Tiết Giai Ny chưa bao giờ nghĩ ở đây đụng phải Quan Hạo Lê, kinh ngạc trên mặt thật sự không thua gì anh, mắt đẹp mở to, hình như rất khó tin đây là sự thật.
“Sao anh lại ở trong đây?” Cô kinh ngạc hỏi.
“Đây cũng chính là điều anh muốn hỏi em, chẳng lẽ… Đây chính là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ trong truyền thuyết?” Khóe môi Quan Hạo Lê khẽ nhếch lên cười, hình như rất vui vẻ với lần vô tình gặp gỡ này.
“Bớt dát vàng lên mặt mình đi! Có quỷ mới hữu duyên thiên lý năng tương ngộ với anh!” Tiết Giai Ny không vui trừng mắt liếc nhìn anh.
“Sự thật thắng hùng biện.” Tâm tình Quan Hạo Lê rất tốt.
“Anh… Không phải đang theo dõi tôi chứ?” Tiết Giai Ny suy nghĩ một chút, đột nhiên nói.
Khuôn mặt Quan Hạo Lê đầy vạch đen, “Anh theo dõi em? Lý do?”
“Có quỷ mới biết anh ở đây làm gì!”
“Bạn học, trí tưởng tượng không cần phong phú như vậy, dù theo đuổi con gái, anh cũng không cần phí công phu lớn như vậy, thừa nhận vô tình gặp gỡ với em khó khăn đến vậy sao?” Quan Hạo Lê bất đắc dĩ nhìn cô.
Tiết Giai Ny tức giận cắn cắn môi, thật ra thì cô cũng chỉ nói lung tung một chút, theo dõi cô đến đây, quả thật khả năng không nhiều; ngược lại cơ hội vô tình gặp gỡ lớn hơn rất nhiều.
“Gặp anh đúng là không có chuyện gì tốt!” Cô giận dữ xoay người đi vào giáo đường, không hề để ý đến anh.
“Em gái Giai Ny, nếu tình cờ gặp ở đây, không bằng kết bạn du lịch?” Quan Hạo Lê da mặt dày tiếp tục đến gần.
“Rất tiếc nói cho anh biết, tôi không một mình!” Tiết Giai Ny hết sức kiêu ngạo hếch cằm, tự lo đi.
“Ôi…” Quan Hạo Lê hô một tiếng sau lưng cô, kết quả người ta không để ý đến anh, ngược lại khiến cho không ít du khách chỉ chỉ chỏ chỏ, trong lòng lập tức ứ đọng, người phụ nữ đáng chết!
Nếu không phải bây giờ anh phải tham gia một buổi nghiên cứu và thảo luận y học, anh sẽ phải giáo dục tốt cô nhóc không biết trời cao đất rộng đó, đối đãi với “Anh” lớn hơn cô vài tuổi, phải có lễ phép căn bản mới được!
Gần tối, anh họp xong rồi đi vòng vòng chung quanh khách sạn gần đó, kỳ vọng gặp mặt Tiết Giai Ny lần nữa, không biết điện thoại của cô, không biết cô ở đâu, không biết cô đi cùng ai, anh muốn tìm đâu?
Không có mục đích tìm kiếm, không thể nghi ngờ chính là mò kim đáy biển, quá khó khăn!
Nếu như hỏi a Tư, Lương Chân Chân nhất định sẽ biết, cô ấy biết, Tiết Giai Ny rồi cũng sẽ biết, nói không chừng cô sẽ làm chuyện thẹn quá hóa giận, chửi mình miệng rộng, chuyện gì cũng ồn ào.
Không cua được em gái, ngược lại rơi xuống một danh tiếng không tốt, không đáng giá.
Không thể không nói, anh và Tiết Giai Ny có duyên.
Anh lại nhìn thấy cô, chỉ có điều lần này không phải một mình cô mà là ba người, bên cạnh là một cặp vợ chồng trung niên, xem dáng vẻ là cha mẹ cô, không trách được cô nói không phải một mình, thì ra người một nhà đi du lịch.
Tròng mắt đen dần nheo lại, khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa, tao nhã chậm rãi đi tới, một bộ âu phục màu trắng, nổi bật tác phong nhanh nhẹn, tao nhã lịch sự, giống như công tử đi ra từ thời đại hỗn loạn đen tối trong bức tranh kia.
“Giai Ny, không nghĩ đến gặp em ở đây.” Khóe miệng Quan Hạo Lê nhếch lên cười, giọng nói đắn đo vô cùng tốt, hơn nữa bề ngoài của anh vốn rất đẹp mắt, đi đâu cũng cực kỳ được hoan nghênh.
Tiết Giai Ny có một kích động đến mức muốn nhảy lên, rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì! “Vô tình gặp được” sau bữa trưa còn chưa đủ, lại tới một lần!
“Ny Ny, vị này là?” Cha Tiết mẹ Tiết hoài nghi nhìn con gái, trong lòng đồng thời cảm thán: Xem ra người đàn ông này không tệ lắm! Chỉ từ phương diện diện mạo mà nói, đây tuyệt đối ngàn dặm mới tìm được một; từ lời nói cử chỉ xem ra là một quý công tử có giáo dưỡng.
Từ giọng nói và ánh mắt cậu ta nhìn con gái, dường như có ý với Ny Ny…
“Chào chú chào dì, cháu họ Quan, tên Hạo Lê, chú dì gọi cháu tiểu Quan là được rồi.” Quan Hạo Lê cười hì hì.
Giọng nói và vẻ mặt thân thiện của anh khiến cha mẹ Tiết cảm giác rất tốt, len lén cho thêm điểm ở trong lòng, nhìn một cái cũng biết không phải hạng công tử quần áo lụa là cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng.
“Tiểu Quan, cháu và Ny Ny nhà chúng ta…” Mẹ Tiết ôm thái độ xem con rể, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.
“Mẹ, con không biết anh ta.” Tiết Giai Ny chỉ sợ anh nói càn trước mặt mẹ, vội vàng mở miệng.
“Không biết? Người ta cũng biết tên con, sao lại có thể không biết? Lại nói người ta từ trong nước xa xôi đuổi kịp tới đây, rất không dễ dàng.” Mẹ Tiết cười híp mắt nhìn Quan Hạo Lê.
“Mẹ! Không phải như cha mẹ nghĩ đâu! Chúng con chỉ ngẫu nhiên gặp ở đây thôi.” Tiết Giai Ny sững sờ khi bị mẹ nói vậy, sau kịp phản ứng vội giải thích
Nhưng dáng vẻ cha Tiết mẹ Tiết rõ ràng không tin, cõi đời này làm gì có vô tình gặp gỡ nhiều như vậy! Còn ở nơi đất khách quê người, duyên phận cũng quá sâu!
Tiết Giai Ny hết cách rồi, chỉ có thể liều mạng nháy mắt với Quan Hạo Lê, giống như đang nói: Anh giải thích rõ ràng nhanh lên một chút cho tôi! Chúng ta gặp nhau chỉ là trùng hợp!
Quan Hạo Lê thờ ơ, trả lại cô ánh mắt: Anh nhớ người nào đó đã từng nói anh theo dõi người ta, nếu như vậy, làm gì còn tồn tại vô tình gặp được?
Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi nhìn anh chằm chằm, hận không thể uống máu anh, ăn thịt của anh, tên khốn kiếp này!
“Chú, dì, cháu và Giai Ny đúng là vô tình gặp được, cháu đúng lúc tới đây tham dự hội nghị nghiên cứu vào thảo luận y học hạng nhất, không ngờ chạm mặt Giai Ny, đúng là may mắn của Quan cháu.” Quan Hạo Lê khiêm tốn nói.
Nghe đoạn thoại này, Tiết Giai Ny không thể không thở phào nhẹ nhõm lại thở dai một hơi, nhưng ngại cha mẹ ở đây, cô chỉ có thể nhịn, trong đầu vẫn đang suy nghĩ: Khoản sổ sách này, tôi sớm muộn gì cũng đòi lại!
“Hội nghị nghiên cứu và thảo luận y học? Tiểu Quan cháu là bác sỹ?” Cha Tiết kinh ngạc hỏi.
“Kẻ hèn bất tài, cháu chính là người làm y.” Quan Hạo Lê khiêm tốn lễ độ trả lời.
Cha Tiết lại liếc nhìn cậu ta, có thể ra nước ngoài tham dự hội nghị nghiên cứu và thảo luận y học to lớn, chức danh nhất định không thấp, có khi còn là trình độ giáo sư.
Nhìn dáng vẻ cậu ta ước chừng ba mươi, đã có thể có được thành tựu như vậy, tiền đồ không giới hạn!
“Nghề bác sỹ này rất tốt!” Mẹ Tiết gật đầu liên tục, vô cùng hài lòng với cậu ta.
“Dì, dì quá đề cao cháu.”
Tiết Giai Ny đứng ở bên cạnh rất nhức đầu, hôm nay cha mẹ cô là thế nào đây? Sao lại nói nhiều với một người đàn ông xa lạ như thế? Còn dùng ánh mắt dò xét nhìn anh, giống như đây là…
Cô hơi không chịu nổi!
Tiếp tục như vậy nữa, không có việc gì cũng sẽ thành có chuyện.
“Cha, mẹ, con đói bụng, chúng ta đi nhà hàng ăn cơm đi?” Cô thân mật kéo cánh tay cha mẹ làm nũng.
“Tiểu Quan, có phải cháu chưa ăn thì theo chúng ta luôn, khó có được cháu và Giai Ny có duyên như vậy.” Mẹ Tiết vẻ mặt tươi cười kêu cậu ta cùng đi.
“Mẹ, anh ta…”
Tiết Giai Ny còn chưa nói xong đã bị Quan Hạo Lê cướp lời rồi, “Vâng!”
Vì vậy, vốn là bữa tối một nhà ba người, thêm một người ngoài đi vào, cha Tiết và mẹ Tiết lại rất vui vẻ nói chuyện với cậu ta, chỉ có Tiết Giai Ny vẫn buồn buồn không vui, tâm tình tốt khi ra ngoài chơi cũng bị anh làm hỏng rồi!
Bây giờ cô chỉ hy vọng ngày mai nhanh chóng rời khỏi nơi này, tiến về mục tiêu khác – trang viên lớn Ace, cách xa tên vô lại này!
“Tiểu Quan à! Cháu và Ny Ny nhà chúng ta quen biết như thế nào?” Mẹ Tiết nhiệt tình gắp thức ăn cho Quan Hạo Lê.
“Biết trong một lần tụ họp bạn bè, cháu là bạn đằng trai, cô ấy là bạn đằng gái.” Quan Hạo Lê đáp rất đơn giản.
“Trong nhà cháu còn có anh chị em khác không?”
“Không có, cháu là con độc nhất.”
“Con độc nhất à! Ny Ny nhà chúng ta cũng là con gái một.”
“Cha, cha quản lý mẹ, mẹ bắt đầu điều tra hộ khẩu rồi.” Tiết Giai Ny chỉ có thể nhờ cha giúp đỡ, trong lòng hận chết Quan Hạo Lê, nếu không phải anh ta chủ động chạy tới đây, nào sẽ gây ra nhiều chuyện như vậy!
“Con nhóc chết tiệt kia! Không lớn không nhỏ.” Mẹ Tiết cưng chiều trừng mắt liếc con gái.
“Được rồi, ăn cơm đi.” Cha Tiết làm hòa.
“Chú, cháu mới chú.” Quan Hạo Lê không hề có cảm giác gò bó chút nào, tự nhiên nâng chén.
Trong lúc đó, cha mẹ Tiết hàn huyên với anh không ít, mọi đề tài đều dính dáng đến, tin tức thời sự, quân sự địa lý, gần như không có tin tức nào Quan Hạo Lê không biết, điểm này khiến cha Tiết rất thưởng thức, người trẻ tuổi sao! Trong bụng phải nhiều chữ nghĩa, cho dù tinh thông hay không, ít nhất phải hiểu sơ, lúc nói chuyện trời đất với người khác không thể không lời nào để nói.
Sau khi ăn xong, Quan Hạo Lê chủ động thanh toán, ba người nhà họ Tiết dĩ nhiên không chịu, anh dùng lý do thích hợp thuyết phục cha Tiết và mẹ Tiết, còn dụ dỗ bọn họ vui vẻ.
Tiết Giai Ny vô cùng khó chịu, thừa dịp cha mẹ trở về phòng, kéo Quan Hạo Lê ra ngoài sân.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Chẳng qua anh cũng chỉ chạm mặt người bạn, sau đó tiện thể mời người nhà cô ấy ăn cơm, rất quá đáng sao?” Quan Hạo Lê tươi cười rạng rỡ.
“Ai là bạn của anh! Cho tới bây giờ tôi vẫn không thừa nhận! Còn nữa, tôi hy vọng về sau chúng ta có thể tự giác giữ khoảng cách một chút, nước giếng không phạm nước sông!” Tiết Giai Ny rất tức giận.
“Sao anh lại ở trong đây?” Cô kinh ngạc hỏi.
“Đây cũng chính là điều anh muốn hỏi em, chẳng lẽ… Đây chính là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ trong truyền thuyết?” Khóe môi Quan Hạo Lê khẽ nhếch lên cười, hình như rất vui vẻ với lần vô tình gặp gỡ này.
“Bớt dát vàng lên mặt mình đi! Có quỷ mới hữu duyên thiên lý năng tương ngộ với anh!” Tiết Giai Ny không vui trừng mắt liếc nhìn anh.
“Sự thật thắng hùng biện.” Tâm tình Quan Hạo Lê rất tốt.
“Anh… Không phải đang theo dõi tôi chứ?” Tiết Giai Ny suy nghĩ một chút, đột nhiên nói.
Khuôn mặt Quan Hạo Lê đầy vạch đen, “Anh theo dõi em? Lý do?”
“Có quỷ mới biết anh ở đây làm gì!”
“Bạn học, trí tưởng tượng không cần phong phú như vậy, dù theo đuổi con gái, anh cũng không cần phí công phu lớn như vậy, thừa nhận vô tình gặp gỡ với em khó khăn đến vậy sao?” Quan Hạo Lê bất đắc dĩ nhìn cô.
Tiết Giai Ny tức giận cắn cắn môi, thật ra thì cô cũng chỉ nói lung tung một chút, theo dõi cô đến đây, quả thật khả năng không nhiều; ngược lại cơ hội vô tình gặp gỡ lớn hơn rất nhiều.
“Gặp anh đúng là không có chuyện gì tốt!” Cô giận dữ xoay người đi vào giáo đường, không hề để ý đến anh.
“Em gái Giai Ny, nếu tình cờ gặp ở đây, không bằng kết bạn du lịch?” Quan Hạo Lê da mặt dày tiếp tục đến gần.
“Rất tiếc nói cho anh biết, tôi không một mình!” Tiết Giai Ny hết sức kiêu ngạo hếch cằm, tự lo đi.
“Ôi…” Quan Hạo Lê hô một tiếng sau lưng cô, kết quả người ta không để ý đến anh, ngược lại khiến cho không ít du khách chỉ chỉ chỏ chỏ, trong lòng lập tức ứ đọng, người phụ nữ đáng chết!
Nếu không phải bây giờ anh phải tham gia một buổi nghiên cứu và thảo luận y học, anh sẽ phải giáo dục tốt cô nhóc không biết trời cao đất rộng đó, đối đãi với “Anh” lớn hơn cô vài tuổi, phải có lễ phép căn bản mới được!
Gần tối, anh họp xong rồi đi vòng vòng chung quanh khách sạn gần đó, kỳ vọng gặp mặt Tiết Giai Ny lần nữa, không biết điện thoại của cô, không biết cô ở đâu, không biết cô đi cùng ai, anh muốn tìm đâu?
Không có mục đích tìm kiếm, không thể nghi ngờ chính là mò kim đáy biển, quá khó khăn!
Nếu như hỏi a Tư, Lương Chân Chân nhất định sẽ biết, cô ấy biết, Tiết Giai Ny rồi cũng sẽ biết, nói không chừng cô sẽ làm chuyện thẹn quá hóa giận, chửi mình miệng rộng, chuyện gì cũng ồn ào.
Không cua được em gái, ngược lại rơi xuống một danh tiếng không tốt, không đáng giá.
Không thể không nói, anh và Tiết Giai Ny có duyên.
Anh lại nhìn thấy cô, chỉ có điều lần này không phải một mình cô mà là ba người, bên cạnh là một cặp vợ chồng trung niên, xem dáng vẻ là cha mẹ cô, không trách được cô nói không phải một mình, thì ra người một nhà đi du lịch.
Tròng mắt đen dần nheo lại, khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa, tao nhã chậm rãi đi tới, một bộ âu phục màu trắng, nổi bật tác phong nhanh nhẹn, tao nhã lịch sự, giống như công tử đi ra từ thời đại hỗn loạn đen tối trong bức tranh kia.
“Giai Ny, không nghĩ đến gặp em ở đây.” Khóe miệng Quan Hạo Lê nhếch lên cười, giọng nói đắn đo vô cùng tốt, hơn nữa bề ngoài của anh vốn rất đẹp mắt, đi đâu cũng cực kỳ được hoan nghênh.
Tiết Giai Ny có một kích động đến mức muốn nhảy lên, rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì! “Vô tình gặp được” sau bữa trưa còn chưa đủ, lại tới một lần!
“Ny Ny, vị này là?” Cha Tiết mẹ Tiết hoài nghi nhìn con gái, trong lòng đồng thời cảm thán: Xem ra người đàn ông này không tệ lắm! Chỉ từ phương diện diện mạo mà nói, đây tuyệt đối ngàn dặm mới tìm được một; từ lời nói cử chỉ xem ra là một quý công tử có giáo dưỡng.
Từ giọng nói và ánh mắt cậu ta nhìn con gái, dường như có ý với Ny Ny…
“Chào chú chào dì, cháu họ Quan, tên Hạo Lê, chú dì gọi cháu tiểu Quan là được rồi.” Quan Hạo Lê cười hì hì.
Giọng nói và vẻ mặt thân thiện của anh khiến cha mẹ Tiết cảm giác rất tốt, len lén cho thêm điểm ở trong lòng, nhìn một cái cũng biết không phải hạng công tử quần áo lụa là cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng.
“Tiểu Quan, cháu và Ny Ny nhà chúng ta…” Mẹ Tiết ôm thái độ xem con rể, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.
“Mẹ, con không biết anh ta.” Tiết Giai Ny chỉ sợ anh nói càn trước mặt mẹ, vội vàng mở miệng.
“Không biết? Người ta cũng biết tên con, sao lại có thể không biết? Lại nói người ta từ trong nước xa xôi đuổi kịp tới đây, rất không dễ dàng.” Mẹ Tiết cười híp mắt nhìn Quan Hạo Lê.
“Mẹ! Không phải như cha mẹ nghĩ đâu! Chúng con chỉ ngẫu nhiên gặp ở đây thôi.” Tiết Giai Ny sững sờ khi bị mẹ nói vậy, sau kịp phản ứng vội giải thích
Nhưng dáng vẻ cha Tiết mẹ Tiết rõ ràng không tin, cõi đời này làm gì có vô tình gặp gỡ nhiều như vậy! Còn ở nơi đất khách quê người, duyên phận cũng quá sâu!
Tiết Giai Ny hết cách rồi, chỉ có thể liều mạng nháy mắt với Quan Hạo Lê, giống như đang nói: Anh giải thích rõ ràng nhanh lên một chút cho tôi! Chúng ta gặp nhau chỉ là trùng hợp!
Quan Hạo Lê thờ ơ, trả lại cô ánh mắt: Anh nhớ người nào đó đã từng nói anh theo dõi người ta, nếu như vậy, làm gì còn tồn tại vô tình gặp được?
Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi nhìn anh chằm chằm, hận không thể uống máu anh, ăn thịt của anh, tên khốn kiếp này!
“Chú, dì, cháu và Giai Ny đúng là vô tình gặp được, cháu đúng lúc tới đây tham dự hội nghị nghiên cứu vào thảo luận y học hạng nhất, không ngờ chạm mặt Giai Ny, đúng là may mắn của Quan cháu.” Quan Hạo Lê khiêm tốn nói.
Nghe đoạn thoại này, Tiết Giai Ny không thể không thở phào nhẹ nhõm lại thở dai một hơi, nhưng ngại cha mẹ ở đây, cô chỉ có thể nhịn, trong đầu vẫn đang suy nghĩ: Khoản sổ sách này, tôi sớm muộn gì cũng đòi lại!
“Hội nghị nghiên cứu và thảo luận y học? Tiểu Quan cháu là bác sỹ?” Cha Tiết kinh ngạc hỏi.
“Kẻ hèn bất tài, cháu chính là người làm y.” Quan Hạo Lê khiêm tốn lễ độ trả lời.
Cha Tiết lại liếc nhìn cậu ta, có thể ra nước ngoài tham dự hội nghị nghiên cứu và thảo luận y học to lớn, chức danh nhất định không thấp, có khi còn là trình độ giáo sư.
Nhìn dáng vẻ cậu ta ước chừng ba mươi, đã có thể có được thành tựu như vậy, tiền đồ không giới hạn!
“Nghề bác sỹ này rất tốt!” Mẹ Tiết gật đầu liên tục, vô cùng hài lòng với cậu ta.
“Dì, dì quá đề cao cháu.”
Tiết Giai Ny đứng ở bên cạnh rất nhức đầu, hôm nay cha mẹ cô là thế nào đây? Sao lại nói nhiều với một người đàn ông xa lạ như thế? Còn dùng ánh mắt dò xét nhìn anh, giống như đây là…
Cô hơi không chịu nổi!
Tiếp tục như vậy nữa, không có việc gì cũng sẽ thành có chuyện.
“Cha, mẹ, con đói bụng, chúng ta đi nhà hàng ăn cơm đi?” Cô thân mật kéo cánh tay cha mẹ làm nũng.
“Tiểu Quan, có phải cháu chưa ăn thì theo chúng ta luôn, khó có được cháu và Giai Ny có duyên như vậy.” Mẹ Tiết vẻ mặt tươi cười kêu cậu ta cùng đi.
“Mẹ, anh ta…”
Tiết Giai Ny còn chưa nói xong đã bị Quan Hạo Lê cướp lời rồi, “Vâng!”
Vì vậy, vốn là bữa tối một nhà ba người, thêm một người ngoài đi vào, cha Tiết và mẹ Tiết lại rất vui vẻ nói chuyện với cậu ta, chỉ có Tiết Giai Ny vẫn buồn buồn không vui, tâm tình tốt khi ra ngoài chơi cũng bị anh làm hỏng rồi!
Bây giờ cô chỉ hy vọng ngày mai nhanh chóng rời khỏi nơi này, tiến về mục tiêu khác – trang viên lớn Ace, cách xa tên vô lại này!
“Tiểu Quan à! Cháu và Ny Ny nhà chúng ta quen biết như thế nào?” Mẹ Tiết nhiệt tình gắp thức ăn cho Quan Hạo Lê.
“Biết trong một lần tụ họp bạn bè, cháu là bạn đằng trai, cô ấy là bạn đằng gái.” Quan Hạo Lê đáp rất đơn giản.
“Trong nhà cháu còn có anh chị em khác không?”
“Không có, cháu là con độc nhất.”
“Con độc nhất à! Ny Ny nhà chúng ta cũng là con gái một.”
“Cha, cha quản lý mẹ, mẹ bắt đầu điều tra hộ khẩu rồi.” Tiết Giai Ny chỉ có thể nhờ cha giúp đỡ, trong lòng hận chết Quan Hạo Lê, nếu không phải anh ta chủ động chạy tới đây, nào sẽ gây ra nhiều chuyện như vậy!
“Con nhóc chết tiệt kia! Không lớn không nhỏ.” Mẹ Tiết cưng chiều trừng mắt liếc con gái.
“Được rồi, ăn cơm đi.” Cha Tiết làm hòa.
“Chú, cháu mới chú.” Quan Hạo Lê không hề có cảm giác gò bó chút nào, tự nhiên nâng chén.
Trong lúc đó, cha mẹ Tiết hàn huyên với anh không ít, mọi đề tài đều dính dáng đến, tin tức thời sự, quân sự địa lý, gần như không có tin tức nào Quan Hạo Lê không biết, điểm này khiến cha Tiết rất thưởng thức, người trẻ tuổi sao! Trong bụng phải nhiều chữ nghĩa, cho dù tinh thông hay không, ít nhất phải hiểu sơ, lúc nói chuyện trời đất với người khác không thể không lời nào để nói.
Sau khi ăn xong, Quan Hạo Lê chủ động thanh toán, ba người nhà họ Tiết dĩ nhiên không chịu, anh dùng lý do thích hợp thuyết phục cha Tiết và mẹ Tiết, còn dụ dỗ bọn họ vui vẻ.
Tiết Giai Ny vô cùng khó chịu, thừa dịp cha mẹ trở về phòng, kéo Quan Hạo Lê ra ngoài sân.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Chẳng qua anh cũng chỉ chạm mặt người bạn, sau đó tiện thể mời người nhà cô ấy ăn cơm, rất quá đáng sao?” Quan Hạo Lê tươi cười rạng rỡ.
“Ai là bạn của anh! Cho tới bây giờ tôi vẫn không thừa nhận! Còn nữa, tôi hy vọng về sau chúng ta có thể tự giác giữ khoảng cách một chút, nước giếng không phạm nước sông!” Tiết Giai Ny rất tức giận.
/119
|