Giả Làm Vợ Của Em Trai (Sắc)

Chương 12  

/298



Bác sĩ điều trị chính mặc một chiếc áo blouse trắng lộn xộn không chịu nổi, cố gắng trấn tĩnh lại nói, “Chúng tôi nghi ngờ có cục máu đông chèn ép thần kinh thị giác của cậu ấy, đây là hiện tượng thường thấy khi não bộ bị tổn thương, cần tiến hành kiểm tra thêm một bước, nhưng bệnh nhân lại cực kỳ không phối hợp.”


Trong phòng đã là một mảnh hỗn độn, sắc mặt mỗi người bị đuổi ra đều khó coi, không khó tưởng tượng lúc trước Thương Nghiên Sơ đã nổi giận bao nhiêụ


Cô hiếm khi bày ra vẻ mặt không chút đề phòng này, vừa mệt mỏi lại vừa mềm mại, giống như không phải đang nói chuyện với cấp dưới, mà là nói chuyện với một người bạn tốt quen thân.


Bàn tay của Thương Ngu đang run rẩy, há miệng mới phát hiện mình đến ngay cả hô hấp cũng đang phát run.


“Có khả năng. . . chữa khỏi không?”


“Khó mà nói được.” Bác sĩ đẩy mắt kính, “Đối với tình huống trước mắt chúng tôi không đề nghị phẫu thuật lần thứ hai, nguy hiểm rấtlớn. Có thể thời gian lâu cục máu đông sẽ tự tiêu tan, nhưng thời gian này không có định số, có thể là vài tháng, cũng có thể là vài năm.”


Thương Ngu cúi đầu đè chặt huyệt Thái Dương, hít sâu mấy hơi ép bản thân phải tỉnh táo lại.


Việc cấp bách nhất bây giờ là phải ổn định hắn lại, để cho hắn tiếp nhận trị liệụ


“Nhưng chúng tôi đã thử mọi cách rồi, sếp Thương nhỏ không cho người ta đến gần.” Lục Tiếu cũng sứt đầu mẻ trán, mái tóc rối bù.


“Lúc anh ấy tỉnh lại thì náo loạn muốn đi tìm cô Thẩm, nhưng hiện tại cô Thẩm sống không thấy người chết không thấy xác, đi đâu mà tìm bây giờ. . .”


Thương Ngu nhìn Thương Nghiên Sơ tɾong phòng bệnh mê mang đưa tay sờ soạng giữa không trung, gắt gao nhíu mày.


Bỗng dưng, một ý nghĩ điên cuồng nổi lên tɾong lòng.


Hơi thở của cô hơi dồn dập, biết rõ như vậy vô cùng hoang đường, đúng thật là không thể nói lý, nhưng cô vẫn ma xui quỷ khiến mà cất bước.


Lục Tiếu nhận được một ánh mắt hiểu ý của cô, sau đó liền thấy khí thế quanh thân cô giống như thay đổi thành người khác, vừa thong thả lại vừa kiên định đi vào.


Tiếng đóng cửa rấtnhỏ khiến cho Thương Nghiên Sơ cảnh giác, hắn lập tức nghiêng đầu nhìn lại, nhưng con ngươi với thần thái sáng láng ngày thường lúc này lại trống rỗng, tầm mắt vô định rơi vào giữa không trung.


Trong lòng Thương Ngu lan tràn đau đớn dày đặc, cô chậm rãi đến gần hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ run, lúc mở miệng cũng không còn là giọng nói của mình nữa.


“A Nghiễn.”


Từng chữ mềm mại, âm điệu tăng lên, không khác gì Thẩm Niệm Ngữ.


Thương Nghiên Sơ hơi nghiêng đầu, trông như đang phân biệt âm thanh của cô.


Trên mặt hắn cũng không có cảm xúc kích động hay vui vẻ như cô dự đoán, vẫn lạnh lùng đứng tại chỗ, “Thẩm Niệm Ngữ?”


“Là em đây, A Nghiên.”


Thương Ngu cố gắng nhớ lại trạng thái lúc Thẩm Niệm Ngữ và Thương Nghiên Sơ ở chung với nhau, lần đầu tiên cô cảm thấy vô cùng may mắn vì hai người này phô trương rấtđủ, hận không thể mỗi ngày đều diễn trò ở trước mắt người khác, nếu không hiện tại dù cô có muốn bắt chước cũng không có cách nào.


Cô bước chậm lại hai bước, tiến lên bắt lấy cánh tay của Thương Nghiên Sơ.


Nơi chóp mũi phất qua một làn gió thơ๓, Thương Nghiên Sơ chợt run lên, đôi mắt hơi hơi mở to, nhìn vị trí mà cô đang đứng ở tɾong tưởng tượng của hắn.


Trong lòng Thương Ngu “lộp bộp” một tiếng, cho rằng mình nhanh như vậy đã lộ tẩy mất rồi. 





/298

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status