Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 97 - Chương 83

/195


“Lão Thập ngươi điên đủ chưa!” Dận Chân tức giận thật sự, nắm mạnh cổ áo của Dận Ngã gằn từng chữ: “Ngươi muốn bôi tro trát trấu vào mặt mình thì cứ bôi, ta không cản, nhưng hiện tại cái ngươi đang bôi nhọ là thể diện của triều đình, thể diện của Hoàng A mã. Nếu ngươi còn gọi ta một tiếng Tứ ca, thì lập tức thu dọn đồ đạc cút về cho ta!”

“Nếu ngươi thật sự xem ta là huynh đệ thì đã không bức ta đi đến bước này.” Đôi mày rậm của Dận Ngã dựng lên, hất tay của Dận Chân ra, không hề có ý nhượng bộ, trong lúc hai người đang dằn co thì Điền Văn Kính đi tới, Lăng Nhã đã nghe Dận Chân nhắc tới cái tên này vài lần, năm lần bảy lượt khen hắn là một vị quan không sợ cường quyền, dám vì bá tánh mà chống lại quan tham, cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội nhìn thấy hắn, tuy dung mạo của hắn tầm thường, thân hình cũng không cường tráng, nhưng toàn thân phát ra một loại khí chất kiên định, khiến người khác không thể không chú ý.

Thập A ca bày gia sản ra đường rao bán, nguyên nhân cũng từ Hộ Bộ mà ra, hắn thân là quan viên của Hộ Bộ, cảm thấy bản thân cũng có một phần trách nhiệm nên mới tới đây, Điền Văn Kính đi thẳng tới trước hai người Dận Chân, chắp tay hành lễ bằng một giọng trầm thấp: “Hạ quan Điền Văn Kính gặp qua Tứ A ca, Thập A ca.”

“Đứng lên đi.” Dận Chân khách khí đỡ hắn, còn Dận Ngã thì chỉ hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không thèm quan tâm tới.

Sau khi Điền Văn Kính cảm tạ Dận Chân xong thì chắp tay lại nói với Dận Ngã: “Thỉnh Thập gia hồi phủ.”

Dận Ngã khinh thường liếc mắt cười khẩy: “Nếu ta không về thì ngươi tính làm gì?” Ngoài Tứ A ca ra thì người hắn ghét nhất chính là tên Điền Văn Kính này, vừa cứng đầu vừa ngang ngạnh, nói gì cũng không nghe cứ nhất định phải đòi cho được bạc, phủ đệ của tất cả quan viên lớn bé trong kinh thành này hắn không chừa một ai, nên trong lòng Dận Ngã đã ghi hận từ lâu.

Điền Văn Kính không màng tới lời khiêu khích của Dận Ngã, quay đầu qua nói với tùy tùng hai bên: “Giúp Thập gia thu lại đồ đạc đưa về phủ đi.”

Mấy tên tùy tùng chưa kịp đáp lời thì Dận Ngã đã nhảy dựng lên như một con hổ bị đạp trúng đuôi: “Điền Văn Kính, ngươi dám! Đừng tưởng có Tứ ca ở đây thì ta không dám làm gì ngươi, suy cho cùng ngươi chẳng qua cũng chỉ là một con chó theo đuôi mà thôi.”

“Lão Thập, Điền đại nhân là mệnh quan triều đình, lại đang thi hành công vụ cho triều đình, đệ đừng có quá đáng như vậy.” Dận Chân nhíu chặt hai hàng chân mày, hắn vốn không muốn làm cho sự việc ầm ĩ lên, nhưng Dận Ngã lại không chịu để yên.

“Sao, ta nói có gì sai sao?” Dận Ngã ngoan cố nói: “Tứ ca rảnh rỗi chi bằng dạy dỗ lại con chó của huynh đi, đừng để hắn ra đường cắn loạn.”

Dận Ngã hùng hổ như vậy khiến mấy tên tùy tùng của Điền Văn Kính chỉ nhìn nhau mà chưa dám hành động, thấy vẻ mặt đắc ý của Dận Ngã, Điền Văn Kính chẳng nói tiếng nào, đi vòng qua người Dận Ngã, tính giật lá cờ to đùng kia xuống. Tay Điền Văn Kính chỉ vừa chạm vào lá cờ thì sau lưng, Dận Ngã hét lên đầy phẫn nộ: “Tên họ Điền kia, ngươi mà động vào lá cờ đó thì ta lập tức sẽ lột da ngươi, tin không?”

Điền Văn Kính vẫn chẳng quan tâm Dận Ngã la hét thế nào, tay cứ thế mà giật phăng lá cờ xuống, vừa quay lại thì đầu óc hắn choáng váng, còn chưa kịp định thần thì lại bị đá thêm mấy phát vào người, đến mức ngã lăn ra đất, da thịt trầy xước không nói, ngay cả bộ quan phục màu xanh ngọc cũng rách toang.

“Hay cho cái tên Điền Văn Kính ngươi, lời của gia ta mà cũng nghe không lọt, hôm nay không dạy dỗ ngươi cho ra hồn thì ta không còn là Dận Ngã nữa!” Dận Ngã chẳng màng Dận Chân đang ở đây, giật lấy roi ngựa trên tay hạ nhân quất tới tấp vào Điền Văn Kính, hắn ngang ngược trước giờ, nay cộng thêm chướng mắt Điền Văn Kính đã lâu, cơn điên nổi


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status