Thế nhưng ngày hôm nay, một mao đầu tiểu tử chạy đến cung tiễn doanh, mạnh miệng mói bản thân hắn là thần xạ thủ đã dành, còn nói thuật bắn cung của hắn mạnh hơn mình, hắn muốn gì đây? Hắn muốn làm doanh trưởng cung tiễn doanh?
- Đừng xem nhẹ người khác, nói không chừng một hồi nữa, liền biến thành ngươi nói lời cuồng ngôn đó.
Âu Dương tiếp nhận một bao đựng tên từ trong tay một cung tiễn thủ cách đó không xa, nhìn bên trong chứa đầy một trăm mũi tên ba cạnh, Âu Dương rút ra một mũi trong đó, nói:
- Tuổi trẻ không nhất định là không có thực lực…
Âu Dương nói xong, lắp tên ba cạnh lên trên dây cung, kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung phỏng chế, nhìn hình nhân cách đó bảy trăm bước, buông tay thả dây cung…
Buông dây cung, mũi tên trong tay Âu Dương bắn đi, khi mũi tên vừa bay ra, hai mắt Trác Vũ nhìn chằm chằm, nó thực sự bay rất thẳng.
Một mũi tên này của Âu Dương thật nhanh, thế nhưng lúc này Âu Dương không dùng bất luận yêu khí gì, chỉ đơn thuần dựa vào thuật bắn cung của mình, dù tốc độ có nhanh nữa cũng không hề vượt qua khả năng theo dõi của Trác Vũ là một yêu cung thủ cửu giai.
Trác Vũ nhìn thấy rõ ràng được, mũi tên của Âu Dương tại lúc dây cung rung động, mũi tên dĩ nhiên hơi chấn động, sau đó lấy một phương thức cổ quái rời khỏi dây cung, rồi mũi tên ngay lập tức bắt đầu xoay tròn.
Phốc!
Tại ngoài xa bảy trăm bước, bia mục tiêu bị một mũi tên cường lực trực tiếp xuyên thủng, sau khi mũi tên xuyên qua còn tiếp tục bay thêm gần trăm bước rồi găm lại trên một gốc cây đại thụ.
Một mũi tên cường lực như vậy khiến một đám cung tiễn thủ nhìn đến líu lưỡi, coi như là thần xạ thủ cũng bị một mũi tên cường lực này dọa cho hoảng sợ.
Một tiễn này của Âu Dương không có sử dụng thủ pháp gì quá sức tưởng tượng, hắn chỉ đơn giản đạn dodongjj dây cung, khiến cho mũi tên lúc bắn ra liền lập tức xoay tròn, đây là một phương thức xạ kích đặc biệt của Âu Dương, Âu Dương biết loại phương thức xạ kích này bắn ra mũi tên có độ cường lực vượt xa tưởng tượng.
Đây cũng là một mũi tên cực mạnh trong tình huống Âu Dương không sử dụng yêu khí, Âu Dương tin tưởng, ngay cả không dùng bất luận yêu khí gì, một mũi tên này cũng đủ tạo thành thương tổn cho một yêu chiến sĩ thất giai đứng ngoài xa năm trăm bước, nếu không phải yêu chiến sĩ cửu giai đã yêu hóa, chỉ bằng thân thể chống đỡ một tiễn này, khẳng định sẽ thụ thương.
Tại trong mắt người khác, đây là một mũi tiễn cường lực, thế nhưng trong mắt Trác Vũ lại là một mũi tiễn thần kỳ vô cùng. Trác Vũ không thể tưởng tượng được, rốt cuộc phải thế nào mới có thể đạn động dây cung khiến mũi tên bắn ra xoay tròn nhưng không cần phải mượn sức gió.
Trác Vũ tính toán một chút, nếu nói mũi tên mình bắn ra hình đinh ốc có lực sát thương là mười, như vậy lực sát thương của mũi tên kia do Âu Dương bắn ra sẽ là một trăm. Thuật bắn cung kinh khủng như vậy đã vượt quá xa chính mình, Trác Vũ hoài nghi, có thể chỉ có thủ đoạn thần kỳ của Âu Dương mới có thể thắng được người này.
- Hừ, tên bắn ra cũng không phải càng mạnh càng tốt.
Khâu Vĩ rút ra một lượt hai mũi tên ba cạnh từ trong bao đựng của mình, nhìn lướt qua Âu Dương, tiếp tục nói:
- Nói tới tài bắn cung đỉnh phong phải nhắc tới huấn luyện viên của chúng ta, một cung của huấn luyện viên có thể đồng thời bắn ra bảy mũi, Khâu Vĩ chỉ học được chút da lông của huấn luyện viên, thế nhưng dù là da lông cũng đủ thắng ngươi rồi.
Khâu Vĩ đồng thời đưa hai mũi tên lên dây cung, sau đó giật dây cung, bắt đầu ngắm bắn.
- Doanh trưởng dùng chiêu thức một cung song tiễn này, dù là Trác Vũ nguyên soái cũng không so được, xem ra tiểu tử này nhất định thua rồi.
Một vài cung tiễn thủ dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Khâu Vĩ, hiện tại toàn bộ cung tiễn doanh cũng chỉ có một mình Khâu Vĩ mới có thể dưới tình huống không dùng bất luận lực lượng gì, một cung đồng thời bắn ra hai mũi tên.
Đây là kỹ thuật chân chính, ngay cả Trác Vũ cũng phải mặc cảm với tài bắn cung của Khâu Vĩ.
Các cung tiễn thủ trong cung tiễn doanh đều tràn ngập lòng tin với doanh trưởng bọn họ, bọn họ tin tưởng, chiêu một cung song tiễn này của doanh trưởng vừa xuất ra, nhất định có thể triệt để đánh bại tiểu tử này.
Bắn cung không chỉ cứ cường lực là được, theo như lời vị huấn luyện viên Âu Dương mặt lạnh của họ đã nói:
- Tài bắn cung là nghệ thuật, cung là một bộ phận thân thể của người bắn cung, lúc nào ngươi có thể tùy tâm sở dục không chế cung trong tay và mũi tên bay ra, như vậy ngươi mới chính thức được cho là một thần xạ thủ.
Cảnh giới của Âu Dương rất cao, cung tiễn thủ bình thường không thể liên hệ cây cung trong tay với thân thể của chính mình, bọn họ biết Khâu Vĩ đã đạt được một bước này, cây cung trong tay Khâu Vĩ đã giống như vật sống, có thể nói phương thức xạ kích của hắn được kế thừa một chút ít từ Âu Dương.
Sưu… Sưu…
Hai mũi tên đồng thời bay ra, cả hai mũi tên xoay tròn phiêu hốt trong không trung, tốc độ bay không tính là nhanh, thậm chí còn không tính là ổn định, so với một cung song tiễn của Âu Dương thì không tính là gì.
Thế nhưng hai mũi tiễn này lại vô cùng chuẩn xác, hai tiễn phân ra trái phải, hầu như cùng một lúc bắn trúng tới bia mục tiêu. Ngay khi hai mũi tên của Khâu Vĩ bắn trúng mục tiêu, xung quanh nhất thời bộc phát ra một trận tiếng hoan hô.
Ngay cả Mã Tề là người ngạo khí như vậy cũng không kìm lòng được giơ cao hai tay vỗ, khí phách bắn ra hai tiễn này của Khâu Vĩ đã có chút hình thức ban đầu của một cung song tiễn trong tay Âu Dương, chỉ cần cho Khâu Vĩ thêm thời gian, một cung song tiễn này sẽ được hắn nắm giữ thành thạo, nhưng thực ra mũi tiễn của Khâu Vĩ sẽ càng thêm đáng sợ.
Một cung bắn bảy tiễn chỉ là lời thuật lại của Âu Dương, đối với rất nhiều người khác đó chỉ là một mức cao vợi, chỉ có thể chiêm ngưỡng, căn bản không thể chạm đến.
Một cung song tiễn này thì có rất nhiều người đang nguyện ý theo đuổi, nếu như có thể khống chế tinh chuẩn hai mũi tiễn này theo như lời Âu Dương nói, như vậy trên chiến trường hầu như có thể biến thành những mũi tiễn vương đạo.
- Tiễn của Khâu Vĩ đã cường đại hơn trước đây rất nhiều, nếu cho hắn thời gian nửa năm nữa, một cung song tiễn này hẳn có thể có được năm phần hỏa hầu của huấn luyện viên.
Mã Tề nói với Trác Vũ bên cạnh, thế nhưng hắn không có phát hiện Trác Vũ căn bản không có cười gì.
Trác Vũ là người rõ ràng hơn nhất, nếu như so về thuật bắn cung, Trác Vũ xác thực thừa nhận không bằng được Khâu Vĩ, thế nhưng độ mạnh một tiễn vừa rồi của Âu Dương tuy không có gì đáng nói là ngoài sức tưởng tượng, thế nhưng cũng tuyệt đối đáng sợ hơn nhiều so với một cung song tiễn này.
- Thấy được không? Ngươi bắn được không?
Khâu Vĩ giơ cao cây cung màu mực với những người đang hoan hô, sau đó quay đầu nhìn về phía Âu Dương, ánh mắt hơi có vẻ khinh miệt.
- Ta?
Âu Dương không hề giải thích, đồng thời lấy ra hai mũi tên lắp lên dây cung của mình. Quay sang Khâu Vĩ, nói với một giọng như buồn cười:
- Ngươi đoán thử xem!
- Đừng xem nhẹ người khác, nói không chừng một hồi nữa, liền biến thành ngươi nói lời cuồng ngôn đó.
Âu Dương tiếp nhận một bao đựng tên từ trong tay một cung tiễn thủ cách đó không xa, nhìn bên trong chứa đầy một trăm mũi tên ba cạnh, Âu Dương rút ra một mũi trong đó, nói:
- Tuổi trẻ không nhất định là không có thực lực…
Âu Dương nói xong, lắp tên ba cạnh lên trên dây cung, kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung phỏng chế, nhìn hình nhân cách đó bảy trăm bước, buông tay thả dây cung…
Buông dây cung, mũi tên trong tay Âu Dương bắn đi, khi mũi tên vừa bay ra, hai mắt Trác Vũ nhìn chằm chằm, nó thực sự bay rất thẳng.
Một mũi tên này của Âu Dương thật nhanh, thế nhưng lúc này Âu Dương không dùng bất luận yêu khí gì, chỉ đơn thuần dựa vào thuật bắn cung của mình, dù tốc độ có nhanh nữa cũng không hề vượt qua khả năng theo dõi của Trác Vũ là một yêu cung thủ cửu giai.
Trác Vũ nhìn thấy rõ ràng được, mũi tên của Âu Dương tại lúc dây cung rung động, mũi tên dĩ nhiên hơi chấn động, sau đó lấy một phương thức cổ quái rời khỏi dây cung, rồi mũi tên ngay lập tức bắt đầu xoay tròn.
Phốc!
Tại ngoài xa bảy trăm bước, bia mục tiêu bị một mũi tên cường lực trực tiếp xuyên thủng, sau khi mũi tên xuyên qua còn tiếp tục bay thêm gần trăm bước rồi găm lại trên một gốc cây đại thụ.
Một mũi tên cường lực như vậy khiến một đám cung tiễn thủ nhìn đến líu lưỡi, coi như là thần xạ thủ cũng bị một mũi tên cường lực này dọa cho hoảng sợ.
Một tiễn này của Âu Dương không có sử dụng thủ pháp gì quá sức tưởng tượng, hắn chỉ đơn giản đạn dodongjj dây cung, khiến cho mũi tên lúc bắn ra liền lập tức xoay tròn, đây là một phương thức xạ kích đặc biệt của Âu Dương, Âu Dương biết loại phương thức xạ kích này bắn ra mũi tên có độ cường lực vượt xa tưởng tượng.
Đây cũng là một mũi tên cực mạnh trong tình huống Âu Dương không sử dụng yêu khí, Âu Dương tin tưởng, ngay cả không dùng bất luận yêu khí gì, một mũi tên này cũng đủ tạo thành thương tổn cho một yêu chiến sĩ thất giai đứng ngoài xa năm trăm bước, nếu không phải yêu chiến sĩ cửu giai đã yêu hóa, chỉ bằng thân thể chống đỡ một tiễn này, khẳng định sẽ thụ thương.
Tại trong mắt người khác, đây là một mũi tiễn cường lực, thế nhưng trong mắt Trác Vũ lại là một mũi tiễn thần kỳ vô cùng. Trác Vũ không thể tưởng tượng được, rốt cuộc phải thế nào mới có thể đạn động dây cung khiến mũi tên bắn ra xoay tròn nhưng không cần phải mượn sức gió.
Trác Vũ tính toán một chút, nếu nói mũi tên mình bắn ra hình đinh ốc có lực sát thương là mười, như vậy lực sát thương của mũi tên kia do Âu Dương bắn ra sẽ là một trăm. Thuật bắn cung kinh khủng như vậy đã vượt quá xa chính mình, Trác Vũ hoài nghi, có thể chỉ có thủ đoạn thần kỳ của Âu Dương mới có thể thắng được người này.
- Hừ, tên bắn ra cũng không phải càng mạnh càng tốt.
Khâu Vĩ rút ra một lượt hai mũi tên ba cạnh từ trong bao đựng của mình, nhìn lướt qua Âu Dương, tiếp tục nói:
- Nói tới tài bắn cung đỉnh phong phải nhắc tới huấn luyện viên của chúng ta, một cung của huấn luyện viên có thể đồng thời bắn ra bảy mũi, Khâu Vĩ chỉ học được chút da lông của huấn luyện viên, thế nhưng dù là da lông cũng đủ thắng ngươi rồi.
Khâu Vĩ đồng thời đưa hai mũi tên lên dây cung, sau đó giật dây cung, bắt đầu ngắm bắn.
- Doanh trưởng dùng chiêu thức một cung song tiễn này, dù là Trác Vũ nguyên soái cũng không so được, xem ra tiểu tử này nhất định thua rồi.
Một vài cung tiễn thủ dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Khâu Vĩ, hiện tại toàn bộ cung tiễn doanh cũng chỉ có một mình Khâu Vĩ mới có thể dưới tình huống không dùng bất luận lực lượng gì, một cung đồng thời bắn ra hai mũi tên.
Đây là kỹ thuật chân chính, ngay cả Trác Vũ cũng phải mặc cảm với tài bắn cung của Khâu Vĩ.
Các cung tiễn thủ trong cung tiễn doanh đều tràn ngập lòng tin với doanh trưởng bọn họ, bọn họ tin tưởng, chiêu một cung song tiễn này của doanh trưởng vừa xuất ra, nhất định có thể triệt để đánh bại tiểu tử này.
Bắn cung không chỉ cứ cường lực là được, theo như lời vị huấn luyện viên Âu Dương mặt lạnh của họ đã nói:
- Tài bắn cung là nghệ thuật, cung là một bộ phận thân thể của người bắn cung, lúc nào ngươi có thể tùy tâm sở dục không chế cung trong tay và mũi tên bay ra, như vậy ngươi mới chính thức được cho là một thần xạ thủ.
Cảnh giới của Âu Dương rất cao, cung tiễn thủ bình thường không thể liên hệ cây cung trong tay với thân thể của chính mình, bọn họ biết Khâu Vĩ đã đạt được một bước này, cây cung trong tay Khâu Vĩ đã giống như vật sống, có thể nói phương thức xạ kích của hắn được kế thừa một chút ít từ Âu Dương.
Sưu… Sưu…
Hai mũi tên đồng thời bay ra, cả hai mũi tên xoay tròn phiêu hốt trong không trung, tốc độ bay không tính là nhanh, thậm chí còn không tính là ổn định, so với một cung song tiễn của Âu Dương thì không tính là gì.
Thế nhưng hai mũi tiễn này lại vô cùng chuẩn xác, hai tiễn phân ra trái phải, hầu như cùng một lúc bắn trúng tới bia mục tiêu. Ngay khi hai mũi tên của Khâu Vĩ bắn trúng mục tiêu, xung quanh nhất thời bộc phát ra một trận tiếng hoan hô.
Ngay cả Mã Tề là người ngạo khí như vậy cũng không kìm lòng được giơ cao hai tay vỗ, khí phách bắn ra hai tiễn này của Khâu Vĩ đã có chút hình thức ban đầu của một cung song tiễn trong tay Âu Dương, chỉ cần cho Khâu Vĩ thêm thời gian, một cung song tiễn này sẽ được hắn nắm giữ thành thạo, nhưng thực ra mũi tiễn của Khâu Vĩ sẽ càng thêm đáng sợ.
Một cung bắn bảy tiễn chỉ là lời thuật lại của Âu Dương, đối với rất nhiều người khác đó chỉ là một mức cao vợi, chỉ có thể chiêm ngưỡng, căn bản không thể chạm đến.
Một cung song tiễn này thì có rất nhiều người đang nguyện ý theo đuổi, nếu như có thể khống chế tinh chuẩn hai mũi tiễn này theo như lời Âu Dương nói, như vậy trên chiến trường hầu như có thể biến thành những mũi tiễn vương đạo.
- Tiễn của Khâu Vĩ đã cường đại hơn trước đây rất nhiều, nếu cho hắn thời gian nửa năm nữa, một cung song tiễn này hẳn có thể có được năm phần hỏa hầu của huấn luyện viên.
Mã Tề nói với Trác Vũ bên cạnh, thế nhưng hắn không có phát hiện Trác Vũ căn bản không có cười gì.
Trác Vũ là người rõ ràng hơn nhất, nếu như so về thuật bắn cung, Trác Vũ xác thực thừa nhận không bằng được Khâu Vĩ, thế nhưng độ mạnh một tiễn vừa rồi của Âu Dương tuy không có gì đáng nói là ngoài sức tưởng tượng, thế nhưng cũng tuyệt đối đáng sợ hơn nhiều so với một cung song tiễn này.
- Thấy được không? Ngươi bắn được không?
Khâu Vĩ giơ cao cây cung màu mực với những người đang hoan hô, sau đó quay đầu nhìn về phía Âu Dương, ánh mắt hơi có vẻ khinh miệt.
- Ta?
Âu Dương không hề giải thích, đồng thời lấy ra hai mũi tên lắp lên dây cung của mình. Quay sang Khâu Vĩ, nói với một giọng như buồn cười:
- Ngươi đoán thử xem!
/1220
|