Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón

Chương 122 - Chương 121

/123


Vầng trăng tròn trịa, từ từ dâng lên. trăng tròn sáng trong giống như một viên ngọc treo trên ngọn cây liễu.

Lê sao và Yến nhi bày hương án ở trước Tây Hoa Thính. Trên hương án, tất cả đều là cống phẩm thời tiết thủy quả. Lê Sao quỳ gối, thành kính lạy Nguyệt Thần trước hương án khói lượn lờ. Lê sao lạy Nguyệt thần xong, kêu Lê Thải Nhi đang ngồi ngẩn người ở dưới mái hiên: Thải Nhi, con cũng tới đây bái cúng đi! Lạy một cái, Nguyệt thần sẽ phù hộ con!

Lòng của Lê Thải Nhi tràn đầy phiền muộn, từ từ đứng lên. Nàng nhẹ nhàng đi tới trước hương án, quỳ xuống trên bồ đoàn. Nàng chắp tay trước ngực, thành kính quỳ lạy. Hai hàng nước mắt trong suốt, theo gương mặt của nàng đẹp đẽ chảy xuống.

Trăng treo trên cành liễu, người hẹn sau hoàng hôn.

Ngày hội Trung thu vốn là ngày đoàn viên. Nàng lê Thải Nhi lại như chim nhạn cô đơn, một mình quanh quẩn, một mình gào thét. Nàng có thể lựa chọn rời đi Long phụng ngọc, nàng có thể lựa chọn rời đi cái đất thị phi đó. Nhưng mà, nàng lại không có cách nào ngăn cản nàng nhớ nhung người nam nhân kia. cho tới bây giờ Nàng cũng không biết, tương tư sẽ làm người ta đau khổ như vậy. Nó tựa như con kiến gặm thức ăn, trong lòng đau đớn không dứt, ngứa ngáy khó nhịn.

Kể từ lúc nàng tách khỏi Long Phụng Ngọc, giờ nào khắc nào nàng cũng nhớ tới hắn, một màn hắn cứu nàng từ trong miệng hổ lúc nào cũng xuất hiện trong đầu Lê Thải Nhi. Có lúc, Lê Thải Nhi thậm chí oán hận mình quá kiêu ngạo. Tại sao phải quan tâm hắn có thị thiếp không? Tại sao


/123

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status