Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua rèm cửa sổ, chiếu vào phòng của Tích Tuyết, cả căn phòng trở nên ấm áp cực kỳ.
Lạc Tích Tuyết mơ hồ mở mắt ra, phát hiện mình không phải nằm trên ghế sa lon cứng nhắc mà là chiếc giường rộng rãi thoải mái hơn rất nhiều, trên người cô mặc áo ngủ, đang đắp chăn.
A? Kỳ quái? Lạc Tích Tuyết kinh ngạc vuốt đầu, tối hôm qua không phải cô nằm trên sa lon chờ em trai về sao? Thế nào mà đột nhiên lại nằm trong phòng cô thế này?
Chẳng lẽ đêm qua có ai ôm cô trở về phòng? Là Thiên Uy sao?
“Tiểu thư, cô tỉnh rồi sao?” Quản gia Ngô đẩy cửa đi vào, cằm trong tay một hộp quà tinh xảo.
“Ừ” Lạc Tích Tuyết xoa xoa đôi mắt buồn ngủ cho tỉnh táo hơn, cười yếu ớt hỏi:”Có chuyện gì vậy bác?"
“Lão gia vừa mới gọi điện thoại về, nói là cô nhanh chóng rời giường sau đó thay lễ phục tới khách sạn Bắc Hải” Quản gia Ngô đưa lễ phục tới, truyền đạt lời nói.
Lạc Tích Tuyết kinh ngạc sửng sốt:”chẳng lẽ cha muốn con cùng cha xuất hiện tại bữa tiệc?” Bình thường loại sự việc này không phải cha hay đi cùng em trai cô sao?
“Đại tiểu thư, xem ra lão gia vẫn rất coi trọng cô, cho nên cơ hội này cô phải nắm cho chặt” Gương mặt quản gia Ngô đột nhiên mừng rỡ, vội vàng nhắc nhở Tích Tuyết.
Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt gật đầu một cái, cũng không suy nghĩ gì nhiều, cô mang dép lê đi vào trong phòng tắm.
Tắm rửa xong cô soi gương thay lễ phục cha vừa gởi tới. Đây là một loại váy dài sát đất, làn váy tầng tầng, phía trên được đính những hạt kim cương nhỏ, cả người cô giống như một đóa hoa kiều diễm đang thời nở rộ, đem đường cong hoàn hảo trên cơ thể cô phát họa ra không sót một chút nào.
Tóc dài đen nhánh phủ xuống vai, trên cổ đeo chuỗi dây chuyền ngọc trai, gò má tinh xảo nhìn quyến rũ động lòng người, một cái nhăn mày hay một nụ cười cũng đủ mê hoặc chúng sinh.
Đây là lần đầu tiên cha chọn lễ phục cho cô cho thấy bữa tiệc này nhất đinh rất quan trọng, Lạc Tích Tuyết cho là như vậy.
Khách sạn Bắc Hải nằm trong khu vực cực kỳ đắt giá cảu thành phố này.
Xe riêng rốt cuộc cũng tới nơi.Cửa xe được nhân viên khách sạn mở ra, nghiêm chỉnh phục vụ chứng tỏ được huấn luyện rất chuyên nghiệp, đối với lạc Tích Tuyết lễ phép nói:”Lạc tiểu thư, chào mừng cô đến với khách sạn Bắc Hải”.
Lạc Tích Tuyết mỉm cười hướng hắn gật đầu, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, cô đi tới lầu ba, nguyên cả lầu này đã được Lạc Chấn Long bao hết.
Lạc Tích Tuyết đứng trước cửa phòng hít sâu hai cái, mới đẩy cửa đi vào, chỉ là cảnh tượng bên trong làm cho cô thất kinh.
Không có bữa tiệc như trong tưởng tượng của cô càng không có tân khách cầm ly rượu bắt chuyện rôm rả, cả gian phòng chỉ có ba người.
Hai người cỡ độ tuổi trung niên trong đó có một người là cha cô, còn có một bóng dáng cao lớn tuấn dật phi phàm đưa lưng về phía cô.
“Tích Tuyết,con tới rồi à?” Mọi người thấy cô tới trên mặt đều lộ ý cười.
Lạc Tích Tuyết nhạy cảm không khí có gì đó không đúng, cô đang đứng ở cửa chần chờ không biết có nên đi vào hay không.
“Còn đứng đó làm gì? Tới đây ngồi nhanh lên” Giọng Lạc Chấn Long uy nghiêm không cho phép cự tuyệt.
Lạc Tích Tuyết chỉ có thể nhắm mắt đi vào phòng, ai ngờ cô còn chưa đi tới bên cạnh cha thì đã bị phu nhân ở ghế sa lon bên kia kéo tay cô bắt cô ngồi gần mình.
“Con chính là Lạc Tích Tuyết, dáng dấp quả nhiên rất xinh đẹp, cùng con trai của ta rất xứng đôi” Người phụ nữ trung niên nhìn chằm chằm Lạc Tích Tuyết tựa hồ rất hài lòng:”Chấn Long, chúng ta quyết định như vậy đi, Tích Tuyết đứa con gái này sẽ là con dâu của Hàn gia tôi.”
Thân thể Lạc Tích Tuyết chấn động, kinh ngạc trợn to hai mắt, vị phu nhân này nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cha xếp đặt buổi xem mắt này sao?
Lạc Tích Tuyết mơ hồ mở mắt ra, phát hiện mình không phải nằm trên ghế sa lon cứng nhắc mà là chiếc giường rộng rãi thoải mái hơn rất nhiều, trên người cô mặc áo ngủ, đang đắp chăn.
A? Kỳ quái? Lạc Tích Tuyết kinh ngạc vuốt đầu, tối hôm qua không phải cô nằm trên sa lon chờ em trai về sao? Thế nào mà đột nhiên lại nằm trong phòng cô thế này?
Chẳng lẽ đêm qua có ai ôm cô trở về phòng? Là Thiên Uy sao?
“Tiểu thư, cô tỉnh rồi sao?” Quản gia Ngô đẩy cửa đi vào, cằm trong tay một hộp quà tinh xảo.
“Ừ” Lạc Tích Tuyết xoa xoa đôi mắt buồn ngủ cho tỉnh táo hơn, cười yếu ớt hỏi:”Có chuyện gì vậy bác?"
“Lão gia vừa mới gọi điện thoại về, nói là cô nhanh chóng rời giường sau đó thay lễ phục tới khách sạn Bắc Hải” Quản gia Ngô đưa lễ phục tới, truyền đạt lời nói.
Lạc Tích Tuyết kinh ngạc sửng sốt:”chẳng lẽ cha muốn con cùng cha xuất hiện tại bữa tiệc?” Bình thường loại sự việc này không phải cha hay đi cùng em trai cô sao?
“Đại tiểu thư, xem ra lão gia vẫn rất coi trọng cô, cho nên cơ hội này cô phải nắm cho chặt” Gương mặt quản gia Ngô đột nhiên mừng rỡ, vội vàng nhắc nhở Tích Tuyết.
Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt gật đầu một cái, cũng không suy nghĩ gì nhiều, cô mang dép lê đi vào trong phòng tắm.
Tắm rửa xong cô soi gương thay lễ phục cha vừa gởi tới. Đây là một loại váy dài sát đất, làn váy tầng tầng, phía trên được đính những hạt kim cương nhỏ, cả người cô giống như một đóa hoa kiều diễm đang thời nở rộ, đem đường cong hoàn hảo trên cơ thể cô phát họa ra không sót một chút nào.
Tóc dài đen nhánh phủ xuống vai, trên cổ đeo chuỗi dây chuyền ngọc trai, gò má tinh xảo nhìn quyến rũ động lòng người, một cái nhăn mày hay một nụ cười cũng đủ mê hoặc chúng sinh.
Đây là lần đầu tiên cha chọn lễ phục cho cô cho thấy bữa tiệc này nhất đinh rất quan trọng, Lạc Tích Tuyết cho là như vậy.
Khách sạn Bắc Hải nằm trong khu vực cực kỳ đắt giá cảu thành phố này.
Xe riêng rốt cuộc cũng tới nơi.Cửa xe được nhân viên khách sạn mở ra, nghiêm chỉnh phục vụ chứng tỏ được huấn luyện rất chuyên nghiệp, đối với lạc Tích Tuyết lễ phép nói:”Lạc tiểu thư, chào mừng cô đến với khách sạn Bắc Hải”.
Lạc Tích Tuyết mỉm cười hướng hắn gật đầu, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, cô đi tới lầu ba, nguyên cả lầu này đã được Lạc Chấn Long bao hết.
Lạc Tích Tuyết đứng trước cửa phòng hít sâu hai cái, mới đẩy cửa đi vào, chỉ là cảnh tượng bên trong làm cho cô thất kinh.
Không có bữa tiệc như trong tưởng tượng của cô càng không có tân khách cầm ly rượu bắt chuyện rôm rả, cả gian phòng chỉ có ba người.
Hai người cỡ độ tuổi trung niên trong đó có một người là cha cô, còn có một bóng dáng cao lớn tuấn dật phi phàm đưa lưng về phía cô.
“Tích Tuyết,con tới rồi à?” Mọi người thấy cô tới trên mặt đều lộ ý cười.
Lạc Tích Tuyết nhạy cảm không khí có gì đó không đúng, cô đang đứng ở cửa chần chờ không biết có nên đi vào hay không.
“Còn đứng đó làm gì? Tới đây ngồi nhanh lên” Giọng Lạc Chấn Long uy nghiêm không cho phép cự tuyệt.
Lạc Tích Tuyết chỉ có thể nhắm mắt đi vào phòng, ai ngờ cô còn chưa đi tới bên cạnh cha thì đã bị phu nhân ở ghế sa lon bên kia kéo tay cô bắt cô ngồi gần mình.
“Con chính là Lạc Tích Tuyết, dáng dấp quả nhiên rất xinh đẹp, cùng con trai của ta rất xứng đôi” Người phụ nữ trung niên nhìn chằm chằm Lạc Tích Tuyết tựa hồ rất hài lòng:”Chấn Long, chúng ta quyết định như vậy đi, Tích Tuyết đứa con gái này sẽ là con dâu của Hàn gia tôi.”
Thân thể Lạc Tích Tuyết chấn động, kinh ngạc trợn to hai mắt, vị phu nhân này nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cha xếp đặt buổi xem mắt này sao?
/306
|