Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc

Chương 73 - Chương 72

/135


Tần Tích uống một hớp nước, ừng ực ừng ực trong miệng mấy cái, sau đó nhổ ra, lúc này mới thoáng tỉnh áo được đôi chút.

Buổi sáng muốn ăn gì?

Bánh mì. Cố Mộ Nghiêm vắt khô khăn nóng đưa cho cô.

A! Bánh mì! Tần Tích chu môi.

Không thích? Vậy em muốn ăn cái gì?

Tần Tích bật thốt lên: Muốn ăn lẩu.

Cố Mộ Nghiêm bật cười, giơ tay lên khẽ gõ đầu của cô: Buổi sáng ăn lẩu cái gì, khẩu vị của em cũng quá nặng rồi đó.

Tần Tích cũng cảm thấy chuyện này không có khả năng lắm, vì đây là nước Anh, chứ không phải trong nước, ở đâu có cái lẩu chứ, nhưng trong lòng lại giống như nuôi con sâu thèm ăn vậy, đặc biệt muốn ăn, vừa nghĩ tới cái lẩu, nước miếng cô cũng mau chảy ra.

Được rồi, đừng nghĩ đến lẩu nữa, mau rửa mặt. Cố Mộ Nghiêm đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm cô, chỉ sợ anh vừa đi, cô lại chạy đi ngủ.

Tần Tích lau mặt, sau đó đưa khăn cho Cố Mộ Nghiêm, xoay người vừa định đi ra ngoài, bỗng dưng buồn nôn đánh úp tới, cô nhanh chóng che miệng, nhíu mày.

Cố Mộ Nghiêm ném khăn xuống, đi tới bên cạnh cô, trên mặt lo lắng: Sao thế?”

Kể từ sau khi cô đến nước Anh, thân thể của cô giống như đã thay đổi tồi tệ hơn trước, không biết có phải là không quen với khí hậu hay không.

Dạ dày không thoải mái, có lẽ ngày hôm qua ăn cái gì không sạch sẽ thôi. Cô cùng với Hà Diệc ở chung một chỗ, cô muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, sống nguội không kị, lộn xộn lung tung đều ăn.

Ăn xong, chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút. Cố Mộ Nghiêm nói.

Tần Tích chu môi nói: Không cần đi bệnh viện, chuyện nhỏ thôi mà, tôi không có dễ hư như vậy, hơn nữa uống thuốc nhiều thì không tốt đối với thân thể.

Cố Mộ Nghiêm đỡ cô: Có còn muốn nôn hay không?

Bây giờ Tần Tích lại không cảm thấy có gì khác thường: Không muốn nôn nữa, mới vừa rồi chính là bất ngờ, bây giờ không sao rồi.

Cố Mộ Nghiêm còn nói: Lần sau đi siêu thị, mua chút nguyên liệu nấu ăn để bồi dưỡng dạ dày, không thể để như vậy, nếu không dạ dày xảy ra chuyện gì đó thì sao đây.

Được. Tần Tích biết anh quan tâm mình, cho nên ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc xuống lầu, Tần Tích nói: Muốn ăn bánh mì.

Cố Mộ Nghiêm nắm tay của cô, nói với cô: Được, anh biết gần đây có một nhà hàng có bán bữa ăn sáng kiểu Trung Quốc, anh dẫn em đi ra ngoài ăn.

Tần Tích suy nghĩ một chút nói: Còn muốn uống sữa đậu nành.

Đều có. Sớm biết cô thèm ăn bánh mì, tối hôm qua anh đã kiểm tra nhà hàng gần đây bán bữa ăn sáng.

Sáu giờ ba mươi, Triệu Tử Diên đã thức dậy chuẩn bị bữa ăn sáng, bảy giờ rưỡi chuẩn bị xong, cô ta biết anh Mộ Nghiêm bình thường sẽ dậy rất sớm, cho nên cô ta ngồi chờ trên ghế sa lon, nhưng thời gian trôi qua từng giây từng phút, anh Mộ Nghiêm vẫn chưa xuống, bây giờ cũng đã chín giờ ba mươi phút rồi, mà anh Mộ Nghiêm vẫn chưa xuất hiện.

Chắc chắn Tần Tích lại quấn lấy anh Mộ Nghiêm, không được, cô nhất định phải nghĩ ra cách đuổi Tần Tích đi mới được, có cô ta (TT) ở đây, mình không thể bồi dưỡng tình cảm với anh Mộ Nghiêm được.

Nghe được tiếng bước chân, Triệu Tử Diên vội vàng đứng lên từ trên ghế salon, vui mừng chạy tới: Anh Mộ Nghiêm . . .

Nhưng một giây tiếp theo, nụ cười trên mặt Triệu Tử Diên cứng đơ, ánh mắt rơi vào tay bọn họ đang nắm chặt, bàn tay cô ta chậm rãi nắm chặt xuôi xuống bên người, quả nhiên là cô ta (TT) quấn lấy anh Mộ Nghiêm, thật sự không biết xấu hổ!

Triệu


/135

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status