Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 39 - Chương 39

/66


Vào tháng tư, Quý Quân cùng Từ đại thiếu từ Kinh Sư trở lại, chính xác là hai lang cữu (anh em vợ) song song thi rớt, cũng may bọn hắn nghĩ thoáng, biết kết quả yết bảng liền dẹp đường hồi phủ rồi. A Tề không phụ sự mong đợi của mọi người thi đậu nhị giáp, còn ở lại Kinh Sư tìm môn lộ, muốn tìm nơi tốt một chút.

Lúc Quý Quân trở về, trừ toàn bộ ba hòm bạc không nhúc nhích, còn mang theo hơn hai mươi dạng điểm tâm. Bởi vì đường xá xa xôi, mùa xuân mưa nhiều, dọc đường trì hoãn không ít thời gian. Chờ về đến nhà, một số điểm tâm đã bể không còn hình dạng, một số cũng đã ẩm ướt mốc meo rồi, chỉ còn lại khoảng bốn năm món còn có thể ăn. Những thứ này đều là khẩu vị ở Kinh Sư hoặc là Phương Bắc Phương mới có, ở Phương Nam rất ít gặp, Hà Hoa để cho sư phó và trù nương làm điểm tâm trong nhà tham khảo.

Còn có một người, cũng là Xưng Đà dẫn về.

Có một ngày Xưng Đà đang ở trên đường mua vài món đồ trở về, thấy một ác thiếu sai người ngăn cản một cỗ kiệu, đánh tất cả kiệu phu, nha hoàn, gã sai vặt đi theo chạy hết, muốn cưỡng đoạt một nữ tử xinh đẹp như hoa bên trong kiệu. Từ nhỏ Xưng Đà đã học qua vài chiêu thức, hơn nữa sức lực lớn như trâu, cùng ác thiếu đó đánh nhau một trận, để cho cô nàng kia nhân cơ hội chạy trốn.

Sau này có một ngày gặp lại được cô gái kia, Xưng Đà không biết phong tục ở Kinh Sư, lại bởi vì Hà Hoa cùng Tiểu Xảo không giống như nữ tử bình thường mắc cỡ ngại ngùng như vậy, nên khi nàng kia hào phóng cùng hắn nói chuyện với nhau cử chỉ cũng cảm thấy không có gì, huống chi người ta chỉ tỏ lòng biết ơn, hỏi vài câu chuyện phiếm mà thôi, hắn cũng chỉ cho rằng nàng là tiểu thư nhà ai đó có lá gan thật lớn, hoạt bát hơn một chút thôi.

Chưa tới mười ngày sau, bởi vì đi đến nơi yên liễu (lầu xanh) tìm Từ đại thiếu, Xưng Đà mới biết, nàng kia tên là Kiều Nương, là một kỹ nữ.

Thì ra Kinh Sư khắp nơi là quan viên, khắp nơi có quần là áo lụa, nữ tử yên hoa cũng không thiếu. Nhưng đến cùng cũng là dưới chân thiên tử, cho dù là kỹ nữ cũng không giống như những nơi tầm thường chỉ dựa cửa bán rẻ tiếng cười. Nào là hồng bài, hoa khôi ..., mỗi lần muốn người phải móc bạc ra, lời ngon tiếng ngọt nói với tú bà, phái nhuyễn kiệu tới thỉnh, hồng bài đó mới bằng lòng mang theo toàn bộ hành trang, như tiểu thư phu nhân nhà giàu có mang theo nha đầu gã sai vặt hầu hạ ra cửa. Bình thường người tính tình không tốt, tú bà cùng hồng bài đều không muốn gặp.

Xưng Đà lần đầu tiên gặp Kiều Nương chính là lúc ác thiếu kia bởi vì mấy lần cầu kiến Kiều Nương mà không được, ngày đó nghe được Kiều Nương đúng lúc đi ngang qua, nên muốn ở nửa đường chặn nàng lại, gạo nấu thành cơm, rồi sai người đưa cho tú bà chút bạc là xong chuyện, không ngờ lại bị Xưng Đà làm hư chuyện.

Lần này không những gặp được Kiều Nương, còn gặp được ác thiếu kia, Xưng Đà không tránh kịp, bị lũ tôi tớ hung bạo của ác thiếu kia bao quanh. Từ đại thiếu cùng Kiều Nương đi lên bồi lễ khuyên giải, ác thiếu kia chỉ một mực đánh mắng, may mắn Từ đại thiếu quen biết vài người học tử biết rõ tình hình ở Kinh Sư, nhận ra ác thiếu đó là công tử nhà Thị Lang nào đó, liền dọa hắn, nói gần đây phụ thân hắn đang mất thánh sủng, lúc này hắn ở đây gây sự, vừa vặn cho người của Ngự Sử thêm cho phụ thân hắn một tội danh quản giáo không nghiêm, bao che con hành hung, cuối cùng lừa được ác thiếu kia đi ra ngoài.

Vốn Kiều Nương nhận được ân tình của Xưng Đà, lần này thấy hắn bị thương, vội gọi Lang trung đến xem cho hắn, lại thiết yến khoản đãi, trong bữa tiệc đàn hát, thật là cung phụng nghênh đón. Hơn nữa Từ đại thiếu ở một bên châm ngòi thổi gió, ngay đêm đó Xưng Đà liền cùng Kiều Nương mây mưa. Xong chuyện Xưng Đà xấu hổ không dứt, Kiều Nương liền nói Xưng Đà là một quân tử thẳng thắn, mình đã là thân tàn nhơ nhuốc, mặc dù đã hầu hạ chẩm tịch, cũng không dám cầu cử án tề mi. Cũng không cần Xưng Đà chi bạc cho đêm xuân, tặng hai thang thuốc liền để cho hắn đi rồi

Thi hội kết thúc, lúc chờ đợi yết bảng, lại gặp được Kiều Nương. Khi đó Kiều Nương đã lấy tiền bạc châu báu mấy năm qua len lén tích góp từng tí một chuộc thân cho mình, một lòng muốn hoàn lương. Nhưng ác thiếu kia lại không chịu buông tha cho nàng như trước, sai một bà mai đưa cỗ kiệu tới cửa bảo là muốn lấy nàng về nhà làm tiểu thiếp.

Kiều Nương nhìn trong đám người vây xem nhận ra Xưng Đà cùng Từ đại thiếu, liền nhào qua khóc ròng nói: Tiện thiếp vì gương mặt này, mười ba tuổi liền bị mụ mụ hạ dược buộc gặp khách, nhiều năm đã nhìn quen người ham mê tửu sắc, không có một người thật tâm thật ý. Hôm nay thật vất vả gặp được quan nhân, không chê ta tàn hoa bại liễu muốn thú ta về nhà, không ngờ vẫn không được sống yên ổn qua ngày. Thiếp không dám để cho quan nhân ngày sau gặp nạn, hôm nay ở chỗ này vì gương mặt này, phải để cho người háo sắc này chết tâm!

Dứt lời liền lấy dao găm ở trước mặt rất nhiều người liền vạch một cái lên khuôn mặt xinh đẹp mềm mại của mình, nhất thời máu tươi trút xuống.

Ác thiếu thấy tính tình Kiều Nương cương liệt như thế, gương mặt kiều diễm như hoa bây giờ lại giống như dạ xoa, liền mất hứng thú. Lúc đầu tú bà thấy Kiều Nương đã ra khỏi cửa còn gặp phải loại sóng gió này, ước gì có người có thể mang nàng đi thật xa, nhận ra Xưng Đà là khách nhân ngày đó đã giải vây cho Kiều Nương, vừa nghe Kiều Nương nói như thế, lập tức liền la hét ồn ào, vừa đấm vừa xoa chắc là không cho Xưng Đà có cơ hội giải thích, liền cố gắng nhét Kiều Nương cho hắn.

Thật ra lúc đầu Từ đại thiếu có mặt ở đó, nếu thường ngày, Từ đại thiếu không duyên cớ được một hồng bài, tuyệt đối sẽ chiếm tiện nghi, nhưng ở phương diện nào đó hắn cũng giống như ác thiếu kia, Kiều Nương không còn phong tư xinh đẹp, hắn cũng không có hứng thú, ngược lại ở một bên ồn ào náo nhiệt góp vui.

Bản chất Quý Quân và Xưng Đà đều là người thành thật, thấy cô nương người ta đã ngất đi, trên mặt máu me nhầy nhụa, bên cạnh một vòng người đang nhìn, đâm lao phải theo lao, nên đành phải chứa chấp nàng.

Thân thể Kiều Nương tốt hơn một chút, liền quỳ xuống lại khóc nói cực chẳng đã mới lợi dụng Xưng Đà, nếu không có nam nhân ra mặt, nàng đi tới chỗ nào cũng bị khi dễ, vốn tưởng rằng Xưng Đà thấy nàng đã hủy dung, ghét bỏ nàng rời đi, không ngờ vậy mà Xưng Đà lại cứu nàng lần nữa. Về sau nàng nguyện làm nô tỳ, làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình của Xưng Đà.

Vết thương trên mặt còn chưa khỏe hẳn, Kiều Nương liền lo trong lo ngoài, bưng trà rót nước giặt quần áo xuống bếp, ngay cả sinh hoạt của Quý Quân cùng đám tùy tùng nàng cũng bao luôn. Thật ra không nhìn gương mặt đó, thì dáng người của Kiều Nương cũng rất mê người rồi. Quý Quân, A Tề cùng Từ đại thiếu cũng nhìn Xưng Đà, nói hắn có phúc lớn, làm Xưng Đà xấu hổ cả ngày mặt đỏ như quan công.

Trước khi Tiểu Xảo thành thân, vì có thể để cho Tiểu Xảo

/66

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status