Chương 428: Em hỏi anh yêu em sâu đậm bao nhiêu
Anh cầm một ly rượu khác lên, kéo tay Thương Trăn đến, cùng cô giao bôi.
Lúc anh đến gần, hương vị nhẹ nhàng khoan khoái thuộc về anh, giống như ánh nắng mặt trời hoàn toàn bao phủ lấy cô, cô không khỏi hít sâu một hơi, sau đó nhìn anh cúi đầu, uống xong rượu giao bôi trong tay anh, sau cùng cầm chiếc ly không, mỉm cười nhìn cô.
Thương Trăn nghĩ đến lúc trước chính mình đối với anh chờ mong, nghĩ đến ước nguyện ban đầu khi ủ rượu, nghĩ đến lai lịch của ly rượu này, đột nhiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Anh thích em, rốt cuộc là thích đến mức độ nào?”
Sau cùng, cô hỏi ra vấn đề này.
Phong Hành Diễm hơi cong môi cười, lúc anh cười rộ lên, dường như có mị lực câu hồn nhiếp phách, nhất là khi tròng mắt màu tím lẳng lặng nhìn bạn, có thể khiến cho người ta làm bất kỳ chuyện gì.
“Anh nguyện ý vì em nỗ lực tất cả.”
Thương Trăn nhíu mày, giọng điệu đột nhiên kích động.
“Làm thế nào để chứng minh?”
Phong Hành Diễm chắc chắn nói: “Anh có thể chứng minh!”
“Được!” Thương Trăn dùng tư thế đó uống hết ly rượu giao bôi, một hơi cạn sạch, trong mắt cô hiện lên một tia lệ khí, ngoài ra còn có mơ hồ điên cuồng.
“Vậy thì chứng minh cho em nhìn.”
Phong Hành Diễm sờ lên gương mặt cô, nhỏ giọng nói: “Anh ở trên sân thượng chờ em.”
Thương Trăn lại một lần nữa lên lầu, lần này cô không dừng lại, cô đi thêm lên mấy tầng nữa, cô giống như đang đi tìm đáp án, mà đáp án kia quan trọng hơn bất kỳ thứ gì, cô đẩy cửa sân thượng ra.
Lúc này, Phong Hành Diễm đã chờ cô ở đó.
Anh mặc lễ phục, trên tay cầm một chiếc nhẫn kim cương, từ chỗ cô đi đến chỗ anh là một tấm thảm đỏ, xung quanh lộng lẫy, được bố trí thành nơi cầu hôn, khắp nơi đều mang theo hơi thở lãng mạn.
Xung quanh còn có vô số phóng viên đang cầm máy ảnh, lẳng lặng quay chụp, thậm chí trên không trung còn có trực thăng xoay quanh, có người ở phía trên livestream, lần này, toàn thế giới đều biết anh Phong lại đang cầu hôn!
“Như mọi người đã biết, chuyện anh Phong cầu hôn đã không phải là tin tức mới lạ gì, nhưng lần này khác biệt! Anh Phong tự mình lên tiếng khẳng định, hôm nay anh ấy tuyệt đối sẽ thành công! Rốt cuộc anh ấy muốn làm gì? Chúng ta hãy rửa mắt mong chờ!”
Người chủ trì cầm mic nhìn thẳng vào ống kính để mở đầu, còn Thương Trăn, cô được hoa tươi và ánh đèn chiếu xung quanh, có chút không biết làm sao.
Bên tai Phong Hành Diễm đeo mic, cho nên anh vừa nói, khắp không trung đều nghe được, anh tỏ tình cũng thế!
“Trăn Trăn, em đi thật nhanh, may mắn anh đuổi kịp!”
Anh cười, đưa tay về phía cô, nhưng Thương Trăn không có đi đến.
“Anh biết em muốn gì sao?”
Giọng nói của cô khàn khàn: “Anh thật sự hiểu được sao?”
Nếu như anh hiểu được, như vậy rốt cuộc anh muốn làm như thế nào.
Phong Hành Diễm cười nói: “Anh biết, em muốn anh chết.”
Lần này, không chỉ riêng Thương Trăn giật mình, ngay cả những người ở có mặt trực tiếp ở hiện trường và người đang xem livestream đều sửng sốt, không phải bọn họ rất yêu nhau sao, có thể được gọi là cặp đôi chuẩn mực? Đây là đang bày ra trò gì thế?
“Bởi vì anh nhìn thấy tất cả dáng vẻ thê thảm của em, bởi vì anh đã từng là người em yêu sâu đậm, em từng ở trong lòng có kỳ vọng cao với anh, mà anh, anh lại lần lượt làm cho em thất vọng, em nói em không trách anh, điều đó được xây dựng trên cơ sở người lạ. Nếu như anh muốn đến gần thêm một bước, muốn đến gần em, em sẽ hận anh! Bởi vì anh đã từng cách xa em như thế.”
Thương Trăn không nói gì, ánh mắt lại dần dần đỏ lên, cô gắt gao nhìn chằm chằm Phong Hành Diễm, những oán khí bị cô đè nén sâu trong lòng, lúc này lại bị kích thích ra, khiến cho cô cắn chặt răng, không chút nào buông lỏng.
Phong Hành Diễm bất đắc dĩ nhún vai: “Nhưng em yêu anh, em không nỡ để anh bị thương tổn gì, càng đừng nói là chết, đúng không?”
Thương Trăn muốn phủ nhận, muốn châm chọc anh, muốn dùng thái độ sắc bén và lạnh lùng nhất để trào phúng những lời nói không biết ngượng kia của anh! Nhưng cô há to miệng, một chữ cũng không nói nên lời, cô không nỡ để anh bị thương, điều này không phải đã rõ ràng rồi sao?
Giây phút này, trái tim của cô từng chút co rút, đau đớn, đã nói có thể một thân một mình, nhưng chính bản thân cô lại đã sớm phản bội chính mình, làm ra loại chuyện nghĩ một đằng nói một nẻo, tất cả những thứ này đều không phải vì yêu ư?
Phong Hành Diễm từng bước lùi lại, tóc anh bị gió thổi loạn, nhưng giọng nói của anh dưới tác dụng của mic lại càng truyền được đi xa, mỗi một chữ đều kiên định một cách lạ thường.
“Em biết sau khi anh yêu em, anh thường xuyên nghĩ đến điều gì nhiều nhất không?”
“Anh nghĩ, nếu Trăn Trăn vẫn giống như yêu anh như trước đây, quấn lấy anh, không muốn xa rời anh thì thật tốt biết bao nhiêu? Anh thích em, thích tất cả mọi dáng vẻ của em, nhưng vẫn có chút bất mãn em đối xử với anh lãnh đạm, đã bao lâu rồi anh không nhìn thấy em cười giống như trước đây? Anh nằm mơ cũng muốn nhìn thấy.”
“Nhưng trước kia, khi em làm những chuyện đó, một chút tác dụng cũng không có!”
Thương Trăn cắn răng, lớn tiếng nói, cô dùng hết sức lực toàn thân để nhấn mạnh.
“Trước kia em giống như kẹo da trâu không biết xấu hổ! Cô ấy không chút xinh đẹp nào! Cô ấy cũng không làm được một người lạnh lùng sắc bén! Cô ấy ngu ngốc khiến cho người ta bật cười! Người như thế anh cũng muốn sao? Sao anh có thể muốn được cơ chứ?”
Phong Hành Diễm kiên định nhìn cô: “Nhưng anh chính là muốn cô ấy.”
Anh nhanh chóng nhảy lên lan can, bởi vì không mang theo bất kỳ biện pháp bảo vệ nào, anh nhảy lên như thế, tất cả mọi người đều theo bản năng hét lên.
“Anh muốn làm gì? Anh mau xuống đây?”
Có người vội vàng muốn đi đến kéo anh xuống, nhưng lại bị Phong Hành Diễm cười to, xua tay ngăn lại.
“Không ai được đến đây!”
Anh chậm rãi đứng thẳng người, cả người đứng thẳng trong gió lớn, anh hướng về phía cô, nở một nụ cười rất khoa trương! Một lần nữa lặp lại.
“Nhưng anh chính là muốn cô ấy! Anh sẵn lòng dùng cái chết để chứng minh.”
Từ giây phút mà anh đi lên, cả người Thương Trăn đều bị kéo căng, trong mắt cô lóe lên sự bối rối, nhanh chóng nói: “Anh điên rồi à? Anh mau xuống đây!”
“Chẳng phải em hỏi, anh yêu em, yêu đến mức độ nào ư?” Phong Hành Diễm nhìn cô đang hướng gần về phía anh, đắc ý cười.
“Anh yêu em, yêu đến mức có thể vì em mà chết! Đây chính là chứng minh của anh!”
Anh giang hai tay ra, ở trước mặt là trực thăng trên không trung, trên mặt đất là vô số những ánh đèn flash điên cuồng chụp, lớn tiếng hỏi cô.
“Trăn Trăn, nếu như anh chết một lần, có phải em sẽ quên đi hết tất cả, cùng anh bắt đầu lại không?”
Sau khi nói xong, anh lùi lại một bước, giây phút này, những tiếng hét chói tai gần như xé rách bầu trời.
“Đừng mà! Đã nói đây là nơi diễn ra cầu hôn, sao lại biến thành chỗ tự sát rồi! Chẳng lẽ số lần anh Phong cầu hôn thất bại quá nhiều, cho nên tinh thần sụp đổ rồi?”
Trên internet cũng bùng nổ, những khán giả ở trước truyền hình cũng bùng nổ! Ngay cả Thương Trăn cũng luống cuống! Những lời nói điên cuồng và hành động không chút chùn bước của Phong Hành Diễm, đều cho thấy anh thật sự dự định làm thế, đây chính là tầng 10 đấy!
Thương Trăn khẩn trương bước lên mấy bước, lớn tiếng nói: “Được rồi! Em không cần anh chứng minh nữa, anh xuống đi!”
Cô cũng biết những khúc mắc đó chỉ có thể tự bản thân mình dùng thời gian mới có thể cởi bỏ, không có khả năng cô buộc Phong Hành Diễm đi chết! Điều đó không có khả năng!
Ai ngờ cô vừa đi lên, Phong Hành Diễm liền lùi về sau một bước, lúc này gót chân của anh đã lơ lửng giữa trời, cơ thể giống như đang lảo đảo trên không trung, lần này Thương Trăn không dám nhúc nhích! Bên tai là những tiếng hét chói tai không thể kiềm chế làm cho da đầu tê dại! Tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn Phong Hành Diễm, tim treo ở chỗ cao nhất!