Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã

Chương 117 - Chương 116

/133


Mọi người vẫn chưa hoàn hồn khỏi một cước Long Dận đã đá Thẩm Uyển Tâm kia, thì lại nghe thấy tiếng Thiệu thị la hét “Quỷ”, cuối cùng là ầm ĩ cái gì nữa đây?

Ha ha, Thiệu Thu Cúc, cuối cùng các ngươi cũng thấy được, ta đã đợi chờ thời khắc này từ rất lâu rồi đấy! Quân Khởi La làm như không thèm để ý đến ánh mắt mọi người dời từ trên người Thiệu thị về phía mình, dùng giọng nói buồn rười rượi truyền âm nói với Thiệu thị: “Thiệu Thu Cúc, ta chết thật thảm quá mà, trả lại mạng cho ta!”

Trước kia nàng đã giả quỷ dọa điên Thiệu thị, sau đó lại bón cho bà ta uống thuốc, cứ thế, mấy ngày nay Thiệu thị cũng thần trí tỉnh táo, còn tỉnh táo hơn người bình thường, cho đến cục diện ngày hôm nay, ngay bây giờ. Kiểu từ thương nhân bò lên mượn tiếng danh môn như Thiệu thị, thích nhất là tham gia những loại yến hội trong cung như thế này, để thỏa mãn lòng hư vinh của mình.

Quả nhiên Thiệu thị không phụ kỳ vọng của nàng, biểu hiện rất khá.

Mặc dù nàng có thể lựa chọn trực tiếp ra tay tiêu diệt cả nhà Thẩm Cẩm Thành luôn, nhưng mà như thế thì có nghĩa lý gì chứ? Cả nhà Thẩm thị, không phải thích làm người trên người khác sao? Thế thì #Guyǔlột bỏ hết ngụy trang của từng người từng người bọn hắn, kéo bọn họ từ trên cao ngã xuống đất, rồi lại giẫm vào trong bùn, như thế thì mới thích hơn chứ!

“Á!” Thiệu thị bị đọa đến nỗi kéo lấy xiêm y của Long Túc Vân, co rúm trốn đằng sau lưng hắn.

Đá mắt Long Túc Vân xoẹt qua một tia tức giận, nhưng lại không thể đẩy bà ta ra ngay trước mặt mọi người ở đây, chỉ có thể mặc cho bà ta khẽ động, nhích tới nhích lui, mà lòng đầy chán ghét.

Giờ đây ánh mắt của Thiệu thị sáng rực, nhưng thần trí thì lại hoảng loạn, làm gì còn để ý tới hắn như thế nào? Bà ta vừa thò đầu ra nhìn Quân Khởi La từ đằng sau Long Túc Vân, vừa nói bằng giọng run rẩy: “Đừng…… Ngươi đừng tới tìm ta, ta không muốn chết mà…… Ta sai rồi, ta không nên hại chết ngươi, đừng tìm ra…… Ta về thắp hương cho ngươi, ta dập đầu với ngươi, ta mời Tu Nguyệt đại sư siêu độ cho ngươi…… Diêm Vương gia rất đáng sợ, van xin người đừng đưa ta đi……”

Trong phòng, ngoại trừ Quân Khởi La mang vẻ mặt như vô tội và Long Dận có vẻ dịu dàng như ngày thường và Thẩm Uyển Tâm đang nằm sấp trên đất – thần trí mơ hồ ra, thì những người khác, trong đó bao gồm cả Long Triệt và hoàng hậu Trần Tang, thì mọi người xì xào kinh ngạc không dứt, trợn trừng mắt nhìn toàn bộ biến cố này.

Đang có chuyện gì thế? Chẳng lẽ thật sự trong cung có chuyện ma quái?

“Hôm qua ta đến chỗ Diêm Vương tố cáo ngự trạng* rồi, Diêm Vương nói ngươi – tâm địa quá độc ác, người như ngươi thế này phải xuống mười tám tầng địa ngục, rút gân, lột da, chiên dầu, phanh thây…… Ngươi chọn loại nào?”

*Ngự trạng [御状]: nghĩ là bẩm báo lên vua, nhưng DV thì nên xưng thế nào nhỉ?

Thiệu thị sợ tới mức thụt lùi hai bước, bỗng nhiên quỳ rầm xuống đất, bái Quân Khởi La như bái Bồ Tát, nói: “Quân Như Sơ, ta cầu xin ngươi, người cầu xin với Diêm Vương giúp ta, ta không muốn đến mười tám tầng địa ngục, ta không muốn rút gân, ta không muốn bị lột da, không muốn bị chiên dầu, ta không muốn bị phanh thay đâu……”

Quân Khởi La trừng đôi mắt to phủ đầy sương trắng nhìn Thiệu thị, dáng vẻ vô cùng uất ức.

Lúc này mọi người mới hiểu được.

Có thể là Quân Khởi La rất giống Quân Như Sơ, cho nên Thiệu thị coi nàng thành Quân Như Sơ, tưởng rằng Quân Như Sơ trở về đòi mạng bà ta mà.

Tâm tư mọi người cũng trở nên sáng hẳn ra, thì ra cái chết năm đó của Quân Như Sơ có điều kỳ lạ nha. Rất nhiều người thời trẻ thân cận với Quân Như Sơ, nghĩ đến nữ tử tài mạo song toàn, thanh nhã thông minh kia, không khỏi bóp cổ tay thở dài.

“Nương, người đây là làm sao thế?”

Thẩm Cẩm Thành lấy lại tinh thần, vội vàng tiến lên, muốn kéo Thiệu thị lại. Nào ngờ sức lực của bà ta hôm nay lại mạnh mẽ lạ thường, thế là đẩy Thẩm Cẩm Thành ngã ra đất, không ngừng dập đầu với Quân Khởi La: “Quân Như Sơ, lúc trước ta không nên vì ngứa mắt ngươi lại sai khiến bà mụ cố ý cắt rách ở hạ thân của ngươi, hại ngươi băng huyết……”

“Lão phu nhân, người đang bị ma nhập rồi sao?” Lúc này Chu thị hồi thần lại, do nàng còn phải nói tiếp cái kia a? Ngay cả nữ nhi của mình chết ngất cũng đành phải vậy, vội vàng tiến đến sau lưng bà ta che miệng bà ta lại không cho bà ta nói nữa.

Thiệu thị bị Chu thị che miệng lại thì ngẩng đầu lên, có thể trông thấy cái trán đã sưng tấy một cục.

Giờ đây Thẩm Cẩm Thành vô cùng hối hận.

Lúc trước, phủ y cũng đã kết luận nương của ông ta điên rồi, sau khi bàn tính với phủ y chuẩn bị khiến bà ngủ mê man một thời gian, sau khi hôn sự của Tâm Nhi và An Vương điện hạ đã thành rồi thì cho bà xuống dưới đất bầu bạn với phụ thân mình, nhưng mà d.đ.l?q d ngày thứ hai thì bà lại tỉnh lại như một kỳ tích. Vốn chuyện này có điều quái lạ, nhưng ông ta cũng không để tâm, thậm chí còn muốn dẫn bà theo dự cung yến hôm nay, nếu biết trước sẽ phát sinh chuyện như thế, chi bằng ngày ấy lúc bà bị điên thì cho bà một gói thạch tín để bà đi chầu Diêm Vương đi! Đỡ phải như bây giờ, để cho bà làm mất hết mặt mũi của Phàn Dương Vương phủ và cái mặt già của hắn này.

“Ưm ưm…… Ưm……”

“Á ——”

Đúng ngay lúc Thẩm Cẩm Thành ảo não, thì bỗng dưng có


/133

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status