Hỉ Doanh Môn

Chương 71 - Chương 70

/607


Lúc Thái Quốc Đống chạy đến thì Thái Quang Diệu đã tỉnh lại, theo như Đường đại phu chẩn đoán, và theo lời Tiểu Tể Cung Viễn Hòa thì chính là kẻ lừa đảo dùng mê dược để lừa gạt con nít, may mắn từ trong nước vớt lên kịp thời.

Chuyện xảy ra hôm nay vừa khéo lúc trước được Trần thị nhắc nhở nói trúng, như vậy chuyện mất mặt vẫn bị một người ngoài phá hỏng, mạng tất cả nhi tử nữ nhi đều là người ta cứu trở về, Thái Quốc Đống vô cùng khó chịu, cũng cảm nhận thật sâu được nguy cơ.

Ngày trước Thái gia ngoài mặt còn duy trì hòa khí viên tròn, thê thiếp tranh thủ tình cảm cũng không quá mức, hôm nay thiếu chút nữa xảy ra án mạng. Điều này nói rõ một vấn đề, mâu thuẫn trong gia đình đã trở nên gay gắt hơn bao giờ hết, cũng đã không thể mặc kệ nó. Nếu như ông ta một mực dung túng nữa, chẳng quan tâm nữa, thanh danh của ông ta, sĩ đồ của ông ta, tiền đồ của các nữ nhi sắp thành niên vân vân, cả nhà đều sẽ hỏng bét theo. Lúc này không cần biết Trần thị dùng tâm tư gì, ông ta liền chủ động ra mặt thẩm tra chuyện này.

Trước tiên ông ta và Cung Viễn Hòa đóng kín cửa nói chuyện nửa canh giờ, cuối cùng tự mình tiễn Cung Viễn Hòa đến cửa chính. Sau khi trở về liền sai người đóng chặt cửa chính cổng trong, giam tất cả người các phòng ở trong phòng, chỉ từng người từng người trọng yếu thẩm tra, từ bà vú Thái Quang Diệu, người bên cạnh Tứ di nương, Minh Phỉ, Tiểu Ngư, ma ma ném Thái Quang Diệu vào trong nước, rồi đến người trực vào ngày đó, người bên cạnh Nhị Di Nương, người bên cạnh Trần thị, tất cả mọi người đều không có bỏ qua.

Bắt đầu cũng không hỏi ra cái gì, tất cả mọi người nói không biết Tiểu Ngư và ma ma kia, không biết hai người làm cách nào lẻn vào được, muốn làm cái gì. Mà Tiểu Ngư và ma ma đó, cũng cắng chặt răng không nói lời nào. Thời khắc mấu chốt Trần thị kéo ra khỏi hàng một người cực kỳ quan trọng —— Kiều Hạnh, vì vậy buổi tối hôm đó Nhị Di Nương liền bị nhốt lại tiếp tục hỏi, có người bị tư hình, nhưng Nhị Di Nương và hai nha hoàn bên cạnh nàng ta đều đánh chết không nhận, một mực khẳng định là Trần thị vừa ăn cướp vừa la làng.

Trần thị cũng không giải thích, cười lạnh một tiếng, khuyên Thái Quốc Đống báo quan là được. Thái Quốc Đống nào dám báo quan? Vội vàng khuyên nhủ Trần thị hồi lâu, Trần thị rất uất ức rời đi.

Thái Quốc Đống cả đêm không ngủ, ngày thứ hai vì mặt mũi, nên không xin nghỉ, gượng chống đở đi phủ nha. Vẫn là Trần Tri phủ sớm được tin tức, tìm lấy cớ thả ông ta sớm trở về nhà. Thái Quốc Đống trở về nhà cũng không ngủ được, thấy người nào liền mắng người đó, không thả người, không thẩm vấn người, cũng không cho ra kết luận.

Thái độ này của ông ta làm cho người ta thấy được hi vọng, cũng làm cho người ta thấy tuyệt vọng, ép người không thể không tử chiến đến cùng, cá chết lưới rách.

Ngày thứ ba, trong hạ nhân ở Thái gia bắt đầu truyền ra một loại đồn đãi: nói là Minh Phỉ mang mạng xấu, cho nên Thái gia mới có thể xảy ra những chuyện này.

Chỉ cần đưa nàng đi, cả nhà liền thái bình.

Thái Quang Đình tức điên lên truy xét, Trần thị gạt Thái Quốc Đống nhắm một con mắt mở một con mắt dung túng, cung cấp nhân thủ tiện lợi, rất nhanh Thái Quang Đình thuận lợi đuổi tới ngọn nguồn —— lời đồn đãi này là từ trong miệng gã sai vặt bên cạnh Thái Quang Nghi truyền tới.

Thái Quang Đình đến cửa Thái Quang Nghi ngăn chận người, cầm roi ngựa thiếu chút nữa quất nát mặt gã sai vặt kia rồi, vừa đánh vừa mắng. Đợi đến khi Thái Quốc Đống biết được, thì Thái Quang Nghi vẫn đàng hoàng chất phát đã bị ép không nhịn được lao ra đánh một trận hăng say với Thái Quang Đình.

Thái độ Thái Quang Đình cương quyết trước nay chưa có, liều mạng quỳ Từ Đường, ăn gia pháp, cũng muốn Thái Quốc Đống đánh bán gã sai vặt đi, trừng phạt những người đã vu khống hãm hại Minh Phỉ. Nói, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, không có quy củ, kẻ khác không biết xấu hổ, hắn còn có mặt mũi!

Nếu theo ngày thường, Thái Quốc Đống tất nhiên sẽ sử dụng gia pháp hung hăng dạy dỗ Thái Quang Đình một trận, nhưng lần này ông ta chỉ ra lệnh bắt Thái Quang Đình và Thái Quang Nghi lại trông giữ coi như xong việc.

Thấy Thái Quang Đình thúc ép không có hiệu quả, ngày thứ tư, Trần thị lấy ra tư liệu Nhị Di Nương lén lút tự mở cửa hàng, điền trang ở bên ngoài cặn kẽ giao cho Thái Quốc Đống, lại lấy ra quần áo dính máu Minh Phỉ cất kỹ đã lâu, tự mình kể ra: Một là sớm biết Nhị Di Nương hại người nhưng không có quản giáo cũng không báo ra, dẫn đến Minh Phỉ suýt nữa mất mạng hai lần; hai là tìm bà vú cho Thái Quang Đình lại không trông nom người cho tốt, để cho người ta có cơ hội thừa dịp; ba vì trị gia không nghiêm, đưa đến thiếp thất không ra hình, làm hỏng gia phong, làm mất mặt Thái phủ ở trước mặt tất cả các phủ khác, nàng không còn mặt mũi gặp mặt các phu nhân các phủ khác, vì vậy tự xin hạ đường. Nói xong rồi lại quỳ xuống cầu xin Thái Quốc Đống đối xử tử tế hai tỷ muội Minh Phỉ, nói: Áo mới người mới không bằng người xưa, tương lai lão gia sau trăm năm cũng sẽ gặp tỷ tỷ, tỷ tỷ hỏi, thì phải nói như thế nào đây?

Gương mặt già nua của Thái Quốc Đống xấu hổ đỏ bừng lên, không nhận rời đi, nhớ kỹ tờ giấy cửa hàng kia của Nhị Di Nương ở trong thành loanh quanh một ngày,


/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status