Trong quan trường thì tình huống bị ghẻ lạnh giống như ngồi trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, chỉ cần người nào ngồi vài lượt, như vậy có một điều có thể khẳng định: Đó là luyện hoài thành thép. Vì vậy dù là Hà Khởi Duệ hay là một người đang thất lạc như Trương Hợp Tuân và các vị thường ủy thị ủy khác của thành phố La Nam, dựa vào công phu tu luyện quan trường của mỗi người, ai cũng lòng bảo dạ biết rõ mục đích tổ chức hội nghị thường ủy lần này của Vương Tử Quân.
- Chủ tịch Khởi Duệ, anh nói vài lời cho mọi người biết đi.
Vương Tử Quân khẽ ho một tiếng làm cho bầu không khí trong phòng chợt an tĩnh, sau đó hắn trầm giọng nói với Hà Khởi Duệ.
Vương Tử Quân cũng không muốn được thấy một Hà Khởi Duệ mềm yếu, dưới điều kiện nắm giữ đại cục, hắn hy vọng người chấp hành bên dưới phải có năng lực, có thể làm được việc.
Nếu để cho Vương Tử Quân tùy ý sắp xếp mà không hề cố kỵ lựa chọn, hắn rất muốn điều động tất cả bộ hạ cũ của mình ở thành phố Đông Bộ đến nhận chức ở thành phố La Nam. Thế nhưng cuối cùng hắn cũng từ bỏ ý nghĩ như vậy, lấy cán bộ bản địa La Nam.
Nếu chọn vị trí chủ tịch thành phố từ bên ngoài, như vậy sẽ là một biểu hiện lo lắng về cán bộ bản địa. Nếu Vương Tử Quân đã nắm quyền lực cao nhất ở thành phố La Nam, như vậy dù chủ tịch là ai thì cũng chỉ có một con đường, đó là phải đi theo hắn.
Nếu chọn Hà Khởi Duệ là chủ tịch thành phố La Nam, như vậy sẽ làm cho đám thường ủy thị ủy cảm thấy có hy vọng, sẽ dựng lên lòng tin: Đi theo Vương Tử Quân tôi sẽ có tương lai.
Hà Khởi Duệ cũng hiểu tâm tư của Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng tiếp nối chủ đề của Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, các vị thường ủy, vì chứng thực tinh thần của thượng cấp, tỉnh ủy quyết định tìm ra những thành phố trọng tâm để thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh phát triển, đảm bảo phát triển nhanh và mạnh.
- Lúc này lãnh đạo tỉnh căn bản còn chưa cho ra chính sách ưu đãi với các thành phố trọng tâm, thế nhưng so ra sẽ nhận được nhiều sự trợ giúp hơn các thành phố bình thường, mà địa vị của các thành phố trọng tâm kia sẽ ngày càng được đề cao.
- Thành phố La Nam chúng ta trước kia phát triển không nhanh, nhưng năm vừa rồi dưới sự dẫn dắt của bí thư Vương, đã liên tục tiến cử tài chính, tốc độ tăng trưởng đứng đầu toàn tỉnh. Quý một năm nay công viên kỹ thuật được đẩy mạnh xây dựng, công ty Bất Lão Khang đưa sản phẩm Huyền Lộ Dịch ra thị trường, hơn nữa còn có nhiều xí nghiệp đến trú ngụ trong thành phố chúng ta.
Hà Khởi Duệ uông một ngụm trà rồi nói tiếp;
- Căn cứ vào con số thống kê của cục thống kê, tốc độ tăng trưởng kinh tế của thành phố đã vượt qua con số một trăm hai mươi phần trăm, tiếp tục dẫn đầu kinh tế toàn tỉnh. Hơn nữa sau khi đường sắt Mân Cô và đường cao tốc Sơn La được tu sửa xong, sẽ tạo nên đầu mối giao thông then chốt, tạ nên một điều kiện phát triển cần thiết cho thành phố chúng ta. Thành phố chúng ta đang đối mặt với kỳ ngộ phát triển, chúng ta nhất định phải tranh thủ được vị trí thành phố trọng tâm của khu vực phía nam, nhanh chóng xúc tiến sự phát triển của thành phố La Nam.
Trong phòng họp vắng lặng như tờ, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Vương Tử Quân. Dù thành phố La Nam có rất nhiều ưu thế theo lời nói của chủ tịch Hà Khởi Duệ, thế nhưng nhiều người lại hiểu rõ, nếu thành phố La Nam muốn cạnh tranh với các thành phố khác để có được vị trí thành phố trọng tâm, còn cần rất nhiều công tác.
Thành phố Thiền Duyên, thành phố Tam Hồ, thành phố Triệu Lô, những thành phố này ở phía nam với La Nam, tuyệt đối không cho phép thành phố La Nam nắm chắc danh hiệu thành phố trọng tâm trong tay, bọn họ cũng sẽ dùng toàn lực ứng phó với sự kiện này. Đặc biệt là thành phố Tam Hồ, kinh tế thành phố phát triển rất tốt, so với thành phố La Nam càng ở gần bên thành phố Sơn Viên, tổng sản lượng kinh tế càng cao.
Khi đám thường ủy thị ủy nhìn mình, Vương Tử Quân cũng đưa mắt nhìn bọn họ. Thấy gương mặt cực kỳ nghiêm túc của mọi người, Vương Tử Quân đặt ly nước xuống rồi nói:
- Trong sự kiện này tôi chỉ nói ba câu, chính là cơ hội khó có được, dùng toàn lực ứng phó, cần phải thủ thắng.
Vương Tử Quân nói xong thì tiếp tục uống trà, sau đó nói với Hà Khởi Duệ:
- Chủ tịch Hà, dựa theo sắp xếp của khối chính quyền thành phố, anh tuyên bố phương án đi.
Vì thúc đẩy La Nam làm thành phố trọng tâm, thế là cả thành phố La Nam thêm bận rộn, tất cả đơn vị ban ngành đều nhanh chóng thúc đẩy công tác của mình. Nhưng nếu so sánh với những công tác ở dưới cơ sở như thế này, phương diện liên hệ với lãnh đạo lại càng thêm quan trọng.
Khi tin tức về thành phố trọng tâm ngày càng truyền ra rộng khắp, tỉnh ủy cuối cùng cũng gửi công văn xuống, xác định sách lược sẽ xác lập bốn thành phố trọng tâm trong tỉnh. Dựa theo cách nói của lãnh đạo tỉnh, đó là tạo ra bốn bộ động cơ, kéo kinh tế tỉnh Sơn Nam tăng tiến.
Ba thành phố Sơn Viên, An Dịch, Đông Bộ ở ba hướng thật sự không có hưởng ứng quá lớn với văn kiện của tỉnh. Vì bọn họ tự hiểu lấy mình, căn bản không có hứng thú với trò cạnh tranh thành phố trọng tâm thế này, không, phải nói là biết mà không thèm làm.
Lúc này phương diện định vị thành phố trọng tâm ở phía nam càng thêm nhiệt liệt. Tuy tuyến trên còn chưa xác nhận, thế nhưng lại có nhiều tin tức được truyền bá. Thậm chí có người nói lãnh đạo đã xác định thành phố trọng tâm là Tam Hồ, cũng có người nói thành phố trọng tâm là Triệu Lô.
Trong số các thành phố được lãnh đạo coi trọng, thành phố La Nam cũng là một trong những đối tượng như thế, rất nhiều người đã nói về thành phố La Nam. Vì năm trước La Nam phát triển kinh tế rất mạnh, tất nhiên sẽ trở thành trọng tâm của khu vực.
Nhưng âm thanh phản đối cũng có không ít, lý do để mọi người phản đối chính là vị trí của thành phố La Nam quá xa xôi, căn bản không thể giúp đỡ và thúc đẩy khu vực phát triển.
Nhưng dù thế nào thì các thành phố phía nam vẫn tranh chấp rất gay cấn, các vị lãnh đạo thành phố còn tạo thành đội ngũ đi đến thành phố Sơn Viên tìm gặp tác động các vị lãnh đạo tỉnh.
Vương Tử Quân bước xuống xe, hắn nhanh chóng đi về phía văn phòng ủy ban tỉnh. Lần này hắn về tỉnh cũng là vì sự kiện thành phố trọng tâm. Lần này hắn muốn đến gặp vị lãnh đạo phụ trách công tác lần này, chính là phó chủ tịch thường vụ Trương Đông Viễn.
Với quan hệ giữa Vương Tử Quân và Trương Đông Viễn, những chuyện này Trương Đông Viễn căn bản sẽ giúp hắn, sẽ cùng nhau đứng chung một chỗ. Nhưng Vương Tử Quân biết dù có quan hệ sâu sắc thế nào cũng cần phải bồi dưỡng, nếu không bỏ công bồi dưỡng, kết quả cuối cùng sẽ giống như hơi nước bay mất, quan hệ thân mật sẽ ngày càng khô cạn.
- Bí thư Vương , ngài cũng đến đấy à?
Khi Vương Tử Quân đi lên lầu thì gặp bí thư thành phố Triệu Lô là Sở Cẩm Thu từ trên đi xuống, sau khi nhìn thấy Vương Tử Quân thì Sở Cẩm Thu nhanh chóng đón chào.
Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu có quan hệ không tệ, trước kia khi xây dựng đường cao tốc Sơn La thì Sở Cẩm Thu tự mình đến tìm hợp tác với Vương Tử Quân. Nhưng với điều kiện hiện tại, hai người ở hai thành phố chỉ còn quan hệ cạnh tranh.
Vương Tử Quân bắt tay Sở Cẩm Thu rồi cười nói:
- Bí thư Sở cũng đã đến đây, sao tôi lại không thể đến? Dù sao đây cũng là một việc tốt, dù thế nào cũng phải tranh thủ chứ?
- Ha ha, bí thư Vương ngài nói đúng, thành phố Triệu Lô chúng tôi tuy biết rõ có chút chênh lệch với La Nam, thế nhưng cũng không thể bỏ qua cơ hội lần này được. Sở Cẩm Thu tôi là bí thư thị ủy Triệu Lô, nếu thất bại thì cũng không có vấn đề, thế nhưng lại không thể không chạy đến đây công tác, nếu không cán bộ và nhân dân cả thành phố sẽ mắng thẳng mặt tôi.
Vương Tử Quân có thể hiểu tâm tình của Sở Cẩm Thu, dù sao thì bây giờ các thành phố ở phương nam đều không có ưu thế rõ ràng, nếu có thể tranh thủ được địa vị thành phố trọng tâm, như vậy dù là đối với thành phố hay đối với lãnh đạo thì đều xem như có sự phát triển và thành tích, căn bản khó thể bỏ qua.
- Bí thư Sở, lời này của anh thật sự làm tôi cảm động lây.
Vương Tử Quân bắt tay Sở Cẩm Thu, sau đó vừa cười vừa nói.
- Ôi, bí thư Vương, tôi đây cũng là đọc sách nói vài ba câu mà thôi, người nào mà không biết thành phố La Nam mới là một con hắc mã cạnh tranh mạnh mẽ? Có ai có thể vượt qua tốc độ phát triển kinh tế của thành phố La Nam vào năm ngoái?
Sở Cẩm Thu nói đến đây thì dùng giọng lơ đãng nói:
- Bí thư Vương, anh nói xem có trùng hợp không, vừa rồi tôi đến đúng lúc bí thư Lâm thành phố Tam Hồ đi ra ngoài. Bây giờ tôi đi ra lại đụng mặt ngài, giống như chúng ta có hẹn đến cùng ngày vậy.
- Thật là trùng hợp, ha ha ha.
Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Sở Cẩm Thu, hắn bắt tay với đối phương, sau đó nói lời từ biệt.
Dù Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu là minh hữu ở phương diện xây dựng đường cao tốc, thế nhưng trong những sự việc có sự cạnh tranh, hai bên lại là đối thủ., Tuy Sở Cẩm Thu nói năng cực kỳ an phận, thế nhưng Vương Tử Quân hiểu Sở Cẩm Thu cũng không phải là một người dễ bỏ qua như vậy.
Sau khi cáo biệt Sở Cẩm Thu, Vương Tử Quân đi đến phòng làm việc của Trương Đông Viễn. Vì hai bên đã có hẹn từ trước, vì vậy Vương Tử Quân đi vào phòng thư ký, sau đó được thư ký đưa vào phòng của Trương Đông Viễn.
- Chào chủ tịch Trương.
Vì lúc này đang ở trong phòng, Vương Tử Quân có biểu hiện cực kỳ chính quy. Trương Đông Viễn thấy Vương Tử Quân đi đến thì buông văn kiện ra, lão nghe thấy Vương Tử Quân lên tiếng thì cũng đặt bút xuống:
- Tử Quân, ngồi xuống nói chuyện.
Hai người nói chuyện, sau đó ngồi xuống ghế sa lông, thư ký của Trương Đông Viễn đến dâng trà, sau đó khẽ rời đi, cũng không quên đóng cửa phòng lại.
- Chú Trương, lần này cháu đến cầu cứu ngài đây.
Vương Tử Quân hỏi vài vấn đề về Trương lão gia tử, sau đó đi thẳng vào vấn đề, tranh thủ nói với Trương Đông Viễn.
Vương Tử Quân dù không nói thì Trương Đông Viễn cũng biết rõ mục đích đến đây làm gì, lão cười cười nói:
- Cậu đén cầu cứu tôi thì có được gì? Thành phố trọng tâm là một sự kiện lớn, cần hội nghị thường ủy tỉnh ủy cho ra quyết định, đừng nói là tôi, dù là bí thư Nhất Phong cũng không dám đánh cược cho cậu.
- Chú Trương, ngài là người nắm công tác kinh tế, ngài mở miệng cam đoan thì thật sự còn có tác dụng hơn cả bí thư Nhất Phong.
Vương Tử Quân ở trong phòng làm việc của Trương Đông Viễn cung không khách khí, hắn mở miệng nịnh nọt Trương Đông Viễn.
Dù biết lời nịnh nọt của Vương Tử Quân cũng chẳng phải là thật, thế nhưng lúc này Trương Đông Viễn vẫn rất vui vẻ. Dù sao hai bên cũng là người một nhà, tuy Vương Tử Quân cũng không nói đến phương diện giúp đỡ Trương Đông Viễn, thế nhưng những lời nịnh nọt như vậy dù sao cũng là cực kỳ dễ nghe.
- Tiểu tử cậu cũng đừng mãi rót mật vào tai tôi, tôi nói cho cậu biết, một phiếu của tôi sẽ tuyệt đối dành cho thành phố La Nam, nhưng cũng cần sự phối hợp với các vị thường ủy khác, tôi cũng không dám đảm nhận quá nhiều.
Trương Đông Viễn nói đến đây thì khẽ chỉ lên trên:
- Đặc biệt là lãnh đạo tuyến trên.
Phòng làm việc của Trương Đông Viễn ở bên dưới phòng làm việc của Thạch Kiên Quân, thế nhưng lão chỉ lên trên cũng không phải chỉ là một mình Thạch Kiên Quân. Tuy lúc này Thạch Kiên Quân đã có thêm vài quyền lên tiếng ở tỉnh Sơn Nam, nhưng dù thế nào cũng yếu thế so với bí thư Hào Nhất Phong.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn báo cáo phương án của thành phố La Nam cho Trương Đông Viễn. Tất nhiên Trương Đông Viễn cảm thấy rất hứng thú vì phương án biến thành phố La Nam thành trung tâm công nghệ điện tử, thương mại và hậu cần ở phía nam của tỉnh Sơn Nam, thế nên cũng không khỏi mở miệng hỏi Vương Tử Quân về vài vấn đề tương quan.
Vương Tử Quân ở trong phòng báo cáo cho Trương Đông Viễn nửa giờ, sau đó hắn hẹn gặp mặt bí thư Hào Nhất Phong và chủ tịch Thạch Kiên Quân. Trong tỉnh Sơn Nam có nhiều người muốn gặp hai vị lãnh đạo này, con đường chính quy nhất chính là đến phòng thư ký lập hồ sơ, sau đó xếp hàng, một tuần sau được gặp mặt thì thật sự là rất may mắn rồi.
Vương Tử Quân cũng không thể chờ, thậm chí không cần chờ, vì thế hắn lựa chọn phương án thông qua thư ký để liên lạc với lãnh đạo. Con đường không giống như thông thường này lại rất hiệu quả, thư ký của lãnh đạo nắm bắt cơ hội, dùng chút tiểu xảo, tận dụng thời gian sắp xếp, lãnh đạo bình thường sẽ không từ chối.
Vương Tử Quân nhận được tin tức bí thư Hào Nhất Phong phải tham gia một hội nghị, hẹn hắn vào sáng mai. Nhưng Thạch Kiên Quân bên kia lại bật đèn xanh, nói hắn một giờ sau đến gặp mặt.
Sau khi sự kiện Lục Ngọc Hùng dần bị dập tắt, Vương Tử Quân và Hào Nhất Phong đã có mối quan hệ hòa hoãn hơn, thực tế người bị tổn thương là Hào Nhất Phong nghĩ như thế nào thì chỉ có trời mới biết được. Lục Ngọc Hùng trốn đi làm cho uy tín của Hào Nhất Phong chịu đủ nghi vấn, một đấm thật mạnh giáng lên người Hào Nhất Phong, chỉ sợ bí thư Nhất Phong chảy máu trong nhưng lại không làm gì được, chỉ có thể nuốt máu vào bụng, thái độ của Vương Tử Quân là thế nào thì hoàn toàn hiểu được.
Thạch Kiên Quân là người nhận được nhiều lợi ích từ sự kiện Lục Ngọc Hùng, thế cho nên khác biệt với Hào Nhất Phong, có vẻ thận cận hơn với Vương Tử Quân.
Một giờ nói là dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, Vương Tử Quân đi ra khỏi phòng làm việc của Trương Đông Viễn, hắn quay về xe của mình, hắn chuẩn bị nghỉ ngơi mộti chút rồi đến gặp Trương Đông Viễn.
- Bí thư Vương, tôi vừa rồi mới gặp mặt bí thư Nguyễn Chấn Nhạc của thành phố Đông Bộ.
Vương Tử Quân vừa ngồi xuống, lái xe Lý Đức Trụ mở miệng báo cáo.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt giống như một đặc vụ của Lý Đức Trụ mà không khỏi mỉm cười. Hắn nhìn Lý Đức Trụ rồi cười nói:
- Điều này rất bình thường, ủy ban tỉnh cũng không phải là nhà chúng ta, tôi có thể vào, như vậy chẳng lẽ bí thư Nguyễn không vào được sao?
- Chủ tịch Khởi Duệ, anh nói vài lời cho mọi người biết đi.
Vương Tử Quân khẽ ho một tiếng làm cho bầu không khí trong phòng chợt an tĩnh, sau đó hắn trầm giọng nói với Hà Khởi Duệ.
Vương Tử Quân cũng không muốn được thấy một Hà Khởi Duệ mềm yếu, dưới điều kiện nắm giữ đại cục, hắn hy vọng người chấp hành bên dưới phải có năng lực, có thể làm được việc.
Nếu để cho Vương Tử Quân tùy ý sắp xếp mà không hề cố kỵ lựa chọn, hắn rất muốn điều động tất cả bộ hạ cũ của mình ở thành phố Đông Bộ đến nhận chức ở thành phố La Nam. Thế nhưng cuối cùng hắn cũng từ bỏ ý nghĩ như vậy, lấy cán bộ bản địa La Nam.
Nếu chọn vị trí chủ tịch thành phố từ bên ngoài, như vậy sẽ là một biểu hiện lo lắng về cán bộ bản địa. Nếu Vương Tử Quân đã nắm quyền lực cao nhất ở thành phố La Nam, như vậy dù chủ tịch là ai thì cũng chỉ có một con đường, đó là phải đi theo hắn.
Nếu chọn Hà Khởi Duệ là chủ tịch thành phố La Nam, như vậy sẽ làm cho đám thường ủy thị ủy cảm thấy có hy vọng, sẽ dựng lên lòng tin: Đi theo Vương Tử Quân tôi sẽ có tương lai.
Hà Khởi Duệ cũng hiểu tâm tư của Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng tiếp nối chủ đề của Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, các vị thường ủy, vì chứng thực tinh thần của thượng cấp, tỉnh ủy quyết định tìm ra những thành phố trọng tâm để thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh phát triển, đảm bảo phát triển nhanh và mạnh.
- Lúc này lãnh đạo tỉnh căn bản còn chưa cho ra chính sách ưu đãi với các thành phố trọng tâm, thế nhưng so ra sẽ nhận được nhiều sự trợ giúp hơn các thành phố bình thường, mà địa vị của các thành phố trọng tâm kia sẽ ngày càng được đề cao.
- Thành phố La Nam chúng ta trước kia phát triển không nhanh, nhưng năm vừa rồi dưới sự dẫn dắt của bí thư Vương, đã liên tục tiến cử tài chính, tốc độ tăng trưởng đứng đầu toàn tỉnh. Quý một năm nay công viên kỹ thuật được đẩy mạnh xây dựng, công ty Bất Lão Khang đưa sản phẩm Huyền Lộ Dịch ra thị trường, hơn nữa còn có nhiều xí nghiệp đến trú ngụ trong thành phố chúng ta.
Hà Khởi Duệ uông một ngụm trà rồi nói tiếp;
- Căn cứ vào con số thống kê của cục thống kê, tốc độ tăng trưởng kinh tế của thành phố đã vượt qua con số một trăm hai mươi phần trăm, tiếp tục dẫn đầu kinh tế toàn tỉnh. Hơn nữa sau khi đường sắt Mân Cô và đường cao tốc Sơn La được tu sửa xong, sẽ tạo nên đầu mối giao thông then chốt, tạ nên một điều kiện phát triển cần thiết cho thành phố chúng ta. Thành phố chúng ta đang đối mặt với kỳ ngộ phát triển, chúng ta nhất định phải tranh thủ được vị trí thành phố trọng tâm của khu vực phía nam, nhanh chóng xúc tiến sự phát triển của thành phố La Nam.
Trong phòng họp vắng lặng như tờ, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Vương Tử Quân. Dù thành phố La Nam có rất nhiều ưu thế theo lời nói của chủ tịch Hà Khởi Duệ, thế nhưng nhiều người lại hiểu rõ, nếu thành phố La Nam muốn cạnh tranh với các thành phố khác để có được vị trí thành phố trọng tâm, còn cần rất nhiều công tác.
Thành phố Thiền Duyên, thành phố Tam Hồ, thành phố Triệu Lô, những thành phố này ở phía nam với La Nam, tuyệt đối không cho phép thành phố La Nam nắm chắc danh hiệu thành phố trọng tâm trong tay, bọn họ cũng sẽ dùng toàn lực ứng phó với sự kiện này. Đặc biệt là thành phố Tam Hồ, kinh tế thành phố phát triển rất tốt, so với thành phố La Nam càng ở gần bên thành phố Sơn Viên, tổng sản lượng kinh tế càng cao.
Khi đám thường ủy thị ủy nhìn mình, Vương Tử Quân cũng đưa mắt nhìn bọn họ. Thấy gương mặt cực kỳ nghiêm túc của mọi người, Vương Tử Quân đặt ly nước xuống rồi nói:
- Trong sự kiện này tôi chỉ nói ba câu, chính là cơ hội khó có được, dùng toàn lực ứng phó, cần phải thủ thắng.
Vương Tử Quân nói xong thì tiếp tục uống trà, sau đó nói với Hà Khởi Duệ:
- Chủ tịch Hà, dựa theo sắp xếp của khối chính quyền thành phố, anh tuyên bố phương án đi.
Vì thúc đẩy La Nam làm thành phố trọng tâm, thế là cả thành phố La Nam thêm bận rộn, tất cả đơn vị ban ngành đều nhanh chóng thúc đẩy công tác của mình. Nhưng nếu so sánh với những công tác ở dưới cơ sở như thế này, phương diện liên hệ với lãnh đạo lại càng thêm quan trọng.
Khi tin tức về thành phố trọng tâm ngày càng truyền ra rộng khắp, tỉnh ủy cuối cùng cũng gửi công văn xuống, xác định sách lược sẽ xác lập bốn thành phố trọng tâm trong tỉnh. Dựa theo cách nói của lãnh đạo tỉnh, đó là tạo ra bốn bộ động cơ, kéo kinh tế tỉnh Sơn Nam tăng tiến.
Ba thành phố Sơn Viên, An Dịch, Đông Bộ ở ba hướng thật sự không có hưởng ứng quá lớn với văn kiện của tỉnh. Vì bọn họ tự hiểu lấy mình, căn bản không có hứng thú với trò cạnh tranh thành phố trọng tâm thế này, không, phải nói là biết mà không thèm làm.
Lúc này phương diện định vị thành phố trọng tâm ở phía nam càng thêm nhiệt liệt. Tuy tuyến trên còn chưa xác nhận, thế nhưng lại có nhiều tin tức được truyền bá. Thậm chí có người nói lãnh đạo đã xác định thành phố trọng tâm là Tam Hồ, cũng có người nói thành phố trọng tâm là Triệu Lô.
Trong số các thành phố được lãnh đạo coi trọng, thành phố La Nam cũng là một trong những đối tượng như thế, rất nhiều người đã nói về thành phố La Nam. Vì năm trước La Nam phát triển kinh tế rất mạnh, tất nhiên sẽ trở thành trọng tâm của khu vực.
Nhưng âm thanh phản đối cũng có không ít, lý do để mọi người phản đối chính là vị trí của thành phố La Nam quá xa xôi, căn bản không thể giúp đỡ và thúc đẩy khu vực phát triển.
Nhưng dù thế nào thì các thành phố phía nam vẫn tranh chấp rất gay cấn, các vị lãnh đạo thành phố còn tạo thành đội ngũ đi đến thành phố Sơn Viên tìm gặp tác động các vị lãnh đạo tỉnh.
Vương Tử Quân bước xuống xe, hắn nhanh chóng đi về phía văn phòng ủy ban tỉnh. Lần này hắn về tỉnh cũng là vì sự kiện thành phố trọng tâm. Lần này hắn muốn đến gặp vị lãnh đạo phụ trách công tác lần này, chính là phó chủ tịch thường vụ Trương Đông Viễn.
Với quan hệ giữa Vương Tử Quân và Trương Đông Viễn, những chuyện này Trương Đông Viễn căn bản sẽ giúp hắn, sẽ cùng nhau đứng chung một chỗ. Nhưng Vương Tử Quân biết dù có quan hệ sâu sắc thế nào cũng cần phải bồi dưỡng, nếu không bỏ công bồi dưỡng, kết quả cuối cùng sẽ giống như hơi nước bay mất, quan hệ thân mật sẽ ngày càng khô cạn.
- Bí thư Vương , ngài cũng đến đấy à?
Khi Vương Tử Quân đi lên lầu thì gặp bí thư thành phố Triệu Lô là Sở Cẩm Thu từ trên đi xuống, sau khi nhìn thấy Vương Tử Quân thì Sở Cẩm Thu nhanh chóng đón chào.
Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu có quan hệ không tệ, trước kia khi xây dựng đường cao tốc Sơn La thì Sở Cẩm Thu tự mình đến tìm hợp tác với Vương Tử Quân. Nhưng với điều kiện hiện tại, hai người ở hai thành phố chỉ còn quan hệ cạnh tranh.
Vương Tử Quân bắt tay Sở Cẩm Thu rồi cười nói:
- Bí thư Sở cũng đã đến đây, sao tôi lại không thể đến? Dù sao đây cũng là một việc tốt, dù thế nào cũng phải tranh thủ chứ?
- Ha ha, bí thư Vương ngài nói đúng, thành phố Triệu Lô chúng tôi tuy biết rõ có chút chênh lệch với La Nam, thế nhưng cũng không thể bỏ qua cơ hội lần này được. Sở Cẩm Thu tôi là bí thư thị ủy Triệu Lô, nếu thất bại thì cũng không có vấn đề, thế nhưng lại không thể không chạy đến đây công tác, nếu không cán bộ và nhân dân cả thành phố sẽ mắng thẳng mặt tôi.
Vương Tử Quân có thể hiểu tâm tình của Sở Cẩm Thu, dù sao thì bây giờ các thành phố ở phương nam đều không có ưu thế rõ ràng, nếu có thể tranh thủ được địa vị thành phố trọng tâm, như vậy dù là đối với thành phố hay đối với lãnh đạo thì đều xem như có sự phát triển và thành tích, căn bản khó thể bỏ qua.
- Bí thư Sở, lời này của anh thật sự làm tôi cảm động lây.
Vương Tử Quân bắt tay Sở Cẩm Thu, sau đó vừa cười vừa nói.
- Ôi, bí thư Vương, tôi đây cũng là đọc sách nói vài ba câu mà thôi, người nào mà không biết thành phố La Nam mới là một con hắc mã cạnh tranh mạnh mẽ? Có ai có thể vượt qua tốc độ phát triển kinh tế của thành phố La Nam vào năm ngoái?
Sở Cẩm Thu nói đến đây thì dùng giọng lơ đãng nói:
- Bí thư Vương, anh nói xem có trùng hợp không, vừa rồi tôi đến đúng lúc bí thư Lâm thành phố Tam Hồ đi ra ngoài. Bây giờ tôi đi ra lại đụng mặt ngài, giống như chúng ta có hẹn đến cùng ngày vậy.
- Thật là trùng hợp, ha ha ha.
Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Sở Cẩm Thu, hắn bắt tay với đối phương, sau đó nói lời từ biệt.
Dù Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu là minh hữu ở phương diện xây dựng đường cao tốc, thế nhưng trong những sự việc có sự cạnh tranh, hai bên lại là đối thủ., Tuy Sở Cẩm Thu nói năng cực kỳ an phận, thế nhưng Vương Tử Quân hiểu Sở Cẩm Thu cũng không phải là một người dễ bỏ qua như vậy.
Sau khi cáo biệt Sở Cẩm Thu, Vương Tử Quân đi đến phòng làm việc của Trương Đông Viễn. Vì hai bên đã có hẹn từ trước, vì vậy Vương Tử Quân đi vào phòng thư ký, sau đó được thư ký đưa vào phòng của Trương Đông Viễn.
- Chào chủ tịch Trương.
Vì lúc này đang ở trong phòng, Vương Tử Quân có biểu hiện cực kỳ chính quy. Trương Đông Viễn thấy Vương Tử Quân đi đến thì buông văn kiện ra, lão nghe thấy Vương Tử Quân lên tiếng thì cũng đặt bút xuống:
- Tử Quân, ngồi xuống nói chuyện.
Hai người nói chuyện, sau đó ngồi xuống ghế sa lông, thư ký của Trương Đông Viễn đến dâng trà, sau đó khẽ rời đi, cũng không quên đóng cửa phòng lại.
- Chú Trương, lần này cháu đến cầu cứu ngài đây.
Vương Tử Quân hỏi vài vấn đề về Trương lão gia tử, sau đó đi thẳng vào vấn đề, tranh thủ nói với Trương Đông Viễn.
Vương Tử Quân dù không nói thì Trương Đông Viễn cũng biết rõ mục đích đến đây làm gì, lão cười cười nói:
- Cậu đén cầu cứu tôi thì có được gì? Thành phố trọng tâm là một sự kiện lớn, cần hội nghị thường ủy tỉnh ủy cho ra quyết định, đừng nói là tôi, dù là bí thư Nhất Phong cũng không dám đánh cược cho cậu.
- Chú Trương, ngài là người nắm công tác kinh tế, ngài mở miệng cam đoan thì thật sự còn có tác dụng hơn cả bí thư Nhất Phong.
Vương Tử Quân ở trong phòng làm việc của Trương Đông Viễn cung không khách khí, hắn mở miệng nịnh nọt Trương Đông Viễn.
Dù biết lời nịnh nọt của Vương Tử Quân cũng chẳng phải là thật, thế nhưng lúc này Trương Đông Viễn vẫn rất vui vẻ. Dù sao hai bên cũng là người một nhà, tuy Vương Tử Quân cũng không nói đến phương diện giúp đỡ Trương Đông Viễn, thế nhưng những lời nịnh nọt như vậy dù sao cũng là cực kỳ dễ nghe.
- Tiểu tử cậu cũng đừng mãi rót mật vào tai tôi, tôi nói cho cậu biết, một phiếu của tôi sẽ tuyệt đối dành cho thành phố La Nam, nhưng cũng cần sự phối hợp với các vị thường ủy khác, tôi cũng không dám đảm nhận quá nhiều.
Trương Đông Viễn nói đến đây thì khẽ chỉ lên trên:
- Đặc biệt là lãnh đạo tuyến trên.
Phòng làm việc của Trương Đông Viễn ở bên dưới phòng làm việc của Thạch Kiên Quân, thế nhưng lão chỉ lên trên cũng không phải chỉ là một mình Thạch Kiên Quân. Tuy lúc này Thạch Kiên Quân đã có thêm vài quyền lên tiếng ở tỉnh Sơn Nam, nhưng dù thế nào cũng yếu thế so với bí thư Hào Nhất Phong.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn báo cáo phương án của thành phố La Nam cho Trương Đông Viễn. Tất nhiên Trương Đông Viễn cảm thấy rất hứng thú vì phương án biến thành phố La Nam thành trung tâm công nghệ điện tử, thương mại và hậu cần ở phía nam của tỉnh Sơn Nam, thế nên cũng không khỏi mở miệng hỏi Vương Tử Quân về vài vấn đề tương quan.
Vương Tử Quân ở trong phòng báo cáo cho Trương Đông Viễn nửa giờ, sau đó hắn hẹn gặp mặt bí thư Hào Nhất Phong và chủ tịch Thạch Kiên Quân. Trong tỉnh Sơn Nam có nhiều người muốn gặp hai vị lãnh đạo này, con đường chính quy nhất chính là đến phòng thư ký lập hồ sơ, sau đó xếp hàng, một tuần sau được gặp mặt thì thật sự là rất may mắn rồi.
Vương Tử Quân cũng không thể chờ, thậm chí không cần chờ, vì thế hắn lựa chọn phương án thông qua thư ký để liên lạc với lãnh đạo. Con đường không giống như thông thường này lại rất hiệu quả, thư ký của lãnh đạo nắm bắt cơ hội, dùng chút tiểu xảo, tận dụng thời gian sắp xếp, lãnh đạo bình thường sẽ không từ chối.
Vương Tử Quân nhận được tin tức bí thư Hào Nhất Phong phải tham gia một hội nghị, hẹn hắn vào sáng mai. Nhưng Thạch Kiên Quân bên kia lại bật đèn xanh, nói hắn một giờ sau đến gặp mặt.
Sau khi sự kiện Lục Ngọc Hùng dần bị dập tắt, Vương Tử Quân và Hào Nhất Phong đã có mối quan hệ hòa hoãn hơn, thực tế người bị tổn thương là Hào Nhất Phong nghĩ như thế nào thì chỉ có trời mới biết được. Lục Ngọc Hùng trốn đi làm cho uy tín của Hào Nhất Phong chịu đủ nghi vấn, một đấm thật mạnh giáng lên người Hào Nhất Phong, chỉ sợ bí thư Nhất Phong chảy máu trong nhưng lại không làm gì được, chỉ có thể nuốt máu vào bụng, thái độ của Vương Tử Quân là thế nào thì hoàn toàn hiểu được.
Thạch Kiên Quân là người nhận được nhiều lợi ích từ sự kiện Lục Ngọc Hùng, thế cho nên khác biệt với Hào Nhất Phong, có vẻ thận cận hơn với Vương Tử Quân.
Một giờ nói là dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, Vương Tử Quân đi ra khỏi phòng làm việc của Trương Đông Viễn, hắn quay về xe của mình, hắn chuẩn bị nghỉ ngơi mộti chút rồi đến gặp Trương Đông Viễn.
- Bí thư Vương, tôi vừa rồi mới gặp mặt bí thư Nguyễn Chấn Nhạc của thành phố Đông Bộ.
Vương Tử Quân vừa ngồi xuống, lái xe Lý Đức Trụ mở miệng báo cáo.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt giống như một đặc vụ của Lý Đức Trụ mà không khỏi mỉm cười. Hắn nhìn Lý Đức Trụ rồi cười nói:
- Điều này rất bình thường, ủy ban tỉnh cũng không phải là nhà chúng ta, tôi có thể vào, như vậy chẳng lẽ bí thư Nguyễn không vào được sao?
/1843
|