Ryal bước vào phòng trên tay cầm một hộp dụng cụ y tế…
-Chào. Tôi là Ryal, cô cảm thấy trong người thế nào?
-Anh ta là ai thế? Nguyệt hỏi
-Có vẻ như cô bình phục nhanh hơn người thường đấy nhỉ. Đây là thuốc bôi… cô tự bôi được chứ có cần tôi gọi người tới giúp không …? Ryal vừa mắc bộ truyền nước vừa nói
-…à ừk…được. không phiền!
-Còn đây là thuốc uống.
-…..
Cạch…
Cánh cửa bất mở, người con trai lạ sở hữu đôi mắt màu xanh lơ kiêu ngạo bước vào
Ryal cúi đầu kính cẩn
-Sao rồi? Anh ta lên tiếng, cái giọng uy quyền ấy khiến Nguyệt rùng mình… rốt cuộc thì anh ta là ai???
-Cô ấy bình phục nhanh hơn người thường gấp 10 lần…. có lẽ do đột biến
-Nguy hiểm không?
-Loại này có lợi… ngài đừng lo
Ryal khẳng định
-Nui…
Tiếng cánh cửa gỗ từ từ đóng lại khiến Nguyệt sực tỉnh… nó nhìn chú mục vào người con trai trước mặt.
Hẳn sau lớp mặt lạ kia…anh ta là một soái ca chính hiệu
Nhìn đi , nhìn mà xem. Từ phong thái hiên ngang
Khí chất phi phàm
Quyền uy ngút ngàn
Đôi mắt lạnh giá
Dáng người cô độc….
Tên này chính hiệu một hảo soái ca…
Dù chiếc mặt lạ đã che phân nửa khuôn mặt nhưng nó vẫn khẳng định… vẻ đẹp dạng ngời mà không chói mắt của Evil
-Nhìn đủ chưa? Ai đó lên tiếng
-Chưa!…. anh là ai thế??? Tại sao đưa tôi về đây…. anh hai tôi đâu rồi?
Nguyệt hỏi rồn , nó sực nhớ tới cuộc hỗn chiến đó.
-Anh của em không sao cả! Rất an toàn.
-Vậy anh là ai???? Tại sao cứu tôi????
Đôi mắt người con trai không một chút sao động, đôi môi mỏng màu hồng nhạt hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ mị
-Em có thể gọi tôi là Evil hoặc… Tùy Phong!
-Tùy Phong!… gió tự do…. tôi cũng thích gió ….
*********:::::::::::::::**********
Cafe Ánh Sáng
-Viễn… chơi đê… tao lại về với tự do rồi. Vũ hớn hở khoe
-Gì???? Viễn cau có
-Ơ… cái thằng này??? Mày sao thế???? Vũ nhíu mày
-Mẹ kiếp … tức quá….tức quá….điên mất
-Sao ????
-Chuyện thế này….
Bla…bla…
Hahahaha…hahaha….
Ai đó vừa đập bàn vừa cười như thằng điên
Ai đó nhăn nhó chỉ muốn nhẩy bổ tới xé thằng đối diện thàn hai mảnh
-Cười cài con khỉ tao đấm chết đấy!
Viễn dơ nắm đấm nên dọa…
-Được rồi tao không cười nữa… cô ta còn ném tiền mặt mày á…? Dương thiếu, lần đầu bị gái làm thế nhỉ? Vũ khoái chá nhìn thằng bạn thân
-Thế đã là gì với mày… bị gái troll cho thối mũi. Viễn mỉa mai
-Nhắc đến là thấy tức… con nhỏ đó đúng là sao quả tạ…. à bây giờ nó mất tích rồi. Mong nó đừng về luôn …
Vũ khinh khỉnh nói
Cả anh và Viễn đều không biết… ngay sau lưng họ… một đôi nam nữ đang siết chặt nắm đấm…
Thiên Bảo vùng dậy định cho hai tên khốn nạn kia một trận thì My ngăn lại…
Đôi mắt nhỏ như một bầu trời đêm thu nhỏ…. ma mị vô cùng
-Anh… em có trò này vui hơn…
Hai anh em thì thầm một lúc ra vẻ bí ẩn lắm . Xong cả hai cùng nhau bước ra ngoài…
*******************
BÃI ĐỖ XE…
Tâm trạng phơn phởn của hai tên cà chớn được zoon tất vào camera của bãi đậu xe…
Thiên Bảo gác chân lên ghế mỉm cười chờ đợi… dám nói xấu em gái anh à??? To gan lớn mật đấy
***–***
-Vị hôn phu của mày mà nghe được mấy câu này chắc tức ói máu nhở?
-Kệ … cô ta sống hay chết cũng mặc.
Vũ phẩy tay bất cần
-ha ha…
Chợt
.. …
Cái gì đó in hằn vào mắt hai chàng trai trẻ
Và….
-Khônggggggggggggggggggg………. xe của tôiiiiiiiii…..
Viễn hét lên kinh hãi…
Con của anh…. ôi không….. ( anh ấy rất rất yêu những chiếc xe của mình nha )
Vũ bất động
Là kẻ nào… kẻ nào dám phá xe của anh.
Hai chiếc BMW chính thức trở thành phế thải…
Kính vỡ ….
Xe bị xịt sơn bảy sắc cầu vồng
Bánh xe bị chọc thủng lỗ chỗ…
Thân xe còn bị đánh móp cả lại
Kẻ nào mà thất đức đến vậy cơ chứ…. ôi xe ơi…
Đột nhiên loa phát thanh vàng lên một giọng đầy khiêu khích
“XIN CHÀO! HAI NGƯỜI CÓ THÍCH MÓN QUÀ CỦA BỌN TÔI KHÔNG? ”
-Mấy người là ai? Có gan thì ra đây cho bổn thiếu gia
Viễn hét lên
“NÓI XẤU NGƯỜI KHÁC SAU LƯNG LÀ KHÔNG TỐT ĐÂU… LẦN SAU SẼ KHÔNG NHẸ NHÀNG NHƯ THẾ ĐÂU! HẸN GẶP LẠI…”
-Chào. Tôi là Ryal, cô cảm thấy trong người thế nào?
-Anh ta là ai thế? Nguyệt hỏi
-Có vẻ như cô bình phục nhanh hơn người thường đấy nhỉ. Đây là thuốc bôi… cô tự bôi được chứ có cần tôi gọi người tới giúp không …? Ryal vừa mắc bộ truyền nước vừa nói
-…à ừk…được. không phiền!
-Còn đây là thuốc uống.
-…..
Cạch…
Cánh cửa bất mở, người con trai lạ sở hữu đôi mắt màu xanh lơ kiêu ngạo bước vào
Ryal cúi đầu kính cẩn
-Sao rồi? Anh ta lên tiếng, cái giọng uy quyền ấy khiến Nguyệt rùng mình… rốt cuộc thì anh ta là ai???
-Cô ấy bình phục nhanh hơn người thường gấp 10 lần…. có lẽ do đột biến
-Nguy hiểm không?
-Loại này có lợi… ngài đừng lo
Ryal khẳng định
-Nui…
Tiếng cánh cửa gỗ từ từ đóng lại khiến Nguyệt sực tỉnh… nó nhìn chú mục vào người con trai trước mặt.
Hẳn sau lớp mặt lạ kia…anh ta là một soái ca chính hiệu
Nhìn đi , nhìn mà xem. Từ phong thái hiên ngang
Khí chất phi phàm
Quyền uy ngút ngàn
Đôi mắt lạnh giá
Dáng người cô độc….
Tên này chính hiệu một hảo soái ca…
Dù chiếc mặt lạ đã che phân nửa khuôn mặt nhưng nó vẫn khẳng định… vẻ đẹp dạng ngời mà không chói mắt của Evil
-Nhìn đủ chưa? Ai đó lên tiếng
-Chưa!…. anh là ai thế??? Tại sao đưa tôi về đây…. anh hai tôi đâu rồi?
Nguyệt hỏi rồn , nó sực nhớ tới cuộc hỗn chiến đó.
-Anh của em không sao cả! Rất an toàn.
-Vậy anh là ai???? Tại sao cứu tôi????
Đôi mắt người con trai không một chút sao động, đôi môi mỏng màu hồng nhạt hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ mị
-Em có thể gọi tôi là Evil hoặc… Tùy Phong!
-Tùy Phong!… gió tự do…. tôi cũng thích gió ….
*********:::::::::::::::**********
Cafe Ánh Sáng
-Viễn… chơi đê… tao lại về với tự do rồi. Vũ hớn hở khoe
-Gì???? Viễn cau có
-Ơ… cái thằng này??? Mày sao thế???? Vũ nhíu mày
-Mẹ kiếp … tức quá….tức quá….điên mất
-Sao ????
-Chuyện thế này….
Bla…bla…
Hahahaha…hahaha….
Ai đó vừa đập bàn vừa cười như thằng điên
Ai đó nhăn nhó chỉ muốn nhẩy bổ tới xé thằng đối diện thàn hai mảnh
-Cười cài con khỉ tao đấm chết đấy!
Viễn dơ nắm đấm nên dọa…
-Được rồi tao không cười nữa… cô ta còn ném tiền mặt mày á…? Dương thiếu, lần đầu bị gái làm thế nhỉ? Vũ khoái chá nhìn thằng bạn thân
-Thế đã là gì với mày… bị gái troll cho thối mũi. Viễn mỉa mai
-Nhắc đến là thấy tức… con nhỏ đó đúng là sao quả tạ…. à bây giờ nó mất tích rồi. Mong nó đừng về luôn …
Vũ khinh khỉnh nói
Cả anh và Viễn đều không biết… ngay sau lưng họ… một đôi nam nữ đang siết chặt nắm đấm…
Thiên Bảo vùng dậy định cho hai tên khốn nạn kia một trận thì My ngăn lại…
Đôi mắt nhỏ như một bầu trời đêm thu nhỏ…. ma mị vô cùng
-Anh… em có trò này vui hơn…
Hai anh em thì thầm một lúc ra vẻ bí ẩn lắm . Xong cả hai cùng nhau bước ra ngoài…
*******************
BÃI ĐỖ XE…
Tâm trạng phơn phởn của hai tên cà chớn được zoon tất vào camera của bãi đậu xe…
Thiên Bảo gác chân lên ghế mỉm cười chờ đợi… dám nói xấu em gái anh à??? To gan lớn mật đấy
***–***
-Vị hôn phu của mày mà nghe được mấy câu này chắc tức ói máu nhở?
-Kệ … cô ta sống hay chết cũng mặc.
Vũ phẩy tay bất cần
-ha ha…
Chợt
.. …
Cái gì đó in hằn vào mắt hai chàng trai trẻ
Và….
-Khônggggggggggggggggggg………. xe của tôiiiiiiiii…..
Viễn hét lên kinh hãi…
Con của anh…. ôi không….. ( anh ấy rất rất yêu những chiếc xe của mình nha )
Vũ bất động
Là kẻ nào… kẻ nào dám phá xe của anh.
Hai chiếc BMW chính thức trở thành phế thải…
Kính vỡ ….
Xe bị xịt sơn bảy sắc cầu vồng
Bánh xe bị chọc thủng lỗ chỗ…
Thân xe còn bị đánh móp cả lại
Kẻ nào mà thất đức đến vậy cơ chứ…. ôi xe ơi…
Đột nhiên loa phát thanh vàng lên một giọng đầy khiêu khích
“XIN CHÀO! HAI NGƯỜI CÓ THÍCH MÓN QUÀ CỦA BỌN TÔI KHÔNG? ”
-Mấy người là ai? Có gan thì ra đây cho bổn thiếu gia
Viễn hét lên
“NÓI XẤU NGƯỜI KHÁC SAU LƯNG LÀ KHÔNG TỐT ĐÂU… LẦN SAU SẼ KHÔNG NHẸ NHÀNG NHƯ THẾ ĐÂU! HẸN GẶP LẠI…”
/61
|