Cưng Chiều Cô Vợ Nhỏ Nham Hiểm

Chương 12.2: Nam nhân thân sĩ

/1929


Chương 12.2: Nam nhân thân sĩ


Ánh mắt Phong Thiển Tịch trông mong nhìn vào bóng dáng của anh, không nghĩ tới, ở trước mặt người khác, anh lại hoà nhã như vậy.

 

"Tịch Tịch, chồng cậu quả thật rất soái nha, nhìn thấy cậu hạnh phúc như vậy, tớ không phải lo lắng nữa." Cố Tiểu Ngôn thoả mãn nói.

 

"Đúng vậy, Thiển Tịch, Nam Cung tiên sinh thật sự rất tốt."

 

Cô bất đắc dĩ cười cười, hạnh phúc sao? Điều đó đối với cô là một việc rất xa vời, cô kết hôn nhanh như vậy, hơn nữa còn là bị ép hôn, căn bản là không nhìn thấy tương lai. Không muốn làm chị em mình lo lắng, cô nhanh chóng đổi đề tài, nói sang chuyện khác.

 

Ba người nói một hồi thật lâu, nói đủ mọi chuyện trên đời dù một chút cũng không thấy phiền.

 

Cô cũng rất ít khi được cười sang sảng như vậy, trong phòng đều là bầu không khí vui vẻ.

 

"Ai da, đã một giờ rồi à, nhà tớ hôm nay có việc, tớ phải về đây." Cố Tiểu Ngôn nhìn đồng hồ, lưu luyến không rời nói.


"Ừ vậy được, lần sau chúng ta gặp lại." Phong Thiển Tịch đứng dậy, tiễn Cố Tiểu Ngôn ra cửa.

 

Nhìn theo Cố Tiểu Ngôn rời đi, Vương Kha Nhi cũng nhìn về phía Thiển Tịch: "Có chuyện này... Thiển Tịch.... tớ..."

 

"Kha Nhi? Làm sao vậy?" Cô nghi hoặc nhìn về phía cô ta. 


"Thiển Tịch, tớ có một việc muốn xin cậu."


"Chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, cậu có chuyện gì cứ nói thẳng đừng dong dài."

 

Vương Kha Nhi có vẻ khó xử, dừng một chút mới nói: "Tớ, tớ bỏ nhà đi rồi. Hiện tại không có chỗ để ở, có thể xin cậu cho tớ tạm thời ở lại đây không?."

 

Phong Thiển Tịch cũng không nghĩ tới Vương Kha Nhi sẽ cầu xin chuyện này: "Kha Nhi..."

 

Nếu cô chưa lấy chồng thì thu nhận Vương Kha Nhi tuyệt đối trăm phần trăm không có vấn đề, nhưng mà hiện tại đây không phải nhà cô, cô càng không thể làm chủ được.

 

"Thiển Tịch, tớ biết cậu cũng rất khó xử, nhưng mà tớ thật sự không muốn về nhà, ba tớ say rượu lại bắt đầu đánh tớ, tớ đã không có cách nào để về. Tớ cũng muốn đến nhà Tiểu Ngôn nhưng mà cậu cũng biết, nhà Tiểu Ngôn cũng là danh gia vọng tộc, khẳng định sẽ không giữ tớ lại được." Vương Kha Nhi kéo cái váy dài lên, cẳng chân cô ta bị thương là dấu vết của việc bị đánh để lại.

 

"Kha Nhi.... Chuyện này..."

 

"Thiển Tịch, tớ xin cậu, tớ dập đầu xuống đất xin cậu, tớ quỳ xuống đây xin cậu, tớ sắp bị cái nhà kia bức tới điên rồi." Vương Kha Nhi nói rồi liền quỳ rạp xuống đất.

 

"Kha Nhi cậu đừng như vậy! Tớ sẽ nói với Nam Cung Tuyệt, cậu đứng lên trước đi." Cô đỡ lấy Vương Kha Nhi từ trên mặt đất lên, đưa cô ta về phòng khách, sau đó cô tiện thể kêu một nữ hầu lại hỏi: "Nam Cung Tuyệt đâu?"

 

"Chủ nhân ở thư phòng ạ."

 

"Ừm." Cô để Vương Kha Nhi chờ ở phòng khách, một mình đi đến thư phòng, vì chị em tốt của mình cũng chỉ có cách liều một lần.

 

"Cốc, cốc, cốc." Cô gõ cửa thư phòng.

 

"Vào đi." Trong phòng truyền ra âm thanh lạnh băng của Nam Cung Tuyệt.

 

Cô mở cửa thư phòng ra, đi vào, nhân tiện đóng cửa lại. Cúi đầu đứng ở cửa, sửa sang lại suy nghĩ của mình.

 

"Chuyện gì, nói."

 

"Chuyện này.... Chuyện này... Nam Cung Tuyệt, tôi có việc, muốn cùng anh thương lượng một chút." Cô đứng tại chỗ không nhúc nhích, ấp úng nói.

 

Nam Cung Tuyệt nâng mắt lên, khép quyển sách trong tay lại: "Cô có thể có chuyện gì để thương lượng với tôi, chẳng lẽ là tịch mịch quá lại nghĩ ra cách để làm loạn sao?"

 

Cô cắn răng, dằn xuống sự phẫn nộ trong lòng.

 

"Lúc sáng, tôi đã giới thiệu qua bạn tốt của tôi, cô ấy là Vương Kha Nhi, vì nhà xảy ra chút chuyện nên tôi có thể giữ cô ấy lại đây một khoảng thời gian có được không?"



/1929

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status