Gả Thế Thành Sủng Phi

Chương 10 - Ngày Hôm Sau

/77


Trời đã về chiều, nhưng mặt trời vẫn chưa lặn.

Thời tiết ấm áp, Từ Oản ôm Hoa nhi nằm dựa trên ghế, mắt hướng về cửa lớn bên kia.

Lúc còn bé thật sự là nhàn nhã tự tại, có phụ thân, có nhà rồi, không khí lại thật dễ chịu, cực kỳ thoải mái, nàng ôm Hoa nhi mềm mại trong lòng, khẽ vuốt ve, vuốt ve.

Không lâu sau, từ cửa chính quả nhiên xuất hiện bóng dáng Tiểu Cữu Cữu Từ Phượng thân vận bạch y.

Chỉ là, hắn vừa vào cửa đã nhìn thấy nàng, liền đưa tay ra hiệu cho nàng đi theo, rồi xoay người đi ra ngoài.

Từ Oản lập tức đứng bật dậy, đem Hoa nhi giao cho Hồng Châu, rồi cẩn thận dặn dò: Đem Hoa nhi đến chỗ Vương phu nhân, cẩn thận tìm Bình Nhi, giao cho Bình nhi là được rồi, nói là ở vườn hoa chơi thôi, đừng nói thêm gì khác.

Hồng châu ngẩng mặt, chưa hiểu ý lắm: Tiểu thư, trao lại cho Vương phu nhân không phải tốt hơn sao?

Từ Oản nhăn nhăn trán: Cứ làm theo lời ta nói, đưa cho Vương phu nhân như vậy, chẳng lẽ bà ta sẽ không trách tội Bình nhi sao? Sau đó sẽ như thế nào, ta chủ yếu không vấn đề gì, chẳng qua là đổi nha hoàn, ngươi sẽ không còn ngày tháng tốt đẹp d’đ/l/q’d nữa đâu, ngươi suy nghĩ một chút ~

Hồng châu bừng tỉnh hiểu ra, từ đó càng thêm thân thiết.

Từ Oản đi nhanh ra cửa chính, thấy Từ Phượng Bạch đang đứng bên một chiếc xe ngựa.

Tiến về phía trước, nàng lấm lét nhìn trái nhìn phải.

Tiểu Cữu Cữu, có phải phụ thân ta sắp tới không?

Ừ.

Tay Từ Phượng vừa trắng vừa lạnh, liền nắm tay nàng dắt đi, cảnh này tựa hồ như đã từng trong trí nhớ, lần đầu tiên hắn dắt tay nàng.

Từ Oản kinh ngạc nhìn hắn, tay hắn vừa đẹp, vừa mềm.

A Man, ngươi có thật sự muốn sống cùng phụ thân ngươi không?

...

Nơi này chính là nhà của ngươi, có thể cùng tỷ muội chơi đùa, cùng nhau lớn lên, không tốt sao?

Nhưng mà, ta vẫn muốn sống cùng phụ thân ta nữa.

Phụ thân ngươi hắn, hắn còn trẻ, còn phải tái giá, sanh hài tử, ta cảm thấy được. . . . . .

Giọng hắn khàn khàn, âm điệu càng lúc càng thấp .

Từ Oản ngẩng mặt, nói lời chất chứa trong lòng: Không việc gì, phụ thân có thành thân với ai, đối với tiểu nữ, suy cho cùng cũng không liên quan cho lắm.

Từ Phượng Bạch cảm thấy bất lực, đang nói chuyện, thì một người từ ngã rẽ vội vã chạy tới: Này!

Từ Oản sững sờ nhìn Triệu Lan Chi đang thở hồng hộc, cơ hồ thở không ra hơi, ho ra hai tiếng, tay chống đầu gối đứng ở trước mặt họ, hắn thở gấp, nhìn về phía nữ nhi nháy mắt, sau đó đứng thẳng người, lại nhìn về phía Từ Phượng Bạch nhướng mày.

Dừng xe một lúc cũng không được, lòng dạ của ngươi thật tốt ~

Từ Phượng Bạch quay mặt đi, hướng về phía phu xe ra lệnh: Đưa họ đi một đoạn.

Nói xong, lại nhìn Từ Oản: Bảo Hoa Quế thu dọn ít đồ, kể cả nha hoàn của ngươi, buổi tối sẽ đưa qua, nếu đến lúc đó ngươi còn chưa đổi ý.

Từ Oản đương nhiên cao hứng đáp lại: Được, ta nhất định không thay đổi chủ ý!

Nói xong nàng buông tay Từ Phượng, tiến lên kéo tay Triệu Lan Chi.

Phụ thân nàng mặt cười rạng rỡ, kéo nàng xoay người rời đi.

Trên phố, hai bên đều là quán nhỏ buôn bán, Triệu Lan Chi cũng lâu rồi không được ung dung thoải mái như vậy, cùng nữ nhi nhàn nhã đi dạo: A Man, phụ thân không nên dối gạt con, sau này có chuyện gì, ta sẽ đều nói cho con biết, được không?

Từ Oản gật đầu, nhìn xung quanh: Được, một lời đã định.

Hắn lôi ra túi gấm từ trong áo, quơ quơ trước mặt nàng: Thích gì nào, phụ thân mua cho con.

Nàng không hỏi lúc hắn đi tại sao lại lừa nàng, cũng không đòi hắn phải bảo đảm cái gì, lời từ một đứa bé mà nói, hắn có bảo


/77

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status