Ngay khi cửa bị người đẩy ra, Vạn Linh Lô nháy mắt cũng đã chui vào theo cả hai. Thân thể hai người hãm sâu bên trong ang gạo mễ, cả hàng ngàn hạt gạo đem bọn họ bao trùm lại, hai vị tráng hán gác đêm sau khi tiến vào không phát hiện có bất kì dị thường gì liền đi ra. Ngay cả sau khi cửa sắt đã bị khóa kỹ, Mạt Đồng vẫn chưa hề buông Tích Duyên ra, y bị hắn áp bên trong bể gạo khiến thở cũng thở không nổi, chỉ có thể dựa vào nụ hôn của hắn mà hô hấp.
Mạt Đồng cấp cho Tích Duyên không khí để thở......
Liền sau đó Tích Duyên đã cảm giác được dục vọng của Mạt Đồng chôn sâu ở bên trong cơ thể bắt đầu chậm rãi di động......
Sức lực toàn thân của Tích Duyên bị Mạt Đồng áp chế, y vô pháp giãy dụa, cảm giác như bị một cổ lực lượng mạnh mẽ ập đến áp chế, y chưa bao giờ biết sức mạnh của Mạt Đồng lại cường đại như vậy, nếu hai người là thực sự đối đầu với nhau, y cũng không chắc bản thân có thể địch lại Mạt Đồng. Linh lực hiện tại của y căn bản là không bằng với khi xưa, nếu là nhiều năm trước y đã có thể dễ dàng bắt giữ Mạt Đồng, chính là công lực hiện giờ của y đã giảm xuống rất nhiều, vô pháp có thể chống lại Mạt Đồng. Tích Duyên chợt nhớ đến ngày ấy, thời điểm y trảm phá Nham miếu, Mạt Đồng chỉ tránh né chứ không hề đánh trả.
Nếu hai bên thực sự đánh nhau, mới bắt đầu Tích Duyên sẽ chiếm thế thượng phong cũng không sai, thế nhưng đến cuối cùng khẳng định là Tích Duyên thua, Mạt Đồng thắng......
Tích Duyên hiện tại chỉ có thể trảo thu tiểu yêu, y đã quên rằng y hiện tại đã không còn là y trước kia. Tích Duyên chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bàn thân bị áp chế bởi cổ cường lực kia, bị tiến nhập, bị ôm, bị đùa nghịch......
Chính là động tác của Mạt Đồng lại rất khéo léo, không hề thương tổn đến thân thể Tích Duyên, khiến y cảm thấy cũng có phần thoải mái. Thẳng đến khi Mạt Đồng làm xong, hắn mới thay Tích Duyên vận lại y phục, ôm Tích Duyên bị hắn khiến toàn thân vô lực trở về Trương phủ. Đêm nay, Mạt Đồng xem như đã thỏa mãn, hoàn toàn thỏa mãn, nhưng thế này chỉ mới là bắt đầu, cũng như điều Tích Duyên đã lo lắng vậy, có lần này thì chắc chắn sẽ có lần sau.
Từ sau ngày ấy, Mạt Đồng cơ hồ mỗi ngày ban đêm đều phải ôm Tích Duyên mây mưa thất thường một phen mới được. Hắn luôn có biện pháp khiến Tích Duyên phải tuân theo lời mình, hơn nữa một phần cũng vì Tích Duyên còn lo lắng Mạt Đồng sẽ đem chuyện thanh lâu ngày ấy nói với Trương Tử Yến. Tích Duyên rất lo ngại, y không muốn khiến Trương phủ hổ thẹn, lúc trước khi y thú Trương Tử Yến đã hạ quyết tâm sẽ hảo hảo giúp đỡ Trương phủ, không thể làm ô uế thanh danh của Trương phủ.
Hiện tại......
Y chỉ có thể nhẫn......
Mạt Đồng mỗi ngày đều cùng y làm chuyện kia, thế nhưng Mạt Đồng đối y lại tựa như chỉ vì tò mò. Mạt Đồng đối y tuy rằng không ôn nhu, nhưng cũng không thô bạo, y cũng rất muốn biết Mạt Đồng vì sao cố tình chỉ tìm y mà làm cái chuyện này.
Y cũng có lần hỏi Mạt Đồng, thế nhưng Mạt Đồng lại mỗi lần đều thiên thiên nhất luật mà trả lời: “Bởi vì ngươi hảo, cho nên ta rất thích ôm ngươi, nếu là đổi thành nam nhân khác, cầu ta ôm, ta cũng không thèm.”
Y hảo......?
Mạt Đồng là nói y hảo?
Chính là, y hảo chỗ nào?
Ngay cả bản thân Tích Duyên còn chưa phát hiện được ưu điểm của chính mình, thế nhưng Mạt Đồng lại phát hiện? Đương nhiên đây không thể có khả năng đi......
Tích Duyên lại nhớ đến Mạt Đồng có lần kể cho mình, Tích Duyên không phải cô nương của gia đình nào cả, nếu là cô nương cùng nam nhân phát sinh loại quan hệ này, còn có thể gả cho Mạt Đồng, thế nhưng y lại là cái nam nhân, nam nhân cùng nam nhân lại phát sinh loại đoạn tụ chi sự như thế này, tại thế gian vốn là một chuyện rất hổ thẹn. Vì vậy Tích Duyên lại càng không dám mở miệng, y không dám nói cho người khác quan hệ giữa y và Mạt Đồng, y thậm chí ở bên ngoài một chữ cũng không đề cập đến Mạt Đồng, cho dù là ở phủ của mình y cũng không dám nói chuyện cùng Mạt Đồng, chỉ trừ bỏ ban đêm......
Mạt Đồng chính xác là không quan tâm gì lắm đến cái sự làm ngơ của Tích Duyên đối với mình, cho dù Tích Duyên ban ngày không để ý đến hắn, không nhìn hắn đến hắn, lơ đi hắn hắn, cho dù như thế nào đi nữa thì đến ban đêm tất cả mọi chuyện sẽ không thể còn tuân theo ý của Tích Duyên. Những thời điểm như vậy Tích Duyên sẽ hỏi hắn rất nhiều điều, thậm chí sẽ nói chuyện với hắn. Đương nhiên dưới tình huống như vậy, dần dần quan hệ giữa Tích Duyên cùng Mạt Đồng cũng coi như từng bước gần nhau hơn.
Mạt Đồng cấp cho Tích Duyên không khí để thở......
Liền sau đó Tích Duyên đã cảm giác được dục vọng của Mạt Đồng chôn sâu ở bên trong cơ thể bắt đầu chậm rãi di động......
Sức lực toàn thân của Tích Duyên bị Mạt Đồng áp chế, y vô pháp giãy dụa, cảm giác như bị một cổ lực lượng mạnh mẽ ập đến áp chế, y chưa bao giờ biết sức mạnh của Mạt Đồng lại cường đại như vậy, nếu hai người là thực sự đối đầu với nhau, y cũng không chắc bản thân có thể địch lại Mạt Đồng. Linh lực hiện tại của y căn bản là không bằng với khi xưa, nếu là nhiều năm trước y đã có thể dễ dàng bắt giữ Mạt Đồng, chính là công lực hiện giờ của y đã giảm xuống rất nhiều, vô pháp có thể chống lại Mạt Đồng. Tích Duyên chợt nhớ đến ngày ấy, thời điểm y trảm phá Nham miếu, Mạt Đồng chỉ tránh né chứ không hề đánh trả.
Nếu hai bên thực sự đánh nhau, mới bắt đầu Tích Duyên sẽ chiếm thế thượng phong cũng không sai, thế nhưng đến cuối cùng khẳng định là Tích Duyên thua, Mạt Đồng thắng......
Tích Duyên hiện tại chỉ có thể trảo thu tiểu yêu, y đã quên rằng y hiện tại đã không còn là y trước kia. Tích Duyên chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bàn thân bị áp chế bởi cổ cường lực kia, bị tiến nhập, bị ôm, bị đùa nghịch......
Chính là động tác của Mạt Đồng lại rất khéo léo, không hề thương tổn đến thân thể Tích Duyên, khiến y cảm thấy cũng có phần thoải mái. Thẳng đến khi Mạt Đồng làm xong, hắn mới thay Tích Duyên vận lại y phục, ôm Tích Duyên bị hắn khiến toàn thân vô lực trở về Trương phủ. Đêm nay, Mạt Đồng xem như đã thỏa mãn, hoàn toàn thỏa mãn, nhưng thế này chỉ mới là bắt đầu, cũng như điều Tích Duyên đã lo lắng vậy, có lần này thì chắc chắn sẽ có lần sau.
Từ sau ngày ấy, Mạt Đồng cơ hồ mỗi ngày ban đêm đều phải ôm Tích Duyên mây mưa thất thường một phen mới được. Hắn luôn có biện pháp khiến Tích Duyên phải tuân theo lời mình, hơn nữa một phần cũng vì Tích Duyên còn lo lắng Mạt Đồng sẽ đem chuyện thanh lâu ngày ấy nói với Trương Tử Yến. Tích Duyên rất lo ngại, y không muốn khiến Trương phủ hổ thẹn, lúc trước khi y thú Trương Tử Yến đã hạ quyết tâm sẽ hảo hảo giúp đỡ Trương phủ, không thể làm ô uế thanh danh của Trương phủ.
Hiện tại......
Y chỉ có thể nhẫn......
Mạt Đồng mỗi ngày đều cùng y làm chuyện kia, thế nhưng Mạt Đồng đối y lại tựa như chỉ vì tò mò. Mạt Đồng đối y tuy rằng không ôn nhu, nhưng cũng không thô bạo, y cũng rất muốn biết Mạt Đồng vì sao cố tình chỉ tìm y mà làm cái chuyện này.
Y cũng có lần hỏi Mạt Đồng, thế nhưng Mạt Đồng lại mỗi lần đều thiên thiên nhất luật mà trả lời: “Bởi vì ngươi hảo, cho nên ta rất thích ôm ngươi, nếu là đổi thành nam nhân khác, cầu ta ôm, ta cũng không thèm.”
Y hảo......?
Mạt Đồng là nói y hảo?
Chính là, y hảo chỗ nào?
Ngay cả bản thân Tích Duyên còn chưa phát hiện được ưu điểm của chính mình, thế nhưng Mạt Đồng lại phát hiện? Đương nhiên đây không thể có khả năng đi......
Tích Duyên lại nhớ đến Mạt Đồng có lần kể cho mình, Tích Duyên không phải cô nương của gia đình nào cả, nếu là cô nương cùng nam nhân phát sinh loại quan hệ này, còn có thể gả cho Mạt Đồng, thế nhưng y lại là cái nam nhân, nam nhân cùng nam nhân lại phát sinh loại đoạn tụ chi sự như thế này, tại thế gian vốn là một chuyện rất hổ thẹn. Vì vậy Tích Duyên lại càng không dám mở miệng, y không dám nói cho người khác quan hệ giữa y và Mạt Đồng, y thậm chí ở bên ngoài một chữ cũng không đề cập đến Mạt Đồng, cho dù là ở phủ của mình y cũng không dám nói chuyện cùng Mạt Đồng, chỉ trừ bỏ ban đêm......
Mạt Đồng chính xác là không quan tâm gì lắm đến cái sự làm ngơ của Tích Duyên đối với mình, cho dù Tích Duyên ban ngày không để ý đến hắn, không nhìn hắn đến hắn, lơ đi hắn hắn, cho dù như thế nào đi nữa thì đến ban đêm tất cả mọi chuyện sẽ không thể còn tuân theo ý của Tích Duyên. Những thời điểm như vậy Tích Duyên sẽ hỏi hắn rất nhiều điều, thậm chí sẽ nói chuyện với hắn. Đương nhiên dưới tình huống như vậy, dần dần quan hệ giữa Tích Duyên cùng Mạt Đồng cũng coi như từng bước gần nhau hơn.
/332
|