Doanh Minh con của Doanh-Doanh và Minh vốn sinh sau cùng ngoại trừ con của bốn anh em Hồng-Linh, hai mẹ con chưa từng phiền lòng chàng bao giờ, cũng ít khi hỏi đến vấn đề tu luyện. Doanh Minh tính tình đạm bạc, đơn sơ không thích tranh đua nhưng hiếu học và cầu tiến, nên hắn ngay cả quyền lợi cũng chẳng buồn đòi hỏi. Hắn nhận được công pháp của bố, "Kim Hỏa Hỗn Độn Quyết" của mẹ thêm vào đó Minh thấy Doanh Minh không chỉ có nhị linh căn Kim Hoả mà là tam Kim Hoả Thủy, nên có thể tu luyện Hồng Thủy Quyết. Minh rất chờ mong sau này Hồng Thủy Quyết có thể sinh ra thêm mộc và thổ.
Khi chàng về Hồng Mông Linh Châu giới Doanh Minh một mình về thăm bà cố ngoại rồi, nghe vậy chàng giật mình thầm nhủ:
„Đúng rồi! Nhớ lại năm xưa ghé La gia thăm Tiểu Hồng gặp cô bé Doanh-Doanh, còn thích chơi đùa, không ngờ cả cô lẫn cháu đều là thê thiếp của mình cả. Thằng Doanh này tội nghiệp quá, về bên ngoại vai vế thấp. Còn bên nội chẳng có ai ngoài bà nội nhưng lại chưa được gặp mặt.“
- Anh đang nghĩ gì thế?
- Đang nhớ lại lúc gặp em lần đầu, khi đó chỉ là cô bé không ngờ nay đã là một thiếu phụ một con.
Doanh-Doanh đấm Minh một quyền:
- Anh còn nói nữa, tại anh tất cả, thu lấy cả em lẫn cô Tiểu Hồng.
- Chuyện đã lỡ rồi, cứ cho là lỗi của anh đi. Vậy bà nội em có trách cứ không?
- Không! Bà chỉ lắc đầu cười không ý kiến, nhưng có vẻ yêu thích thằng Doanh lắm. Tính tình nó khác người, lúc vui vẻ hoạt bát lại có lúc bướng bất cần đời. Cũng may tư chất nó không kém luyện ba ba môn quyết một lúc „Kim Hỏa Hỗn Độn Quyết", „Hồng Thủy Quyết“ và „Cổ Loa Quyết“. Trong các anh em nó thuật Cuồng Phong Di của nó thi triển mạnh và nhanh nhất, phối hợp với ẩn thân thuật nên càng kỳ diệu.
- Vậy là con mình có khiếu về phong thuật rồi, em nói nó kiếm linh cầm mà dùng, trong Hồng Mông Linh Châu giới cũng có sẵn một số chủng loại.
Nói xong chàng đưa cho nàng một cây ngọc tiêu và ngọc giản trong đó có ghi một số tiêu khúc và cách thổi tiêu căn bản nói:
- Khi gặp thằng Doanh em đưa cho nó, may ra nó cũng có khiếu về môn này.
Hôm trước Minh cũng cho bốn anh em Chính Lộ ngọc tiêu, nhưng chàng không biết chúng có khiếu âm nhạc hay không. Nay thấy thằng Doanh như vậy cũng cho nó cơ hội thử.
- Em mới học một môn tiên kiếm quyết có nhiều chỗ không hiểu, anh giúp em với.
Nàng đưa cho Minh xem ngọc giản, thì ra Thủy Triều Kiếm Quyết chàng đọc xong một lượt nhíu mày trầm tư, thánh anh bên trong không ngừng diễn luyện khoảng nửa giờ mới nói:
- Anh không tu kiếm đạo nên chỉ lý giải theo nguyên lý trật tự thiên nhiên trong trời đất.
Môn quyết này, tác giả ngộ cảnh thủy triều đem nguyên lý áp dụng vào kiếm pháp. Muốn luyện môn này cho đại thành nên quan sát tìm hiểu thủy triều lên xuống, trong mọi hoàn cảnh tình huống, lúc yên lặng lúc mưa gió sóng to, hiểu rồi mới đem nó diễn luyện bằng kiếm ý.
- Anh diễn một lần cho em xem, nói nguyên lý không khó hiểu quá.
- Được! Anh ướm thử thủy triều kiếm cảnh ý bình lặng.
Minh ngưng trọng dùng ngón tay vi kiếm, kiếm ý vừa động một mảnh óng ánh như nước mặt hồ lơ lửng trôi trước mặt, mảnh nước rộng lớn như cái chiếu, chảy ra ngoài bay về phía cây đa lớn trước. „Xẹt“ một tiếng cây đa bị chém, mảnh mặt hồ bay trở lại, „Ầm“ hai phần ba ngọn bị đứt đổ xuống thành một cây thân cành trụi bằng phẳng.
- Môn này em luyện không hợp rồi, phải dùng thủy thuật..
- Sao em nói vậy, ý cảnh là nước, em dùng thủy, hoả, hay bùn đất mặc kệ có sao đâu.
Nói xong Minh cách không khẽ vỗ xuống đất một chưởng, bụi đất bay lên kết thành một mặt phẳng bằng mầu nâu, bay đi chém cây đa hai tấc nữa.
- Thấy không, em dùng hỏa cũng được, thủy cũng tốt miễn kiếm ý phải sống động như thật mới đuợc. Trong thiên nhiên thiếu gì cảnh nên thơ hùng vĩ, bao nhiêu kỳ công của tạo hóa. Một khi hiểu ra, biết thưởng thức đều có thể dựa vào đó sáng tác. Em quen thuộc với hỏa thì đi quan sát núi lửa, khi bộc phát nổ tung, khi phun ra thạch nham, hay xem sóng biển xem khí thế và hình ảnh sáng tác thay nước bằng lửa cũng được, quả đồi, trái núi phun nước, sóng thần bạt lửa, mưa hỏa cầu ai cho là vô lý..
- Anh lại nói bậy bạ gì, núi đồi phun nước. Chắc lâu rồi không được gần gũi các chị...
- Không quan trọng, điều quan trọng hiện tại là của em.
Nghe chàng nói Doanh-Doanh hai gò má đỏ hồng lên, ánh mắt thu thủy lưu chuyển láy động thẹn thùng rời đi, Minh nhìn theo thấy vẻ đáng yêu của nàng không khỏi động tâm ánh mắt quét trên thân nàng, dáng vóc đường cong cuốn cuộn, khúc gẫy hết sức hấp dẫn, những núi non bất khuất, sơn khê mượt mà..
Doanh-Doanh trở lại với y phục ngủ, khiến đôi mắt chàng muốn trào lửa, nàng cười từ ánh mắt đến môi miệng cánh mũi nói:
- Chúng ta dùng một chút rượu cho ấm.
Nói xong không nhìn chàng, lấy hai cái ly và rót rượu. Một chai rượu đỏ được nàng dùng nội hỏa hâm lên vừa phải..chàng cầm ly rượu lên, một cây nến đã thắp lên từ lúc nào.. Thấy vậy Minh bắt ấn quyết không gian trong nhà lập tức tối xầm, chỉ còn ngọn nến lẻ loi lung linh cháy sáng. Mặt nàng càng trở nên xinh đẹp, ánh mắt nhu tình... khiến chàng càng nhìn đắm đuối. Không biết lúc nào chàng nghe thấy âm thanh thúy cụng ly, tay vô thức nâng ly uống một ngụm lớn.
- Anh đừng uống mạnh như vậy, đây là rượu tây, uống chậm mới ngon.
Minh nghe vậy ngạc nhiên, bây giờ mới thanh tỉnh nhìn rượu bordaux của Pháp, ly cũng đúng cách, chuyên dùng để uống rượu tây.
- Em thật là bày vẽ, em nhờ ai mua vậy?
- Chính hai mẹ con em, từng du lịch Paris một lần, còn ghé vào khu hồ tắm nước mặn Salue kỳ trước chúng ta đã đi. Chị Hồng-Linh, chị Huyền-Trâm và cô Tiểu Hồng và các con tất cả 8 người đi. À còn chuyện này nữa chúng em và các con đã gặp mẹ Mai-Nhị rồi, chị Hồng-Linh dẫn đi giới thiệu.
- Cái gì! Vậy mẹ anh có nói gì không?
- Có.
- Nói gì?
- Tội lỗi!
- Sau đó mẹ ôm chúng em xem xét, rồi xem mấy đứa cháu. Ai cũng phải ẩn dấu khí tức sợ mẹ bị tổn thương. Sau cùng mẹ dặn chúng em nói với anh, mau về xum họp đại gia đình.
- Mẹ nói lâu chưa?
- Bốn ngày trước, ngay sao đó là đại hội Vạn Tiên.
Doanh-Doanh bồi rượu hai người uống hết một chai, chuyện trò chàng cầm tay nàng lôi vảo lòng mình, hôn lên má nàng, hai bên nhìn mắt nhau một lúc rồi hôn nhau đám đuối. Doanh-Doanh cảm thấy cơ thể nóng lên, hơi thở bắt đầu dồn dập.. tay nàng bắt đầu cởi áo chàng ra nói:
- Cô Tiều Hồng kể em thần thể của anh, vậy để cho em xem có gì khác người không.
- Bây giờ anh cũng muốn xem tiên thể của em có gì khác ngưòi không.
Nói xong chàng thong thả lột áo nàng ra...rồi lại tiếp tục cởi phần còn lại. Doanh-Doanh cũng liều cởi sạch cho chàng...nỉ non nói:
- Chúng ta song tu, Âm Dương cửu chuyển cô Hồng dạy em rồi..
Minh thật ra nguyên khí trong cơ thể âm dương điều hoà, không cần phài nhờ song tu để tiến cảnh giới tu vi, lần trước song tu với Tiểu Hồng nàng được ích lợi lớn còn chàng thì không. Thê thiếp muốn song tu chàng đáp ứng, không mất mát gì ngoài mấy ngày thời gian, để nàng thu hoạch và bồi bổ cảm tình cũng là chính đáng.
Chàng dẫn nàng đi khúc dạo gần muời phút, cho nàng sẵn sàng ứng chiến, nước nôi đầy đủ mới vào trận. Song tu lần này bất đồng, nguyên khí thích hợp chuyễn sang khiến nàng run leê baân bật, chàng vội hỗ trợ, nguyên thần thâm nhập khống chế dẫn dắt cho đến khi nàng thích ứng có thể tự hành công mới rút lui, lần này thánh anh xuât khiếu đi thăm viếng nhà nàng, nguyên anh Doanh-Doanh thấy bóng thánh anh mặt mũi giống chàng ngạc nhiên, sáng quá, thánh khiết, rực rỡ. Nàng không cảm thấy uy áp trái lại cảm thấy dịu hiền như gặp mẹ hiền, tuy nàng từ nhỏ đã mất mẹ, bị lôi cuốn chỉ muốn nguyên anh được ôm ấp hưởng thụ chút ôn nhu, chan chứa tình yêu.
Thánh anh sao lại không cảm ý nàng, nên giơ tay đón nguyên anh liền bay thẳng vào lòng thánh anh. Ánh quang rực rỡ liền bao phủ cả hai, nguyên anh liền cảm thấy ấm áp dễ chịu, vui sướng chưa từng có. Trong khi đó cơ thể nàng không ngừng tiếp thu nguyên khí, thân thể cũng được biến đổi cường hoá, lại một lần thoát thai hoán cốt, tiên thể hoàn toàn.
Ba ngày song tu Minh vừa về phòng riêng thì ba thằng Doanh Minh, Huyền Minh và Hồng Minh thất thểu trở về, hỏi ra mới biết ba đứa đồng hành gặp phải địch nhân quá cường bạo đánh không lại, dùng ẩn thuật trốn chạy và truyền tống trở về.
- Đối phương là ai?
- Một hỏa tu lão quái.
- Ba đứa con cũng luyện hỏa khí tu vi cảnh giới hợp thể trung kỳ, sao còn sợ hắn.
- Lão này tu vi cảnh giới Hợp thể kậu kỳ, lại cất dấu ít nhất năm loại thiên cấp địa cấp dị hỏa. Tính tình hung ác, ra tay tất sát khiến đồng bọn với chúng con mười hai người chết hết, chỉ ba chúng con nhờ ẩn thân thuật, và truyền tống trận mới chạy trốn thoát.
- Nếu các con chắc chắn lão quái hung ác vậy để mẹ các con thu thập.
Tiểu Hồng, và Huyền Trâm xuất hiện thấy con mình thảm bại, bị thương nhiều chỗ đau lòng vô cùng nên nói:
- Mau về nhà dưỡng thương, chuyện lão quái để ba mẹ thu thập.
Chờ ba đứa về phòng, Tiểu Hồng mới nói:
- Đối phương nắm nhiều dị hỏa như vậy chưa chắc em thu thập được, chính chúng em cũng chẳng ai có dị hỏa địa cấp cũng không có nói chi đến cấp thiên hoả. Để an toàn chính anh phải giải quyết.
- Một tên hợp thể kỳ, chân tiên các em đối phó không được hay sao. Thôi được để anh chuẩn bị vài món bảo vật dưỡng hỏa rồi chúng ta đồng thời đi chung.
Minh nhớ lại trong quyển dị bảo của Thần Tượng Sư Thái San có giới thiệu và cách luyện chế một kiện bảo vật, hình bán cầu gọi là Trữ Hỏa Nguyên Bán Cầu. Bảo vật này đòi hỏi tài liệu không cao nhưng trận pháp phức tạp, lại nhiều trận pháp của cả ba giới, tu chân giới, tiên giới, và thượng giới. Nay gặp chuyện hỏa tu lão quái kia, mình cũng nên luyện ra mấy kiện cho thê tử hưởng dùng, nếu may mắn thu thập được mấy ngọn lửa thiên cấp, các nàng tu luyện sẽ mau hơn.
Mất suốt hai ngày, chàng luyện chế ra mười hai kiện Trữ Hỏa Nguyên Bán Cầu, chàng cho mỗi người một kiện rồi gia đình bảy người dẫn nhau đi Tu Chân giới tìm hỏa tu lão quái kia.
Hồng Minh thần thức mạnh nhất trong ba anh em, vừa đến Đông-Duyến Châu liền tìm ra hành tung của lão quái nói:
- Lão đang ở trong Vạn Phúc Tửu Lâu..
Minh dùng thần thức quét vào tửu lâu, thấy một lão nhân tóc dàu râu quai nón còn đen nhánh, chẳng khác gì tóc thanh niên tuổi trẻ, đang ngồi bỡn cợt sờ bóp, nắn vuốt hai cô gái bên cạnh.
Bảy người bước vào tửu lâu, ánh mắt lão quái lập tức sáng lên, dán trên Tiểu Hồng, Huyền-Trâm và Doanh-Doanh, không thèm biết nam nhân đi cùng.
Bảy người chưa ngồi vào chỗ, bỗng „Chẹt!“ một tiếng vang dội như pháo nổ. hỏa tu lão quái bị Huyền-Trâm ra tay xáng cho một cái bạt tai nẩy lửa. Máu miệng phun ra, kèm theo mấy cái răng, một bên má sưng vù lên to như quả cam.
Minh ngạc nhiên thì thầm „Vợ bé mình oai phong ra phết! Vừa gặp đã ra tay trừng trị lão quái kia.“
- Còn nhìn bà cô với ánh mắt đó, coi chừng bị moi cả mắt ra!
Cả tửu lâu mấy trăm người lập tức trở lên im phăng phắc, ngay cả người đang ăn cũng không dám tiếp tục nhai nuốt. Từ lúc lão quái vào tửu lâu đã có bốn người bị lão đánh chết mất xác, tất cả thành bụi bặm, ngay cả ba thầy trò, sư phụ bị đốt thành tro còn lại hai nữ đệ tử liền bị lão quái uy hiếp bắt ngồi hầu hạ lão.
Mọi người ai nấy không ngờ ba nữ tử xinh đẹp bước vào chưa kịp ngồi xuống chưa biết sự lợi hại của hỏa tu lão quái đã quạt cho lão một tát nhá lửa.
Lão quái ôm má nhìn kỹ lại thấy ba mỹ nữ nhìn mình trừng trừng, bên cạnh còn có bốn thanh niên, trong số đó ba thằng quen thuộc, mới bị mình đánh chạy trối chết hôm kia.
- Ha ha. Thì ra bốn thằng nhãi ranh, hôm nay lại dẫn mối đến. Ta thích!! Nhưng con kia dám lấy lão hai cái răng, thì không tha được, phải trả giá bằng cái chết!
Chữ chết vừa phát ra. Một ngọn lửa trắng như một cái lưỡi chó khổng lồ liếm qua. Khí nóng kinh người, một áp lực vô hình bộc phát khiến cho không gian vạn vật đình chỉ. Ba nàng cũng không ngoại lệ, định bay ra khỏi ghế né tránh nhưng lập tức cảm thấy áp lực biến mất nên biết ngay Minh đã phá giải.
Bạch Hỏa như bị một màn khí vô hình ngăn chặn lại, lão quái liền gầm lên:
- Ta phang lôi hỏa đốt nổ chết các ngươi!
Lại một ngọn lửa màu xanh biếc đánh ra, lần này còn có tia chớp lôi âm oanh kích. Ngọn bích hỏa cũng đồng dạng bạch hỏa bị ngăn chặn, lôi âm tia chớp cũng vô dụng..
- Khá lắm, nếm thử yêu hỏa của ta.
Một ngọn vàng kim lấp lánh ngọn lửa hình thành mộc con hỏa tước xông lại, bỗng bị một chỉ quang đánh tan.
- Thằng giặc già này múa máy khoe khoang đủ rồi, nằm xuống!
Hỏa tu lão quái, toàn thân lập tức cứng đo, đổ vật ra nằm ngửa bất động.
Mọi người kinh hô không hiểu chuyện gì xảy ra, tưởng như lão quái bị mắc bệnh đột quỵ.
Bỗng lão quái biến mất trước mặt mọi người càng khiến mọi người xôn xao.
Sáu người biết ngay Minh đã bắt lão đem về Hồng Mông Linh Châu nên Doanh-Doanh hô:
- Tiểu nhị! Đem rượu thịt ra đây, chúng ta cần ăn mừng một bữa. Các vị cứ tiếp tục hưởng thụ ăn uống tự nhiên!
Khi chàng về Hồng Mông Linh Châu giới Doanh Minh một mình về thăm bà cố ngoại rồi, nghe vậy chàng giật mình thầm nhủ:
„Đúng rồi! Nhớ lại năm xưa ghé La gia thăm Tiểu Hồng gặp cô bé Doanh-Doanh, còn thích chơi đùa, không ngờ cả cô lẫn cháu đều là thê thiếp của mình cả. Thằng Doanh này tội nghiệp quá, về bên ngoại vai vế thấp. Còn bên nội chẳng có ai ngoài bà nội nhưng lại chưa được gặp mặt.“
- Anh đang nghĩ gì thế?
- Đang nhớ lại lúc gặp em lần đầu, khi đó chỉ là cô bé không ngờ nay đã là một thiếu phụ một con.
Doanh-Doanh đấm Minh một quyền:
- Anh còn nói nữa, tại anh tất cả, thu lấy cả em lẫn cô Tiểu Hồng.
- Chuyện đã lỡ rồi, cứ cho là lỗi của anh đi. Vậy bà nội em có trách cứ không?
- Không! Bà chỉ lắc đầu cười không ý kiến, nhưng có vẻ yêu thích thằng Doanh lắm. Tính tình nó khác người, lúc vui vẻ hoạt bát lại có lúc bướng bất cần đời. Cũng may tư chất nó không kém luyện ba ba môn quyết một lúc „Kim Hỏa Hỗn Độn Quyết", „Hồng Thủy Quyết“ và „Cổ Loa Quyết“. Trong các anh em nó thuật Cuồng Phong Di của nó thi triển mạnh và nhanh nhất, phối hợp với ẩn thân thuật nên càng kỳ diệu.
- Vậy là con mình có khiếu về phong thuật rồi, em nói nó kiếm linh cầm mà dùng, trong Hồng Mông Linh Châu giới cũng có sẵn một số chủng loại.
Nói xong chàng đưa cho nàng một cây ngọc tiêu và ngọc giản trong đó có ghi một số tiêu khúc và cách thổi tiêu căn bản nói:
- Khi gặp thằng Doanh em đưa cho nó, may ra nó cũng có khiếu về môn này.
Hôm trước Minh cũng cho bốn anh em Chính Lộ ngọc tiêu, nhưng chàng không biết chúng có khiếu âm nhạc hay không. Nay thấy thằng Doanh như vậy cũng cho nó cơ hội thử.
- Em mới học một môn tiên kiếm quyết có nhiều chỗ không hiểu, anh giúp em với.
Nàng đưa cho Minh xem ngọc giản, thì ra Thủy Triều Kiếm Quyết chàng đọc xong một lượt nhíu mày trầm tư, thánh anh bên trong không ngừng diễn luyện khoảng nửa giờ mới nói:
- Anh không tu kiếm đạo nên chỉ lý giải theo nguyên lý trật tự thiên nhiên trong trời đất.
Môn quyết này, tác giả ngộ cảnh thủy triều đem nguyên lý áp dụng vào kiếm pháp. Muốn luyện môn này cho đại thành nên quan sát tìm hiểu thủy triều lên xuống, trong mọi hoàn cảnh tình huống, lúc yên lặng lúc mưa gió sóng to, hiểu rồi mới đem nó diễn luyện bằng kiếm ý.
- Anh diễn một lần cho em xem, nói nguyên lý không khó hiểu quá.
- Được! Anh ướm thử thủy triều kiếm cảnh ý bình lặng.
Minh ngưng trọng dùng ngón tay vi kiếm, kiếm ý vừa động một mảnh óng ánh như nước mặt hồ lơ lửng trôi trước mặt, mảnh nước rộng lớn như cái chiếu, chảy ra ngoài bay về phía cây đa lớn trước. „Xẹt“ một tiếng cây đa bị chém, mảnh mặt hồ bay trở lại, „Ầm“ hai phần ba ngọn bị đứt đổ xuống thành một cây thân cành trụi bằng phẳng.
- Môn này em luyện không hợp rồi, phải dùng thủy thuật..
- Sao em nói vậy, ý cảnh là nước, em dùng thủy, hoả, hay bùn đất mặc kệ có sao đâu.
Nói xong Minh cách không khẽ vỗ xuống đất một chưởng, bụi đất bay lên kết thành một mặt phẳng bằng mầu nâu, bay đi chém cây đa hai tấc nữa.
- Thấy không, em dùng hỏa cũng được, thủy cũng tốt miễn kiếm ý phải sống động như thật mới đuợc. Trong thiên nhiên thiếu gì cảnh nên thơ hùng vĩ, bao nhiêu kỳ công của tạo hóa. Một khi hiểu ra, biết thưởng thức đều có thể dựa vào đó sáng tác. Em quen thuộc với hỏa thì đi quan sát núi lửa, khi bộc phát nổ tung, khi phun ra thạch nham, hay xem sóng biển xem khí thế và hình ảnh sáng tác thay nước bằng lửa cũng được, quả đồi, trái núi phun nước, sóng thần bạt lửa, mưa hỏa cầu ai cho là vô lý..
- Anh lại nói bậy bạ gì, núi đồi phun nước. Chắc lâu rồi không được gần gũi các chị...
- Không quan trọng, điều quan trọng hiện tại là của em.
Nghe chàng nói Doanh-Doanh hai gò má đỏ hồng lên, ánh mắt thu thủy lưu chuyển láy động thẹn thùng rời đi, Minh nhìn theo thấy vẻ đáng yêu của nàng không khỏi động tâm ánh mắt quét trên thân nàng, dáng vóc đường cong cuốn cuộn, khúc gẫy hết sức hấp dẫn, những núi non bất khuất, sơn khê mượt mà..
Doanh-Doanh trở lại với y phục ngủ, khiến đôi mắt chàng muốn trào lửa, nàng cười từ ánh mắt đến môi miệng cánh mũi nói:
- Chúng ta dùng một chút rượu cho ấm.
Nói xong không nhìn chàng, lấy hai cái ly và rót rượu. Một chai rượu đỏ được nàng dùng nội hỏa hâm lên vừa phải..chàng cầm ly rượu lên, một cây nến đã thắp lên từ lúc nào.. Thấy vậy Minh bắt ấn quyết không gian trong nhà lập tức tối xầm, chỉ còn ngọn nến lẻ loi lung linh cháy sáng. Mặt nàng càng trở nên xinh đẹp, ánh mắt nhu tình... khiến chàng càng nhìn đắm đuối. Không biết lúc nào chàng nghe thấy âm thanh thúy cụng ly, tay vô thức nâng ly uống một ngụm lớn.
- Anh đừng uống mạnh như vậy, đây là rượu tây, uống chậm mới ngon.
Minh nghe vậy ngạc nhiên, bây giờ mới thanh tỉnh nhìn rượu bordaux của Pháp, ly cũng đúng cách, chuyên dùng để uống rượu tây.
- Em thật là bày vẽ, em nhờ ai mua vậy?
- Chính hai mẹ con em, từng du lịch Paris một lần, còn ghé vào khu hồ tắm nước mặn Salue kỳ trước chúng ta đã đi. Chị Hồng-Linh, chị Huyền-Trâm và cô Tiểu Hồng và các con tất cả 8 người đi. À còn chuyện này nữa chúng em và các con đã gặp mẹ Mai-Nhị rồi, chị Hồng-Linh dẫn đi giới thiệu.
- Cái gì! Vậy mẹ anh có nói gì không?
- Có.
- Nói gì?
- Tội lỗi!
- Sau đó mẹ ôm chúng em xem xét, rồi xem mấy đứa cháu. Ai cũng phải ẩn dấu khí tức sợ mẹ bị tổn thương. Sau cùng mẹ dặn chúng em nói với anh, mau về xum họp đại gia đình.
- Mẹ nói lâu chưa?
- Bốn ngày trước, ngay sao đó là đại hội Vạn Tiên.
Doanh-Doanh bồi rượu hai người uống hết một chai, chuyện trò chàng cầm tay nàng lôi vảo lòng mình, hôn lên má nàng, hai bên nhìn mắt nhau một lúc rồi hôn nhau đám đuối. Doanh-Doanh cảm thấy cơ thể nóng lên, hơi thở bắt đầu dồn dập.. tay nàng bắt đầu cởi áo chàng ra nói:
- Cô Tiều Hồng kể em thần thể của anh, vậy để cho em xem có gì khác người không.
- Bây giờ anh cũng muốn xem tiên thể của em có gì khác ngưòi không.
Nói xong chàng thong thả lột áo nàng ra...rồi lại tiếp tục cởi phần còn lại. Doanh-Doanh cũng liều cởi sạch cho chàng...nỉ non nói:
- Chúng ta song tu, Âm Dương cửu chuyển cô Hồng dạy em rồi..
Minh thật ra nguyên khí trong cơ thể âm dương điều hoà, không cần phài nhờ song tu để tiến cảnh giới tu vi, lần trước song tu với Tiểu Hồng nàng được ích lợi lớn còn chàng thì không. Thê thiếp muốn song tu chàng đáp ứng, không mất mát gì ngoài mấy ngày thời gian, để nàng thu hoạch và bồi bổ cảm tình cũng là chính đáng.
Chàng dẫn nàng đi khúc dạo gần muời phút, cho nàng sẵn sàng ứng chiến, nước nôi đầy đủ mới vào trận. Song tu lần này bất đồng, nguyên khí thích hợp chuyễn sang khiến nàng run leê baân bật, chàng vội hỗ trợ, nguyên thần thâm nhập khống chế dẫn dắt cho đến khi nàng thích ứng có thể tự hành công mới rút lui, lần này thánh anh xuât khiếu đi thăm viếng nhà nàng, nguyên anh Doanh-Doanh thấy bóng thánh anh mặt mũi giống chàng ngạc nhiên, sáng quá, thánh khiết, rực rỡ. Nàng không cảm thấy uy áp trái lại cảm thấy dịu hiền như gặp mẹ hiền, tuy nàng từ nhỏ đã mất mẹ, bị lôi cuốn chỉ muốn nguyên anh được ôm ấp hưởng thụ chút ôn nhu, chan chứa tình yêu.
Thánh anh sao lại không cảm ý nàng, nên giơ tay đón nguyên anh liền bay thẳng vào lòng thánh anh. Ánh quang rực rỡ liền bao phủ cả hai, nguyên anh liền cảm thấy ấm áp dễ chịu, vui sướng chưa từng có. Trong khi đó cơ thể nàng không ngừng tiếp thu nguyên khí, thân thể cũng được biến đổi cường hoá, lại một lần thoát thai hoán cốt, tiên thể hoàn toàn.
Ba ngày song tu Minh vừa về phòng riêng thì ba thằng Doanh Minh, Huyền Minh và Hồng Minh thất thểu trở về, hỏi ra mới biết ba đứa đồng hành gặp phải địch nhân quá cường bạo đánh không lại, dùng ẩn thuật trốn chạy và truyền tống trở về.
- Đối phương là ai?
- Một hỏa tu lão quái.
- Ba đứa con cũng luyện hỏa khí tu vi cảnh giới hợp thể trung kỳ, sao còn sợ hắn.
- Lão này tu vi cảnh giới Hợp thể kậu kỳ, lại cất dấu ít nhất năm loại thiên cấp địa cấp dị hỏa. Tính tình hung ác, ra tay tất sát khiến đồng bọn với chúng con mười hai người chết hết, chỉ ba chúng con nhờ ẩn thân thuật, và truyền tống trận mới chạy trốn thoát.
- Nếu các con chắc chắn lão quái hung ác vậy để mẹ các con thu thập.
Tiểu Hồng, và Huyền Trâm xuất hiện thấy con mình thảm bại, bị thương nhiều chỗ đau lòng vô cùng nên nói:
- Mau về nhà dưỡng thương, chuyện lão quái để ba mẹ thu thập.
Chờ ba đứa về phòng, Tiểu Hồng mới nói:
- Đối phương nắm nhiều dị hỏa như vậy chưa chắc em thu thập được, chính chúng em cũng chẳng ai có dị hỏa địa cấp cũng không có nói chi đến cấp thiên hoả. Để an toàn chính anh phải giải quyết.
- Một tên hợp thể kỳ, chân tiên các em đối phó không được hay sao. Thôi được để anh chuẩn bị vài món bảo vật dưỡng hỏa rồi chúng ta đồng thời đi chung.
Minh nhớ lại trong quyển dị bảo của Thần Tượng Sư Thái San có giới thiệu và cách luyện chế một kiện bảo vật, hình bán cầu gọi là Trữ Hỏa Nguyên Bán Cầu. Bảo vật này đòi hỏi tài liệu không cao nhưng trận pháp phức tạp, lại nhiều trận pháp của cả ba giới, tu chân giới, tiên giới, và thượng giới. Nay gặp chuyện hỏa tu lão quái kia, mình cũng nên luyện ra mấy kiện cho thê tử hưởng dùng, nếu may mắn thu thập được mấy ngọn lửa thiên cấp, các nàng tu luyện sẽ mau hơn.
Mất suốt hai ngày, chàng luyện chế ra mười hai kiện Trữ Hỏa Nguyên Bán Cầu, chàng cho mỗi người một kiện rồi gia đình bảy người dẫn nhau đi Tu Chân giới tìm hỏa tu lão quái kia.
Hồng Minh thần thức mạnh nhất trong ba anh em, vừa đến Đông-Duyến Châu liền tìm ra hành tung của lão quái nói:
- Lão đang ở trong Vạn Phúc Tửu Lâu..
Minh dùng thần thức quét vào tửu lâu, thấy một lão nhân tóc dàu râu quai nón còn đen nhánh, chẳng khác gì tóc thanh niên tuổi trẻ, đang ngồi bỡn cợt sờ bóp, nắn vuốt hai cô gái bên cạnh.
Bảy người bước vào tửu lâu, ánh mắt lão quái lập tức sáng lên, dán trên Tiểu Hồng, Huyền-Trâm và Doanh-Doanh, không thèm biết nam nhân đi cùng.
Bảy người chưa ngồi vào chỗ, bỗng „Chẹt!“ một tiếng vang dội như pháo nổ. hỏa tu lão quái bị Huyền-Trâm ra tay xáng cho một cái bạt tai nẩy lửa. Máu miệng phun ra, kèm theo mấy cái răng, một bên má sưng vù lên to như quả cam.
Minh ngạc nhiên thì thầm „Vợ bé mình oai phong ra phết! Vừa gặp đã ra tay trừng trị lão quái kia.“
- Còn nhìn bà cô với ánh mắt đó, coi chừng bị moi cả mắt ra!
Cả tửu lâu mấy trăm người lập tức trở lên im phăng phắc, ngay cả người đang ăn cũng không dám tiếp tục nhai nuốt. Từ lúc lão quái vào tửu lâu đã có bốn người bị lão đánh chết mất xác, tất cả thành bụi bặm, ngay cả ba thầy trò, sư phụ bị đốt thành tro còn lại hai nữ đệ tử liền bị lão quái uy hiếp bắt ngồi hầu hạ lão.
Mọi người ai nấy không ngờ ba nữ tử xinh đẹp bước vào chưa kịp ngồi xuống chưa biết sự lợi hại của hỏa tu lão quái đã quạt cho lão một tát nhá lửa.
Lão quái ôm má nhìn kỹ lại thấy ba mỹ nữ nhìn mình trừng trừng, bên cạnh còn có bốn thanh niên, trong số đó ba thằng quen thuộc, mới bị mình đánh chạy trối chết hôm kia.
- Ha ha. Thì ra bốn thằng nhãi ranh, hôm nay lại dẫn mối đến. Ta thích!! Nhưng con kia dám lấy lão hai cái răng, thì không tha được, phải trả giá bằng cái chết!
Chữ chết vừa phát ra. Một ngọn lửa trắng như một cái lưỡi chó khổng lồ liếm qua. Khí nóng kinh người, một áp lực vô hình bộc phát khiến cho không gian vạn vật đình chỉ. Ba nàng cũng không ngoại lệ, định bay ra khỏi ghế né tránh nhưng lập tức cảm thấy áp lực biến mất nên biết ngay Minh đã phá giải.
Bạch Hỏa như bị một màn khí vô hình ngăn chặn lại, lão quái liền gầm lên:
- Ta phang lôi hỏa đốt nổ chết các ngươi!
Lại một ngọn lửa màu xanh biếc đánh ra, lần này còn có tia chớp lôi âm oanh kích. Ngọn bích hỏa cũng đồng dạng bạch hỏa bị ngăn chặn, lôi âm tia chớp cũng vô dụng..
- Khá lắm, nếm thử yêu hỏa của ta.
Một ngọn vàng kim lấp lánh ngọn lửa hình thành mộc con hỏa tước xông lại, bỗng bị một chỉ quang đánh tan.
- Thằng giặc già này múa máy khoe khoang đủ rồi, nằm xuống!
Hỏa tu lão quái, toàn thân lập tức cứng đo, đổ vật ra nằm ngửa bất động.
Mọi người kinh hô không hiểu chuyện gì xảy ra, tưởng như lão quái bị mắc bệnh đột quỵ.
Bỗng lão quái biến mất trước mặt mọi người càng khiến mọi người xôn xao.
Sáu người biết ngay Minh đã bắt lão đem về Hồng Mông Linh Châu nên Doanh-Doanh hô:
- Tiểu nhị! Đem rượu thịt ra đây, chúng ta cần ăn mừng một bữa. Các vị cứ tiếp tục hưởng thụ ăn uống tự nhiên!
/501
|