Đích Nữ Không Làm Phi

Chương 29 - Chương 29

/104


Ngao Tương đã sớm là nghe không vô, mặc dù những câu mà Mộ Lam Yên nói đều không có trách tội nàng, nhưng cũng đều là nói vớ nói vẩn!

Mộ Lam Yên, vì sao ngươi vu oan ta!

Lời nói của Ngao Tương vừa dứt, đã nghênh đón Mẫn phu nhân giằng co: Ta để cho con nói chuyện sao! Lúc nãy, ta vừa vào Liễu Tâm viện này, đã ngửi được hương son mà con thường dùng. Từ đầu tới đuôi, tỷ tỷ của con cũng chưa từng nói con một câu không phải, con lại còn nói nàng vu oan con! Ta tặng con son nước, dù cho con nhìn chướng mắt nữa, cũng không nên giội ở trên tranh chữ Lý Bạch mà ta tặng.

Nương!

Chớ gọi ta, Ngao Tương! Con xứng đáng với nương sao?

Xin lỗi thế nào! Ngao Tương hỏi ngược lại, Mộ Lam Yên không phải nói đổ son nước của con, hiện tại con sẽ cho người xem chứng cớ! Nói xong, bèn xoay người bảo tỳ nữ cầm lấy hộp gấm cùng mang tới, mở ra xem thì đã sớm rỗng tuếch, mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Trước đây không lâu, bình son nước kia của nàng đã sớm bị nàng ném vào trong hồ nước ở Đức Mẫn viện.

Không có thật sao? Mẫn phu nhân nói.

Ngao Tương có chút ngây ngẩn: Mẫu thân, bình kia của con bị con không cẩn thận rơi xuống nước. Nói xong lời cuối cùng, đã thật nhỏ hệt như muỗi ong.

Mẫn phu nhân có chút thất vọng: Tương Nhi, vì sao đến cuối cùng con cũng vẫn nguỵ biện.

Con nói là sự thật! Ngao Tương nhảy dựng lên lần nữa, đột nhiên nghĩ đến: Người nói người mua tổng cộng hai chai, một chai bị con ném, một chai bị Mộ Lam Yên đổ ở trên tranh chữ. Con cũng không tin Mộ Lam Yên còn có thể xuất hiện bình thứ ba! Dứt lời, không để ý tầm mắt của mọi người tiến lên mở ra cái rương lớn kia của Mộ Lam Yên.

Rầm một tiếng, bởi vì động tác biên độ hơi lớn, liên luỵ cái rương cũng có chút chấn động, nhưng đồ trong rương xuất hiện ở trước mắt mọi người, khiến mọi người không nhịn được hít một hơi khí lạnh. Bình son nước mà Ngao Tương gọi là không thể xuất hiện kia, bình yên vô sự nằm ở một ô trên nhất của cái rương.

Ngao Tương có chút khó có thể tin.

Mộ Lam Yên thấy tầm mắt mọi người đều ở trên người Ngao Tương, trong biểu hiện giả bộ trên mặt bộc lộ vẻ hả hê. Mẫn phu nhân đương nhiên chỉ mua hai chai, thế nhưng lúc trước nàng cũng cảm thấy hương vị kia rất là dễ ngửi, nghĩ tới sẽ sắp chuộc Tố Quý trở về, bèn muốn mua cho nàng làm quà gặp mặt. Không biết làm sao vẫn bị chuyện trì hoãn, không có đưa ra, trước mắt cũng để cho nó có đất dụng võ rồi.

Mẫn phu nhân đối với đứa con gái này đã thất vọng không muốn nhiều lời nữa, ánh mắt liếc qua không muốn nhìn lại Ngao Tương bất kỳ cái nào nữa.

Mẫu thân! Người vậy mà tin nàng không tin con, con mới là con gái ruột thịt của người đấy! Ngao Tương đã tức giận gấp đến chân nhảy lên.

Nghe những lời này, biểu hiện trên mặt Mẫn phu nhân tối sầm lại, lập tức chính là nổi giận: Ngao Tương, con nghe rõ cho ta, con là con gái của ta, Yên Nhi cũng vậy!

Nhưng nàng ta không phải là con gái của phụ thân!

Ngao Tương vừa nói lời như thế, toàn trường im lặng. Tất cả mọi người kéo căng da đầu của mình không dám nhìn tới vẻ mặt bất kỳ một chủ tử nào. Mà bản thân Ngao Tương, đầu tiên là sững sờ, rồi sau đó mới phát giác bản thân nói những lời này rốt cuộc là thực tế rồi lại hoang đường cỡ nào. Tất cả mọi người đều cẩn thận che chở bí mật mà tất cả mọi người đều biết này, lại bị nàng vạch trần ra ngay. . . . . .

Cút!

Bên trong Liễu Tâm viện, một tiếng quát phẫn nộ phá tan chân trời, đã quấy rầy chim nhỏ đang đậu phía trên rừng trúc xanh.

Ngao Tương lau không hết giọt nước mắt đầy mặt không ngừng chảy xuống, hoàn toàn không để ý đường dưới chân, trực tiếp chạy như bay ra khỏi cửa chính của Liễu Tâm viện.

Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa bao giờ cảm thấy đau lòng như thế. . . . . .

Mẫn phu nhân cũng không còn tâm tình ở lại ở Liễu Tâm viện, nói mấy câu lời tri kỷ, bèn dẫn Tiểu Thúy và Dung Thố bước khỏi cửa chính. Lúc gần đi, nàng còn dặn dò Thanh Hữu và Dung Chi kêu mấy người làm tới quét dọn Liễu Tâm viện.

Mộ Lam Yên kiên trì rời giường tiễn Mẫn phu nhân ra cửa phòng, đứng ở cửa mặc cho Tố Quý đỡ nàng, có thâm ý khác nhìn người từ từ đi xa.

Chuyện mới phát sinh vừa rồi, hoàn toàn vượt khỏi năng lực tiếp nhận của Tố Quý, lúc này mới dám lên tiếng: Tiểu thư, chúng ta làm như vậy có thể


/104

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status