Đích Nữ Không Làm Phi

Chương 27 - Chương 27

/104


Nói đến những thứ này thì lại khiến Mộ Lam Yên hồi tưởng lại nàng đã từng tay trói gà không chặt kia. . . . . .

Ở trong đời trước, không có một sư phụ học võ như Lãng Hổ dạy nàng, mười năm gần như Mộ Lam Yên đều bị mẫu thân Ôn Uyển Như che chở ở trên lòng bàn tay. Tam tòng tứ đức, lễ nghi liêm sĩ, cầm kỳ thư họa, loại nào mà nàng không biết. Ngoại trừ không ra cửa không bước cổng trong giống như tiểu tỷ muội trong thành kia, hiển nhiên Mộ Lam Yên chính là một đại gia khuê tú vạn năng toàn năng!

Thay vào đó một đời này, quả nhiên thời gian là thuốc độc, khiến nàng tẩy và nhuộm thành bộ dáng bây giờ. Trước mặt người ngoài còn có thể giả vờ giả vịt, một khi đến trước mặt người của mình như Tố Quý, bộ dáng nhóc con giả dối hoàn toàn bộc lộ ra, giấu cũng không giấu được.

Nghĩ quá nhiều rất nhiều, lật người, vốn rất mệt nhọc rã rời vì tàu xe, nàng để nguyên quần áo đã ngủ thiếp đi.

Vừa tỉnh giấc lại đã là qua một canh giờ có lẻ.

Bên trong gian phòng yên tĩnh, tất cả cửa sổ đều khép chặt, ngoại trừ tiếng hít thở khe khẽ như có như không thì cũng không nghe được loại thanh âm thứ hai nữa. Nằm ở trên giường nhỏ, Mộ Lam Yên đột nhiên mở hai mắt ra, mở trừng nhìn chằm chằm phía trên, kéo dài một hồi, mới đặt xuống đề phòng trong lòng, đột nhiên nhớ tới bản thân nằm ở Liễu Tâm viện của Ngao phủ!

Tố Quý! Tố Quý! Mộ Lam Yên lật người rời giường, lớn tiếng gào thét đôi câu.

Không bao lâu, ngoài cửa đã nổi lên một đợt tiếng bước chân dồn dập. Tố Quý vội vàng hấp tấp dốc sức đẩy cửa phòng Mộ Lam Yên ra, tìm tòi bóng dáng Mộ Lam Yên bên trong gian phòng một phen, mới nhìn kỹ thấy tiểu thư ngồi ở trên giường nhỏ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm hỏi: Tiểu thư kêu ta gấp như vậy là có chuyện gì không?

Mộ Lam Yên ổn định tâm thần một chút: Vì sao ngươi không ở trong phòng ta?

Trong lòng Tố Quý chỉ cảm thấy một chữ oan viết hoa, nhìn tiểu thư đen tối đầy mặt, ấp úng giải thích: Ta thấy người buồn ngủ, trong lòng bèn nghĩ người cũng là mệt nhọc cả ngày, muốn đi nấu chút nước nóng cho người, để cho người tỉnh lại có thể thoải mái tắm ngăm nước nóng, nhân tiện thu dọn một phen Liễu Tâm viện này cho người. Cũng không thể vẫn để cho ngươi hạ mình ở tại phòng tôi tớ nhỉ. . . . . .

Lời của Tố Quý còn chưa nói hết, ánh mắt sắc bén của Mộ Lam Yên quét ngang tới, nàng ấy bị dọa sợ đến lập tức tắt tiếng.

Ngươi đi quét dọn phòng bị người làm hư hại kia?

Trong lòng Tố Quý chợt run rẩy, chỉ đành phải chất phát gật đầu một cái.

Hồ đồ! Mộ Lam Yên đột nhiên đứng dậy cả giận nói, nàng còn chưa dặn dò Tố Quý đi xử lý những thứ đó, chính là giữ lại còn có tác dụng. Nha đầu ngược lại rất tốt, trước tiên không nói tiếng nào giúp nàng thu dọn rồi!

Tố Quý có chút hốt hoảng nhìn tiểu thư nhà mình, bây giờ là tiến cũng không được, lui cũng không phải, không thể làm gì khác hơn là cứng ngắt đứng ở cửa chờ xử lý. Trong lòng đổ mồ hôi một hồi, cho tới bây giờ nàng chỉ là muốn giảm bớt áp lực của tiểu thư một chút, chưa từng nghĩ, không ngờ một lòng cẩn thận lại kéo chân sau của tiểu thư nhà mình. Một mình than một tiếng, một đôi mắt khẩn cầu chăm chú khóa chặt Mộ Lam Yên.

Chỉ thấy Mộ Lam Yên đầu tiên là mặt buồn rười rượi đứng ở phía trước giường hẹp đi qua đi lại, sau khi suy nghĩ một phen, đột nhiên nói: Lấy nước tới đây, ta muốn tắm!

Cánh hoa hồng rơi xuống nước, Mộ Lam Yên duỗi ra mũi chân như ngọc thăm dò nước ấm, bèn hoàn toàn ngâm thân thể ở trong nước ấm rải đầy cánh hoa. Tóc đen màu mực treo ở bên ngoài bồn tắm, nhắm mắt dưỡng khí mặc cho Tố Quý xoa bóp lưng cho nàng.

Chờ chốc lát, Mộ Lam Yên mặc một bộ áo váy bình la xuyên thấu màu xanh nhạt đứng ở trước gương đồng. Váy dài rơi xuống đất, không có một đóa hoa văn, chỉ là trong tay áo may mấy hoa lan. Bên hông buộc một cái đai lưng màu xanh dương nhạt, phía trên nạm bảo thạch màu xanh dương chiếu lấp lánh.

Một bộ này, chính là đưa tới từ trong rương của Mẫn phu nhân, trên tờ giấy nói đúng lắm, quà sinh nhật năm nay. Không thể không nói, ánh mắt và giải thích của Mẫn phu nhân quả nhiên là đặc biệt. Mộ Lam Yên mặc một bộ này vô cùng thích hợp, hơn nữa xuyên qua gương đồng, loáng thoáng có thể nhìn ra mặc quần áo này, rất nổi bật lên dung nhan xinh đẹp của Mộ Lam Yên, còn có mấy phần vị thoát tục.

Tố Quý đứng ở bên cạnh, bộ dáng mặt hoa si: Tiểu thư, người thật sự là quá đẹp.

Mộ Lam Yên nhếch miệng lên một chút ý cười, đưa tay cốc nhẹ một chút cái trán Tố Quý: Nha đầu ngươi quả nhiên là nam nữ đều xơi nha!

Khuôn mặt nhỏ của Tố Quý đỏ lên, hơi cúi đầu xuống: Tiểu thư đừng nói như vậy. Từ lúc lần đầu


/104

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status