Đích Nữ Không Làm Phi

Chương 33 - Chương 33

/104


Trong sân đoàn người tất nhiên kinh ngạc đầy mặt, trong sân của thiên kim tiểu thư nhà nào không phải là sắc màu rực rỡ, hương thơm nức mũi. Nhưng Mộ Lam Yên lại đi ngược lại con đường cũ, có điều là nói ngược lại, dù sao người ta cũng là mệnh tiểu thư, chỉ đành phải làm theo đối phương.

Không biết làm thế nào, cuộc sống như thế chỉ có ba ngày, còn chưa chờ Mẫn phu nhân trở lại. Nam chủ nhân của Ngao phủ —— Ngao Tháp chính là trở về trước một bước.

Hôm đó chính là mặt trời chói chang trong ngày mùa thu, Mộ Lam Yên nằm ở trên ghế làm người lười nhàn nhã phơi nắng y như thường ngày. Thanh Hữu tay cầm một hộp bánh xốp mới mua về từ trên đường, chính là nôn nóng vội vã đi trở về Liễu Tâm viện.

Thấy Mộ Lam Yên, mới vẻ mặt hốt hoảng nói với nàng: Tiểu thư, tiểu thư, lão gia trở lại.

Lão gia? Mộ Lam Yên nghe tiếng, bắt đầu đứng dậy khỏi ghế, một quyển sách che ở trên mặt rơi xuống, trùng hợp đánh vào trong lòng bàn tay của nàng: Lão gia nào?

Còn có thể là lão gia nào, Thanh Hữu đến gần, thái độ có chút gấp gáp, dường như sắp xảy ra chuyện to tát gì đó vậy: Dĩ nhiên là Ngao lão gia của Ngao phủ chúng ta trở về!

Mộ Lam Yên khoan thai chậm rãi đáp lại a một tiếng, mặt không hiểu lúc lâu mới hỏi: Vậy lão gia trở lại, sao ngươi gấp gáp làm gì? Cũng không phải là trở lại khấu trừ lương tháng của ngươi.

Thanh Hữu thở mạnh một hơi: Lúc vừa nãy nô tỳ đi qua chủ viện nghe người làm nơi đó nói lão gia vừa trở lại, tam tiểu thư chính là chạy đến chỗ lão gia rồi, sợ là sẽ kiện cáo người.

Từ lúc lần trước Ngao Tương ầm ĩ ở Liễu Tâm viện, sau khi ăn quả đắng trở về, ở bề ngoài người trong phủ tất nhiên đối với Mộ Lam Yên khách sáo không ít. Dù sao ai cũng suy nghĩ nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, hai phe đều là tiểu thư, cũng không muốn đắc tội. Mộ Lam Yên ngồi ở tại chỗ, ánh mắt thay đổi suy nghĩ một phen, rồi sau đó gật đầu một cái, bèn bảo Thanh Hữu tự mình bận rộn việc của mình đi.

Quả nhiên, có vẻ chưa tới một canh giờ, cửa Liễu Tâm viện đã có gã sai vặt tới kêu, nói là lão gia ở chủ viện cho mời.

Đi tới Đức Mẫn viện, bên trong không có Mẫn phu nhân che chở, Mộ Lam Yên đứng ở cửa ngược lại đột nhiên nhiều thêm mấy phần kiêng dè. Từ nhỏ, phụ thân nàng đối với nàng chính là che chở có thêm, cho tới bây giờ cũng chưa từng lớn tiếng khiển trách qua một tiếng. Nhưng bên trong đó, dù sao cũng là phụ thân nhà người ta, bây giờ mặc dù ở bề ngoài cũng là phụ thân, nhưng dù sao cũng không phải là ruột thịt. Lúc trước mình còn đối với con gái ruột của người ta làm ra bộ dáng như vậy, Mộ Lam Yên vẫn có chút lo lắng ngộ nhỡ không cẩn thận bỏ mạng ở nơi này sẽ không tốt.

Cho nên chần chừ đứng cách cửa đó không xa một hồi, Mộ Lam Yên đột nhiên xoay người nắm tay Tố Quý nói: Tố Quý, ngươi nói bây giờ chúng ta chạy trốn còn kịp hay không?

Mặt Tố Quý vô tội: Hả?

Mộ Lam Yên suy nghĩ một chút, vẫn là thở dài: Ôi, thôi. Chính mình tạo nghiệt, tự mình chịu đựng thôi. Đi, chúng ta tiến vào.

Dứt lời, hai người chính là một trước một sau đến gần cửa chính Đức Mẫn viện.

Cửa vẫn là hai gã sai vặt không có chút biểu tình, chỉ là sau khi tiến vào cửa, đột nhiên nhiều thêm mấy nam tử mặc trang phục lính. Từng người một mặt không hề có cảm xúc trong tay cầm giáo, nhìn chăm chú về phía trước. Những kẻ này sợ là Ngao Tháp dẫn về.

Ngao Tháp chính là võ phu sinh ra, từ nhỏ đã chinh chiến sa trường với phụ thân của hắn, tiêu diệt quân phản loạn. Những năm nay sau khi Kỳ quốc quốc thái an ổn nên cũng lăn lộn quan viên tương đương chính tam phẩm ở trong triều đình. Bình thường không có chuyện gì, hắn ở trong cung làm người huấn luyện võ thuật cho các hoàng tử, tham mưu một chút một chút triều đình nghị sự.

Mà trước mắt, lúc Mộ Lam Yên đang ảo tưởng bộ dáng kẻ võ phu Ngao Tháp thì bị người dẫn đến cửa thư phòng của Đức Mẫn viện.

Một nam tử trung niên bộ dáng hơn 40 tuổi một tay cầm bút lông, một tay nắm ống tay áo, đứng ở trước bàn đọc sách cực kỳ nghiêm túc luyện thư pháp. Mặc dù cúi đầu, nàng cũng thấy rõ bộ dáng của đối phương, ngũ quan tinh xảo, xương hàm nhô ra, mặt mày để lộ ra một thoáng anh khí. Tuy là sinh ra luyện võ, vóc người mặc quần áo tử tế ngược lại thoạt nhìn gầy nhỏ như thư sinh. Cô đơn gác lại bảo kiếm ở trong tay, cho hình ảnh hết thảy vị Thư Hương nồng đậm, có thêm một chút kỳ lạ.

Mộ Lam Yên nhìn mấy lần ở cửa ra vào, khen ngợi người kia xứng đôi với Mẫn phu nhân. Cho đến khi gã sai vặt bên cạnh nhắc nhở, mới hoàn toàn tỉnh ngộ khi nãy bản thân luống cuống, cúi đầu nở nụ cười đi theo đối phương vào thư phòng.

Lão gia, Lam Yên cô nương đến.

Ngao Tháp vốn là vội


/104

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status