Thì ra Hàn Tinh tỉnh lại thấy mình đang ở trong cung điện của chị Trân Trân. Chàng nghĩ tâm thần bị thương trầm trọng cần một thời gian dài mới chữa khỏi được nên về Hồng Mông Linh Châu giới tầng hai dưỡng thương.
Trong khi Nữ Thần Vương Trân Trân cho người đi điều tra tìm kiếm khắp nơi, chính nàng cũng đem thần thức phát ra cực hạn quét tìm. Hàn Tinh đã ở trong Hồng Mông Linh Châu giới ngày thứ hai, chàng thả lỏng đi dạo thưởng thức thiên nhiên, thỉnh thoảng thổi một tiêu khúc tiêu khiển.. Đến ngày thứ mười thấy thánh anh bắt đầu phục hồi, chàng mới ngồi nhớ lại cuộc đấu rút kinh nghiệm.
Chàng tự nhủ thủ đoạn đối địch hiện nay của mình còn nghèo nàn, cổ loa vòng xoáy dùng cho phòng ngự, chế ngự thành công Ô Vân kiếm khí nhưng lại không phá hủy thôn phệ tận gốc, Thương thế phòng thủ áp bức uy hiếp địch đồng dạng chỉ đẩy lui công kích, thần thông này vốn là đê khắc địch, uy hiếp giam hãm trói buộc chuẩn bị một chiêu tát sát, sát chiêu này tạm thời dùng một thương toàn lực đâm thẳng rất hợp lý. Không ngờ lần này đối thủ có thủ đoạn phòng ngự vững chắc, Ô Quy giáp vừa đủ để cản thương đầu tiên, ngọc bội nguyên thần chẳng những có thể cản còn phản kích thương thứ hai, phá gẫy Bá Vương thương.
Bá Vương Thương, trung phẩm thần khí lại bị một tia nguyên thần chấn gãy. Việc này có thể đánh giá uy lực của vị cường giả nguyên chủ.
Thủ đoạn phòng thủ, công kích của mình chưa đủ, lại không hệ thống, cần phải gia tăng sắp xếp hợp lý mới mong giữ mạnh cho được an toàn, nếu muốn tiếp tục xuất hiện ở thượng tầng. Với vốn đang có hiện nay mình tung hoành ở tiên giới thì không đáng lo ngại, trái lại ở thượng giới tầng trời có chút không đủ.
Chàng lấy Bá Vương Thương xem đầu thương bị gẫy ba phân mũi nhọn. Linh tính vẫn còn nhưng ảm đạm yếu ớt. Hiện nay khả năng luyện bảo khí có sáu bảy phần luyện thông thiên bảo khí thành công, chàng tự hỏi Bá Vương thương, trung phẩm thần khí nếu mình ra công sửa lại không biết có thể tăng lên giai phẩm chăng?
Bá Vương Thương ban đầu vốn được ngưng luyện ở Đại Thủy giới, thành phần thần khí nơi này ít ỏi, nếu mình tái ngưng luyện ở thượng giới tầng một hay tầng hai, thần khí nơi này cao gấp trăm lần theo nguyên lý việc tu sửa Bá Vương Thương sẽ đề thăng giai cấp thành công. Nhưng hiện nay với thần thức, tâm linh thánh anh bị thương nên không thể thực hiện được, đàng phải trì hoãn lại.
Cuộc đấu dùng lĩnh vực, tuy mình có ba lĩnh vực thần thông nhưng khi đang sử dụng lĩnh vực cần phải có ba bốn phần nguyên thần lực khống chết và chống đỡ, dùng hai lĩnh vực một lúc đã là cực hạn, hai phần nguyên thần dự trữ kia không thể nào phát huy ra lĩnh vực thứ ba, dùng nguyên thần cho các công pháp khác như Phục Ngưu Thần Chưởng, thay vì một con trâu lớn lại là một con nghé nhỏ yếu đuối làm trò cười cho thiên hạ, và nguy cơ bại trận không tính. Phía đối thủ kiếm ý hình thành những mảnh Ô Vân dày như tấm thảm có khả năng tùy tâm co giản nhỏ bé hay khổng lồ, sức chịu đựng dẻo dai lại mang tính sắc bén phá hủy cường đại, quả thật là một môn kiếm ý thần thông tuyệt thế, Tĩnh Nguyệt quyền kia cũng quái dị, thần kỳ sóng quyền êm như sóng gợn trong ao nước nhưng sức phá mãnh liệt, độ dẻo dai dầy rõ ràng mang tính cực âm chí nhu. Nếu không nhờ mười một tầng mảnh Ô Vân kia e rằng ngưu ảnh của mình phá không được, hay ít nhất nguyên lực hao tổn trầm trọng. Tóm lại cuộc đấu thắng nhờ nguyên thần lực khống chế không gian lĩnh vực, và thương thế uy hiếp đối thủ, hai chiêu thương thức đâm chỉ góp một phần nhỏ, nhưng cũng là phần quyết định thắng bại.
Kết luận điều cần thiết là chữa nguyên thần, và tăng thêm nguyên thần lực. Điều này khó vì liên quan đến tâm linh lực, thánh anh. Nếu như hai thánh anh hợp nhất nên một, điều này chàng không muốn, vì gặp trở ngại khi mình muốn về Tu Chân Giới hay về quê thăm mẹ, khi xuất hiện sẽ gây nên không gian ba động nguy cơ chấn vỡ, tai nạn sẽ ảy ra liên lụy nhiều người. Chàng chợt nhớ đến nơi chữa thương nguyên thần hữu hiệu và nhanh chóng nhất, liền vui mừng đầy chờ mong, nên vội bố trí phòng ngự không cho ai vào phòng quấy nhiễu, ngồi xuống tĩnh tọa. Thần trí vô tạp niệm, thánh anh vào trái tim ngồi nhắm mắt an dưỡng, không biết thời gian đã qua bao lâu chàng tỉnh lại, thấy thánh anh chẳng những đã hồi phục còn phát ánh quang rực rỡ hơn trước, mới biết lần này an dưỡng thánh anh được bồi bổ thăng hoa một tầng cấp.
Chàng đi ra dùng thần thức quét một lần không thấy vợ con, xem lại thì thấy Hồng-Linh để lại tin tức, mọi người đi Cổ Loa thành xem đại hội, nếu tỉnh lại hãy đến Cổ Loa Thành. Chàng đến Cổ Loa Thành đại hội đã sang ngày thứ hai, vợ con đệ tử đều ở cả đây. Hơn một ngày trên ba mươi trận đấu đã qua, mười lăm đứa con xem được lợi ích không ít. Tuy không nhìn được cặn kẽ, thủ đoạn của chân tiên, tiên quân cường giả nhưng cảm giác được uy áp, khí thế và tác dụng cùng hiệu quả của nhiền môn thần thông. Riêng Tĩnh Minh và mấy hiền thê thu hoạch được nhiều hơn, chiêu số thần thông phòng ngự lẫn công kích đều chứng kiến và cảm ứng được rõ ràng.
Vừa thấy Minh xuất hiện bên Hồng-Linh Doanh-Doanh nhanh nhẹn đến cận kề.
- Anh sao đến giờ phút cuối lại tu luyện sâu như bây mãi bây giờ mới đến?
Minh không muốn các nàng biết mình dưỡng thương nên chỉ nói một phần:
- Trong khi lĩnh ngộ vài điểm nhỏ, anh sợ để lâu quên nên tu luyện, tiêu hoá một chút. Em ở đây vui không, đã thu hoạch được gì rồi?
- Một ít kiếm ý, một ý độn thuật. Khi về Hồng Mông Linh Châu giới anh giảng thêm cho em một chút được không?
- Ừ! Em cứ thu thập, khi rảnh chúng ta nghiên cứu thêm.
Doanh-Doanh thấy Hồng-Linh bên cạnh, lại biết chàng lâu nay không kề cận các nàng nên nói chuyện một hồi rồi rời khỏi về chỗ cũ của nàng.
Đang lúc này trên võ đài một đạo sĩ tuổi cao dùng chỉ pháp đấu với một thanh niên trẻ tuổi, dùng kiếm khí. Chỉ pháp lão đạo trầm ổn trái ngược với kiếm khí bén nhọn tốc độ.
Minh thấy Hồng-Linh hứng thú, thưởng thức một cách say mê xuất thần nên cũng yên lặng xem.
- Xẹt, Bùng!!
Kiếm khí đánh còn cách lão đạo ba phân, liền phát một tiếng nổ. Thanh niên bay ngược rớt xuống đài.
Ngón Vấn Tiên chỉ của lão đạo, dùng ngón cái khẽ ấn cách không một lần, thong thả nhẹ nhàng như không, nhưng thực sự trầm trọng như núi khiến không gian phía trước sóng khí màu vàng kim rực rỡ dồn ra, không những phá tan kiếm khí còn đánh bay đối thủ.
- Hay! Ngón chỉ của lão đạo này trầm trọng quá chừng vừa đủ để khắc chế kiếm khí vừa nhanh vừa sắc bén của thanh niên..
- Tuyệt diệu! Lão đạo có ngón này, e rằng thần kỳ hơn cả Hư Vô chỉ của em, lão lại có cảnh giới huyền tiên.
- Em so sánh với lão làm gì, học hỏi ít kinh nghiệm, chỉ công trầm trọng kia rút kinh nghiệm cho bản thân. Hư Vô chỉ của em cũng có ngón giữ nhà, trầm trọng không kém; còn cảnh giới lão đạo tuy em chưa bằng nhưng em còn trẻ nên không bao lâu cảnh giới của em sẽ vượt lão đạo này thôi. Lão đạo này là ai.
- Theo lời giới thiệu là Lưu Ngộ, một đệ tử Thái Thanh tông. Lão đã thắng hai trận, và đây là trận thứ ba, thanh niên kia vậy mà không chịu nổi mười chiêu.
Minh vừa nói chuyện một lúc thần thức quét một vòng tìm con và đệ mình thấy cứ hai ba đứa một nhóm ngồi gần nhau, riêng Tĩnh Minh ngồi với đệ tử Vô Cực môn chợt một ánh mắt oán độc trong nhóm nhằm vào Tĩnh Minh khiến chàng chú ý. Tên này huyền tiên trung kỳ cảnh giới cao hơn Tĩnh Minh rất nhiều, nó mới phi thăng nhập môn nên cảnh giới mới chập cững bước vào hoàng tiên, hay còn gọi là chân tiên. Phát hiện tên kia không hiểu sao lại oán hận con mình, chàng xem tình trạng Tĩnh Minh.
- Ủa! Sao Tĩnh Minh lại tu luyện Vô Cực công quyết? Rõ ràng mình đã ra điều kiện với Vô Cực chưởng môn, là chỉ để con mình sinh sống trong hàng đệ tử nhằm mục đích tôi luyện 6 chí và thu thập kinh nghiệm không cần luyện công pháp của Vô Cực sao nó lại luyện Vô Cực pháp quyết?
Minh nghi ngờ muốn biết chuyện gì đã xảy ra nên vội thúc dục nguyên thần liên lạc cập nhập tin tức. Chàng liền biết từ khi Tĩnh Minh du lịch, tôi luyện tính khí ở Tu Chân giới, hắn lúc đầu đi chung với mẹ con Mỵ-Điệp, mẹ con Kiều-Tuyết, chẳng bao lâu sau tách ra một mình độc hành lai vãng. Ngay tại Đông-Duyến châu bị Thiên Kiếm Tông, Lạc Anh tông đệ tử đuổi giết, Tĩnh Minh khi đó tu vi cảnh giới còn kén nên vừa đánh vừa chạy dùng ẩn thân thuật vừa trốn tránh vừa đánh lén mặt khác quyết tâm tu luyện tăng lên cảnh giới nên cứ mỗi tháng lại trở về Hồng Mông Linh Châu giới ngồi tĩnh tọa tiêu hóa những gì học được, cùng tu luyện. Tĩnh Minh nhờ có thân thể cường mạnh nên cố tu luyện Cổ Loa Quyết đạt đến vòng mười hai sau khi hắn kết đan, sau khi đạt nguyên anh kỳ liền đạt đến vòng mười tám.
Vì quyết tâm tăng lên tu vi nên Tĩnh Minh mạnh mẽ dùng Cổ Loa Quyết hấp linh khí, nên thăng cấp vùn vụt. Mỗi khi thăng cấp xong Tĩnh Minh lại đi Tu Chân giới kiếm những kẻ đuổi giết mình so tài, thắng thì hạ nhục, ngược đãi hành hạ kẻ thù cho đã, thua thì ẩn thân bỏ chạy. Chỉ trong vòng hai năm, Tĩnh Minh kết thù vô số, hành trình ngày càng rộng, vượt qua Đông Duyến châu du hành qua các tinh cầu..
Không bao nhiêu thời gian quả nhiên tu vi cảnh giới tăng mạnh nên được phi thăng cùng với các dì. Lên đến tiên giới vào làm đệ tử Vô Cực tông, Tĩnh Minh bắt đầu gặp khó khăn, bất hoà với các đệ tử khác, va chạm tranh đấu nhẫn nhục chịu đựng hổ nhục, thương tổn liên miên, trưởng lão Trương Thanh Phong....
Thì ra vô cực quyết do tên trưởng lão Trương Thanh Phong này an bài, ý đồ buộc Tĩnh Minh gia nhập Vô Cực Tông, chuyện nhỏ này xem chừng sẽ xé ra to gây bất hoà nhưng càng mặc kệ, một Vô Cực Tông quan hệ cũng không là gì, mất thì thôi. Tĩnh Minh vào Vô Cực tông đã bốn tháng chưa được vế Hồng Mông Linh Châu giới lần nào. Minh trầm tư nghĩ cách giúp con mình, sao cho nó có thể trực tiếp từ Vô Cực Tông về Hồng Mông Linh Châu giới và trở lại.
Chàng biết rõ thân nhân mình có thể tự do ra vào Hồng Mông Linh Châu giới tu luyện, trong đó có hai lợi điểm chính, thời gian gia tốc gấp hai mươi lần và tiên khí, linh khí tinh thuần chưa kể đến phương diện an toàn và cảm giác hạnh phúc đại gia đình nên chàng phải thực hiện ngay. Lúc này không có gì quan trọng cho bằng an nguy và bảo đảm bước tiến của vợ con.
Minh rời Hí Trường đến khu vực Độ Kiếp đài. Hai Cổ loa thạch vẫn hoạt động như cũ xoay tròn hấp thụ năng lượng, nhìn qua Cổ Loa thành một lần chàng phát hiện ra Cổ Loa thành tầng hai đã hoàn thành và đã bắt đầu hình thành tầng ba, điều này chứng tỏ Độ Kiếp đài trong thời gian qua đã hoàn thành rất nhiều vụ làm ăn, thu hoạch vô số năng lượng để ngưng thạch xây thành. Chàng quan sát một chút rồi thực hiện ý định của mình, ngưng luyện ra hai mươi kiện vật nhỏ.. Tiểu truyền tống trận đồ, dùng để truyền tống khoảng cách gần, 2000 dặm. Chàng lắp đặt một kiện ngay trong Hồng Mông Linh Châu giới khu thông đạo, định sẵn tọa độ và tuyến đường, xuyên qua thông đạo tiên giới Thiên Tuyền Tinh cũng thuộc về Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ, nơi đây chỉ cách Vô Cực Tông chưa tới ngàn dặm. Minh ngẫm nghĩ một lúc khắc kiến thức tiên trận, luyện khí, luyện đan thuật tiên cấp từ thấp đến cao cùng Cổ Loa Quyết lý giải chuẫn bị tầng hai, ngưng khí hoá cương.., Xuyên Nguyệt chỉ, trong đó Xuyên Nguyệt chỉ có thêm chiêu giữ nhà chàng mới học lóm của lão đạo sĩ Lưu Ngộ Thái Thanh Tông và Hư Vô Chỉ của Hư Vô đanh đỉnh tông, hoà hợp làm một.
Chuyến về này Minh đều chiếu cố từng đứa con nhưng Tĩnh Minh được hưởng nhiều nhất, vì nó đang nhẫn nại chịu đựng mài dũa nhân tícnh cũng như tài năng trong nghịch cảnh. Ba ngày đại hội đấu tiên pháp thần thông qua đi. Minh trở về Hồng Mông Linh Châu giới sinh hoạt với vợ con, chẳng dè chỉ có Doanh-Doanh, Tuyết Hồng và Huyền-Trâm trở về gần gũi với chàng, các nàng khác cũng về nhưng bế quan tiêu hóa những thu hoạch trong đại hội.
Trong khi Nữ Thần Vương Trân Trân cho người đi điều tra tìm kiếm khắp nơi, chính nàng cũng đem thần thức phát ra cực hạn quét tìm. Hàn Tinh đã ở trong Hồng Mông Linh Châu giới ngày thứ hai, chàng thả lỏng đi dạo thưởng thức thiên nhiên, thỉnh thoảng thổi một tiêu khúc tiêu khiển.. Đến ngày thứ mười thấy thánh anh bắt đầu phục hồi, chàng mới ngồi nhớ lại cuộc đấu rút kinh nghiệm.
Chàng tự nhủ thủ đoạn đối địch hiện nay của mình còn nghèo nàn, cổ loa vòng xoáy dùng cho phòng ngự, chế ngự thành công Ô Vân kiếm khí nhưng lại không phá hủy thôn phệ tận gốc, Thương thế phòng thủ áp bức uy hiếp địch đồng dạng chỉ đẩy lui công kích, thần thông này vốn là đê khắc địch, uy hiếp giam hãm trói buộc chuẩn bị một chiêu tát sát, sát chiêu này tạm thời dùng một thương toàn lực đâm thẳng rất hợp lý. Không ngờ lần này đối thủ có thủ đoạn phòng ngự vững chắc, Ô Quy giáp vừa đủ để cản thương đầu tiên, ngọc bội nguyên thần chẳng những có thể cản còn phản kích thương thứ hai, phá gẫy Bá Vương thương.
Bá Vương Thương, trung phẩm thần khí lại bị một tia nguyên thần chấn gãy. Việc này có thể đánh giá uy lực của vị cường giả nguyên chủ.
Thủ đoạn phòng thủ, công kích của mình chưa đủ, lại không hệ thống, cần phải gia tăng sắp xếp hợp lý mới mong giữ mạnh cho được an toàn, nếu muốn tiếp tục xuất hiện ở thượng tầng. Với vốn đang có hiện nay mình tung hoành ở tiên giới thì không đáng lo ngại, trái lại ở thượng giới tầng trời có chút không đủ.
Chàng lấy Bá Vương Thương xem đầu thương bị gẫy ba phân mũi nhọn. Linh tính vẫn còn nhưng ảm đạm yếu ớt. Hiện nay khả năng luyện bảo khí có sáu bảy phần luyện thông thiên bảo khí thành công, chàng tự hỏi Bá Vương thương, trung phẩm thần khí nếu mình ra công sửa lại không biết có thể tăng lên giai phẩm chăng?
Bá Vương Thương ban đầu vốn được ngưng luyện ở Đại Thủy giới, thành phần thần khí nơi này ít ỏi, nếu mình tái ngưng luyện ở thượng giới tầng một hay tầng hai, thần khí nơi này cao gấp trăm lần theo nguyên lý việc tu sửa Bá Vương Thương sẽ đề thăng giai cấp thành công. Nhưng hiện nay với thần thức, tâm linh thánh anh bị thương nên không thể thực hiện được, đàng phải trì hoãn lại.
Cuộc đấu dùng lĩnh vực, tuy mình có ba lĩnh vực thần thông nhưng khi đang sử dụng lĩnh vực cần phải có ba bốn phần nguyên thần lực khống chết và chống đỡ, dùng hai lĩnh vực một lúc đã là cực hạn, hai phần nguyên thần dự trữ kia không thể nào phát huy ra lĩnh vực thứ ba, dùng nguyên thần cho các công pháp khác như Phục Ngưu Thần Chưởng, thay vì một con trâu lớn lại là một con nghé nhỏ yếu đuối làm trò cười cho thiên hạ, và nguy cơ bại trận không tính. Phía đối thủ kiếm ý hình thành những mảnh Ô Vân dày như tấm thảm có khả năng tùy tâm co giản nhỏ bé hay khổng lồ, sức chịu đựng dẻo dai lại mang tính sắc bén phá hủy cường đại, quả thật là một môn kiếm ý thần thông tuyệt thế, Tĩnh Nguyệt quyền kia cũng quái dị, thần kỳ sóng quyền êm như sóng gợn trong ao nước nhưng sức phá mãnh liệt, độ dẻo dai dầy rõ ràng mang tính cực âm chí nhu. Nếu không nhờ mười một tầng mảnh Ô Vân kia e rằng ngưu ảnh của mình phá không được, hay ít nhất nguyên lực hao tổn trầm trọng. Tóm lại cuộc đấu thắng nhờ nguyên thần lực khống chế không gian lĩnh vực, và thương thế uy hiếp đối thủ, hai chiêu thương thức đâm chỉ góp một phần nhỏ, nhưng cũng là phần quyết định thắng bại.
Kết luận điều cần thiết là chữa nguyên thần, và tăng thêm nguyên thần lực. Điều này khó vì liên quan đến tâm linh lực, thánh anh. Nếu như hai thánh anh hợp nhất nên một, điều này chàng không muốn, vì gặp trở ngại khi mình muốn về Tu Chân Giới hay về quê thăm mẹ, khi xuất hiện sẽ gây nên không gian ba động nguy cơ chấn vỡ, tai nạn sẽ ảy ra liên lụy nhiều người. Chàng chợt nhớ đến nơi chữa thương nguyên thần hữu hiệu và nhanh chóng nhất, liền vui mừng đầy chờ mong, nên vội bố trí phòng ngự không cho ai vào phòng quấy nhiễu, ngồi xuống tĩnh tọa. Thần trí vô tạp niệm, thánh anh vào trái tim ngồi nhắm mắt an dưỡng, không biết thời gian đã qua bao lâu chàng tỉnh lại, thấy thánh anh chẳng những đã hồi phục còn phát ánh quang rực rỡ hơn trước, mới biết lần này an dưỡng thánh anh được bồi bổ thăng hoa một tầng cấp.
Chàng đi ra dùng thần thức quét một lần không thấy vợ con, xem lại thì thấy Hồng-Linh để lại tin tức, mọi người đi Cổ Loa thành xem đại hội, nếu tỉnh lại hãy đến Cổ Loa Thành. Chàng đến Cổ Loa Thành đại hội đã sang ngày thứ hai, vợ con đệ tử đều ở cả đây. Hơn một ngày trên ba mươi trận đấu đã qua, mười lăm đứa con xem được lợi ích không ít. Tuy không nhìn được cặn kẽ, thủ đoạn của chân tiên, tiên quân cường giả nhưng cảm giác được uy áp, khí thế và tác dụng cùng hiệu quả của nhiền môn thần thông. Riêng Tĩnh Minh và mấy hiền thê thu hoạch được nhiều hơn, chiêu số thần thông phòng ngự lẫn công kích đều chứng kiến và cảm ứng được rõ ràng.
Vừa thấy Minh xuất hiện bên Hồng-Linh Doanh-Doanh nhanh nhẹn đến cận kề.
- Anh sao đến giờ phút cuối lại tu luyện sâu như bây mãi bây giờ mới đến?
Minh không muốn các nàng biết mình dưỡng thương nên chỉ nói một phần:
- Trong khi lĩnh ngộ vài điểm nhỏ, anh sợ để lâu quên nên tu luyện, tiêu hoá một chút. Em ở đây vui không, đã thu hoạch được gì rồi?
- Một ít kiếm ý, một ý độn thuật. Khi về Hồng Mông Linh Châu giới anh giảng thêm cho em một chút được không?
- Ừ! Em cứ thu thập, khi rảnh chúng ta nghiên cứu thêm.
Doanh-Doanh thấy Hồng-Linh bên cạnh, lại biết chàng lâu nay không kề cận các nàng nên nói chuyện một hồi rồi rời khỏi về chỗ cũ của nàng.
Đang lúc này trên võ đài một đạo sĩ tuổi cao dùng chỉ pháp đấu với một thanh niên trẻ tuổi, dùng kiếm khí. Chỉ pháp lão đạo trầm ổn trái ngược với kiếm khí bén nhọn tốc độ.
Minh thấy Hồng-Linh hứng thú, thưởng thức một cách say mê xuất thần nên cũng yên lặng xem.
- Xẹt, Bùng!!
Kiếm khí đánh còn cách lão đạo ba phân, liền phát một tiếng nổ. Thanh niên bay ngược rớt xuống đài.
Ngón Vấn Tiên chỉ của lão đạo, dùng ngón cái khẽ ấn cách không một lần, thong thả nhẹ nhàng như không, nhưng thực sự trầm trọng như núi khiến không gian phía trước sóng khí màu vàng kim rực rỡ dồn ra, không những phá tan kiếm khí còn đánh bay đối thủ.
- Hay! Ngón chỉ của lão đạo này trầm trọng quá chừng vừa đủ để khắc chế kiếm khí vừa nhanh vừa sắc bén của thanh niên..
- Tuyệt diệu! Lão đạo có ngón này, e rằng thần kỳ hơn cả Hư Vô chỉ của em, lão lại có cảnh giới huyền tiên.
- Em so sánh với lão làm gì, học hỏi ít kinh nghiệm, chỉ công trầm trọng kia rút kinh nghiệm cho bản thân. Hư Vô chỉ của em cũng có ngón giữ nhà, trầm trọng không kém; còn cảnh giới lão đạo tuy em chưa bằng nhưng em còn trẻ nên không bao lâu cảnh giới của em sẽ vượt lão đạo này thôi. Lão đạo này là ai.
- Theo lời giới thiệu là Lưu Ngộ, một đệ tử Thái Thanh tông. Lão đã thắng hai trận, và đây là trận thứ ba, thanh niên kia vậy mà không chịu nổi mười chiêu.
Minh vừa nói chuyện một lúc thần thức quét một vòng tìm con và đệ mình thấy cứ hai ba đứa một nhóm ngồi gần nhau, riêng Tĩnh Minh ngồi với đệ tử Vô Cực môn chợt một ánh mắt oán độc trong nhóm nhằm vào Tĩnh Minh khiến chàng chú ý. Tên này huyền tiên trung kỳ cảnh giới cao hơn Tĩnh Minh rất nhiều, nó mới phi thăng nhập môn nên cảnh giới mới chập cững bước vào hoàng tiên, hay còn gọi là chân tiên. Phát hiện tên kia không hiểu sao lại oán hận con mình, chàng xem tình trạng Tĩnh Minh.
- Ủa! Sao Tĩnh Minh lại tu luyện Vô Cực công quyết? Rõ ràng mình đã ra điều kiện với Vô Cực chưởng môn, là chỉ để con mình sinh sống trong hàng đệ tử nhằm mục đích tôi luyện 6 chí và thu thập kinh nghiệm không cần luyện công pháp của Vô Cực sao nó lại luyện Vô Cực pháp quyết?
Minh nghi ngờ muốn biết chuyện gì đã xảy ra nên vội thúc dục nguyên thần liên lạc cập nhập tin tức. Chàng liền biết từ khi Tĩnh Minh du lịch, tôi luyện tính khí ở Tu Chân giới, hắn lúc đầu đi chung với mẹ con Mỵ-Điệp, mẹ con Kiều-Tuyết, chẳng bao lâu sau tách ra một mình độc hành lai vãng. Ngay tại Đông-Duyến châu bị Thiên Kiếm Tông, Lạc Anh tông đệ tử đuổi giết, Tĩnh Minh khi đó tu vi cảnh giới còn kén nên vừa đánh vừa chạy dùng ẩn thân thuật vừa trốn tránh vừa đánh lén mặt khác quyết tâm tu luyện tăng lên cảnh giới nên cứ mỗi tháng lại trở về Hồng Mông Linh Châu giới ngồi tĩnh tọa tiêu hóa những gì học được, cùng tu luyện. Tĩnh Minh nhờ có thân thể cường mạnh nên cố tu luyện Cổ Loa Quyết đạt đến vòng mười hai sau khi hắn kết đan, sau khi đạt nguyên anh kỳ liền đạt đến vòng mười tám.
Vì quyết tâm tăng lên tu vi nên Tĩnh Minh mạnh mẽ dùng Cổ Loa Quyết hấp linh khí, nên thăng cấp vùn vụt. Mỗi khi thăng cấp xong Tĩnh Minh lại đi Tu Chân giới kiếm những kẻ đuổi giết mình so tài, thắng thì hạ nhục, ngược đãi hành hạ kẻ thù cho đã, thua thì ẩn thân bỏ chạy. Chỉ trong vòng hai năm, Tĩnh Minh kết thù vô số, hành trình ngày càng rộng, vượt qua Đông Duyến châu du hành qua các tinh cầu..
Không bao nhiêu thời gian quả nhiên tu vi cảnh giới tăng mạnh nên được phi thăng cùng với các dì. Lên đến tiên giới vào làm đệ tử Vô Cực tông, Tĩnh Minh bắt đầu gặp khó khăn, bất hoà với các đệ tử khác, va chạm tranh đấu nhẫn nhục chịu đựng hổ nhục, thương tổn liên miên, trưởng lão Trương Thanh Phong....
Thì ra vô cực quyết do tên trưởng lão Trương Thanh Phong này an bài, ý đồ buộc Tĩnh Minh gia nhập Vô Cực Tông, chuyện nhỏ này xem chừng sẽ xé ra to gây bất hoà nhưng càng mặc kệ, một Vô Cực Tông quan hệ cũng không là gì, mất thì thôi. Tĩnh Minh vào Vô Cực tông đã bốn tháng chưa được vế Hồng Mông Linh Châu giới lần nào. Minh trầm tư nghĩ cách giúp con mình, sao cho nó có thể trực tiếp từ Vô Cực Tông về Hồng Mông Linh Châu giới và trở lại.
Chàng biết rõ thân nhân mình có thể tự do ra vào Hồng Mông Linh Châu giới tu luyện, trong đó có hai lợi điểm chính, thời gian gia tốc gấp hai mươi lần và tiên khí, linh khí tinh thuần chưa kể đến phương diện an toàn và cảm giác hạnh phúc đại gia đình nên chàng phải thực hiện ngay. Lúc này không có gì quan trọng cho bằng an nguy và bảo đảm bước tiến của vợ con.
Minh rời Hí Trường đến khu vực Độ Kiếp đài. Hai Cổ loa thạch vẫn hoạt động như cũ xoay tròn hấp thụ năng lượng, nhìn qua Cổ Loa thành một lần chàng phát hiện ra Cổ Loa thành tầng hai đã hoàn thành và đã bắt đầu hình thành tầng ba, điều này chứng tỏ Độ Kiếp đài trong thời gian qua đã hoàn thành rất nhiều vụ làm ăn, thu hoạch vô số năng lượng để ngưng thạch xây thành. Chàng quan sát một chút rồi thực hiện ý định của mình, ngưng luyện ra hai mươi kiện vật nhỏ.. Tiểu truyền tống trận đồ, dùng để truyền tống khoảng cách gần, 2000 dặm. Chàng lắp đặt một kiện ngay trong Hồng Mông Linh Châu giới khu thông đạo, định sẵn tọa độ và tuyến đường, xuyên qua thông đạo tiên giới Thiên Tuyền Tinh cũng thuộc về Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ, nơi đây chỉ cách Vô Cực Tông chưa tới ngàn dặm. Minh ngẫm nghĩ một lúc khắc kiến thức tiên trận, luyện khí, luyện đan thuật tiên cấp từ thấp đến cao cùng Cổ Loa Quyết lý giải chuẫn bị tầng hai, ngưng khí hoá cương.., Xuyên Nguyệt chỉ, trong đó Xuyên Nguyệt chỉ có thêm chiêu giữ nhà chàng mới học lóm của lão đạo sĩ Lưu Ngộ Thái Thanh Tông và Hư Vô Chỉ của Hư Vô đanh đỉnh tông, hoà hợp làm một.
Chuyến về này Minh đều chiếu cố từng đứa con nhưng Tĩnh Minh được hưởng nhiều nhất, vì nó đang nhẫn nại chịu đựng mài dũa nhân tícnh cũng như tài năng trong nghịch cảnh. Ba ngày đại hội đấu tiên pháp thần thông qua đi. Minh trở về Hồng Mông Linh Châu giới sinh hoạt với vợ con, chẳng dè chỉ có Doanh-Doanh, Tuyết Hồng và Huyền-Trâm trở về gần gũi với chàng, các nàng khác cũng về nhưng bế quan tiêu hóa những thu hoạch trong đại hội.
/501
|