Thần thái của hắn hiện tại, nào có vẻ gì là vừa trải qua vài chục đạo khủng bố Tử Quang Kiếm Ảnh công kích, phải biết một đạo Tử Quang Kiếm Mang kia là có đến năm ngàn vạn ức long lực lượng a.
Thế nhưng nhìn hắn hiện tại giống như một vị công tử ca đang đi dạo chơi một dạng, dường như đối với những đạo Kiếm Quang kia, chỉ là những đạo án sáng bình thường, không hề có một chút uy lực.
Không thể! Không thể như vậy! Ngươi làm sao có thể chống lại được Hộ Thành Phù Trận công kích chứ! Dư Thừa Diên hết sức cuồng loạn lên tiếng.
Trên đời này làm sao có thể có người đứng yên một chỗ nhận năm ngàn vạn ức long lực lượng công kích suốt một giờ liền.
Không lẽ Hộ Thành Phù Trận lực lượng công kích chỉ là thổi lên cho vui, thật ra một kích của nó không có đạt đến năm ngàn vạn ức long lực lượng.
Cũng có thể hắn thật là Ngụy Thánh cường giả! Cũng hoặc là hắn là Thánh Thể Chí Tôn cường giả có tu luyện qua một môn Tứ Giai Thần Thông trở lên. Nhưng mà như thế nào có khả năng!
Ngụy Thánh cường giả thì không cần phải nói rồi, đây là có chút không thực tế, nhưng mà Thánh Thể Chí Tôn lại càng không thể a, Thần Thông có cường đại đến đâu nó cũng chỉ có thể sử dụng được ba lần, cái kia mờ nhạt Quang Tráo của Diệp Tử Phàm đã xuất hiện cả một canh giờ thời gian, hắn làm sao có thể phá tan được cái quy tắc này.
Hây! Thừa Diên..Chúng ta đã thua rồi! Vương Cảnh Thanh thở dài một tiếng, nhìn đang cuồng loạn đằng kia Dư Thừa Diên nói.
Hắn biết Hộ Thành Phù Trận lực lượng công kích cũng không có yếu bớt đi chút nào, bằng chứng là tuy đã rời xa Tiền gia cả chục vạn dặm, hắn cũng cảm thấy được linh hồn đang run rẩy mỗi khi đạo kia Kiếm Quang trãm xuống.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể khẳng định, cho dù Kim Nguyên Chí Tôn cầm Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp trong tay, như bị Kiếm Quang của Hộ Thành Phù Trận đánh xuống, cũng không có bao nhiêu hi vọng sống.
Kinh khủng như vậy uy lực, vậy mà vẫn không thể nào phá tan được cái Hộ Tráo mà vị thanh niên kia lập ra, hắn có thể đoán được đối phương thực lực chân chính.
Ầm ầm!!!
Không! Ta không có thua! Nhất định là tên đê hèn kia dùng Hộ Thân Ngọc Phù mà thôi, ta còn không có thua! Dư Thừa Diên cầm trong tay một Khối Ngọc Phù, ánh mắt đầy hung tợn nói.
Thừa Diên! Cái này..!
Vương Cảnh Thanh còn muốn nói cái gì, chỉ là nhìn vẻ mặt hung tợn mất hết lý trí kia của Dư Thừa Diên, hắn cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.
Vị thanh niên kia có sử dụng Hộ Thân Ngọc Phù hay không, tại đây tất cả mọi người đều biết là không phải.
Hộ Thân Ngọc Phù, một khi sử dụng, sẽ có một tầng Phù Văn như ẩn như hiện xuất hiện, hơn nữa Hộ Thân Ngọc Phù cũng chỉ có thể sử dụng được ba khắc thời gian mà thôi, bây giờ thời gian đã qua lâu, nhưng mà tầng Hộ Tráo kia còn không có biến mất, tất cả mọi người đều biết cái Hộ Tráo kia không phải do Hộ Thân Ngọc Phù tạo ra, mà là dùng Nguyên Lực phát ra.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Ha ha ha..Chết đi!Diệp Tử Phàm, ta nói cho ngươi biết! Quỷ Sát Ngọc Phù này của ta là từ Thượng Giới mà đến, ngươi tuyệt đối không thể chống lại được uy lực kinh khủng của nó!!
Dư Thừa Diên kích hoạt Quỷ Sát Ngọc Phù sau, hắn là cười như điên lên tiếng.
Diệp Tử Phàm có sử dụng Hộ Thân Ngọc Phù hay không, hắn đương nhiên là nhận ra được, chỉ là hắn không có muốn thua, hắn đã phải chờ đợi suốt một trăm vạn năm, mới có thể nắm được toàn bộ Vân Quang Thành trong tay, hắn nếu như thua, sẽ không còn lại cái gì cả, hơn nữa hắn ngay cả cái mạng của mình cũng có thể phải vức bỏ.
Cho nên dù biết Diệp Tử Phàm có là Ngụy Thánh hay Thánh Vương, hắn cũng không muốn thua, nhận thua đồng nghĩa với lại sẽ chết, sẽ phải từ bỏ tất cả, cho dù còn một tia hi vọng, hắn cũng muốn níu giữ lấy.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!
Ầm! Phốc!
Tinh thần cũng rất đáng khen, nhưng mà ngươi vẫn phải chết!
Diệp Tử Phàm không có quan tâm đến sát đao kinh khủng từ Quỷ Sát Ngọc Phù phát ra, hắn cũng đánh ra một chỉ, chỉ ảnh như phá vỡ hư không, chỉ trong sát na đã đi đến Vương Cảnh Thanh cả ngàn vạn dặm nơi vị trí, đem Pháp Thể lẫn Nguyên Thần Dư Thừa Diên chôn vùi tại hư không, thuận thế không giảm, một chỉ kia đem luôn Vân Quang Thành Hộ Thành Phù Trận phá vỡ một cái động lớn, lên đến cả vạn dặm.
Rầm! Rắc!
Vân Quang Thành Hộ Thành Phù Trận chỉ sau một chỉ kia đã băng diệt phá toái, tồn tại hơn hai trăm ức năm tháng Tử Quang Hộ Nhân Trận, từng làm cho Yêu, Ma nhị tộc khiếp vía, đến hôm nay xem như đã chấm dứt. Từ nay về sau, Vân Quang Thành Tu Luyện Giả là không có trông chờ được vào Hộ Thành Phù Trận có thể bảo vệ được bọn họ bình an.
Đây..Đây là Ngụy Thánh cường giả lực lượng sao?
Kim Nguyên Chí Tôn như không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, gian nan hỏi.
Hộ Thành Phù Trận lập ra, hàng ức năm qua đã thủ hộ cho không biết bao nhiêu thế hệ Nhân Tộc, cho dù là thời khắc nguy cấp nhất, đối mặc với lại mấy trăm vị Ma Tôn vây công, bọn họ cũng là tử thương thảm trọng lui về.
Nhưng mà hôm nay, lại bị vị thanh niên tên Diệp Tử Phàm kia dùng một chỉ nhẹ nhàng cho phá hủy, thử nghĩ sau này bọn họ Vân Quang Thành phải dựa vào cái gì để mà cùng Ma Tộc chống lại đây? Chuyện ra như thế, hỏi hắn làm sao có thể tin, cùng chấp nhận được sự thật này cho được.
Huyền Thiên đại ca! Vị kia Diệp tiền bối tu vi! Là cảnh giới gì?
Ngô Nguyệt đã chứng kiến hết thảy, như là người còn mộng du một dạng, bất chợt nàng hỏi Hổ Huyền Thiên.
Kim Nguyên Chí Tôn, Cảnh Thanh Chí Tôn, Thừa Diên Chí Tôn! Đối với nàng mà nói, những vị Chí Tôn này không khác gì là thần thoại, là truyền thuyết, là trong lòng của tất cả Tu Luyện Giả tại Vân Quang Thành này hướng đến.
Như vậy ba vị Thần Thoại, lại bị cái vị Chủ Nhân của Huyền Thiên đại ca cho nhẹ nhàng trấn áp, không lẽ vị thanh niên trông bình thường kia tu vi tại Hóa Thần cảnh giới bên trên.
Hóa Thần cảnh giới không phải là cảnh giới cao nhất? Bên trên Hóa Thần là cảnh giới gì?
Với nàng hiện tại là không biết gì cả, từ khi bước chân vào Tu Luyện Giới, trong thế giới quan của nàng, Hóa Thần cường giả mới là cường đại nhất, cũng là tối cao cảnh giới mà thôi.
Ha ha! Nguyệt Nhi, chủ nhân là Ngụy Thánh cường giả! Tại Thượng Giới trên kia cũng là một cao thủ, còn tại Hạ Giới Tinh Vực này, là vô địch thủ tồn tại! Hổ Huyền Thiên chỉ tay lên trời, cười lớn một tiếng nói.
Với tu vi hiện tại của Ngô Nguyệt, là còn không thể biết được những chuyện Hóa Thần bên trên, chỉ là hắn không nói, đám người bên kia cũng sẽ nói cho Ngô Nguyệt biết, có giấu cũng không được.
Quả nhiên, Hổ Huyền Thiên vừa dứt tiếng không lâu, hắn đã nghe không xa có người chạy đến.
Thế nhưng nhìn hắn hiện tại giống như một vị công tử ca đang đi dạo chơi một dạng, dường như đối với những đạo Kiếm Quang kia, chỉ là những đạo án sáng bình thường, không hề có một chút uy lực.
Không thể! Không thể như vậy! Ngươi làm sao có thể chống lại được Hộ Thành Phù Trận công kích chứ! Dư Thừa Diên hết sức cuồng loạn lên tiếng.
Trên đời này làm sao có thể có người đứng yên một chỗ nhận năm ngàn vạn ức long lực lượng công kích suốt một giờ liền.
Không lẽ Hộ Thành Phù Trận lực lượng công kích chỉ là thổi lên cho vui, thật ra một kích của nó không có đạt đến năm ngàn vạn ức long lực lượng.
Cũng có thể hắn thật là Ngụy Thánh cường giả! Cũng hoặc là hắn là Thánh Thể Chí Tôn cường giả có tu luyện qua một môn Tứ Giai Thần Thông trở lên. Nhưng mà như thế nào có khả năng!
Ngụy Thánh cường giả thì không cần phải nói rồi, đây là có chút không thực tế, nhưng mà Thánh Thể Chí Tôn lại càng không thể a, Thần Thông có cường đại đến đâu nó cũng chỉ có thể sử dụng được ba lần, cái kia mờ nhạt Quang Tráo của Diệp Tử Phàm đã xuất hiện cả một canh giờ thời gian, hắn làm sao có thể phá tan được cái quy tắc này.
Hây! Thừa Diên..Chúng ta đã thua rồi! Vương Cảnh Thanh thở dài một tiếng, nhìn đang cuồng loạn đằng kia Dư Thừa Diên nói.
Hắn biết Hộ Thành Phù Trận lực lượng công kích cũng không có yếu bớt đi chút nào, bằng chứng là tuy đã rời xa Tiền gia cả chục vạn dặm, hắn cũng cảm thấy được linh hồn đang run rẩy mỗi khi đạo kia Kiếm Quang trãm xuống.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể khẳng định, cho dù Kim Nguyên Chí Tôn cầm Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp trong tay, như bị Kiếm Quang của Hộ Thành Phù Trận đánh xuống, cũng không có bao nhiêu hi vọng sống.
Kinh khủng như vậy uy lực, vậy mà vẫn không thể nào phá tan được cái Hộ Tráo mà vị thanh niên kia lập ra, hắn có thể đoán được đối phương thực lực chân chính.
Ầm ầm!!!
Không! Ta không có thua! Nhất định là tên đê hèn kia dùng Hộ Thân Ngọc Phù mà thôi, ta còn không có thua! Dư Thừa Diên cầm trong tay một Khối Ngọc Phù, ánh mắt đầy hung tợn nói.
Thừa Diên! Cái này..!
Vương Cảnh Thanh còn muốn nói cái gì, chỉ là nhìn vẻ mặt hung tợn mất hết lý trí kia của Dư Thừa Diên, hắn cũng chỉ có thể thở dài một tiếng.
Vị thanh niên kia có sử dụng Hộ Thân Ngọc Phù hay không, tại đây tất cả mọi người đều biết là không phải.
Hộ Thân Ngọc Phù, một khi sử dụng, sẽ có một tầng Phù Văn như ẩn như hiện xuất hiện, hơn nữa Hộ Thân Ngọc Phù cũng chỉ có thể sử dụng được ba khắc thời gian mà thôi, bây giờ thời gian đã qua lâu, nhưng mà tầng Hộ Tráo kia còn không có biến mất, tất cả mọi người đều biết cái Hộ Tráo kia không phải do Hộ Thân Ngọc Phù tạo ra, mà là dùng Nguyên Lực phát ra.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Ha ha ha..Chết đi!Diệp Tử Phàm, ta nói cho ngươi biết! Quỷ Sát Ngọc Phù này của ta là từ Thượng Giới mà đến, ngươi tuyệt đối không thể chống lại được uy lực kinh khủng của nó!!
Dư Thừa Diên kích hoạt Quỷ Sát Ngọc Phù sau, hắn là cười như điên lên tiếng.
Diệp Tử Phàm có sử dụng Hộ Thân Ngọc Phù hay không, hắn đương nhiên là nhận ra được, chỉ là hắn không có muốn thua, hắn đã phải chờ đợi suốt một trăm vạn năm, mới có thể nắm được toàn bộ Vân Quang Thành trong tay, hắn nếu như thua, sẽ không còn lại cái gì cả, hơn nữa hắn ngay cả cái mạng của mình cũng có thể phải vức bỏ.
Cho nên dù biết Diệp Tử Phàm có là Ngụy Thánh hay Thánh Vương, hắn cũng không muốn thua, nhận thua đồng nghĩa với lại sẽ chết, sẽ phải từ bỏ tất cả, cho dù còn một tia hi vọng, hắn cũng muốn níu giữ lấy.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!
Ầm! Phốc!
Tinh thần cũng rất đáng khen, nhưng mà ngươi vẫn phải chết!
Diệp Tử Phàm không có quan tâm đến sát đao kinh khủng từ Quỷ Sát Ngọc Phù phát ra, hắn cũng đánh ra một chỉ, chỉ ảnh như phá vỡ hư không, chỉ trong sát na đã đi đến Vương Cảnh Thanh cả ngàn vạn dặm nơi vị trí, đem Pháp Thể lẫn Nguyên Thần Dư Thừa Diên chôn vùi tại hư không, thuận thế không giảm, một chỉ kia đem luôn Vân Quang Thành Hộ Thành Phù Trận phá vỡ một cái động lớn, lên đến cả vạn dặm.
Rầm! Rắc!
Vân Quang Thành Hộ Thành Phù Trận chỉ sau một chỉ kia đã băng diệt phá toái, tồn tại hơn hai trăm ức năm tháng Tử Quang Hộ Nhân Trận, từng làm cho Yêu, Ma nhị tộc khiếp vía, đến hôm nay xem như đã chấm dứt. Từ nay về sau, Vân Quang Thành Tu Luyện Giả là không có trông chờ được vào Hộ Thành Phù Trận có thể bảo vệ được bọn họ bình an.
Đây..Đây là Ngụy Thánh cường giả lực lượng sao?
Kim Nguyên Chí Tôn như không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, gian nan hỏi.
Hộ Thành Phù Trận lập ra, hàng ức năm qua đã thủ hộ cho không biết bao nhiêu thế hệ Nhân Tộc, cho dù là thời khắc nguy cấp nhất, đối mặc với lại mấy trăm vị Ma Tôn vây công, bọn họ cũng là tử thương thảm trọng lui về.
Nhưng mà hôm nay, lại bị vị thanh niên tên Diệp Tử Phàm kia dùng một chỉ nhẹ nhàng cho phá hủy, thử nghĩ sau này bọn họ Vân Quang Thành phải dựa vào cái gì để mà cùng Ma Tộc chống lại đây? Chuyện ra như thế, hỏi hắn làm sao có thể tin, cùng chấp nhận được sự thật này cho được.
Huyền Thiên đại ca! Vị kia Diệp tiền bối tu vi! Là cảnh giới gì?
Ngô Nguyệt đã chứng kiến hết thảy, như là người còn mộng du một dạng, bất chợt nàng hỏi Hổ Huyền Thiên.
Kim Nguyên Chí Tôn, Cảnh Thanh Chí Tôn, Thừa Diên Chí Tôn! Đối với nàng mà nói, những vị Chí Tôn này không khác gì là thần thoại, là truyền thuyết, là trong lòng của tất cả Tu Luyện Giả tại Vân Quang Thành này hướng đến.
Như vậy ba vị Thần Thoại, lại bị cái vị Chủ Nhân của Huyền Thiên đại ca cho nhẹ nhàng trấn áp, không lẽ vị thanh niên trông bình thường kia tu vi tại Hóa Thần cảnh giới bên trên.
Hóa Thần cảnh giới không phải là cảnh giới cao nhất? Bên trên Hóa Thần là cảnh giới gì?
Với nàng hiện tại là không biết gì cả, từ khi bước chân vào Tu Luyện Giới, trong thế giới quan của nàng, Hóa Thần cường giả mới là cường đại nhất, cũng là tối cao cảnh giới mà thôi.
Ha ha! Nguyệt Nhi, chủ nhân là Ngụy Thánh cường giả! Tại Thượng Giới trên kia cũng là một cao thủ, còn tại Hạ Giới Tinh Vực này, là vô địch thủ tồn tại! Hổ Huyền Thiên chỉ tay lên trời, cười lớn một tiếng nói.
Với tu vi hiện tại của Ngô Nguyệt, là còn không thể biết được những chuyện Hóa Thần bên trên, chỉ là hắn không nói, đám người bên kia cũng sẽ nói cho Ngô Nguyệt biết, có giấu cũng không được.
Quả nhiên, Hổ Huyền Thiên vừa dứt tiếng không lâu, hắn đã nghe không xa có người chạy đến.
/603
|