Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã

Chương 118 - Chương 116.2

/133


Có hai tiểu thái giám tiến lên kéo Thiệu thị chết như chó chết xuống ngay.

……

Long Triệt gật đầu vừa ý, híp mắt nhìn Chu Ngọc Lan, lạnh lùng quát lên: “Chu Ngọc Lan, ngươi thật to gan, dám ngang nhiên hành hung ngay trước mặt trẫm, cái này là ngươi đang giấu đầu lòi đuôi sao?”

Ban nãy rõ ràng là Thiệu thị sắp nói ra một chút bí mật rồi, lại bị Chu Ngọc Lan đập cho một cái này, đập chết luôn, lão ta có thể không tức giận sao?

Chu thị sợ tới mức run lẩy bẩy, lập tức quỳ xuống đất khóc lóc kể lể, bảo: “Hoàng thượng, sau khi thần phụ gả vào Phàn Dương Vương phủ vẫn luôn giữ khuôn phép, chưa từng làm một chút việc trái với lương tâm nào, thì lấy gì mà giấu đầu lòi đuôi? Sau khi Khởi La về Phàn Dương Vương phủ, thần phụ cũng muốn đối xử với nàng cho tốt, nhưng mà nàng hoàn toàn không cho thần phụ thân cận nàng mà.”

“Ấy.” Quân Khởi La ngẩng đầu khỏi ngực của Long Dận, bực tức nói: “Thẩm phu nhân không thể trách ta được, ta vừa mới về thì đã gặp phải sát thủ, nếu mạng không lớn, thì đã chết mấy lần rồi. Thậm chí, buổi tối ngày hôm trước còn có người thả chừng trăm con rắn độc vào trong viện ta, đường đường là Phàn Dương Vương phủ mà lại bị kẻ cắp bỏ nhiều rắn độc như thế vào trong viện, ngươi bảo ta dám dễ dàng cho người ta đến gần ta à?”

Chu thị hối hận ban nãy đã nói những lời kia, đã biết chắc chắn Quân Khởi La không ngu đến nỗi làm thinh từ lâu rồi, nhưng nào ngờ nàng ta lại nói chuyện này ra ngay trước mặt moi người? Quả đúng là tính tình không để cho bản thân mình chịu thiệt thòi một chút nào!

Mọi người lại kinh ngạc, một con rắn độc thì có thể nói là nó tự bò đi, trên trăm con rắn độc thì rất là có vấn đề rồi!

Chỉ nói Quân Khởi La ở bên ngoài qua ngày quá gian nan, không ngờ tới sau khi về thì cũng gian nan như thế này. Nếu thật sự đúng như nàng nói, thì làm sao mà dám để người ta đến gần chứ? Người có ý thì tùy tiện cho một chút đồ này nọ vào trong thức ăn của nàng, cũng đủ cho nàng uống một bình rồi.

Nước của Phàn Dương Vương phủ này thật đúng là đủ thâm, người cũng đủ ác độc, về sau, ngàn vạn lần không thể gả nữ nhi qua! Có mấy quan viên ngày trước nhìn trúng thế lực của Phàn Dương Vương phủ, muốn gả nữ nhi qua, cũng từ bỏ ý nghĩ ngay.

Long Túc Vân nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Uyển Tâm vẫn không nhúc nhích cách chân mình không xa, rồi lại nhìn Quân Khởi La đang đỏ hoe đôi mắt. Hắn hoàn toàn chưa từng nghĩ nàng lại bị người ta bắt uống thuốc độc, cũng chưa từng nghĩ nàng gặp nhiều gian nan trong Phàn Dương Vương phủ như vậy. Thế mà Thẩm Uyển Tâm lại còn nói Quân Khởi La ở trong phủ khi dễ mẫu tử các nàng, bây giờ nghĩ lại, người ta cũng đã không hề tiếp cận ngươi, thì làm sao mà khi dễ các ngươi kia chứ?

“A La, thế mà lại có chuyện như thế?” Thẩm Cẩm Thành làm như kinh ngạc hỏi, thấy Quân Khởi La không thèm để ý tới mình, thì lại tự trách, nặn ra hai giọt nước mắt già ra rồi nói: “Cũng tại vi phụ không đủ quan tâm tới con mà.”

Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, khinh bỉ chung quanh khiến Thẩm Cẩm Thành đỏ mặt nóng tai, lòng vừa hận chết Quân Khởi La, mà ông ta cũng có được một tin tức từ trong lời nói của nàng, đó chính là Thẩm Phúc thật sự lén lút thả rắn độc vào trong viện của nàng ta!

Thẩm Phúc, lành ít dữ nhiều!

“Thẩm đại nhân quan tâm ta thì ta cũng không dám muốn.” Quân Khởi La thản nhiên nói: “Nhưng mà nếu Thẩm phu nhân là một người lương thiên, thế thì, như vầy đi, mắt thấy hôn lễ của ta và A Dận còn khoảng một tháng nữa, ta thì không có nương quan tâm, mặc dù A Dận đã nói ta không được Thẩm đại nhân nhận mặt, ta không cần phải ra của hồi môn, nhưng mà làm sao ta có thể không ra của hồi môn chứ? Không thể để cho người ta nói Phàn Dương Vương phủ chúng ta muốn chiếm tiện nghi của cô gia! Ta nghe nói Vương phủ gả nữ nhi, của hồi môn đều là 120 gánh, Thẩm phu nhân cứ chuẩn bị 100 gánh của hồi môn cho ta, mười vạn lượng lượng bạc trong nhà*, ba điền trang, sáu cửa hàng đi!”

*Gốc là hiện ngân [现银]: Nghĩa là tiền bạc hiện có. Nên ta nghĩ hiểu theo như thế cũng được.

Long Dận lén cười sặc, tiểu thê tử của y đúng là người thích tận dụng mọi thứ, thì làm sao có thể buông tha cơ hội vơ vét của cải này chứ?

Có lẽ để phản bác lại câu nói “Không được Thẩm đại nhân nhận mặt” kia của Quân Khởi La, Thẩm Cẩm Thành vội vàng nói: “A La nói gì thế? Làm sao Phàn Dương Vương phủ chúng ta gả nữ nhi mà không có của hồi môn chứ? Vi phụ đã bàn bạc từ lâu với mẫu…… thượng lượng với Vương phi rồi, chuẩn bị 160 gánh của hồi môn, 20 vạn lượng bạc và năm cái điền trang, mười gian cửa hàng.”

Ở đằng sau, lúc báo đồ hồi môn, Thẩm Cẩm Thành nói một câu, thì Chu thị lại đớn đau một cái, sau đó nghĩ thầm, với sự quan tâm của ma ốm kia với Quân Khởi La, phải làm sính lễ không tệ, đến lúc đưa tay khấu trừ vào sính lễ của Tấn Vương phủ, nói không chùng còn có thể kiếm lại đấy!

“Hôm ấy lúc lão Hầu phu nhân tới trao đổi canh thiếp xong, thì ta đã tính toán của hồi môn của con với cha con rồi, con đường đường là dòng chính nữ của Vương phủ chúng ta, nên được những thứ của hồi môn này!” Chu thị nói phụ họa với nụ cười nhăn nhúm khó coi.

Mọi người thổn thúc một lát, thầm nghĩ, của hồi môn gả công chúa cũng không hơn thế này! Nhưng mà vốn Thẩm gia là thương nhân có tài lực, cộng thêm nền tảng là Phàn Dương Vương phủ, trong vọng tộc của kinh thành thì của cải cũng có thể xem như là rất hùng hậu, tất nhiên cho ra những thứ đồ hồi môn này được, nhưng mà tóm lại là phải phun máu rồi.

Quân Khởi La nở nụ cười tươi như hoa, uất ức ban nãy cũng như tan thành mây khói, chỉ nghe thấy giọng nói thánh thót của nàng được cất lên: “Thế thì cảm ơn Thẩm đại nhân rồi.”

Những thứ của hồi môn này toàn là của cải của Phàn Dương Vương phủ, nàng nhận được đó phải là chuyện hiển nhiên, cho nên câu nói cảm ơn với Thẩm Cẩm Thành cũng chỉ là thuận miệng thôi, chứ không phải là thật sự cảm kích. Mà nàng còn muốn nhiều thứ hơn thế này, nàng muốn lấy lại từng thứ từng thứ của Phàn Dương Vương phủ lại, mà tất cả những thứ gì của Thẩm gia cũng sắp bị nàng thu vào trong túi, là lãi mấy người bọn họ ăn ở mấy năm nay!

Ít nhất năm mươi lượng bạc cũng không có, trong lòng Thẩm Cẩm Thành rất đau, rất đau đớn, như bị bóp nghẹt khiến hắn khó chịu.

“Được rồi, những thứ này là chuyện nhà của các ngươi, đợi lát nữa về Phàn Dương Vương phủ rồi tự các ngươi thương lượng sau.” Long Triệt liếc nhìn Quân Khởi La thâm sâu, hắng giọng rồi nói: “Chu Ngọc Lan, ngươi còn chối cãi gì nữa?”

Trong lòng Chu thị biết hoàng thượng không phải là kẻ dễ gạt, ngước mắt nhìn Thẩm Uyển Tâm đang nằm trên mặt đất, buồn bã nói: “Bẩm hoàng thượng, thẩn phụ làm chuyện như thế, là do ban nãy Q.V/l/q/d lão phu nhân bị ma nhập, nói ra quá thì khiến người ta sợ hãi, sợ bẩn lỗ tai của hoàng thượng, hoàng hậu và các vị đại nhân; hơn nữa, thật sự là nữ nhi của thần nữ bất tỉnh nhân sự, nếu còn trì hoàn, thì sẽ mất mạng, cầu xin hoàng thượng mời thái y đến xem cho nàng đi.”

Chu thị nói thật hiên ngang lẫm liệt, rửa cho mình sạch sẽ hết, nhưng mà hạt giống hoài nghi đã nảy mầm rồi, thì làm sao có thể rửa cho sạch hết được đây? Nhưng mà Thiệu thị đã chết, không có chứng cứ, thì cũng đành chịu thôi.

Quân Khởi La cũng hiểu rõ điều này, cho nên đói phó với Chu thị, nàng không vội.

Mọi người nghe Chu thị nói xong thì chuyển mắt lên cơ thể Thẩm Uyển Tâm, lúc trước nghe nói An Vương có tình cảm với nàng rất sâu đậm, chỉ nhận định mỗi mình nàng, nhưng mà nằm trên mặt đất đã khá lâu rồi, tuy rằng chắc chắn nàng không thể làm An Vương phi, nhưng ít nhất cũng cần phải có biểu hiện một chút mới phải chứ. Nhưng vẻ mặt hắn đờ đẫn, cứ đưa mắt nhìn chằm chằm vào Quân Khởi La, chắc là hối hận rồi. Mặt khác, cái gọi là tình thâm của hắn ta đối với Thẩm Uyển Tâm, cuối cùng cũng chỉ là như thế mà thôi!

Xem Tấn Vương thế tử người ta thì lại khác hẳn, mặc dù hơi tàn nhẫn với người khác một chút, nhưng mà lại đối xử dịu dàng với nữ nhân của mình, bảo vệ kia, nó đúng là rất chân thành!

Thấy mọi người thờ ơ, trái lại còn có cái nhìn mang vẻ tán thưởng đối với ma ốm làm nữ nhi mình bị thương, trong lòng Chu thị hận vô cùng mà!

“Hoàng thượng.” Chu thị dập đầu liên hồi với Long Triệt, rồi lại khóc lóc kể lể nói: “Nữ nhi của thần phụ bị kẻ xấu làm hại đã đủ đáng thương rồi, cầu xin người cứu lấy nàng đi.”

Mặc dù Long Triệt không vui, nhưng vẫn nói: “Thư Kim Toàn, đi mời thái y trực ban đến đây.”

“Đợt một chút.” Quân Khởi La gọi Thư Kim Toàn đang định đi gọi thái y, lấy một viên thuốc màu trắng từ trong ngực ra, mùi thơm ngát ập vào mũi, đâu đó còn mang theo mùi hương của nhân sâm ngàn năm, có lẽ là thuốc tốt! “Hoàng thượng, tuy Thẩm đại tiểu thư có sai trước, nhưng A Dận ra tay thì cũng không đúng. Nếu như vì thế mà Thầm đại tiểu thư có chuyện gì, thì trong lòng thần nữ cũng ăn ngủ khó yên.”

Tất nhiên nàng sẽ không quan tâm đến sống chết của Thẩm Uyển Tâm, nhưng cũng không muốn nàng chết trên tay Long Dận, mà nàng còn rất muốn xem Thẩm Uyển Tâm tỉnh lại luôn, dáng vẻ lúc bị đưa tới Tiêu


/133

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status