Rầm!
Thánh Nhân Bệ Hạ! Bệ Hạ! Xin ngài đừng giết tiểu nhân, tiểu nhân có thể làm trâu làm ngựa cho ngài!
Tiền Bách Vạn vừa thấy Dư Thừa Diên vừa chết, hắn là lấy tốc độ nhanh nhất từ cách đó hàng triệu dặm chạy đến.
Hắn cũng là rất muốn trốn, chỉ là hắn biết có chạy trốn cũng chỉ là tốn công.
Cầu xin Bệ Hạ tha mạng!
Kim Nguyên Chí Tôn sáu người còn lại thấy được Tiền Bách Vạn hành động, cũng là bừng tỉnh trở lại, không hề chậm chân một chút nào, cũng là chạy đến cầu xin.
Sâu kiến còn muốn sống, huống gì là những tôn Hóa Thần Chí Tôn như bọn họ, với lại, thần phục cho một vị Nhân Tộc, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện.
Như Vương Cảnh Thanh một dạng, hắn tuy cũng là muốn sống, nhưng hắn thà chết cũng sẽ không bao giờ thần phục cho Yêu Tộc hay Ma Tộc!
Hơn nữa, người mà bọn họ thần phục là một vị Ngụy Thánh cường giả, phải biết rằng, trên đời này không phải ai cũng có được cơ hội gặp mặt Ngụy Thánh cường giả, chứ đừng nói đến chuyện có thể làm nô lệ cho bọn họ.
Làm trâu làm ngựa sao? Ta dường như cũng không có thiếu những người này a!
Diệp Tử Phàm nhìn bảy tên Hóa Thần còn lại này, cũng là không muốn nhận bọn họ, Hóa Thần mà thôi, hắn hiện tại cùng cấp cường giả cũng có hơn bốn mươi tên, thêm bọn họ cũng không giúp được gì nhiều thì phải.
Hắc hắc! Muốn làm Ngụy Thánh cường giả người hầu, các ngươi nghĩ cũng quá đẹp một chút! Hổ Huyền Thiên trong lòng cười gằn nghĩ.
Lúc trước bọn họ bị vị Chủ Nhân này thu phục, là bị ép buộc, cũng như không nắm rõ thực lực của Diệp Tử Phàm, hơn nữa, vào thời điểm đó, vị Chủ Nhân này còn đang thiếu nhân thủ, hiện tại ngài ấy đã có một đám Yêu Tộc chúng ta theo trợ giúp, còn cần đám Nhân Tộc các ngươi làm gì.
Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài là thân phận tôn quý, đương nhiên sẽ không hợp nhãn chúng tôi, chỉ là tại nơi đây ngài cũng cần một ít người để mà sai phái a!
Tiền Bách Vạn chính là điển hình của một tên bát diện lung linh, hắn nhìn ra được, vị Bệ Hạ này cũng không hề đặt sinh tử của bọn họ vào trong mắt, theo như một dạng, có cùng được mà không có cũng không sao.
Đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, như để cho vị Bệ Hạ này thấy bọn họ còn sống có lợi hơn là chết, nhất định sẽ giữ lại bọn họ bên cạnh.
Nguy rồi! Hổ Huyền Thiên trong lòng thầm hô không tốt.
Hắn đã nhớ ra, vị Chủ Nhân này là đến Linh Ma Đại Lục này không lâu, cũng là rất cần người bản địa tìm hiểu tin tức cùng làm việc vặt, đám người kia lại là Nhân Tộc, rất có thể vị Chủ Nhân kia sẽ sử dụng bọn họ cũng nên.
Quả nhiên, Diệp Tử Phàm sau một lúc trầm ngâm liền lên tiếng, làm cho hắn vô cùng là thất vọng.
Các ngươi mỗi người giao ra một giọt Tinh Huyết đi!
Diệp Tử Phàm suy nghĩ một chút cũng là gật đầu, như Hổ Huyền Thiên nghĩ không sai, hắn là mới đến, cũng chưa quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, có một đám người bên cạnh thay hắn giải đáp nghi hoặc cũng không tồi.
Với lại, thực lực của hắn tuy cường đại, nhưng mà không thể chuyện nhỏ nhặt gì cũng phải tự mình ra tay, như vậy làm gì còn thời gian mà tu luyện.
Đa tạ Bệ Hạ!
Không chỉ là Tiền Bách Vạn, Kim Nguyên Chí Tôn đám người cũng là vui mừng quá đỗi, ngay lập tức lấy ra một giọt Tinh Huyết, giao cho Diệp Tử Phàm.
Ngươi còn muốn trốn đến khi nào?
Đem Tinh Huyết của đám người này vào bên trong Luyện Thần Đỉnh cho Đại Hắc luyện hóa, Diệp Tử Phàm nhìn về tây phương một cái, nhíu mày nói.
Ầm! Rắc!
Dư Hiểu Tuệ bái kiến Bệ Hạ! Bệ Hạ Thiên Phúc Vĩnh Hưởng! Thọ Cùng Thiên Tề!
Không bao lâu, không gian xung quanh vang lên một tiếng giòn tan, một cung trang màu cam xinh đẹp mỹ phụ, phá vỡ hư không xuất hiện, vừa xuất hiện, nàng liền hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.
Thiếu phụ này làn da trắng như tuyết, mái tóc dài búi lên sang trọng, mi mục như vẽ, hợp với lại dáng hình bốc lửa, thật đúng là một vị đại mỹ nhân.
Hây!!!
Vương Cảnh Thanh nhìn thấy mỹ phụ này đến, cũng là thở dài một tiếng, người đến không phải ai khác, chính là vợ của hắn, cứ nghĩ nàng đã trốn thật xa, không nghĩ đến vẫn là bị vị Bệ Hạ này cho phát hiện.
Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên danh bất hư truyền, hắn cũng hết tâm tư cùng chi chống lại.
Muốn sống muốn chết, cho ngươi lựa chọn! Diệp Tử Phàm nhìn thấy vị mỹ phụ xinh đẹp này, cũng không vì nàng ta là một vị đại mỹ nữ mà đối đãi đặc biệt, vẫn là dùng giọng vô tình lạnh lùng nói.
Nữ nhân xinh đẹp mà thôi, hắn đã gặp không phải số ít, như không tu luyện thành Thánh, vài trăm vạn năm sau cũng chỉ là một khối xương khô mà thôi, hắn mục tiêu là Tu Luyện Giả Đỉnh Phong, siêu thoát thiên địa, đương nhiên sẽ không vì mỹ nữ mà xao lãng Đạo Tâm, sắc đẹp đối với hắn rất là vô dụng.
Ân, không phải, vẫn còn một người con gái khiến hắn động lòng, kia chính là Lâm An Nam, không biết hiện tại, nàng ta như thế nào rồi.
Diệp Tử Phàm trong lòng lại thở dài, hắn lại nhớ đến cái cô Lâm An Nam kia nữa rồi.
Chủ nhân! Chủ nhân!
Hổ Huyền Thiên nhìn thấy Diệp Tử Phàm thả hồn xa xăm, liền tiến nhanh đến gọi lớn.
Chuyện gì! Diệp Tử Phàm từ trong suy tư hồi thần trở lại, nhìn Hổ Huyền Thiên hỏi.
Chủ nhân! Là Dư Hiểu Tuệ đưa đến Tinh Huyết! Hổ Huyền Thiên bất đắc dĩ nói.
Diệp Tử Phàm thất thần hồi lâu, Như không phải hiểu được tính cách vị Chủ Nhân này không có háo sắc, hắn đã cho là vị Chủ Nhân này đã phải lòng sắc đẹp của vị mỹ phụ kia đâu.
Bệ Hạ! Đây là Tinh Huyết của ta!
Dư Hiểu Tuệ cũng là bất đắc dĩ lên tiếng, nàng là đã lên tiếng lần thứ ba rồi, nhưng mà vị Ngụy Thánh Bệ Hạ này vẫn là thả hồn lên mây, như không phải nhìn trong mắt của đối phương không có sắc dục, mà chỉ là hồi tưởng, nàng thà là tự bạo cũng sẽ không giao ra Tinh Huyết này.
Thật ra, vừa rồi, trong lúc vị Bệ Hạ này thất thần, nàng trong lòng là có ý định ra tay với hắn, chỉ là nghĩ đến thực lực khủng bố của vị Ngụy Thánh kia nàng đành từ bỏ.
Ngươi vừa rồi là muốn ra tay với ta? Đem tất cả Tinh Huyết vào cho Đại Hắc luyện hóa sau, nhìn cái vị mỹ phụ này, Diệp Tử Phàm nhíu mày nói.
Hắn vừa rồi có chút thất thần, cũng không biết gì cả, là Đại Hắc vừa rồi đã nhắc nhở hắn.
Thánh Nhân Bệ Hạ! Bệ Hạ! Xin ngài đừng giết tiểu nhân, tiểu nhân có thể làm trâu làm ngựa cho ngài!
Tiền Bách Vạn vừa thấy Dư Thừa Diên vừa chết, hắn là lấy tốc độ nhanh nhất từ cách đó hàng triệu dặm chạy đến.
Hắn cũng là rất muốn trốn, chỉ là hắn biết có chạy trốn cũng chỉ là tốn công.
Cầu xin Bệ Hạ tha mạng!
Kim Nguyên Chí Tôn sáu người còn lại thấy được Tiền Bách Vạn hành động, cũng là bừng tỉnh trở lại, không hề chậm chân một chút nào, cũng là chạy đến cầu xin.
Sâu kiến còn muốn sống, huống gì là những tôn Hóa Thần Chí Tôn như bọn họ, với lại, thần phục cho một vị Nhân Tộc, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện.
Như Vương Cảnh Thanh một dạng, hắn tuy cũng là muốn sống, nhưng hắn thà chết cũng sẽ không bao giờ thần phục cho Yêu Tộc hay Ma Tộc!
Hơn nữa, người mà bọn họ thần phục là một vị Ngụy Thánh cường giả, phải biết rằng, trên đời này không phải ai cũng có được cơ hội gặp mặt Ngụy Thánh cường giả, chứ đừng nói đến chuyện có thể làm nô lệ cho bọn họ.
Làm trâu làm ngựa sao? Ta dường như cũng không có thiếu những người này a!
Diệp Tử Phàm nhìn bảy tên Hóa Thần còn lại này, cũng là không muốn nhận bọn họ, Hóa Thần mà thôi, hắn hiện tại cùng cấp cường giả cũng có hơn bốn mươi tên, thêm bọn họ cũng không giúp được gì nhiều thì phải.
Hắc hắc! Muốn làm Ngụy Thánh cường giả người hầu, các ngươi nghĩ cũng quá đẹp một chút! Hổ Huyền Thiên trong lòng cười gằn nghĩ.
Lúc trước bọn họ bị vị Chủ Nhân này thu phục, là bị ép buộc, cũng như không nắm rõ thực lực của Diệp Tử Phàm, hơn nữa, vào thời điểm đó, vị Chủ Nhân này còn đang thiếu nhân thủ, hiện tại ngài ấy đã có một đám Yêu Tộc chúng ta theo trợ giúp, còn cần đám Nhân Tộc các ngươi làm gì.
Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài là thân phận tôn quý, đương nhiên sẽ không hợp nhãn chúng tôi, chỉ là tại nơi đây ngài cũng cần một ít người để mà sai phái a!
Tiền Bách Vạn chính là điển hình của một tên bát diện lung linh, hắn nhìn ra được, vị Bệ Hạ này cũng không hề đặt sinh tử của bọn họ vào trong mắt, theo như một dạng, có cùng được mà không có cũng không sao.
Đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, như để cho vị Bệ Hạ này thấy bọn họ còn sống có lợi hơn là chết, nhất định sẽ giữ lại bọn họ bên cạnh.
Nguy rồi! Hổ Huyền Thiên trong lòng thầm hô không tốt.
Hắn đã nhớ ra, vị Chủ Nhân này là đến Linh Ma Đại Lục này không lâu, cũng là rất cần người bản địa tìm hiểu tin tức cùng làm việc vặt, đám người kia lại là Nhân Tộc, rất có thể vị Chủ Nhân kia sẽ sử dụng bọn họ cũng nên.
Quả nhiên, Diệp Tử Phàm sau một lúc trầm ngâm liền lên tiếng, làm cho hắn vô cùng là thất vọng.
Các ngươi mỗi người giao ra một giọt Tinh Huyết đi!
Diệp Tử Phàm suy nghĩ một chút cũng là gật đầu, như Hổ Huyền Thiên nghĩ không sai, hắn là mới đến, cũng chưa quen thuộc hoàn cảnh nơi đây, có một đám người bên cạnh thay hắn giải đáp nghi hoặc cũng không tồi.
Với lại, thực lực của hắn tuy cường đại, nhưng mà không thể chuyện nhỏ nhặt gì cũng phải tự mình ra tay, như vậy làm gì còn thời gian mà tu luyện.
Đa tạ Bệ Hạ!
Không chỉ là Tiền Bách Vạn, Kim Nguyên Chí Tôn đám người cũng là vui mừng quá đỗi, ngay lập tức lấy ra một giọt Tinh Huyết, giao cho Diệp Tử Phàm.
Ngươi còn muốn trốn đến khi nào?
Đem Tinh Huyết của đám người này vào bên trong Luyện Thần Đỉnh cho Đại Hắc luyện hóa, Diệp Tử Phàm nhìn về tây phương một cái, nhíu mày nói.
Ầm! Rắc!
Dư Hiểu Tuệ bái kiến Bệ Hạ! Bệ Hạ Thiên Phúc Vĩnh Hưởng! Thọ Cùng Thiên Tề!
Không bao lâu, không gian xung quanh vang lên một tiếng giòn tan, một cung trang màu cam xinh đẹp mỹ phụ, phá vỡ hư không xuất hiện, vừa xuất hiện, nàng liền hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.
Thiếu phụ này làn da trắng như tuyết, mái tóc dài búi lên sang trọng, mi mục như vẽ, hợp với lại dáng hình bốc lửa, thật đúng là một vị đại mỹ nhân.
Hây!!!
Vương Cảnh Thanh nhìn thấy mỹ phụ này đến, cũng là thở dài một tiếng, người đến không phải ai khác, chính là vợ của hắn, cứ nghĩ nàng đã trốn thật xa, không nghĩ đến vẫn là bị vị Bệ Hạ này cho phát hiện.
Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên danh bất hư truyền, hắn cũng hết tâm tư cùng chi chống lại.
Muốn sống muốn chết, cho ngươi lựa chọn! Diệp Tử Phàm nhìn thấy vị mỹ phụ xinh đẹp này, cũng không vì nàng ta là một vị đại mỹ nữ mà đối đãi đặc biệt, vẫn là dùng giọng vô tình lạnh lùng nói.
Nữ nhân xinh đẹp mà thôi, hắn đã gặp không phải số ít, như không tu luyện thành Thánh, vài trăm vạn năm sau cũng chỉ là một khối xương khô mà thôi, hắn mục tiêu là Tu Luyện Giả Đỉnh Phong, siêu thoát thiên địa, đương nhiên sẽ không vì mỹ nữ mà xao lãng Đạo Tâm, sắc đẹp đối với hắn rất là vô dụng.
Ân, không phải, vẫn còn một người con gái khiến hắn động lòng, kia chính là Lâm An Nam, không biết hiện tại, nàng ta như thế nào rồi.
Diệp Tử Phàm trong lòng lại thở dài, hắn lại nhớ đến cái cô Lâm An Nam kia nữa rồi.
Chủ nhân! Chủ nhân!
Hổ Huyền Thiên nhìn thấy Diệp Tử Phàm thả hồn xa xăm, liền tiến nhanh đến gọi lớn.
Chuyện gì! Diệp Tử Phàm từ trong suy tư hồi thần trở lại, nhìn Hổ Huyền Thiên hỏi.
Chủ nhân! Là Dư Hiểu Tuệ đưa đến Tinh Huyết! Hổ Huyền Thiên bất đắc dĩ nói.
Diệp Tử Phàm thất thần hồi lâu, Như không phải hiểu được tính cách vị Chủ Nhân này không có háo sắc, hắn đã cho là vị Chủ Nhân này đã phải lòng sắc đẹp của vị mỹ phụ kia đâu.
Bệ Hạ! Đây là Tinh Huyết của ta!
Dư Hiểu Tuệ cũng là bất đắc dĩ lên tiếng, nàng là đã lên tiếng lần thứ ba rồi, nhưng mà vị Ngụy Thánh Bệ Hạ này vẫn là thả hồn lên mây, như không phải nhìn trong mắt của đối phương không có sắc dục, mà chỉ là hồi tưởng, nàng thà là tự bạo cũng sẽ không giao ra Tinh Huyết này.
Thật ra, vừa rồi, trong lúc vị Bệ Hạ này thất thần, nàng trong lòng là có ý định ra tay với hắn, chỉ là nghĩ đến thực lực khủng bố của vị Ngụy Thánh kia nàng đành từ bỏ.
Ngươi vừa rồi là muốn ra tay với ta? Đem tất cả Tinh Huyết vào cho Đại Hắc luyện hóa sau, nhìn cái vị mỹ phụ này, Diệp Tử Phàm nhíu mày nói.
Hắn vừa rồi có chút thất thần, cũng không biết gì cả, là Đại Hắc vừa rồi đã nhắc nhở hắn.
/603
|