậm chí ăn một cách ngon lành nên Dự vương cũng không nghĩ gì nữa.
Trong khi đó Đồng Tước cố gắng ăn sạch sẽ tất cả các món ăn trên bàn, có cảm giác người mình không khoẻ. Sau này chắc hắn không dám đụng đến các món ăn như thế này nữa. Dự vương nhìn thấy hắn ăn hết mới buông tha hắn. Sau đó Dự vương lại lần lượt sai các thị vệ khác vào thử tiếp các món ăn khác. Cứ như vậy, trong phủ tràn ngập không khí oán giận không thể nói nên lời.
Triệu Chính Dương nhíu mày nói Làm như thế này sẽ rất ngon, còn có mùi thơm của lá sen. Sau đó nướng thêm một cái đùi gà cho Tiểu Tứ tử. Nhất định cậu bé sẽ rất thích.
Triệu Chính Dương và cậu bé đang ngồi quạt cho lưả bùng cháy.
Bàng Lạc Tuyết ngồi bên cạnh đan chéo hai tay vào nhau.
Công chúa Trường Nhạc đổ trứng gà trên mặt món ăn, đưa vào bếp nướng. Món ăn vừa chín, Bàng Sách lấy ra, cắn một miếng nhưng vì nóng quá nên hắn buông tay ra, nói Ngon quá.
Tiểu Tứ tử hốt hoảng nhảy lên, tức giận nhìn Bàng Sách. Vừa rồi tỷ tỷ Trường Nhạc nói sẽ cho cậu cái đó mà. Ca ca Bàng Sách thật đáng ghét, lại dám giành ăn với một đứa bé như cậu.
Công chúa Trường Nhạc nhẹ nhàng đánh Bàng Sách Muội nướng cái đó cho Tiểu Tứ Tử mà. Huynh bao nhiêu tuổi rồi mà còn giành ăn với một đứa bé?
Công chúa Trường Nhạc nói xong câu này, cảm thấy hơi ngượng. Câu nói đó giống như ám chỉ Tiểu Tứ tử chính là nhi tử của nàng và Bàng Sách. Ngay lập tức, khuôn mặt nàng ửng hồng.
Dĩ nhiên Bàng Sách hiểu, hắn kéo tay công chúa Trường Nhạc nói Muội yên tâm, về sau huynh nhất định không tranh giành với đứa bé đâu.
Mặt Trường Nhạc còn đỏ hơn, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Tiểu Tứ tử thấy không khí đầy tình cảm. Cậu nhảy xuống, thoát khỏi người công chúa Trường Nhạc, chạy đến đằng sau Bàng Sách đẩy một cái khiến Bàng Sách mất đà hôn công chúa Trường Nhạc. Cảnh tượng đó thật lãng mạn.
Trường Nhạc đỏ mặt đẩy Bàng Sách ra, quay về phía Tiểu Tứ tử nói Đệ học ai mà hư như vậy?
Bàng Sách chạy đến ngăn cản Trường Nhạc đang muốn bóp mặt Tiểu Tứ Tử. Hắn đứng trước mặt che chở cho Tiểu Tứ Tử. Tên tiểu tử này cũng không phải tầm thường, xem ra sau này hắn cũng nên hối lộ cho cậu một chút.
Bàng Sách đặt Tiểu Tứ tử lên vai mình nói Tiểu
/396
|