Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 38 - Chương 38

/66


Bởi vì đúng lúc Từ gia có người từ Kinh Sư trở về, Quý Quân cùng A Tề liền nhờ hắn mang theo thư cùng một chút quà tặng nhỏ.

Thư của Quý Quân đơn giản chỉ là lời hỏi thăm sức khỏe qua lại, sau đó hắn viết tất cả ở kinh sư đều tốt, để người trong nhà không cần thắp thỏm chờ mong.

Đồ cho Lương ca nhi chính là một vài món đồ chơi cùng cái khóa vàng, cho Quý Đồng cùng Phùng di nương là dược liệu thuốc bổ ..., cho Hà Hoa là đồ trang điểm đựng trong một cái hộp.

Hà Hoa mở ra xem, bên trong là chút son phấn, còn có một lá thư cùng một cái hộp nhỏ. Trên thư viết là có người Dây dưa không ngớt, dụ dỗ đe dọa hắn gửi đồ hộ, nhưng hắn không có đồng ý, sau đó bảo Hà Hoa Xử lý thích đáng cái hộp nhỏ.

Hà Hoa cầm cái hộp nhỏ lên lắc lắc, không nghe thấy tiếng động gì, có ý muốn mở ra xem một chút, lại sợ bên trong có chứa lá thư buồn nôn gì đó, nên đành phải thôi.

Cũng may hai nhà kết thân nên ngày tết cũng có đi lại, cái hộp nhỏ này nàng rất thuận lợi đưa đến trong tay Từ Thư Viện. Về phần đồ vật bên trong, mãi cho đến sau khi Quý Quân thành thân, nàng mới moi ra được.

Tuy rằng mùa xuân năm nay Quý Quân không ở nhà, nhưng bọn họ lại trôi qua rất náo nhiệt, còn gọi một gánh hát nhỏ về nhà hát hí khúc. Phùng di nương rất là thích.

Tết âm lịch trôi qua, Hà Hoa gom một ngàn năm trăm lượng bạc cùng một phong thơ chuẩn bị sai Xưng Đà phụ trách đưa đến Kinh Sư, Tiểu Xảo ở cữ xong cũng chạy tới trước khi tiễn Xưng Đà đi. Sau đó ôm đứa bé đi theo đến nhà Hà Hoa.

Lần này Tiểu Xảo sinh được một nhi tử, Phương tú tài cùng công bà nàng đều vô cùng hài lòng. Chỉ là đứa trẻ này quá thích khóc, đổi người khác ôm sẽ khóc. May nhờ đứa bé còn nhỏ, cho dù khóc cũng chỉ giống như tiếng mèo kêu, không làm ầm ĩ đến người khác.

Hà Hoa cảm thấy vẫn là Lương ca nhi tốt, luôn cười hề hề, Phùng di nương lại nói đứa bé thích khóc rất tốt, nghe nói công bà của Tiểu Xảo cũng nói như vậy.

Ba người đùa với hai đứa bé chơi một lát, Phùng di nương liền ôm Lương ca nhi đi ngủ. Tiểu Xảo vuốt hà bao Phùng di nương đưa cho bảo bảo của nàng, nhìn theo bóng lưng của nàng nói: Bản thân em vừa sinh con, mới có chút hiểu được tâm tư của di nãi nãi rồi.

Hà Hoa ngạc nhiên nói: Ngươi và nàng. . . . . Không giống nhau. Nhưng ngươi lại nói, hiểu ra cái gì.

Hiểu cho nỗi lòng lo nghĩ của nàng vì đứa bé. Nhưng chính là bởi vì hiểu, em mới nói với tiểu thư, người không thể đối với nàng như vậy! Bây giờ tiểu thư còn chưa định thân, đồ cưới cũng chưa chuẩn bị tốt. Trước mắt Quân thiếu gia sẽ thành thân, rất nhanh lại có đứa bé, tiểu thư người phải vì mình cùng Quân thiếu gia mà suy nghĩ.

Tiểu Xảo lòng căm phẫn mở hà bao Phùng di nương đưa cho nàng ra, Người xem nàng đưa đồ cho bảo bảo, nào là khóa vàng, tiểu nguyên bảo, mắt cũng không chớp một cái đã đưa cho em rồi. Em còn nghe nói mấy ngày trước tiểu thư còn mời gánh hát. Người khác không biết, nhưng em biết, thật ra người cũng không thích những thứ này. Tiểu thư, chẳng lẽ là nàng?

Hà Hoa cười lắc đầu nói: Ta đều không biết mấy tháng này ngươi biến hóa lớn như vậy. Người ta không có đắc tội với ngươi, còn dốc hết sức cùng ngươi giao hảo, lại bị ngươi nói mấy câu như vậy, ngươi bảo di nương làm sao mà chịu nổi? Di nương cũng có phần ở trong Tang Viên, nàng quản Tang Viên ta cũng cho nàng bốn phần tiền lãi, thỉnh thoảng đưa những thứ đồ này vẫn có thể lấy ra được.

Tiểu Xảo ngừng một chút lại nói: Thật ra em chỉ là người ngoài, lúc thành thân cũng còn được cho khế đất và đồ cưới phong phú, hiện tại tiểu thư cho Phùng di nãi nãi, thật ra cũng là cho Lương thiếu gia, là cho đệ đệ của người, lại có cái gì mà không thể? Em cũng không có tư cách mà nói.

Hà Hoa cười nói: Chuyện này còn nói nữa thì biết nói đến chỗ nào? Ta biết ngươi lo lắng ta thua thiệt. Nhưng mà, di nương vào cửa lâu như vậy, ngươi thấy nàng làm cái gì rồi? Tận tâm tận lực hầu hạ cha ta, đối với ta cùng ca ca ta cũng không cho sắc mặt, ngược lại lại hết sức lấy lòng, cũng không khinh rẻ người làm, không ở khắp nơi vênh váo hả hê, ở bên ngoài trước mặt khách không xuất đầu lộ diện phá hư quy củ. Đã nói lần này ta muốn để cho ca ca ngươi mang chút bạc đi Kinh Sư, nàng còn chia tiền lãi của mình ở Tang Viên cho ta. Ngay cả nàng muốn danh phận đó, nàng cũng chưa bao giờ ở trước mặt ta nói thẳng qua. . . . . .

Nàng, nói không chừng đều là giả bộ! Tiểu Xảo không đợi Hà Hoa nói xong, liền không phục phản bác.

Hà Hoa gật đầu: Ta biết rõ nàng có lòng riêng, nhưng mặc kệ người ta thật lòng hay giả ý, ít nhất biểu hiện của nàng, ngươi không xoi mói được. Nếu mỗi ngày ta làm cho nàng khó chịu, khắp nơi làm khó nàng, chẳng phải là làm cho người ta lưu lại làm đầu đề câu chuyện, cho người ta nói ta ngang ngược hung hãn, vậy sau này ta làm sao tìm được nhà chồng?

Nhưng mà, tiểu thư người làm sao có thể không có cách nào. . . . . .

Ta thế nào cảm thấy ngươi chỉ là thấy người khác lợi hại hơn ta, nhìn không được di nương sắc sảo đối nhân xử thế hơn ta vậy?

Tiểu Xảo ủ rũ, vô lực nói: Không biết tại sao, chính là em nhìn nàng không vừa mắt. Biết tiểu thư có đề phòng nàng, em cũng an tâm.

Hà Hoa cười cười, không có nói tiếp, nghĩ tới những ngày chăm sóc Lương ca nhi cùng Phùng di nương, giữa Phùng di nương và Quý Đồng, không phải là không có tình cảm. Nhưng hiện tại Quý Đồng không muốn cho Phùng di nương phù chánh, sau khi Phùng di nương thất vọng,




/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status