11h tối, phía Ám Lang truyền tin tức tới nói rằng Hướng Vĩ mười phút trước đã gọi điện thoại cho Long ca, bảo bọn chúng đợi ở cửa khách sạn Vạn Phúc, sau khi xe tới sẽ có người gọi điện thoại cho chúng.
Đợi được tin tức, Quan Trí Dũng vội vàng dẫn 3 người lái hai chiếc xe bánh mì tới khách sạn Vạn Phúc. Quan Trí Dũng đã tính toán thời gian, từ đây xuất phát tới khách sạn Vạn Phúc đại khái cần khoảng nửa tiếng, nếu trên đường tất cả thuận lựi thì có thể tới sớm hơn người của Hướng Vĩ 15 phút, tuy thời gian rất ngắn, nhưng vậy cũng đủ rồi.
Đồng thời vào lúc Quan Trí Dũng ly khai, Đường Phong cũng thông tri cho Hứa Cường đã tiềm phục ở gần chỗ Lê Hạo đang trốn, bảo hắn bắt Lê Hạo, trực tiếp dẫn tới sân huấn luyện. Còn Đường Phong cùng rời khỏi biệt thự trực tiếp đi tới sân huấn luyện.
Bọn Quan Trí Dũng tới khách sạn Vạn Phúc, gọi theo số mà Đường Phong cho hắn, sau khi bên kia bắt máy, Quan Trí Dũng nói: "Anh Vĩ bảo tôi tới đón các anh, bên trái cửa có hai chiếc xe bánh mì, nhanh lên một chút."
Vừa gác điện thoại, Quan Trí Dũng chú ý thấy mấy người từ xung quanh đang tiếp cận xe bánh mì, hắn cười thầm trong lòng, bọn này cũng cẩn thẩn thật, có điều tưởng thế là hữu dụng sao?
Đợi những người đó lên xe, tiểu đệ mau chóng lái xe rời đi, bọn họ cũng không muốn chạm mặt với người của Hướng Vĩ.
"Để bảo đảm an toàn, từ bây giờ điện thoại của các anh đều giao cho tôi. Tôi không muốn bị các anh làm liên lụy." Quan Trí Dũng ngồi ở ghế trước quay lại nhìn đám người của Long Chiến Thiên Nhai, nói.
"Mẹ kiếp, vì sao?" Chiến Thần nói.
Quan Trí Dũng bĩu môi khinh thường, nói: "Tôi nói cho các anh biết, hiện tại cớm đã biết thân phận của các anh, điện thoại của các anh rất có khả năng đã bị theo dõi, nếu muốn an toàn rời khỏi XA thì tốt nhất hãy nghe theo lời tôi nói, hiểu chưa?" Quan Trí Dũng lừa chúng, hắn là sợ lát nữa người của Hướng Vĩ sẽ gọi điện cho chúng.
Từa hồ như ông trời đang phối hợp với Quan Trí Dũng, hai chiếc xe cảnh sát đi ngang qua xe họ, Quan Trí Dũng trong lòng mừng thầm, nói: "Thấy chưa? Vừa rồi các anh và anh Vĩ nói chuyện đã làm lộ vị trí của các anh rồi, nếu như bọn tôi tới chậm một chút, các anh có thể đã bị bắt rồi đấy."
Long ca nhíu mày, cảnh giác nói: "Ồ? Thật vậy ư? Nói nghe có vẻ nguy hiểm quá nhỉ? Hướng Vĩ gọi điện thoại cho bọn tôi cũng sử dụng số của chính hắn, cớm có thể thông qua điện thoại tìm tới chúng tôi thì cũng có thể tìm tới hắn."
Quan Trí Dũng trợn mắt nói: "Các anh cho rằng anh cũng ngốc như các anh à? Anh Vĩ sao lại là người ngu ngốc như vậy chứ? Mẹ, không hiểu sao anh Vĩ lại hợp tác với các người nữa! ngay cả lão hổ rụng răng cũng không giải quyết được. Hiện tại dính phải rắc rối còn muốn lão tử tới hộ tống các người." Quan Trí Dũng trước tiên cũng sơ xuất, không ngờ đối phương vào lúc này mà còn cảnh giác như vậy, nhất thời không tìm ra cớ nào, đành tùy tiện nói hai câu để chuyển đề tài.
Long ca vốn vẫn có chút hoài nghi, nhưng nghe Quan Trí Dũng nói vậy tảng đá trong lòng hắn cũng rơi xuống, người này có thể biết chuyện mình hợp tác với Hướng Vĩ, rõ ràng không phải là giả danh.
"Được rồi, cứ làm theo lời huynh đệ đi, tắt hết di động rồi giao cho họ đi." Long ca nói xong, tắt điện thoại của mình trước tên rồi giao cho Quan Trí Dũng.
Cái mà Quan Trí Dũng muốn chính là điện thoaị của Long ca, còn của người khác thì không cần, Hướng Vĩ cho dù có liên hệ thì cũng chỉ liên hệ với Long ca, nhưng đã diễn kịch thì phải diễn cho trót, Quan Trí Dũng cầm lấy rồi nói vào bộ đàm: "Phiền anh nói với các huynh đệ ở xe sau cũng làm như vậy đi."
Long ca cũng không ậm ờ, thông qua bộ đàm gia lệnh cho các huynh đệ ở xe sau cũng tắt di động rồi đưa cho người của Quan Trí Dũng.
Xe đi được một lúc thì Long ca cảm thấy lộ tuyến có chút không đúng, nhíu mày nói: "Các anh này, chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Chuyện mà các anh bị vạch trần nghiêm trọng như thế nào thì các anh trong lòng cũng biết rồi đấy, hiện tại trên các con đường ra khỏi XA khẳng định đều có chốt chặn, chúng ta phải chuẩn bị trước." Quan Trí Dũng ngồi trước lạnh lùng nói.
Thấy Long ca vẫn nhíu mày, Quan Trí Dũng nói tiếp: "XA gần đây rất không yên bình, Phương thị trưởng mới chết, hiện tại tân thị trưởng tạm thời vẫn chưa xác định, hơn nữa sắp năm mới rồi, để không khiến cho quần chúng khủng hoảng cho nên cớm sẽ không phát lệnh truy nã các anh, nhưng trong bóng tối khẳng định là toàn lực truy bắt các anh!"
Long ca nghĩ thấy cũng đúng, lập tức không nói gì nữa. Tuy bên ngoài thì XA rất yên bình, nhưng bản thân hắn cũng phát hiện gần đây xe cảnh sát trên đường rất nhiều. Kỳ thực đây chỉ là vì hắn có tật giật mình mà thôi, xe cảnh sát nhiều vì sắp năm mới, mỗi năm lúc này đều là lúc loạn nhất, cớm đương nhiên là bận rộn hơn nhiều rồi.
Bọn Quan Trí Dũng trực tiếp tới sân huấn luyện, lúc này huynh đệ ở sân huấn luyện đều đã ngủ, xe dừng ở phía xau nhà một tầng, nơi đây là kho của sân huấn luyện, hiện tại tạm thời dùng làm chỗ giam giữ bọn Long ca.
"Các anh đợi ở đây đã nhé! Nếu như không muốn chết thì tốt nhất nên thật thà ở tại chỗ này đừng ra ngoài." Quan Trí Dũng nhìn Long ca, nói.
Long ca gật đầu, dẫn bọn huynh đệ vào trong.
Mắt thấy những người này tự giác tiến vào, Quan Trí Dũng cười hắc hắc, kéo cửa lên.
Trong một căn phòng khác của sân huấn luyện, bọn Đường Phong nhìn hình ảnh trên màn hình rồi cười lạnh hai tiếng, còn Lê Hạo đang hôn mê cũng lặng yên nằm trong góc.
"Lão đại, làm xong rồi." Quan Trí Dũng gọi điện thoại cho Đường Phong, nói.
"Ừ, theo kế hoạch mà hành sự!" Đường Phong hờ hững nói.
Quan Trí Dũng sau khi gọi điện thoại liền xuất hiện trên màn hình, còn Lê Hạo thì bị Bá Vương dùng nước hắt tỉnh.
"Con mẹ nó, đám chó chúng mày, có giỏi thì giết tao đi!" Lê Hạo sau khi tỉnh lại thì thấy 5,6 người đang nhìn mình, mà trong đó có 2 người hắn đã từng gặp, chính là Quỷ Diện và Mãnh Tử của Hoa Hưng xã! Lệ Hạo biết rằng, đã rơi vào tay người Hoa Hưng xã thì hắn tuyệt đối không có kết cục tốt, cho nên liền dứt khoát mở miệng chửi.
Đường Phong nhìn Lê Hạo rồi cười lạnh hai tiếng, nói: "Nợ của mày bọn tao còn chưa tính xong đâu, hiện tại để tao cho mày xem trò hay đã."
Thuận theo ngón tay đang chỉ của Đường Phong, Lê Hạo nhìn lên màn hình. Khi hắn nhìn thấy bọn Long ca thì ngớ cả người, sau đó hung hăng nói: "Chúng mày cũng bắt cả bọn Long ca rồi ư?"
"Đương nhiên là không rồi, bọn họ hiện tại rất an toàn. Mày xem, địa phương đó chính là một cứ điểm bí mất của Hướng Vĩ! Đây là do tao tốn một khoản tiền lớn mua chuộc tâm phúc của Hướng Vĩ an bài máy quay, mà có thể nhìn tử tế lại." Đường Phong lừa hắn.
Lệ Hạo là bị Hứa Cường đánh gục, ngay cả bản thân mình đang ở chỗ nào cũng không biết, nghe Đường Phong nói vậy, hắn cũng không hoài nghi, cái xã hội hiện tại này, chỉ cần có tiền thì có gì mà không làm được chứ? Hắn biết người của Hướng Vĩ tối nay quả thật là tới đón chúng, chỉ là mình vận khí không tốt nên mới bị bắt.
"Anh Vĩ vừa gọi điện thoại tới, nói là cái tên gọi là Lê Hạo trong nhóm các anh bị Hoa Hưng xã mang đi rồi." Trên màn hình, một nam tử quay lưng về phía máy quay nói.
"Con chuột bị bắt rồi ư?" Long ca có chút không dám tin, hỏi.
"Tôi thấy hắn là tự mình đầu hàng Hoa Hưng xã thì đúng hơn!" Chiến Thần nói.
Nghe thấy vậy, Lê Hạo nắm chặt song quyền, hắn nhìn chằm chằm vào màn hình. Tiếp theo người đó lại nói một câu khiến Lê Hạo không dám tin.
"Vậy Lê Hạo hiện tại đã nằm trong tay Hoa Hưng xã rồi, cho nên việc các anh yêu cầu sử hắn đã không thể làm được, nếu như..." Người trên màn hình còn chưa nói xong thì màn hình rung mấy cái rồi truyền ra tiếng xè xè.
Hứa Cường giả vờ vỗ lên màn hình, nói: "Thời khắc quan trọng thì lại xảy ra vấn đề!"
Quỷ diện cười lạnh hai tiếng, nói: "Cự ly quá xa, xảy ra vấn đề cũng là điều khó tránh, có điều Long Chiến Thiên Nhai đúng là khá thật, không ngờ lại hạ thủ cả với người của mình, ài!"
Lệ Hạo sau khi nghe xong câu này cả người đờ đẫn, hắn không ngờ các huynh đệ lại đối đãi với mình như vậy.
Đường Phong chậm rãi nói: "Sau trận đụng độ lần trước, bọn tao hoài nghi có người chống lưng cho chúng mày, không phải là tao khinh thường chúng mày, nhưng tao không cho rằng một tổ chức học sinh như chúng mày lại có thể có nhiều cao thủ như vậy. Sau khi điều tra tao mới biết thì ra chúng mày có Hướng Vĩ đứng sau giúp đỡ. ha ha, chiều ngày hôm nay, chúng ta vừa được tâm phúc của Hướng Vĩ mà chúng tao mua chuộc báo cho một số tin tức, hơn nữa còn nói vào tao rằng trong tay của chúng mày hình như còn nắm được thóp của Hướng Vĩ?"
Lê Hạo hiện tại tâm tàn như tro, ngẩng đầu lên lạnh lùng nhín được, nói: "Mày cho tao xem những cái này là có mục đích gì?"
Đường Phong lạnh lùng nhìn lại Lê Hạo, gằn từng chữ: "Tao muốn biết chúng mày nắm được thóp gì của Hướng Vĩ!" Đường Phong biết rằng, hiện tại nếu trực tiếp hói hắn về thế lực sau lưng hắn thì Lê Hạo khẳng định sẽ không nói. Mà chuyện liên quan tới Hướng Vĩ thì khác, sau khi nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, Đường Phong không tin Lê Hạo lại không hận bọn Long ca.
Lê Hạo cười thảm một tiếng, nói: "Thóp của Hướng Vĩ là gì thì tao không biết, tao chỉ biết có một đoạn ghi âm đang nằm trong di động của Long ca."
Đường Phong mắt sáng lên, trong lòng thầm tính toán thời gian, chắc cũng chuẩn rồi. Hắn nhìn về phía Hứa Cường gật gật đầu, Hứa Cường bất động thanh sắc làm một động tác nhỏ, trên màn hình lập lòe mấy cái rồi lại hiện hình.
Hơn chục người vốn đứng ở trong phòng không biết đã đi đâu rồi, lúc này chỉ còn hai người, một người là người vừa rồi nói chuyện với Long ca, hắn vẫn đứng quay lưng vào máy quay, còn một người thì đứng trong góc, tuy nhìn không rõ nhưng theo cách ăn mặc thì chính là Long ca.
"Nếu anh đưa thứ của anh Vĩ cho chúng tôi, vậy tất cả đều dễ nói rồi, chúng tôi không chỉ đưa anh ra khỏi XA, mà còn đảm bảo sẽ giao Lê Hạo cho các anh."
"Hừ, tôi có thể đáp ứng các anh, có điều sau khi chúng tôi an toàn rời khỏi XA, ai biết được bọn anh có giết người diệt khẩu hay không!"
"Được, đương nhiên không có vấn đề, tôi hiện tại đi an bài." Nói xong người đó liền bỏ đi.
Một lát sau, Long ca lưu lại trong phòng rút di động ra gọi: "Lão đại, Lê Hạo bị người của Hoa Hưng xã biết rồi, chúng ta không thể sử hắn được nữa."
"Cái gì? Anh sẽ tự phái người đi giải quyết hắn ư? Ồ, được, em biết rồi."
Xem tới đây, Đường Phong tắt màn hình, duỗi lưng một cái rồi nói: "Hiện tại mày biết rồi chứ? Không có ai tin mày cả, các mạng nhỏ cũng mày cũng nguy tại sớm chiều! Muốn sống thì chỉ có hợp tác với bọn tao tôi."
Ở phía bên kia, những lời nói mạc danh kỳ diệu vừa rồi của Quan Trí Dũng vừa rồi khiến cho Long ca rất bực mình, một lát sau hắn mới có phản ứng, chỉ vào Quan Trí Dũng, nói: "Mày rốt cuộc là ai?"
Quan Trí Dũng cười hắc hắc: "Xin lỗi, tao chỉ là tìm mày để phối hợp diễn kịch mà thôi. Còn tao là ai thì rồi mày cũng sẽ biết." Vừa dứt lời, hơn chục huynh đệ của Chấp Pháp đường cầm súng từ ngoài chạy vào, mũi súng đen sì nhắm vào bọn Long ca.
Long ca biết mình đã bị lừa, nhưng đã muộn rồi.
Sau khi đánh ngất bọn Long ca, lột quần áo của hắn, Quan Trí Dũng để các tiểu đệ lôi đám người của Long ca đi, sau đó để Phong tử thay quần áo của Long ca vào, tìm một góc thích hợp để diễn kịch.
Còn Lê Hạo thì lúc này đang đờ đẫn ngồi trên ghế, hắn không ngờ ngay cả lão đại cũng không tin mình, còn muốn tự phái người tới giết hắn.
Đợi được tin tức, Quan Trí Dũng vội vàng dẫn 3 người lái hai chiếc xe bánh mì tới khách sạn Vạn Phúc. Quan Trí Dũng đã tính toán thời gian, từ đây xuất phát tới khách sạn Vạn Phúc đại khái cần khoảng nửa tiếng, nếu trên đường tất cả thuận lựi thì có thể tới sớm hơn người của Hướng Vĩ 15 phút, tuy thời gian rất ngắn, nhưng vậy cũng đủ rồi.
Đồng thời vào lúc Quan Trí Dũng ly khai, Đường Phong cũng thông tri cho Hứa Cường đã tiềm phục ở gần chỗ Lê Hạo đang trốn, bảo hắn bắt Lê Hạo, trực tiếp dẫn tới sân huấn luyện. Còn Đường Phong cùng rời khỏi biệt thự trực tiếp đi tới sân huấn luyện.
Bọn Quan Trí Dũng tới khách sạn Vạn Phúc, gọi theo số mà Đường Phong cho hắn, sau khi bên kia bắt máy, Quan Trí Dũng nói: "Anh Vĩ bảo tôi tới đón các anh, bên trái cửa có hai chiếc xe bánh mì, nhanh lên một chút."
Vừa gác điện thoại, Quan Trí Dũng chú ý thấy mấy người từ xung quanh đang tiếp cận xe bánh mì, hắn cười thầm trong lòng, bọn này cũng cẩn thẩn thật, có điều tưởng thế là hữu dụng sao?
Đợi những người đó lên xe, tiểu đệ mau chóng lái xe rời đi, bọn họ cũng không muốn chạm mặt với người của Hướng Vĩ.
"Để bảo đảm an toàn, từ bây giờ điện thoại của các anh đều giao cho tôi. Tôi không muốn bị các anh làm liên lụy." Quan Trí Dũng ngồi ở ghế trước quay lại nhìn đám người của Long Chiến Thiên Nhai, nói.
"Mẹ kiếp, vì sao?" Chiến Thần nói.
Quan Trí Dũng bĩu môi khinh thường, nói: "Tôi nói cho các anh biết, hiện tại cớm đã biết thân phận của các anh, điện thoại của các anh rất có khả năng đã bị theo dõi, nếu muốn an toàn rời khỏi XA thì tốt nhất hãy nghe theo lời tôi nói, hiểu chưa?" Quan Trí Dũng lừa chúng, hắn là sợ lát nữa người của Hướng Vĩ sẽ gọi điện cho chúng.
Từa hồ như ông trời đang phối hợp với Quan Trí Dũng, hai chiếc xe cảnh sát đi ngang qua xe họ, Quan Trí Dũng trong lòng mừng thầm, nói: "Thấy chưa? Vừa rồi các anh và anh Vĩ nói chuyện đã làm lộ vị trí của các anh rồi, nếu như bọn tôi tới chậm một chút, các anh có thể đã bị bắt rồi đấy."
Long ca nhíu mày, cảnh giác nói: "Ồ? Thật vậy ư? Nói nghe có vẻ nguy hiểm quá nhỉ? Hướng Vĩ gọi điện thoại cho bọn tôi cũng sử dụng số của chính hắn, cớm có thể thông qua điện thoại tìm tới chúng tôi thì cũng có thể tìm tới hắn."
Quan Trí Dũng trợn mắt nói: "Các anh cho rằng anh cũng ngốc như các anh à? Anh Vĩ sao lại là người ngu ngốc như vậy chứ? Mẹ, không hiểu sao anh Vĩ lại hợp tác với các người nữa! ngay cả lão hổ rụng răng cũng không giải quyết được. Hiện tại dính phải rắc rối còn muốn lão tử tới hộ tống các người." Quan Trí Dũng trước tiên cũng sơ xuất, không ngờ đối phương vào lúc này mà còn cảnh giác như vậy, nhất thời không tìm ra cớ nào, đành tùy tiện nói hai câu để chuyển đề tài.
Long ca vốn vẫn có chút hoài nghi, nhưng nghe Quan Trí Dũng nói vậy tảng đá trong lòng hắn cũng rơi xuống, người này có thể biết chuyện mình hợp tác với Hướng Vĩ, rõ ràng không phải là giả danh.
"Được rồi, cứ làm theo lời huynh đệ đi, tắt hết di động rồi giao cho họ đi." Long ca nói xong, tắt điện thoại của mình trước tên rồi giao cho Quan Trí Dũng.
Cái mà Quan Trí Dũng muốn chính là điện thoaị của Long ca, còn của người khác thì không cần, Hướng Vĩ cho dù có liên hệ thì cũng chỉ liên hệ với Long ca, nhưng đã diễn kịch thì phải diễn cho trót, Quan Trí Dũng cầm lấy rồi nói vào bộ đàm: "Phiền anh nói với các huynh đệ ở xe sau cũng làm như vậy đi."
Long ca cũng không ậm ờ, thông qua bộ đàm gia lệnh cho các huynh đệ ở xe sau cũng tắt di động rồi đưa cho người của Quan Trí Dũng.
Xe đi được một lúc thì Long ca cảm thấy lộ tuyến có chút không đúng, nhíu mày nói: "Các anh này, chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Chuyện mà các anh bị vạch trần nghiêm trọng như thế nào thì các anh trong lòng cũng biết rồi đấy, hiện tại trên các con đường ra khỏi XA khẳng định đều có chốt chặn, chúng ta phải chuẩn bị trước." Quan Trí Dũng ngồi trước lạnh lùng nói.
Thấy Long ca vẫn nhíu mày, Quan Trí Dũng nói tiếp: "XA gần đây rất không yên bình, Phương thị trưởng mới chết, hiện tại tân thị trưởng tạm thời vẫn chưa xác định, hơn nữa sắp năm mới rồi, để không khiến cho quần chúng khủng hoảng cho nên cớm sẽ không phát lệnh truy nã các anh, nhưng trong bóng tối khẳng định là toàn lực truy bắt các anh!"
Long ca nghĩ thấy cũng đúng, lập tức không nói gì nữa. Tuy bên ngoài thì XA rất yên bình, nhưng bản thân hắn cũng phát hiện gần đây xe cảnh sát trên đường rất nhiều. Kỳ thực đây chỉ là vì hắn có tật giật mình mà thôi, xe cảnh sát nhiều vì sắp năm mới, mỗi năm lúc này đều là lúc loạn nhất, cớm đương nhiên là bận rộn hơn nhiều rồi.
Bọn Quan Trí Dũng trực tiếp tới sân huấn luyện, lúc này huynh đệ ở sân huấn luyện đều đã ngủ, xe dừng ở phía xau nhà một tầng, nơi đây là kho của sân huấn luyện, hiện tại tạm thời dùng làm chỗ giam giữ bọn Long ca.
"Các anh đợi ở đây đã nhé! Nếu như không muốn chết thì tốt nhất nên thật thà ở tại chỗ này đừng ra ngoài." Quan Trí Dũng nhìn Long ca, nói.
Long ca gật đầu, dẫn bọn huynh đệ vào trong.
Mắt thấy những người này tự giác tiến vào, Quan Trí Dũng cười hắc hắc, kéo cửa lên.
Trong một căn phòng khác của sân huấn luyện, bọn Đường Phong nhìn hình ảnh trên màn hình rồi cười lạnh hai tiếng, còn Lê Hạo đang hôn mê cũng lặng yên nằm trong góc.
"Lão đại, làm xong rồi." Quan Trí Dũng gọi điện thoại cho Đường Phong, nói.
"Ừ, theo kế hoạch mà hành sự!" Đường Phong hờ hững nói.
Quan Trí Dũng sau khi gọi điện thoại liền xuất hiện trên màn hình, còn Lê Hạo thì bị Bá Vương dùng nước hắt tỉnh.
"Con mẹ nó, đám chó chúng mày, có giỏi thì giết tao đi!" Lê Hạo sau khi tỉnh lại thì thấy 5,6 người đang nhìn mình, mà trong đó có 2 người hắn đã từng gặp, chính là Quỷ Diện và Mãnh Tử của Hoa Hưng xã! Lệ Hạo biết rằng, đã rơi vào tay người Hoa Hưng xã thì hắn tuyệt đối không có kết cục tốt, cho nên liền dứt khoát mở miệng chửi.
Đường Phong nhìn Lê Hạo rồi cười lạnh hai tiếng, nói: "Nợ của mày bọn tao còn chưa tính xong đâu, hiện tại để tao cho mày xem trò hay đã."
Thuận theo ngón tay đang chỉ của Đường Phong, Lê Hạo nhìn lên màn hình. Khi hắn nhìn thấy bọn Long ca thì ngớ cả người, sau đó hung hăng nói: "Chúng mày cũng bắt cả bọn Long ca rồi ư?"
"Đương nhiên là không rồi, bọn họ hiện tại rất an toàn. Mày xem, địa phương đó chính là một cứ điểm bí mất của Hướng Vĩ! Đây là do tao tốn một khoản tiền lớn mua chuộc tâm phúc của Hướng Vĩ an bài máy quay, mà có thể nhìn tử tế lại." Đường Phong lừa hắn.
Lệ Hạo là bị Hứa Cường đánh gục, ngay cả bản thân mình đang ở chỗ nào cũng không biết, nghe Đường Phong nói vậy, hắn cũng không hoài nghi, cái xã hội hiện tại này, chỉ cần có tiền thì có gì mà không làm được chứ? Hắn biết người của Hướng Vĩ tối nay quả thật là tới đón chúng, chỉ là mình vận khí không tốt nên mới bị bắt.
"Anh Vĩ vừa gọi điện thoại tới, nói là cái tên gọi là Lê Hạo trong nhóm các anh bị Hoa Hưng xã mang đi rồi." Trên màn hình, một nam tử quay lưng về phía máy quay nói.
"Con chuột bị bắt rồi ư?" Long ca có chút không dám tin, hỏi.
"Tôi thấy hắn là tự mình đầu hàng Hoa Hưng xã thì đúng hơn!" Chiến Thần nói.
Nghe thấy vậy, Lê Hạo nắm chặt song quyền, hắn nhìn chằm chằm vào màn hình. Tiếp theo người đó lại nói một câu khiến Lê Hạo không dám tin.
"Vậy Lê Hạo hiện tại đã nằm trong tay Hoa Hưng xã rồi, cho nên việc các anh yêu cầu sử hắn đã không thể làm được, nếu như..." Người trên màn hình còn chưa nói xong thì màn hình rung mấy cái rồi truyền ra tiếng xè xè.
Hứa Cường giả vờ vỗ lên màn hình, nói: "Thời khắc quan trọng thì lại xảy ra vấn đề!"
Quỷ diện cười lạnh hai tiếng, nói: "Cự ly quá xa, xảy ra vấn đề cũng là điều khó tránh, có điều Long Chiến Thiên Nhai đúng là khá thật, không ngờ lại hạ thủ cả với người của mình, ài!"
Lệ Hạo sau khi nghe xong câu này cả người đờ đẫn, hắn không ngờ các huynh đệ lại đối đãi với mình như vậy.
Đường Phong chậm rãi nói: "Sau trận đụng độ lần trước, bọn tao hoài nghi có người chống lưng cho chúng mày, không phải là tao khinh thường chúng mày, nhưng tao không cho rằng một tổ chức học sinh như chúng mày lại có thể có nhiều cao thủ như vậy. Sau khi điều tra tao mới biết thì ra chúng mày có Hướng Vĩ đứng sau giúp đỡ. ha ha, chiều ngày hôm nay, chúng ta vừa được tâm phúc của Hướng Vĩ mà chúng tao mua chuộc báo cho một số tin tức, hơn nữa còn nói vào tao rằng trong tay của chúng mày hình như còn nắm được thóp của Hướng Vĩ?"
Lê Hạo hiện tại tâm tàn như tro, ngẩng đầu lên lạnh lùng nhín được, nói: "Mày cho tao xem những cái này là có mục đích gì?"
Đường Phong lạnh lùng nhìn lại Lê Hạo, gằn từng chữ: "Tao muốn biết chúng mày nắm được thóp gì của Hướng Vĩ!" Đường Phong biết rằng, hiện tại nếu trực tiếp hói hắn về thế lực sau lưng hắn thì Lê Hạo khẳng định sẽ không nói. Mà chuyện liên quan tới Hướng Vĩ thì khác, sau khi nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, Đường Phong không tin Lê Hạo lại không hận bọn Long ca.
Lê Hạo cười thảm một tiếng, nói: "Thóp của Hướng Vĩ là gì thì tao không biết, tao chỉ biết có một đoạn ghi âm đang nằm trong di động của Long ca."
Đường Phong mắt sáng lên, trong lòng thầm tính toán thời gian, chắc cũng chuẩn rồi. Hắn nhìn về phía Hứa Cường gật gật đầu, Hứa Cường bất động thanh sắc làm một động tác nhỏ, trên màn hình lập lòe mấy cái rồi lại hiện hình.
Hơn chục người vốn đứng ở trong phòng không biết đã đi đâu rồi, lúc này chỉ còn hai người, một người là người vừa rồi nói chuyện với Long ca, hắn vẫn đứng quay lưng vào máy quay, còn một người thì đứng trong góc, tuy nhìn không rõ nhưng theo cách ăn mặc thì chính là Long ca.
"Nếu anh đưa thứ của anh Vĩ cho chúng tôi, vậy tất cả đều dễ nói rồi, chúng tôi không chỉ đưa anh ra khỏi XA, mà còn đảm bảo sẽ giao Lê Hạo cho các anh."
"Hừ, tôi có thể đáp ứng các anh, có điều sau khi chúng tôi an toàn rời khỏi XA, ai biết được bọn anh có giết người diệt khẩu hay không!"
"Được, đương nhiên không có vấn đề, tôi hiện tại đi an bài." Nói xong người đó liền bỏ đi.
Một lát sau, Long ca lưu lại trong phòng rút di động ra gọi: "Lão đại, Lê Hạo bị người của Hoa Hưng xã biết rồi, chúng ta không thể sử hắn được nữa."
"Cái gì? Anh sẽ tự phái người đi giải quyết hắn ư? Ồ, được, em biết rồi."
Xem tới đây, Đường Phong tắt màn hình, duỗi lưng một cái rồi nói: "Hiện tại mày biết rồi chứ? Không có ai tin mày cả, các mạng nhỏ cũng mày cũng nguy tại sớm chiều! Muốn sống thì chỉ có hợp tác với bọn tao tôi."
Ở phía bên kia, những lời nói mạc danh kỳ diệu vừa rồi của Quan Trí Dũng vừa rồi khiến cho Long ca rất bực mình, một lát sau hắn mới có phản ứng, chỉ vào Quan Trí Dũng, nói: "Mày rốt cuộc là ai?"
Quan Trí Dũng cười hắc hắc: "Xin lỗi, tao chỉ là tìm mày để phối hợp diễn kịch mà thôi. Còn tao là ai thì rồi mày cũng sẽ biết." Vừa dứt lời, hơn chục huynh đệ của Chấp Pháp đường cầm súng từ ngoài chạy vào, mũi súng đen sì nhắm vào bọn Long ca.
Long ca biết mình đã bị lừa, nhưng đã muộn rồi.
Sau khi đánh ngất bọn Long ca, lột quần áo của hắn, Quan Trí Dũng để các tiểu đệ lôi đám người của Long ca đi, sau đó để Phong tử thay quần áo của Long ca vào, tìm một góc thích hợp để diễn kịch.
Còn Lê Hạo thì lúc này đang đờ đẫn ngồi trên ghế, hắn không ngờ ngay cả lão đại cũng không tin mình, còn muốn tự phái người tới giết hắn.
/219
|