Ngày hôm sau, Đường Phong nhận được tin tức từ Ám Lang, 12h chiều nay có xe tới đón Long ca của Long Chiến Thiên Nhai cùng với tứ đại hộ pháp và thập nhị cầm tinh xuất tỉnh. Lão đại Lê Hạo của thập nhị cầm tinh trốn ở trong nhà dân ở khu ngoại ô phía Tây, những người khác thì đi cùng nhau. Ám Lang đã phái người tới khống chế bọn chúng.
Đường Phong đã từ các huynh đệ biết được cuộc cãi vã nội bộ của Long Chiếu Thiên Nhai tối hôm đó, lúc này nghe Ám Lang nói Lê Hạo không đi cùng những người khác, mà một mình trốn ở một chỗ, Đường Phong mắt sáng lên, trong lòng có kế hoạch mới.
Bọn chúng đã không tin tưởng cả huynh đệ của mình, vậy Hoa Hưng xã vừa hay có thể lợi dụng cơ hội này để moi ra được độc thủ ở sau lưng Long Chiến Thiên Nhai. Chỉ là phải lợi dụng như thế nào đâu? Trực tiếp bắt Lê Hạo rồi tra hỏi ư? Đây không phải là điều mà Đường Phong muốn, với thủ đoạn của hắn tất nhiên nắm chắc có thể khiến Lê Hạo phải nói ra, nhưng tính chân thực của lời khai lại không cao, mình không hiểu biết một chút nào về thế lực sau lưng chúng, cho dù hắn nói dối thì mình cũng không thể phân biệt được.
Đường Phong ngồi trên sa lông day day thái dương, nếu để huynh đệ Hoa Hưng xã diễn kịch thì sẽ khiến sự hiểu lầm giữa song phương càng sâu thêm, khiến Lê Hạo biết rằng minh đã hoàn toàn bị huynh đệ bỏ rơi, quay về chỉ có đường chết, sau đó mình vừa thi ân vừa ra oai với hắn, chắc có thể lợi dụng được, nhưng vấn đề là phải diễn kịch thế nào đây?
Lúc Đường Phong đang khổ sở suy nghĩ thì cửa thư phòng bị người ta đẩy ra, Quan Trí Dũng bước vào, nói: "Lão đại, còn có 3 ngày nữa là giao thừa rồi, phía Hữu Thủ đã chuẩn bị xong, ngày mai cũng chính là ngày bang phái của Phỉ Phỉ thành lập, anh xem xem có thêm chủ ý gì nữa không?"
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng, sau đó nói: "Những cái này tạm thời không cần nhắc đến vội, tao có chuyện muốn thương lượng với mày, mày ngồi xuống đi."
Sau khi Quan Trí Dũng ngồi xuống, Đường Phong liền đem suy nghĩ vừa rồi nói với hắn.
Quan Trí Dũng trầm mặc một lát, sau đó nói: "Lão đại, kế hoạch của anh đúng là rất hay, nhưng muốn thực hiện được thì khá khó khăn đấy. Nếu như người của Long Chiến Thiên Nhai buổi tối muốn rời khỏi XA, vậy chúng ta chỉ có hai lựa chọn. Một là trước khi chúng rời đi bắt lấy chúng, hai chính là nửa đường ngăn cản. Nhưng vấn đề là hiện tại Lê Hạo căn bản là không đi cùng người của Long Chiến Thiên Nhai, hắn chắc cũng không biết người của Long Chiến Thiên Nhai hiện tại đang ở đâu, nếu bắt chúng trước, rất khó để chúng hoài nghi là Lê Hạo bán đứng. Nếu nửa đường ngăn cản, chúng ta không biết Lê Hạo liệu có đi cùng chúng hay không. Nếu không đi cùng, vậy Lê Hạo cũng không biết thời gian xuất phát và địa điểm chính xác của chúng, vậy thì bọn chúng cũng không hoài nghi Lê Hạo."
"Tao cũng biết vậy, cho nên mới tìm mày thương lượng." Đường Phong dùng tay vẽ vẽ lên sa lông, đây là một cơ hội tốt, nếu có thể thành công thì sẽ biết được rõ về thế lực thần bí ở sau lưng Long Chiến Thiên Nhai. Hoa Hưng xã cũng có thể chuẩn bị kỹ càng hơn, hắn biết thế lực thần bí đó sẽ không dễ dàng buông bỏ XA như vậy đâu, Long Chiến Thiên Nhai không thể ở lại đây thì chúng chắc chắn sẽ phái người khác tới.
Quan Trí Dũng mắt đột nhiên sáng lên, nói: "Lão đại, anh không phải từng nói là Long Chiếu Thiên Nhai và Hướng Vĩ có cấu kết với nhau sao? Anh xem chúng ta có thể hạ thủ từ phương diện này không?"
Đường Phong lắc đầu, nói: "Đúng là Long Chiến Thiên Nhai có cấu kết với Hướng Vĩ, mà Long Chiến Thiên Nhai tựa hồ còn nắm được thóp của Hướng Vĩ. Tối nay Long Chiến Thiên Nhai rời khỏi XA cũng là do Hướng Vĩ an bài. Nhưng mày cũng biết đấy, Hướng Vĩ rất có địch ý với chúng ta, nếu không cũng không ủng hộ Long Chiến Thiên Nhai rồi hạ thủ với Hoa Hưng xã, muốn hạ thủ từ trên người hắn, không dễ làm đâu."
Quan Trí Dũng nghĩ một lát, sau đó nói: "Vậy chính ta trước tiên chỉ có thể khống chế người của Long Chiến Thiên Nhai, sau đó bức hỏi từng thằng, em không tin bọn chúng thằng nào cũng là mồm sắt răng đồng đâu.”
Đường Phong không nói gì, hắn tựa hồ như nghĩ tới gì đó, một lát sau liền cười lạnh, nói: "Được rồi, tao có chủ ý rồi, nói không chừng lầm này có thể nhất tiễn tam điêu đấy!"
Tiếp theo liền nói ý kiến của mình cho Quan Trí Dũng nghe, Quan Trí Dũng càng nghe càng kích động, chủ ý này của lão đại tuy hơi độc nhưng quả thực là không tồi, nếu vận khí tốt không những có thể đạt được mục đích của mình, nói không chừng còn có thể kéo tên tiểu tử Hướng Vĩ đó xuống ngựa.
Quan Trí Dũng đứng dậy đi an bài, còn Đường Phong thì vẫn ngồi trên ghế sa lông, khóe miệng treo một nụ cười tàn ác, nói: "Long Chiến Thiên Nhai? Thế lực thần bí? Hướng Vĩ? Hừ hừ!"
Kế hoạch của Đường Phong kỳ thực rất đơn giản, hắn để Quan Trí Dũng đi an bài mấy tiểu đệ giả dạng làm nhân mã của Hướng Vĩ, sau đó hắn lại gọi điện thoại cho Tôn lão gia tử, muốn có số điện thoại của Hướng Vĩ, để Ám Lang mang máy bắt tín hiệu tới gần nhà của Hướng Vĩ để nghe trộm điện thoại của hắn. Trước khi Hướng Vĩ phái người đi đón Long Chiến Thiên Nhai nhất định phải liên hệ trước với bọn chúng. Tới lúc đó Quan Trí Dũng sẽ dẫn người mạo nhận là người của Hướng Vĩ tới địa điểm tiếp đón, trước khi người của Hướng Vĩ đến sẽ đón người của Long Chiến Thiên Nhai đi.
Long Chiến Thiên Nhai muốn ly khai, Long ca có thể sẽ gọi điện thoại cho Lê Hạo, tới lúc đó Ám Lang sẽ khống chế Lê Hạo. Đợi khi người của Long Chiến Thiên Nhai biết mình bị lừa, lại để Lê Hạo xuất hiện trước mặt chúng, kết quả tất nhiên không cần phải nói, người của Long Chiến Thiên Nhai nhất định sẽ cho rằng Lê Hạo bán đứng chúng. Mà về phía Lê Hạo, Đường Phong tất nhiên có biện pháp.
Nếu Long ca lúc ly khai không gọi điện thoại cho Lê Hạo, vậy thì càng tốt, Ám Lang vẫn sẽ khống chế Lê Hạo. Còn phía Quan Trí Dũng vẫn sẽ giả vờ tới cùng, để người của Long Chiến Thiên Nhai cho rằng Hướng Vĩ muốn trừ khử chúng, tới lúc đó lại cho bọn chúng có cơ hội chạy thoát hai người, vậy Hướng Vĩ sẽ xui xẻo rồi. Nếu không thể kích cho Lê Hạo hiểu nhầm Long Chiến Thiên Nhai, vậy thì sau cùng sẽ án theo lời Quan Trí Dũng mà làm, cường hành bức cung! Nói chung bất kể kết quả như thế nào, đều vẫn là Hoa Hưng xã chiếm tiện nghi.
Gác điện thoại của Ám Lang, Đường Phong thầm thở phào, chuyện đã an bài xong rồi, hiện tại chỉ cần đợi kết quả buổi tối. Mấy ngày nay Đường Phong cảm thấy đỡ hơn nhiều. Đường Phong phát hiện mình tựa như đột nhiên nhìn thấy gì đó, hơn nữa sự lãnh đạm hiện tại cũng không phải là giả vờ, đây mới là bộ mặt thật của hắn, chỉ là từ sau khi rời khỏi bộ đội, mình ít khi thành thật như vậy mà thôi.
Cha mẹ ra đi đã là chuyện không thể tránh khỏi, hiện tại điều hắn cần làm chính là bảo vệ huynh đệ và muội muội ở bên cạnh, hắn không muốn có chuyện gì xảy ra với họ, cho nên hắn phải đối mặt với tất cả vấn đề, chỉ có hoàn toàn lãnh tĩnh, hắn mới có thể phát giác ra càng nhiều nguy cơ tiềm tàng!
"Anh, em vào được không?" Ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa, tiếp theo là giọng nói trong trẻo của Phỉ Phỉ vang lên. Đường Phong cười khổ trong lòng, Phỉ Phỉ hiện tại hoàn toàn khác hắn trước kia, lúc trước cô ta vào phòng mình có bao giờ gõ cửa đâu? Hắn biết đây đều là do mình tạo thành, có điều hắn không cho rằng đây là chuyện xấu.
"Vào đi." Đường Phong hờ hững nói. Hắn lạnh lùng với Phỉ Phỉ không có nghĩa là hắn không quan tâm cô ta, ngược lại, sau khi cha mẹ mất hắn càng quan tâm đến huynh đệ bên cạnh và muội muội duy nhất này hơn.
Phỉ Phỉ nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau khi tiến vào liền cười nói với Đường Phong: "Anh, anh giờ có bận không?"
Đường Phong nhíu mày, nói: "Có chuyện à?"
"Chị Tĩnh vừa gọi điện thoại tới, nói là có chuyện tìm anh, một lát nữa sẽ tới, em sợ làm phiền công việc của anh, cho nên tới nói trước với anh một tiếng."
Đường Phong gật đầu, trầm mặt mọt lúc, Cổ Tĩnh Hiệp là nữ nhân duy nhất khiến hắn động lòng, nhưng cô ta lại là bạn gái của bạn tốt của mình. Mình rốt cuộc có nên nói địa chỉ của cô ta cho Đinh Lỗi không? Ài bỏ đi, là mình không chạy được chứ không phải là mình muốn cướp, cứ để tùy duyên đi.
"Anh, anh không vui à? Có phải là tức giận Phỉ Phỉ không?" Thấy ca ca không nói gì, Phỉ Phỉ nhỏ giọng nói.
Đường Phong cố nặn ra một nụ cười: "Anh sao lại giận em chứ? Lát nữa cô ta tới thì em trực tiếp đưa cô ta vào đây nhé."
Phỉ Phỉ thấy ca ca không ngờ lại mỉm cười, có chút kinh ngạc, mấy ngày nay đây là lần đầu tiên ca ca cười trước mặt cô ta, tuy nụ cười không xán lạn như trước, nhưng Phỉ Phỉ trong lòng rất cao hứng, cũng rất ủy khuất.
"Anh, anh gần đây rất lãnh cảm với em, có phải là không quan tâm đến em nữa không? Trách em làm phiền anh à?" Phỉ Phỉ có chút ủy khuất.
Đường Phong vỗ đầu Phỉ Phỉ, nói: "Nhóc con, đừng nghĩ lúc tung, ca ca sao lại trách em làm phiền chứ? Biểu hiện bên ngoài thường không phải là thật đâu, quan tâm thì cũng không cần phải biểu đạt thông qua ngôn ngữ làm gì."
"Anh, em thực sự cảm thấy anh đã thay đổi rồi."
"Thật ư? Có lẽ vậy, có điều đây mới thực sự là anh. Anh mà em thấy trước kia chỉ là ngụy trang mà thôi, kỳ thực anh trước giờ đều như vậy. Anh mệt rồi, không còn sức để ngụy trang mình nữa, sau này em sẽ quen thôi." Đường Phong hờ hững nói.
"Anh, cho dù anh biến thành ác ma, e cũng vẫn ủng hộ anh! Chỉ là xin anh đừng bỏ em, được không?"
Ác mà ư? Ha ha, ác ma so với tử thần thì tính là gì chứ?
"Nhóc con, em nghĩ nhiều quá, anh sẽ không biến thành ác ma đâu, anh càng sẽ không bỏ rơi em, biết chưa?"
Phỉ Phỉ gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Một lát sau, Cổ Tĩnh Tiệp tới, Đường Phong nói cho cô ta biết địa chỉ và tình hình của Đinh Lỗi. Cổ Tĩnh Tiệp hiển nhiên rất kích động, không chào hỏi gì đã chạy ngay ra ngoài, Đường Phong nhìn ra được, cảm tình của Cổ Tĩnh Hiệp đối với Đinh Lỗi rất sâu đậm, hắn trong lòng thầm chúc phúc cho bọn họ.
Mối tình đầu của mình chưa bắt đầu đã chết non rồi, Đường Phong có chút chua xót. Có điều lại nghĩ lại, đây là chuyện tốt, thứ xa xỉ như ái tình tạm thời vẫn chưa thuộc về hắn.
Cả biểu chiều Đường Phong đều ở thư phòng, Hoa Hưng xã hiện tại đã khống chế XA, địch nhân duy nhất là Long Chiến Thiên Nhai cũng sẽ tan rã vào tối nay. Hướng Vĩ tuy rằng là một ẩn hoạn, nhưng có lão gia tử thì hắn cũng không dám trực tiếp hạ thủ với Hoa Hưng xã, huống chi qua đêm này nói không chừng mình còn mang tới một sự kinh hỉ cho Hướng Vĩ.
Hiện tại, Đường Phong muốn bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch phát triển sau này của Hoa Hưng xã, chỉ khống chế XA thôi thì không đủ, con đường hắn muốn đi còn rất dài.
Đường Phong đã từ các huynh đệ biết được cuộc cãi vã nội bộ của Long Chiếu Thiên Nhai tối hôm đó, lúc này nghe Ám Lang nói Lê Hạo không đi cùng những người khác, mà một mình trốn ở một chỗ, Đường Phong mắt sáng lên, trong lòng có kế hoạch mới.
Bọn chúng đã không tin tưởng cả huynh đệ của mình, vậy Hoa Hưng xã vừa hay có thể lợi dụng cơ hội này để moi ra được độc thủ ở sau lưng Long Chiến Thiên Nhai. Chỉ là phải lợi dụng như thế nào đâu? Trực tiếp bắt Lê Hạo rồi tra hỏi ư? Đây không phải là điều mà Đường Phong muốn, với thủ đoạn của hắn tất nhiên nắm chắc có thể khiến Lê Hạo phải nói ra, nhưng tính chân thực của lời khai lại không cao, mình không hiểu biết một chút nào về thế lực sau lưng chúng, cho dù hắn nói dối thì mình cũng không thể phân biệt được.
Đường Phong ngồi trên sa lông day day thái dương, nếu để huynh đệ Hoa Hưng xã diễn kịch thì sẽ khiến sự hiểu lầm giữa song phương càng sâu thêm, khiến Lê Hạo biết rằng minh đã hoàn toàn bị huynh đệ bỏ rơi, quay về chỉ có đường chết, sau đó mình vừa thi ân vừa ra oai với hắn, chắc có thể lợi dụng được, nhưng vấn đề là phải diễn kịch thế nào đây?
Lúc Đường Phong đang khổ sở suy nghĩ thì cửa thư phòng bị người ta đẩy ra, Quan Trí Dũng bước vào, nói: "Lão đại, còn có 3 ngày nữa là giao thừa rồi, phía Hữu Thủ đã chuẩn bị xong, ngày mai cũng chính là ngày bang phái của Phỉ Phỉ thành lập, anh xem xem có thêm chủ ý gì nữa không?"
Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng, sau đó nói: "Những cái này tạm thời không cần nhắc đến vội, tao có chuyện muốn thương lượng với mày, mày ngồi xuống đi."
Sau khi Quan Trí Dũng ngồi xuống, Đường Phong liền đem suy nghĩ vừa rồi nói với hắn.
Quan Trí Dũng trầm mặc một lát, sau đó nói: "Lão đại, kế hoạch của anh đúng là rất hay, nhưng muốn thực hiện được thì khá khó khăn đấy. Nếu như người của Long Chiến Thiên Nhai buổi tối muốn rời khỏi XA, vậy chúng ta chỉ có hai lựa chọn. Một là trước khi chúng rời đi bắt lấy chúng, hai chính là nửa đường ngăn cản. Nhưng vấn đề là hiện tại Lê Hạo căn bản là không đi cùng người của Long Chiến Thiên Nhai, hắn chắc cũng không biết người của Long Chiến Thiên Nhai hiện tại đang ở đâu, nếu bắt chúng trước, rất khó để chúng hoài nghi là Lê Hạo bán đứng. Nếu nửa đường ngăn cản, chúng ta không biết Lê Hạo liệu có đi cùng chúng hay không. Nếu không đi cùng, vậy Lê Hạo cũng không biết thời gian xuất phát và địa điểm chính xác của chúng, vậy thì bọn chúng cũng không hoài nghi Lê Hạo."
"Tao cũng biết vậy, cho nên mới tìm mày thương lượng." Đường Phong dùng tay vẽ vẽ lên sa lông, đây là một cơ hội tốt, nếu có thể thành công thì sẽ biết được rõ về thế lực thần bí ở sau lưng Long Chiến Thiên Nhai. Hoa Hưng xã cũng có thể chuẩn bị kỹ càng hơn, hắn biết thế lực thần bí đó sẽ không dễ dàng buông bỏ XA như vậy đâu, Long Chiến Thiên Nhai không thể ở lại đây thì chúng chắc chắn sẽ phái người khác tới.
Quan Trí Dũng mắt đột nhiên sáng lên, nói: "Lão đại, anh không phải từng nói là Long Chiếu Thiên Nhai và Hướng Vĩ có cấu kết với nhau sao? Anh xem chúng ta có thể hạ thủ từ phương diện này không?"
Đường Phong lắc đầu, nói: "Đúng là Long Chiến Thiên Nhai có cấu kết với Hướng Vĩ, mà Long Chiến Thiên Nhai tựa hồ còn nắm được thóp của Hướng Vĩ. Tối nay Long Chiến Thiên Nhai rời khỏi XA cũng là do Hướng Vĩ an bài. Nhưng mày cũng biết đấy, Hướng Vĩ rất có địch ý với chúng ta, nếu không cũng không ủng hộ Long Chiến Thiên Nhai rồi hạ thủ với Hoa Hưng xã, muốn hạ thủ từ trên người hắn, không dễ làm đâu."
Quan Trí Dũng nghĩ một lát, sau đó nói: "Vậy chính ta trước tiên chỉ có thể khống chế người của Long Chiến Thiên Nhai, sau đó bức hỏi từng thằng, em không tin bọn chúng thằng nào cũng là mồm sắt răng đồng đâu.”
Đường Phong không nói gì, hắn tựa hồ như nghĩ tới gì đó, một lát sau liền cười lạnh, nói: "Được rồi, tao có chủ ý rồi, nói không chừng lầm này có thể nhất tiễn tam điêu đấy!"
Tiếp theo liền nói ý kiến của mình cho Quan Trí Dũng nghe, Quan Trí Dũng càng nghe càng kích động, chủ ý này của lão đại tuy hơi độc nhưng quả thực là không tồi, nếu vận khí tốt không những có thể đạt được mục đích của mình, nói không chừng còn có thể kéo tên tiểu tử Hướng Vĩ đó xuống ngựa.
Quan Trí Dũng đứng dậy đi an bài, còn Đường Phong thì vẫn ngồi trên ghế sa lông, khóe miệng treo một nụ cười tàn ác, nói: "Long Chiến Thiên Nhai? Thế lực thần bí? Hướng Vĩ? Hừ hừ!"
Kế hoạch của Đường Phong kỳ thực rất đơn giản, hắn để Quan Trí Dũng đi an bài mấy tiểu đệ giả dạng làm nhân mã của Hướng Vĩ, sau đó hắn lại gọi điện thoại cho Tôn lão gia tử, muốn có số điện thoại của Hướng Vĩ, để Ám Lang mang máy bắt tín hiệu tới gần nhà của Hướng Vĩ để nghe trộm điện thoại của hắn. Trước khi Hướng Vĩ phái người đi đón Long Chiến Thiên Nhai nhất định phải liên hệ trước với bọn chúng. Tới lúc đó Quan Trí Dũng sẽ dẫn người mạo nhận là người của Hướng Vĩ tới địa điểm tiếp đón, trước khi người của Hướng Vĩ đến sẽ đón người của Long Chiến Thiên Nhai đi.
Long Chiến Thiên Nhai muốn ly khai, Long ca có thể sẽ gọi điện thoại cho Lê Hạo, tới lúc đó Ám Lang sẽ khống chế Lê Hạo. Đợi khi người của Long Chiến Thiên Nhai biết mình bị lừa, lại để Lê Hạo xuất hiện trước mặt chúng, kết quả tất nhiên không cần phải nói, người của Long Chiến Thiên Nhai nhất định sẽ cho rằng Lê Hạo bán đứng chúng. Mà về phía Lê Hạo, Đường Phong tất nhiên có biện pháp.
Nếu Long ca lúc ly khai không gọi điện thoại cho Lê Hạo, vậy thì càng tốt, Ám Lang vẫn sẽ khống chế Lê Hạo. Còn phía Quan Trí Dũng vẫn sẽ giả vờ tới cùng, để người của Long Chiến Thiên Nhai cho rằng Hướng Vĩ muốn trừ khử chúng, tới lúc đó lại cho bọn chúng có cơ hội chạy thoát hai người, vậy Hướng Vĩ sẽ xui xẻo rồi. Nếu không thể kích cho Lê Hạo hiểu nhầm Long Chiến Thiên Nhai, vậy thì sau cùng sẽ án theo lời Quan Trí Dũng mà làm, cường hành bức cung! Nói chung bất kể kết quả như thế nào, đều vẫn là Hoa Hưng xã chiếm tiện nghi.
Gác điện thoại của Ám Lang, Đường Phong thầm thở phào, chuyện đã an bài xong rồi, hiện tại chỉ cần đợi kết quả buổi tối. Mấy ngày nay Đường Phong cảm thấy đỡ hơn nhiều. Đường Phong phát hiện mình tựa như đột nhiên nhìn thấy gì đó, hơn nữa sự lãnh đạm hiện tại cũng không phải là giả vờ, đây mới là bộ mặt thật của hắn, chỉ là từ sau khi rời khỏi bộ đội, mình ít khi thành thật như vậy mà thôi.
Cha mẹ ra đi đã là chuyện không thể tránh khỏi, hiện tại điều hắn cần làm chính là bảo vệ huynh đệ và muội muội ở bên cạnh, hắn không muốn có chuyện gì xảy ra với họ, cho nên hắn phải đối mặt với tất cả vấn đề, chỉ có hoàn toàn lãnh tĩnh, hắn mới có thể phát giác ra càng nhiều nguy cơ tiềm tàng!
"Anh, em vào được không?" Ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa, tiếp theo là giọng nói trong trẻo của Phỉ Phỉ vang lên. Đường Phong cười khổ trong lòng, Phỉ Phỉ hiện tại hoàn toàn khác hắn trước kia, lúc trước cô ta vào phòng mình có bao giờ gõ cửa đâu? Hắn biết đây đều là do mình tạo thành, có điều hắn không cho rằng đây là chuyện xấu.
"Vào đi." Đường Phong hờ hững nói. Hắn lạnh lùng với Phỉ Phỉ không có nghĩa là hắn không quan tâm cô ta, ngược lại, sau khi cha mẹ mất hắn càng quan tâm đến huynh đệ bên cạnh và muội muội duy nhất này hơn.
Phỉ Phỉ nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sau khi tiến vào liền cười nói với Đường Phong: "Anh, anh giờ có bận không?"
Đường Phong nhíu mày, nói: "Có chuyện à?"
"Chị Tĩnh vừa gọi điện thoại tới, nói là có chuyện tìm anh, một lát nữa sẽ tới, em sợ làm phiền công việc của anh, cho nên tới nói trước với anh một tiếng."
Đường Phong gật đầu, trầm mặt mọt lúc, Cổ Tĩnh Hiệp là nữ nhân duy nhất khiến hắn động lòng, nhưng cô ta lại là bạn gái của bạn tốt của mình. Mình rốt cuộc có nên nói địa chỉ của cô ta cho Đinh Lỗi không? Ài bỏ đi, là mình không chạy được chứ không phải là mình muốn cướp, cứ để tùy duyên đi.
"Anh, anh không vui à? Có phải là tức giận Phỉ Phỉ không?" Thấy ca ca không nói gì, Phỉ Phỉ nhỏ giọng nói.
Đường Phong cố nặn ra một nụ cười: "Anh sao lại giận em chứ? Lát nữa cô ta tới thì em trực tiếp đưa cô ta vào đây nhé."
Phỉ Phỉ thấy ca ca không ngờ lại mỉm cười, có chút kinh ngạc, mấy ngày nay đây là lần đầu tiên ca ca cười trước mặt cô ta, tuy nụ cười không xán lạn như trước, nhưng Phỉ Phỉ trong lòng rất cao hứng, cũng rất ủy khuất.
"Anh, anh gần đây rất lãnh cảm với em, có phải là không quan tâm đến em nữa không? Trách em làm phiền anh à?" Phỉ Phỉ có chút ủy khuất.
Đường Phong vỗ đầu Phỉ Phỉ, nói: "Nhóc con, đừng nghĩ lúc tung, ca ca sao lại trách em làm phiền chứ? Biểu hiện bên ngoài thường không phải là thật đâu, quan tâm thì cũng không cần phải biểu đạt thông qua ngôn ngữ làm gì."
"Anh, em thực sự cảm thấy anh đã thay đổi rồi."
"Thật ư? Có lẽ vậy, có điều đây mới thực sự là anh. Anh mà em thấy trước kia chỉ là ngụy trang mà thôi, kỳ thực anh trước giờ đều như vậy. Anh mệt rồi, không còn sức để ngụy trang mình nữa, sau này em sẽ quen thôi." Đường Phong hờ hững nói.
"Anh, cho dù anh biến thành ác ma, e cũng vẫn ủng hộ anh! Chỉ là xin anh đừng bỏ em, được không?"
Ác mà ư? Ha ha, ác ma so với tử thần thì tính là gì chứ?
"Nhóc con, em nghĩ nhiều quá, anh sẽ không biến thành ác ma đâu, anh càng sẽ không bỏ rơi em, biết chưa?"
Phỉ Phỉ gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Một lát sau, Cổ Tĩnh Tiệp tới, Đường Phong nói cho cô ta biết địa chỉ và tình hình của Đinh Lỗi. Cổ Tĩnh Tiệp hiển nhiên rất kích động, không chào hỏi gì đã chạy ngay ra ngoài, Đường Phong nhìn ra được, cảm tình của Cổ Tĩnh Hiệp đối với Đinh Lỗi rất sâu đậm, hắn trong lòng thầm chúc phúc cho bọn họ.
Mối tình đầu của mình chưa bắt đầu đã chết non rồi, Đường Phong có chút chua xót. Có điều lại nghĩ lại, đây là chuyện tốt, thứ xa xỉ như ái tình tạm thời vẫn chưa thuộc về hắn.
Cả biểu chiều Đường Phong đều ở thư phòng, Hoa Hưng xã hiện tại đã khống chế XA, địch nhân duy nhất là Long Chiến Thiên Nhai cũng sẽ tan rã vào tối nay. Hướng Vĩ tuy rằng là một ẩn hoạn, nhưng có lão gia tử thì hắn cũng không dám trực tiếp hạ thủ với Hoa Hưng xã, huống chi qua đêm này nói không chừng mình còn mang tới một sự kinh hỉ cho Hướng Vĩ.
Hiện tại, Đường Phong muốn bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch phát triển sau này của Hoa Hưng xã, chỉ khống chế XA thôi thì không đủ, con đường hắn muốn đi còn rất dài.
/219
|