Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 115 - Chương 105

/148


Gần đây Lăng thành rất náo nhiệt, năm vị thiên chi kiêu tử của Hoàng gia vừa mới công bố tin tức thành hôn được một ngày thì giống nước một giọt nước lạnh đổ vào chảo dầu, lập tức khiến Lăng thành yên tĩnh sôi trào.

Trưởng Tôn Úc Phong vẫn vui sướng vì kế hoạch của mình tiến hành thuận lợi mà không biết là bốn huynh đệ đã liên thủ đánh tan cái ổ của hắn.

Bốn nam nhân Tư gia và Bạch Thuật gần đây đều bận đến tối tăm mù mịt, vừa phải thu xếp hôn sự, vừa phải tìm ra nguồn gốc Trưởng Tôn Úc Phong giở trò, vì dính líu đến Lăng quốc và Yên quốc nên tốn rất nhiều công sức để điều tra.

Khác với đám nam nhân bận rộn, đám người Tô Tiểu Vũ lại rất nhàn rỗi, ngày nào cũng ngồi trong Minh vương phủ uống trà xem kịch, thích ý lại thoải mái, Tư Thiên Hoán và Bạch Thuật lại không có nhiều thời gian chăm sóc hai nữ nhân có thai của mình, vốn dĩ còn lo lắng hai người không được tốt, nhưng hiện tại họ là động vật quý giá cần phải bảo vệ, nên Khúc Ngâm và Đổng Trường Dạ luôn chăm sóc họ rất cẩn thận.

Tô Niệm Vũ bị di truyền tính cố chấp của người Tô gia nên để lấy được Túy Xuân Phong mà dùng tất cả thủ đoạn tồi tệ, thiết đặt vô số cạm bẫy ở Vũ các, rồi liều mạng nâng cao võ công của mình, ba ngày sau thật sự để lại 138 vết bầm tím trên người Thừa Phong, chỉ hơn chứ không thiếu, sau khi được Tô Tiểu Vũ xác nhận thì vui mừng đi theo Liễu Nguyệt đến Túy Xuân Phong, tiểu lão bản xuất hiện đều khiến các mỹ nhân kinh ngạc.

Tô Trạch được Bách Lý Ngôn dẫn đi tham quan Lăng thành, cuối cùng đi đến phủ tướng quân đã rách nát, nhìn thấy căn phòng năm đó Bách Lý Ngôn ở còn không bằng phòng chứa củi thì liền nổi giận, nhưng rồi lửa giận cũng được hạ bớt vì phủ tướng quân đã bị thiêu hủy hơn phân nửa.

Các cô nương sắp xuất giá, Khúc Ngâm, Phù Liễu và Tư Thiên Chanh đều không có phụ mẫu, Đổng Trường Dạ lại không muốn để ý tới mấy người a dua nịnh nọt ở nhà nên Tô Trạch và Bách Lý Ngôn liền đảm nhiệm trách nhiệm phụ mẫu, đặt mua đồ cưới cho cả năm người bọn họ, dù sao cũng là chủ tử Vân Thủy Gian, ra tay còn hào phóng hơn cả người nhà họ Tư, khiến tất cả nữ nhân ở Lăng thành đều ghen tỵ muốn chết.

Tô Trạch cảm thấy nữ nhi cũng muốn có nhà mẹ đẻ để về nên thẳng tay mua một tòa phủ lớn, bỏ ra một số tiền lớn trang hoàng lại cho đẹp đẽ, quý giá và thanh lịch, để cho Tô Tiểu Vũ và Khúc Ngâm xuất giá từ cửa Tô gia.

Trước hôn lễ mười ngày, thời gian từ từ trôi qua đến ngày thứ tám, ngày thứ chín, các nữ tử không thể tụ lại một chỗ nữa.

Đổng Trường Dạ không tình nguyện trở về cái phủ đầy chướng khí kia, Tư Thiên Chanh cũng trở về cung, Khúc Ngâm đi theo Tô Tiểu Vũ đến Tô gia, Phù Liễu được người đưa đến phủ Tể tướng.

Tư Thiên Hoàng đã sớm đe dọa Lưu Phàm Vũ, Lưu Phàm Vũ mừng không tả xiết, dù sao, có thể giúp Bắc vương việc này thì chuyện nữ nhi đắc tội Hoàng gia lúc trước có thể sẽ được lãng quên, bản thân ông lại trở mình có được quan hệ thông gia với Hoàng gia, địa vị của hắn ở trong triều sẽ không ai có thể lay động, cho dù hắn rất khinh thường Phù Liễu, nhưng lợi ích nàng ta mang đến cho ông lại lớn hơn sự khinh thường này, bởi vậy, biết hôm nay Phù Liễu sẽ vào phủ Tể tướng nên Lưu Phàm Vũ đã sớm ra cửa nghênh đón.

Tư Thiên Hoán xử lý chuyện quân lương, sáng sớm Tư Thiên Hoàng đã đến tìm Khúc Ngâm, Tô Niệm Vũ cũng đi theo Liễu Nguyệt đến Túy Xuân Phong từ sáng, Tô Trạch và Bách Lý Ngôn một lòng một dạ đi mua đồ cho các tân nương, Tô Tiểu Vũ ngây người ngồi một mình ở nhà, nhàm chán đến mức sắp mốc meo, nên dẫn theo Tây Vân, tự mình đưa Phù Liễu đến phủ Tể tướng.

Phù Liễu mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt, lẳng lặng đứng trước cửa Minh vương phủ, dịu dàng cười, uyển chuyển mà thanh lịch, nhìn thấy Tô Tiểu Vũ mặc váy xanh dẫn Tây Vân đi tới, lập tức cười gọi, Tiểu Vũ, Tây Vân.

Tây Vân hành lễ vô cùng đơn giản, liền đứng ở phía sau Tô Tiểu Vũ.

Phù Liễu, ngày mai là đại hôn rồi, ngươi không vui sao? Tô Tiểu Vũ đi với nàng, sâu sắc cảm nhận được cảm xúc của nàng.

Ta chỉ không muốn đến phủ Tể tướng. Phù Liễu cười khổ, nhẹ nhàng cắn môi dưới.

Tô Tiểu Vũ dừng bước, nghi hoặc hỏi, Làm sao vậy?

Nhi tử của Tể tướng Lưu Vũ Ninh... Từng muốn... Phù Liễu có chút khổ sở cúi đầu, giọng nói hơi run run.

Sao ngươi không nói sớm. Tô Tiểu Vũ nhíu mi, sắc mặt phai nhạt đi vài phần, sớm biết Lưu Vũ Ninh có tâm tư đen tối với Phù Liễu thì nàng sẽ tìm nhà khác cho nàng, cùng lắm thì tiện nghi cho Đổng Trí, cho hắn có hai nữ nhi để gả... Không đúng, chắc chắn Tư Thiên Bắc đã biết chuyện này, sao hắn lại không có chút phản ứng gì chứ, hay là hắn nghĩ thân phận của mình đủ để trấn áp ý nghĩ xấu xa của Lưu Vũ Ninh?

Ta không muốn gây thêm phiền phức cho các ngươi, nhưng ta phát hiện mình vẫn không đủ can đảm. Phù Liễu cúi đầu cười khổ.

Tô Tiểu Vũ vuốt cằm suy nghĩ, nhếch môi, Mỗi người đều có một mặt không muốn đối diện, ngươi sợ hãi cũng không có gì đáng trách, chuyện của Lưu Vũ Ninh ngươi không cần lo lắng, ta sẽ để cho Tây Vân đến phủ Thừa Tướng với ngươi, như vậy sẽ không ai có thể đối làm gì ngươi được.

Đúng vậy, võ công của ta tốt lắm, nếu phế vật Lưu Vũ Ninh dám giở trò, bổn cô nương sẽ phế hắn trước! Tây Vân đắc ý nói, bị chủ tử lạnh nhạt liếc mắt mới le lưỡi, ngậm miệng.

Nhất định kiếp trước ta là người tốt cho nên bây giờ mới có thể quen được các ngươi. Phù Liễu cảm động, mắt cũng đỏ lên, thâm trầm hít một hơi rồi nói.

Trước kia, nàng nghĩ rằng mình cửa nát nhà tan, lưu lạc phong trần, thế giới chỉ còn lại sự đen tối, nhưng lại không ngờ có thể gặp được bọn họ, bọn họ giúp nàng vô điều kiện, trân trọng nàng, mang đến ánh sáng trong cuộc sống đen tối của nàng, nếu không phải do kiếp trước tích đức thì sao nàng có thể may mắn như vậy được?

A, vậy kiếp này ngươi tiếp tục làm người tốt đi rồi kiếp sau sẽ lại gặp chúng ta . Tô Tiểu Vũ nhíu mày cười khẽ, trêu tức nói.

Phù Liễu sửng sốt, sau đó mỉm cười gật đầu.

Phù Liễu cô nương, cười vui vẻ một chút, ngày mai ngươi đã là tân nương tử rồi! Tây Vân đi theo sau hai người, cười tủm tỉm nói.

Mặt Phù Liễu hơi đỏ lên, nhẹ nhàng trừng mắt nhìn nàng, ngượng ngùng nhếch khóe môi.

Tô Tiểu Vũ lạnh nhạt liếc nhìn nàng một cái, trêu ghẹo nói, Tây Vân nói ngươi cười vui vẻ một chút chứ không phải là thẹn thùng, huống hồ Tư Thiên Bắc cũng không ở đây.

Tô Tiểu Vũ! Phù Liễu cực kỳ xấu hổ và giận dữ, trừng lớn mắt, vặn khăn tay hờn dỗi.

Tô Tiểu Vũ cười tao nhã, nhíu mày, sau đó chắp tay ở phía sau từ từ đi về phía trước.

Phù Liễu bất đắc dĩ cười, trong lòng cảm thán, Tô Tiểu Vũ


/148

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status