Cung cầm trong tay phải vững!
Một thanh âm cuồng bạo từ xa xa truyền đến, Âu Dương rất quen thuộc với thanh âm này, đây là thanh âm của Trác Vũ!
Khi mình còn ở chỗ này, mỗi ngày Trác Vũ sẽ cùng các xạ thủ huấn luyện rồi chạy tới nghe Âu Dương giảng giải một ít kỹ thuật cần chú ý. Hiện tại Âu Dương vừa đi, hắn liền biến thành huấn luyện viên ở đây.
- Phải cầm chắc tảng đá, nếu ngay cả tảng đá này còn không cầm chắc được, ngươi làm sao nắm chắc nổi cung tên! Trên chiến trường, ngươi chỉ có cung trong tay, nếu như ngươi bắn tên không đủ nhanh, không thể giết được địch nhân, như vậy ngươi chỉ có thể mở mắt nhìn đồng đội ngươi bị địch nhân giết chết, cuối cùng ngươi cũng sẽ biến thành một đống thịt vụn!
Trác Vũ đang huấn luyện cho một vài người mới gia nhập có thiên phú.
- Nguyên soái!
Mã Tề hô một tiếng gọi Trác Vũ. Nhìn qua bên này, Trác Vũ thấy Mã Tề dẫn theo tới một người mới, Trác Vũ liền chỉ ngón tay về phía Âu Dương, nói:
- Muốn gia nhập cung tiễn doanh thì nhanh qua đây tập nâng tảng đá thật tốt cho ta.
- Nguyên soái!
Nghe Trác Vũ nói, Mã Tề cười cười dẫn theo Âu Dương đi tới bên người Trác Vũ, nói:
- Nguyên soái, hắn gọi là Âu Dương.
- Ách?
Nghe được Mã Tề nói, sắc mặt Trác Vũ hiện vẻ kinh ngạc, có điều rất nhanh hắn liền bình thường trở lại, thân là cường giả cửu giai đỉnh phong, khi hắn đối mặt với Âu Dương, cái loại cảm giác giống như đối diện với thần linh, ký ức đó trong hắn vẫn còn rất mới mẻ. Thanh niên trước mặt lúc này ngoài việc có cùng tên gọi Âu Dương, còn lại không thấy có nửa điểm quan hệ gì khác. Trác Vũ thoáng suy nghĩ một chút, nghĩ việc trùng tên họ này cũng không có gì đáng quan tâm.
- Muốn gọi gì thì gọi, một khi gia nhập cung tiễn doanh, đều phải bắt đầu huấn luyện từ những bước cơ bản nhất.
Trác Vũ chỉ ngón tay về phía một đống tảng đá bên kia, nói:
- Trước tiên bắt đầu từ việc nâng đá đi.
- Ta không cần nâng đá.
Âu Dương cười, phương pháp nâng tảng đá này là do hắn làm ra, loại phương pháp này là nhằm cho người mới bước vào cung thuật, nó rèn luyện cho lực tay bọn họ được ổn định.
Với trình độ của bản thân Âu Dương còn phải đi nâng tảng đá giả cây cung, vây quá không còn thiên lý nữa rồi.
- A? Vậy ngươi có thể rời khỏi cung tiễn doanh được rồi.
Âu Dương không phải chưa từng gặp qua trường hợp như vậy, có một số ít người tự cho rằng tài bắn cung của mình đã đủ gia nhập cung tiễn doanh, với chuyện này Trác Vũ đều không coi vào đâu, vì những người đó đa phần đều bị xạ thu trong cung tiễn doanh thử sức rồi vũ nhục một phen, sau đó đuổi ra khỏi cung tiễn doanh.
- Hắn nói hắn là thần xạ thủ.
Mã Tề đứng bên cạnh nói.
Mã Tề nói khiến Trác Vũ hơi sửng sốt, Trác Vũ nhìn Âu Dương, ánh mắt hơi có chút biến hóa. Bởi vì bản thân Trác Vũ là một than xạ thủ, trong cung tiễn doanh này cũng có không ít người ngang tài với Trác Vũ, hiện tại lại nghe Âu Dương trước mặt này nhận mình là thần xạ thủ.
- Ngươi là thần xạ thủ?
Trác Vũ vừa nói một tiếng thần xạ thủ ra khỏi miệng, nhất thời khiến không ít người xung quanh nhìn trộm về phía bên này. Phải biết rằng trong toàn bộ cung tiễn doanh chỉ có mười bảy người là thần xạ thủ, một trong đó còn bao quát cả Trác Vũ. Khi lên chiến trường, Trác Vũ không có khả năng theo bọn họ cùng hành động, bởi vì Trác Vũ còn là cường giả cửu giai đỉnh phong, đích ngắm mũi tên của hắn phải là cường giả siêu cấp của địch nhân.
Hiện tại có một gã thanh niên dĩ nhiên tự nhận mình là thần xạ thủ, điều này khiến cho những xạ thủ khác hiếu kỳ nhìn về phía Âu Dương. Có điều bọn họ phát hiện trên người Âu Dương không có bộc lộ khí tức của một kẻ tài năng như thế, so ra còn chênh lệch rất xa với thần xạ thủ, điều này khiến cho bọn họ hơi có chút thất vọng.
- Chỉ là một tên mạnh miệng tự nhận mình là thần xa thủ thôi.
Doanh trưởng cung tiễn doanh cầm theo chiến cung màu đen giống như Mã Tề, cũng chạy từ phía sân huấn luyện đi tới. Hắn nhìn thoáng qua Thứ Kiêu Cung phỏng chế trong tay Âu Dương, hắn lắc đầu.
Thứ Kiêu Cung phỏng chế của Âu Dương nhìn thoáng qua thực sự quá cầu kỳ rồi, căn bản không hề giống như một thanh chiến công, ngược lại càng giống với một tác phẩm nghệ thuật, một kiện trang sức phẩm. Doanh trưởng Khâu Vĩ rất hoài nghi lời thanh niên nhân này nói.
- Chiến cung của thần xạ thủ quả nhiên rất không bình thường.
Trong lời nói của Khâu Vĩ nghe được rất rõ ý tứ châm chọc, dù sao hắn cũng không thấy được bộ dáng thực sự của Thứ Kiêu Cung, thế nên nói ra lời này cũng là điều bình thường.
- Chiến cung không cần cứ phải giống theo bình thường, chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn ngươi là đủ rồi.
Âu Dương nhìn Khâu Vĩ, lời Khâu Vĩ vừa nói kỳ thực đã vũ nhục Thứ Kiêu Cung của Âu Dương, với tính tình của Âu Dương dù tốt đến mấy cũng thoáng có chút lửa giận.
Câu nói “Chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn của ngươi là được” vừa ra khỏi miệng Âu Dương, toàn bộ cung tiễn doanh nhất thời chỉ nghe tiếng hít thở. Phải biết, Khâu Vĩ có thể trở thành doanh trưởng cung tiễn doanh, là bởi vì tài bắn cung của Khâu Vĩ là cực mạnh trong cung tiễn doanh.
Lúc này một gã thanh niên có cùng tên gọi với huấn luyện viên trước đó của bọn họ, tự xưng mình có tài bắn cung mạnh hơn cả doanh trưởng, điều này sao có thể không khiến bọn họ kinh hãi đây. Có điều giật mình thì giật mình, nhưng bọn họ cũng không nguyện tin tưởng một tiểu tử đột nhiên xuất hiện kia lại có thể bắn cung giỏi hơn cả doanh trưởng bọn họ, phải biết rằng doanh trưởng bọn họ là đệ tử do đích tay huấn luyện viên ma quỷ kia dạy dỗ.
- Ha ha ha… Tốt, ta rất thích sự tự tin của ngươi.
Khâu Vĩ vừa lắc đầu vừa cười to, thế nhưng ai cũng nghe ra được, tiếng cười to của hắn chính là cười nhạo đối phương.
Không chỉ là Khâu Vĩ, lúc này toàn bộ cung tiễn doanh đều nở nụ cười, bọn họ cười Âu Dương cuồng vọng tự đại. Nói chính mình là thần xạ thủ cũng thoi, tuy rằng nhìn từ chiến cung, ngay cả việc hắn có thể là thần xạ thủ hay không còn khó, thế nhưng còn dám nói thuật bắn cung mạnh hơn doanh trưởng Khâu Vĩ, điều này khiến hết thảy mọi người trong cung tiễn doanh đều nghĩ tiểu tử này nhất định là điên rồi.
- Tiểu tử kia, muốn cuồng ngôn cuồng ngữ cũng phải có tiền vốn, tuy rằng ta không biết ngươi cố tiền vốn như thế không, nhưng nói ra những lời này, ta có thể hiểu thành ngươi đang khiêu khích toàn thể cung tiễn doanh đó.
Sắc mặt Khâu Vĩ bỗng nhiên biến đổi, nói:
- Nếu như ngươi là thần xạ thủ cũng không sao, nếu như ngươi không phải thần xạ thủ, như vậy ta sẽ tự mình đá đít ngươi ra khỏi cung tiễn doanh.
Khâu Vĩ hiển nhiên đã có chút nóng giận, hắn thân là doanh trưởng của cung tiễn doanh này, mỗi ngày bị thần xạ thủ là thủ hạ dưới quyền mình khiêu chiến cũng thôi, dù sao chênh lệch giữa bọn họ cũng không phải rất lớn, đây cũng là theo phương thức huấn luyện viên Âu Dương đã từng nói, có áp lực mới có động lực không ngừng tiến bộ.
Một thanh âm cuồng bạo từ xa xa truyền đến, Âu Dương rất quen thuộc với thanh âm này, đây là thanh âm của Trác Vũ!
Khi mình còn ở chỗ này, mỗi ngày Trác Vũ sẽ cùng các xạ thủ huấn luyện rồi chạy tới nghe Âu Dương giảng giải một ít kỹ thuật cần chú ý. Hiện tại Âu Dương vừa đi, hắn liền biến thành huấn luyện viên ở đây.
- Phải cầm chắc tảng đá, nếu ngay cả tảng đá này còn không cầm chắc được, ngươi làm sao nắm chắc nổi cung tên! Trên chiến trường, ngươi chỉ có cung trong tay, nếu như ngươi bắn tên không đủ nhanh, không thể giết được địch nhân, như vậy ngươi chỉ có thể mở mắt nhìn đồng đội ngươi bị địch nhân giết chết, cuối cùng ngươi cũng sẽ biến thành một đống thịt vụn!
Trác Vũ đang huấn luyện cho một vài người mới gia nhập có thiên phú.
- Nguyên soái!
Mã Tề hô một tiếng gọi Trác Vũ. Nhìn qua bên này, Trác Vũ thấy Mã Tề dẫn theo tới một người mới, Trác Vũ liền chỉ ngón tay về phía Âu Dương, nói:
- Muốn gia nhập cung tiễn doanh thì nhanh qua đây tập nâng tảng đá thật tốt cho ta.
- Nguyên soái!
Nghe Trác Vũ nói, Mã Tề cười cười dẫn theo Âu Dương đi tới bên người Trác Vũ, nói:
- Nguyên soái, hắn gọi là Âu Dương.
- Ách?
Nghe được Mã Tề nói, sắc mặt Trác Vũ hiện vẻ kinh ngạc, có điều rất nhanh hắn liền bình thường trở lại, thân là cường giả cửu giai đỉnh phong, khi hắn đối mặt với Âu Dương, cái loại cảm giác giống như đối diện với thần linh, ký ức đó trong hắn vẫn còn rất mới mẻ. Thanh niên trước mặt lúc này ngoài việc có cùng tên gọi Âu Dương, còn lại không thấy có nửa điểm quan hệ gì khác. Trác Vũ thoáng suy nghĩ một chút, nghĩ việc trùng tên họ này cũng không có gì đáng quan tâm.
- Muốn gọi gì thì gọi, một khi gia nhập cung tiễn doanh, đều phải bắt đầu huấn luyện từ những bước cơ bản nhất.
Trác Vũ chỉ ngón tay về phía một đống tảng đá bên kia, nói:
- Trước tiên bắt đầu từ việc nâng đá đi.
- Ta không cần nâng đá.
Âu Dương cười, phương pháp nâng tảng đá này là do hắn làm ra, loại phương pháp này là nhằm cho người mới bước vào cung thuật, nó rèn luyện cho lực tay bọn họ được ổn định.
Với trình độ của bản thân Âu Dương còn phải đi nâng tảng đá giả cây cung, vây quá không còn thiên lý nữa rồi.
- A? Vậy ngươi có thể rời khỏi cung tiễn doanh được rồi.
Âu Dương không phải chưa từng gặp qua trường hợp như vậy, có một số ít người tự cho rằng tài bắn cung của mình đã đủ gia nhập cung tiễn doanh, với chuyện này Trác Vũ đều không coi vào đâu, vì những người đó đa phần đều bị xạ thu trong cung tiễn doanh thử sức rồi vũ nhục một phen, sau đó đuổi ra khỏi cung tiễn doanh.
- Hắn nói hắn là thần xạ thủ.
Mã Tề đứng bên cạnh nói.
Mã Tề nói khiến Trác Vũ hơi sửng sốt, Trác Vũ nhìn Âu Dương, ánh mắt hơi có chút biến hóa. Bởi vì bản thân Trác Vũ là một than xạ thủ, trong cung tiễn doanh này cũng có không ít người ngang tài với Trác Vũ, hiện tại lại nghe Âu Dương trước mặt này nhận mình là thần xạ thủ.
- Ngươi là thần xạ thủ?
Trác Vũ vừa nói một tiếng thần xạ thủ ra khỏi miệng, nhất thời khiến không ít người xung quanh nhìn trộm về phía bên này. Phải biết rằng trong toàn bộ cung tiễn doanh chỉ có mười bảy người là thần xạ thủ, một trong đó còn bao quát cả Trác Vũ. Khi lên chiến trường, Trác Vũ không có khả năng theo bọn họ cùng hành động, bởi vì Trác Vũ còn là cường giả cửu giai đỉnh phong, đích ngắm mũi tên của hắn phải là cường giả siêu cấp của địch nhân.
Hiện tại có một gã thanh niên dĩ nhiên tự nhận mình là thần xạ thủ, điều này khiến cho những xạ thủ khác hiếu kỳ nhìn về phía Âu Dương. Có điều bọn họ phát hiện trên người Âu Dương không có bộc lộ khí tức của một kẻ tài năng như thế, so ra còn chênh lệch rất xa với thần xạ thủ, điều này khiến cho bọn họ hơi có chút thất vọng.
- Chỉ là một tên mạnh miệng tự nhận mình là thần xa thủ thôi.
Doanh trưởng cung tiễn doanh cầm theo chiến cung màu đen giống như Mã Tề, cũng chạy từ phía sân huấn luyện đi tới. Hắn nhìn thoáng qua Thứ Kiêu Cung phỏng chế trong tay Âu Dương, hắn lắc đầu.
Thứ Kiêu Cung phỏng chế của Âu Dương nhìn thoáng qua thực sự quá cầu kỳ rồi, căn bản không hề giống như một thanh chiến công, ngược lại càng giống với một tác phẩm nghệ thuật, một kiện trang sức phẩm. Doanh trưởng Khâu Vĩ rất hoài nghi lời thanh niên nhân này nói.
- Chiến cung của thần xạ thủ quả nhiên rất không bình thường.
Trong lời nói của Khâu Vĩ nghe được rất rõ ý tứ châm chọc, dù sao hắn cũng không thấy được bộ dáng thực sự của Thứ Kiêu Cung, thế nên nói ra lời này cũng là điều bình thường.
- Chiến cung không cần cứ phải giống theo bình thường, chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn ngươi là đủ rồi.
Âu Dương nhìn Khâu Vĩ, lời Khâu Vĩ vừa nói kỳ thực đã vũ nhục Thứ Kiêu Cung của Âu Dương, với tính tình của Âu Dương dù tốt đến mấy cũng thoáng có chút lửa giận.
Câu nói “Chỉ cần tài bắn cung của ta mạnh hơn của ngươi là được” vừa ra khỏi miệng Âu Dương, toàn bộ cung tiễn doanh nhất thời chỉ nghe tiếng hít thở. Phải biết, Khâu Vĩ có thể trở thành doanh trưởng cung tiễn doanh, là bởi vì tài bắn cung của Khâu Vĩ là cực mạnh trong cung tiễn doanh.
Lúc này một gã thanh niên có cùng tên gọi với huấn luyện viên trước đó của bọn họ, tự xưng mình có tài bắn cung mạnh hơn cả doanh trưởng, điều này sao có thể không khiến bọn họ kinh hãi đây. Có điều giật mình thì giật mình, nhưng bọn họ cũng không nguyện tin tưởng một tiểu tử đột nhiên xuất hiện kia lại có thể bắn cung giỏi hơn cả doanh trưởng bọn họ, phải biết rằng doanh trưởng bọn họ là đệ tử do đích tay huấn luyện viên ma quỷ kia dạy dỗ.
- Ha ha ha… Tốt, ta rất thích sự tự tin của ngươi.
Khâu Vĩ vừa lắc đầu vừa cười to, thế nhưng ai cũng nghe ra được, tiếng cười to của hắn chính là cười nhạo đối phương.
Không chỉ là Khâu Vĩ, lúc này toàn bộ cung tiễn doanh đều nở nụ cười, bọn họ cười Âu Dương cuồng vọng tự đại. Nói chính mình là thần xạ thủ cũng thoi, tuy rằng nhìn từ chiến cung, ngay cả việc hắn có thể là thần xạ thủ hay không còn khó, thế nhưng còn dám nói thuật bắn cung mạnh hơn doanh trưởng Khâu Vĩ, điều này khiến hết thảy mọi người trong cung tiễn doanh đều nghĩ tiểu tử này nhất định là điên rồi.
- Tiểu tử kia, muốn cuồng ngôn cuồng ngữ cũng phải có tiền vốn, tuy rằng ta không biết ngươi cố tiền vốn như thế không, nhưng nói ra những lời này, ta có thể hiểu thành ngươi đang khiêu khích toàn thể cung tiễn doanh đó.
Sắc mặt Khâu Vĩ bỗng nhiên biến đổi, nói:
- Nếu như ngươi là thần xạ thủ cũng không sao, nếu như ngươi không phải thần xạ thủ, như vậy ta sẽ tự mình đá đít ngươi ra khỏi cung tiễn doanh.
Khâu Vĩ hiển nhiên đã có chút nóng giận, hắn thân là doanh trưởng của cung tiễn doanh này, mỗi ngày bị thần xạ thủ là thủ hạ dưới quyền mình khiêu chiến cũng thôi, dù sao chênh lệch giữa bọn họ cũng không phải rất lớn, đây cũng là theo phương thức huấn luyện viên Âu Dương đã từng nói, có áp lực mới có động lực không ngừng tiến bộ.
/1220
|