Chuyện này đã tạo nên đám mây đen bao phủ toàn bộ trường học, không vì Hồ Mai bị bắt đi mà tan thành mây khói.
Ban giám hiệu có băn khoăn của họ, họ hy vọng dưới sự giảng dạy của các giáo viên chủ nhiệm lớp, tất cả học sinh sẽ hiểu rõ chuyện này ra sao, đồng thời cũng rửa sạch toàn bộ tội danh cho Nhạc Thính Phong.
Lần này cho dù Du Dực không tạo áp lực cho ban giám hiệu thì họ cũng sẽ nghĩ biện pháp tìm cách tiêu trừ mọi ảnh hưởng tới Nhạc Thính Phong. Mà sau khi Du Dực rời đi, bọn họ lại càng thận trọng hơn.
Toàn bộ học sinh trong trường đều thổn thức, thật đáng sợ, nhất là những học sinh trong lớp 11-3 đều cảm thấy sợ hãi, bọn họ học chung với Hồ Mai lâu như vậy sao lại không phát hiện ra cô ta là loại người thế này chứ? Bọn họ đều cảm thấy may mắn vì giờ mình vẫn đang sống bình yên.
Buổi tối, khi trở về ký túc xá, mọi người cản không cho Nhạc Thính Phong đi vào phòng, lấy một cái chậu rửa mặt, bỏ giấy vào rồi đốt lửa, đặt ở cửa để Nhạc Thính Phong bước qua.
Không chỉ có thế, bọn họ còn mua pháo, chờ Nhạc Thính Phong bước qua chậu than thì chạy xuống dưới ký túc xá đốt pháo tưng bừng.
Lộ Tu Triệt đứng ở hành lang cầm loa hô dõng dạc.
“Lầu trên lầu dưới nghe rõ ông nói đây, đứa nào về mấy thứ linh tinh kia lên cửa phòng 511 thì tự rửa sạch sẽ cho ông, nếu sáng mai ông dậy mà vẫn thấy trên cửa còn mấy cái linh tinh kia thì đừng trách Lộ Tu Triệt này không cho các người mặt mũi, đừng tưởng ông không biết mày là ai, hừ... Không rửa sạch sẽ thì cứ chờ xem”
Lộ Tu Triệt rống lên một hồi lâu, không ai dám nói gì, không ai dám ra khỏi cửa.
Không khí ở ký túc xá có chút quỷ dị.
Kêu gào xong, Lộ Tu Triệt quay về phòng.
Ban giám hiệu có băn khoăn của họ, họ hy vọng dưới sự giảng dạy của các giáo viên chủ nhiệm lớp, tất cả học sinh sẽ hiểu rõ chuyện này ra sao, đồng thời cũng rửa sạch toàn bộ tội danh cho Nhạc Thính Phong.
Lần này cho dù Du Dực không tạo áp lực cho ban giám hiệu thì họ cũng sẽ nghĩ biện pháp tìm cách tiêu trừ mọi ảnh hưởng tới Nhạc Thính Phong. Mà sau khi Du Dực rời đi, bọn họ lại càng thận trọng hơn.
Toàn bộ học sinh trong trường đều thổn thức, thật đáng sợ, nhất là những học sinh trong lớp 11-3 đều cảm thấy sợ hãi, bọn họ học chung với Hồ Mai lâu như vậy sao lại không phát hiện ra cô ta là loại người thế này chứ? Bọn họ đều cảm thấy may mắn vì giờ mình vẫn đang sống bình yên.
Buổi tối, khi trở về ký túc xá, mọi người cản không cho Nhạc Thính Phong đi vào phòng, lấy một cái chậu rửa mặt, bỏ giấy vào rồi đốt lửa, đặt ở cửa để Nhạc Thính Phong bước qua.
Không chỉ có thế, bọn họ còn mua pháo, chờ Nhạc Thính Phong bước qua chậu than thì chạy xuống dưới ký túc xá đốt pháo tưng bừng.
Lộ Tu Triệt đứng ở hành lang cầm loa hô dõng dạc.
“Lầu trên lầu dưới nghe rõ ông nói đây, đứa nào về mấy thứ linh tinh kia lên cửa phòng 511 thì tự rửa sạch sẽ cho ông, nếu sáng mai ông dậy mà vẫn thấy trên cửa còn mấy cái linh tinh kia thì đừng trách Lộ Tu Triệt này không cho các người mặt mũi, đừng tưởng ông không biết mày là ai, hừ... Không rửa sạch sẽ thì cứ chờ xem”
Lộ Tu Triệt rống lên một hồi lâu, không ai dám nói gì, không ai dám ra khỏi cửa.
Không khí ở ký túc xá có chút quỷ dị.
Kêu gào xong, Lộ Tu Triệt quay về phòng.
/2416
|